Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 662: MẮNG CHỬI THẢM LIỆT

Dịch giả: Luna Wong

“Một cái mạng, sáng tỏ vương pháp, trở thành công cụ trở thành người tốt của các nàng.”

Mai Trung Bình nhìn chằm chằm nhìn lướt qua Đỗ Cửu Ngôn, nói với Ngô Điển Dần: “Đại nhân, án tình đã rất rõ ràng, người giết người là Đàm thị, tội không dung thứ. Mà bảo chướng đường, mặc dù chưa từng trực tiếp giết người, thế nhưng các nàng chấp trượng luật pháp, vì danh tiếng và tiền đồ của bản thân, công nhiên miệt thị luật pháp, điều kiện tiên quyết biết rõ đối phương là hung thủ, bao che dung túng.”

“Như các nàng vậy, biết pháp phạm pháp, ước nguyện ban đầu hẹp ích kỷ, tội thêm một bậc!”

“Cùng cấp giết người!”

Mai Trung Bình lớn tiếng nói: “Thỉnh đại nhân y theo luật xử nặng, cho người trong thiên hạ một cái công đạo!”

Đàm thị ô ô khóc, “Đại nhân tha mạng, đại nhân không nên trách Đỗ tiên sinh và Sài thái thái các nàng, các nàng thật là người tốt a.”

“Các nàng không có sai.”

“Cầu cầu xin đại nhân tha chúng ta đi.”

Ngoài cửa, bỗng nhiên có người ném một cái yếm của nữ tử tiến vào, mắng: “Đỗ Cửu Ngôn, cởi tụng sư phục của ngươi, trở về làm vương phi của ngươi đi.”

“Làm vương phi của ngươi đi.”

“Cút!”

“Còn vì nữ nhân bảo đảm quyền lợi, ngươi phân minh chính là bụng dạ khó lường, muốn đạt được mục đích không thể cho ai biết của bản thân.”

“Ngươi không xứng làm tụng sư!”

Hò hét ầm ỉ, khó có được một lần thanh âm của nam nhân hò hét áp qua giọng của nữ nhân.

Trong hậu nha, Quế vương đang ngồi xếp bằng phe phẩy cây quạt. Hắn ngày hôm nay không xuất hiện, ngược lại không phải là hắn không muốn đi, mà là Đỗ Cửu Ngôn không cho hắn đi, cho lý do là, “Một hồi ngươi thấy ta bị người mắng, ngươi nhất định sẽ tức giận, sinh khí muốn đánh nhau, đánh nhau là chuyện xấu, nên trốn đi là được.”

Nên, hắn núp ở hậu nha nghe tụng.

Rất tức giận.

“Đám người kia sách đều đọc vào trong bụng chó hết rồi!” Quế vương mắng.

“Đừng tức giận đừng tức giận, ” Ninh vương khuyên nhủ: “Cửu Ngôn còn chưa lên tiếng.”

Quế vương trừng hắn một mắt, quát dẹp đường: “Câm miệng!”

Hắn bây giờ muốn ra ngoài giết chết những người đó.

“Nếu như Cửu Ngôn mắng, bọn họ ai cũng không phải là đối thủ.” Ninh vương nói: “Ngươi bớt giận.”

Sắc mặt của Quế vương tái xanh, nhìn Ninh vương nói: “Không phải nàng không thể mắng, là vương gia này ta làm không giống một vương gia.”

“Vật gì vậy, há mồm liền dám mắng tức phụ của bổn vương.”

Ninh vương nhìn ra được Quế vương là thật tức giận, cũng không dám nói thêm nữa, ngồi ở một bên uống trà không dám nói lời nào.

“Vương gia người uống một ngụm trà bớt giận.” Kiều Mặc cứng đầu tiến lên đưa trà.

Quế vương nhìn Kiều Mặc không vừa mắt, nói: “Uống trà gì, không uống.”

Kiều Mặc sờ sờ mũi, đứng ở một bên cũng không dám mở miệng.

Bên trong tiền đường, Bả Tử cũng là sắc mặt túc sát, lên công đường nhiều lần như vậy lâu như vậ, vẫn là lần đầu nghe được Đỗ Cửu Ngôn bị người mắng.

Nàng rất lạnh nhạt, nhưng hắn lại tức giận, nhìn diện mục của những người này vưu kì cảm thấy đáng ghét.

Hắn đứng ở cửa nha môn, quát dẹp đường: “Yên lặng!”

“Nếu au nhiều lời thêm câu nữa, lập tức trượng hai mươi!” Hắn nói chuyện, ném đường uy côn trong tay tiện tay một cái, chợt nghe khanh một tiếng, tường bụi bay vũ, cây gậy kia thẳng tắp đinh ở tại trên tường.

Mọi người sợ không có lên tiếng nữa, không dám nhiều lời nữa.

“Đỗ Cửu Ngôn, ” Ngô Điển Dần nói: “Đối với bản án ngươi có lời gì không?”

Đỗ Cửu Ngôn tiến lên một bước, chắp tay nói: “Đại nhân, học sinh có lời.”

Ngoài cửa có người hô: “Nữ nhân thối, cút về làm Quế vương phi của ngươi đi.”

Người kia nói xong, như bị quỷ đâm, trốn mất.

“Khụ khụ. . .” Đỗ Cửu Ngôn che trán, đây là một trong vô số lần nàng lên đường, bị người mắng hận nhất. . . Tức giận, chủ yếu là không thể mắng nhau.

Mai Trung Bình nhàn nhạt nhìn Đỗ Cửu Ngôn, đến nước này, hắn muốn nhìn nàng biện tụng thế nào.

Đường đường tụng sư Đỗ Cửu Ngôn, phải làm sao mới có thể tự chứng thuần khiết, có thể tách bảo chướng đường ra khỏi vụ án này.

Bookwaves.com.vn

“Đàm thị.” Đỗ Cửu Ngôn thanh âm nhu hòa nhìn nàng, “Đêm đó ta và vương gia tiễn ngươi đến bảo chướng đường, khoảng chừng giờ tý chưa tới. Mà thời gian Viên Nghĩa chết, ở tầm giờ sửu.”

“Nên, ngươi là đến rồi bảo chướng đường, lại lần nữa đi ra, về đến nhà, dùng cây kim này giết Viên Nghĩa?”

Đàm thị gật đầu xác nhận, “Là như vậy.”

“Đại nhân, ” Đỗ Cửu Ngôn nói với Ngô Điển Dần: “Ta yêu cầu truyền chứng nhân!”

Ngô Điển Dần gật đầu, “Truyền!”

Từ thị bị dẫn lên, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Từ thị là thê tử của Trang Ứng. Án phát đêm đó, Từ thị mang theo nhi tử của nàng, ở tại bảo chướng đường. Sau khi chúng ta rời đi, trong bảo chướng đường chính là Từ thị cùng Đàm thị cùng với một ba tuổi hài đồng ở.”

“Từ thị, ” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Đàm thị nói, sau khi nàng trở về lần thứ hai xuất môn, ngươi có biết không?”

Từ thị lắc đầu, “Hồi Đỗ tiên sinh, ta ngủ luôn luôn rất cạn, có một chút thanh âm cũng sẽ bị giật mình tỉnh giấc, tỉnh xong sẽ ngủ không được.”

“Vào lúc ban đêm vương gia và người đưa Đàm thị tới xong, ta không có ngủ lại nữa. Toàn bộ sau nửa đêm, ta đều không có nghe được trong viện có tiếng động.”

Nàng nói xong, Đàm thị trả lời: “Cước bộ của ta rất nhẹ, ngươi căn bản nghe không được. Ta nhớ kỹ lúc ta đi, ngươi đang xi nhi tử ngươi tè.”

“Ta quả thực xi hài nhi của ta tè một lần.” Từ thị nói: “Nhưng ta không có nghe được thanh âm ngươi đi ra.”

Đàm thị nói: “Ta chính là thời gian này đi ra.”

“Đỗ tiên sinh, ta, ta nói qua với người.” Đàm thị nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói với Từ thị: “Ngươi ở một bên đợi chút trước.”

Từ thị xác nhận đứng một bên.

“Vấn đề thứ hai, ” Đỗ Cửu Ngôn nói với Đàm thị: “Châm của ngươi, từ đâu tới?”

“Tú hoa châm bình thường khó thấy như vậy, ai cho ngươi, hay là ngươi cố ý tìm người đặt làm?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Đàm thị ngẩn ra, trả lời: “Là một bằng hữu của ta cho ta.”

“Bằng hữu gì?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Châm này thú vị, ta cũng muốn.”

Ánh mắt của Đàm thị lóe ra, trả lời: “Hắn không ở kinh thành, hồi hương rồi.”

“Ta thấy không phải hồi hương.” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Mà là ngươi căn bản không biết cây kim này từ đâu mà đến.”

Đàm thị lắc đầu, “Không phải, ta thực sự biết.”

Đỗ Cửu Ngôn xua tay, “Tiếp một vấn đề, tại sao Viên Nghĩa muốn giết ngươi?”

“Ta nói rồi, hắn là bởi vì bị đại phu báo cho biết không thể sinh, tính tình đại biến nên trở về lấy ta ra trút giận.” Đàm thị nói.

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói với Ngô Điển Dần: “Đại nhân, kinh thành gần ba năm, đại phu đăng ký trong danh sách tổng cộng có một trăm mười người, cho tới hôm nay người còn ở kinh thành làm nghề y, có ba mươi ba người.”

Bookwaves.com.vn

“Y quán đăng ký treo biển hành nghề, tổng cộng mười nhà, trong đó có hai tiệm thuốc cũng có đại phu tọa đường, tộng cộng bốn vị.”

“Viên Nghĩa gần mười ngày tổng cộng làm công cho bốn gia đình, mà y theo thời gian Đàm thị cùng với Hàn Kiều bằng hữu của Viên Nghĩa nói, suy đoán ra lúc đó Viên Nghĩa nên là trong nhà một hộ họ Chu ở thành nam tu bổ tường vây, kỳ hạn hai ngày.”

“Từ thành nam quay về Tiến Bảng hồ đồng, nếu như trực tiếp về nhà, sẽ đi ngang qua một nhà y quán, nếu như đi đường vòng, tổng cộng hai con đường, tính toán đâu ra đấy hắn có thể sẽ gặp phải hai y quán. Sở dĩ. . .” Đỗ Cửu Ngôn nói phân nửa, Đàm thị vội vàng nói: “Hắn có đôi khi sẽ loạn chuyển cả thành làm việc làm.”

“Không quan hệ, bởi vì chúng ta đem tất cả y quán và đại phu trong kinh thành, đều tra hỏi quá.”

“Không ai xem qua bệnh cho Viên Nghĩa.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Như vậy, đại phu xem bệnh cho hắn, nói cho hắn biết thân thể có bệnh, cũng không thể sinh dục, là ai?”

“Cái đó cùng Đàm thị giết người, cùng các ngươi bao che có quan hệ như thế nào?” Mai Trung Bình chắp tay nói: “Đỗ tiên sinh, người tựa hồ có chút lạc đề rồi.”

Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói: “Cũng không có. Viên Nghĩa giết Đàm thị là vì chuyện này mà có, tuần tra chân tướng, tất cả thuận lý thành chương.”

“Đại phu xem bệnh cho Viên Nghĩa không biết là ai, châm cũng nói không rõ ràng nơi phát.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhắc tới, dù là án kiện chải vuốt sợi một phen, như trước vẫn có điểm đáng ngờ a.”

Mai Trung Bình ngưng mi, hai chuyện này và giết người mặc dù có quan hệ, nhưng cũng không có liên hệ nhân quả trực tiếp.

Đỗ Cửu Ngôn là có ý gì?

“Như vậy, là không phải có thể giả thiết, vụ án này kỳ thực cũng không phải là một mình Đàm thị làm, mà là nàng và người kia thiết một ván sao?” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Ngô Điển Dần hỏi: “Nói như thế nào?”

“Viên Nghĩa tính cách ôn hòa, giống như bằng hữu của hắn Hàn Kiều nói, hắn đối với chuyện mình có thể thú được Đàm thị, tâm tồn cảm kích, rất quý trọng Đàm thị.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người như vậy, nếu như biết được thân thể của chính mình có vấn đề, phản ứng tự nhiên nhất của hắn là cái gì?”

“Ảo não!” Ngô Điển Dần phụ họa nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đại nhân nói đúng, ảo não. Đây mới là phản ứng bình thường của Viên Nghĩa. Nhưng vừa vặn tương phản, khi Viên Nghĩa biết chuyện này xong, hắn rất táo bạo, thay đổi tính tình, hợp với mấy ngày trở về, cãi nhau đánh nhau với Đàm thị thậm chí tuyên bố muốn giết nàng.”

“Như vậy, chỉ có một giải thích, Viên Nghĩa cũng không có đi xem đại phu, mà là gặp một người, người này nói cho hắn biết. . .” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Đàm thị, “Thê tử hắn yêu, quý trọng như châu như bảo bất trung với hắn.”

“Viên Nghĩa phẫn nộ rồi lại yêu Đàm thị, ở dưới tâm tình vô cùng sốt ruột như vậy, hắn bắt đầu uống rượu. Say rượu Viên Nghĩa dịch nộ dịch táo, bị một đôi lời của Đàm thị khiêu khích xong, mất lý trí.”

“Nên, liên tiếp bốn ngày, mỗi ngày hắn đêm khuya về nhà, đều phải cãi nhau đánh nhau với Đàm thị.”

Đàm thị lắc đầu, “Không, không phải. Đỗ tiên sinh người làm sao có thể nói ta như vậy, ta không có bất trung với hắn, không có!”

“Đỗ tiên sinh.” Mai Trung Bình nói: “Xin lỗi nhắc nhở người một câu, người nói có thể là lúc đầu của án kiện, đối với điểm này tuy nói cần phải hiểu, nhưng hung thủ đã thừa nhận hành vi phạm tội, tại công đường, người không cần làm trọng điểm trình bày.”

Nói đều là không có ích lợi gì, mặc kệ ước nguyện ban đầu là cái gì, Đàm thị đều là giết người.

Bảo chướng đường cũng đều là bao che. Đây là sự thực, dùng những thứ này cũng không thể phủ định.

“Sai!” Đỗ Cửu Ngôn lớn tiếng nói: “Mục đích ta nói điều này , là muốn nói cho mọi người biết, Viên Nghĩa cũng không phải là Đàm thị đích thân giết chết!”

—— lời nói ngoài ——

Chúc mọi người 2019 tuổi tác sự thuận lợi!

Ngày hôm qua đoạt lâu trúng thưởng danh sách, ta buổi chiều trở về chuẩn bị cho tốt, danh sách trực tiếp đặt ở bây giờ điều thứ hai thông cáo lý, cũng sẽ ở nhắn lại khu điều thứ nhất đưa đính, đoạt lâu muội chỉ nhớ kỹ nhìn.

Sao sao đát, tân niên ngày đầu tiên, sao sao đát!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui