Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 664: KHÔNG THỂ XEM NHẸ

Dịch giả: Luna Wong

“Người không phải ngươi giết.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Đàm thị, “Nếu không phải ngươi giết, làm sao bảo chướng đường bao che dung túng như ngươi vừa nói.”

Đỗ Cửu Ngôn đảo qua Mai Trung Bình, xoay người đi nhìn người ngoài cửa, “Án này, bắt đầu từ báo quan, cũng không phải là bảo chướng đường một mình xử lý.”

“Trên thực tế, bảo chướng đường cũng không có quyền lợi như vậy, các nàng phải làm, là bảo vệ quyền lợi của người bị hại lúc đó là Đàm thị.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Kết quả ngỗ tác khám nghiệm tử thi, lần đầu tiên là bất ngờ chết. Bộ khoái tuần tra dò hỏi kết quả, là ngoài ý muốn.”

“Dưới tình huống như thế, tất cả mọi người chưa từng nghĩ đến, đây là một cái cọc ám mưu sát hoàn mỹ, nhằm vào bảo chướng đường.”

“Nếu như không phải Trang Ứng đến cáo, nếu như không phải lại một lần nữa tìm được thi thể của Viên Nghĩa, tiến hành giải phẫu, đây rất có thể sẽ trở thành một cái cọc án mưu sát, không người phát giác.”

“Ở hiện nay, giải phẫu thi thể thăm dò vẫn chưa có hoàn toàn phổ cập, dưới phương thức này không thể làm một cái cọc lại phổ cập cho ngỗ tác kiểm tra thực hư, thủ pháp giết người như thế, khó có thể phát hiện, bao quát ta ở bên trong.”

“Mà bảo chướng đường, tới thủy tới chung, các nàng vẫn đang làm các nàng chuyện phải làm. Các nàng chưa từng xúc phạm luật pháp, chưa từng lướt qua điểm mấu chốt, chưa từng bao che dung túng qua bất luận kẻ nào.”

“Bảo chướng đường, như trước duy trì ước nguyện ban đầu trước đây xây dựng. Mà người bỏ qua ước nguyện ban đầu bản tâm không phải chúng ta, là các ngươi!”

Nàng nói chuyện, đi tới cửa lai, lấy gậy gộc Bả Tử cắm ở trên tường xuống, cầm ở trong tay, ánh mắt rơi vào trên người Hạ An, rơi vào trên người mọi người vừa mắng nàng mắng bảo chướng đường, châm chọc nói: “Các ngươi đã quên, đọc sách là vì cái gì?”

“Nếu như các ngươi đọc sách khảo thủ công danh, là vì một phen đại tác phẩm vi, như vậy, bảo chướng đường tồn tại, quyền lợi của nữ tính, căn bản sẽ không tạo thành ảnh hưởng với ngươi, bởi vì hiện nay đương thời, triều đình là các phái nữ khó có thể giao thiệp với leo cao. Các nàng vẫn là các nàng, đối với mục tiêu rộng lớn cuar cacs ngươi, không chút ảnh hưởng nào!”

“Nếu như các ngươi đọc sách chỉ là muốn phong phú bản thân, muốn làm người đọc sách bụng có thi thư khí tự hoa, như vậy, quyền lợi của nữ tính, bảo chướng đường tồn tại, trong mắt ngươi, nên là một cánh cửa sổ thiên hạ thái bình, Đại Chu thịnh vượng.”

“Nếu như các ngươi đọc sách, là vì làm tụng sư, ” Đỗ Cửu Ngôn nhìn các tụng sư của Yến kinh tụng hành, “Tụng sư ưu dị đến từ giới tính hay là thân cao?”

“Nếu như một ngày kia, có nữ tử đứng ở đối diện của ngươi, so đấu năng lực và biện tụng với ngươi, nàng được bất quá là thắng quan ti, nàng không được tự nhiên sẽ bị đấu loại. Cái đó liên quan tới giới tính sao?”

“Nàng chưa từng đọc sách đứng ở công đường, đây là đường tắt của nàng sao? Không phải, đây là lưỡi dao sắc bén trí mạng của nàng, vô luận nam nữ, trong bụng không có gì, nàng có thể đứng ở chỗ này bao lâu?” Nàng nói.

Mọi người thấy nàng, đầu lông mày hỏi khóa, đang suy tư.

“Đã từng, hội trưởng Tây Nam Phó Hoài Cẩn nói qua một phen lời, hắn nói, ngành tụng sư như một con thuyền trải qua gian nan, rốt cục thuyền lớn có thể theo gió vượt sóng, tâm nguyện suốt đời của hắn, là để chiếc thuyền lớn này có thể ổn định đi nhanh chóng, hắn muốn làm thuyền trưởng, đáng tiếc, hắn dùng sai phương pháp.”

“Đại Chu, cũng là một chiếc thuyền lớn, thánh thượng chính là thuyền trưởng kia, chúng ta đều ở trên thuyền, vì để cho chiếc thuyền này đi càng lâu xa, để nó cường đại hơn vững cố hơn, chúng ta đều đang bằng vào lực lượng của chính mình, nỗ lực phổ biến nó đi phía trước.”

“Có thể, ngươi muốn tới gần thánh thượng, đứng ở đầu thuyền, trở thành người chỉ huy phương hướng. Nhưng là, người phía sau ngươi phổ biến không quan trọng sao?”

“Đáp án là quan trọng.” Đỗ Cửu Ngôn đi tới giữa các học sinh, nhìn từng gương mặt trẻ tuổi, nói: “Mỗi người đều rất trọng yếu, trên chiếc thuyền này, thiếu nỗ lực cuaẻ một người, nhìn như biến hóa không lớn, nhưng, ở trong mỗi một mắc xích, ở mỗi một điểm, nó rất có thể xảy ra ảnh hưởng đến ngươi cũng không biết.”

“Nên, không nên xem nhẹ người khác, vô luận nam nữ lão ấu, bao quát các ngươi ở bên trong. Đọc sách không được ngươi có thể đi kinh thương, kinh thương không được ngươi có thể dạy học, tụng sư không được ngươi có thể đi trồng trọt.”

“Giá trị của mỗi người, cũng không quyết định bởi thân phận và giới tính của hắn, mà là đến từ bản thân hắn đối với việc định vị và so sánh bản thân. Thả mắt xa một chút, để thời gian tới chứng minh cho mọi người thấy, bảo chướng đường tồn tại, ảnh hưởng tới các ngươi, tới hậu đại của các ngươi đi.”

“Nó nhất định là tích cực, ngay mặt.”

“Nhất định các ngươi sẽ trở thành chỉ huy phương hướng, hoặc là làm người phổ biến.”

“Các vị!” Đỗ Cửu Ngôn một lần nữa trở về, đứng ở ngưỡng cửa thật cao, nhìn bọn họ, ánh mắt trong trẻo, lại cười nói: “Hôm nay biện tụng, là một cục! Là người kia muốn diệt trừ ta, muốn phải diệt trừ bảo chướng đường mà thiết cục, hắn ở trong chuyện này tổn thương mặt mũi, tổn thương tự tôn, nên hắn cần dùng loại thủ đoạn ti tiện này, để đả kích ta.”

“Mà các ngươi giống như Thân Đạo Nho, trở thành đao giết ta của hắn, côn bảng chèn ép bảo chướng đường!”

“Ta chết, các ngươi có thể được chỗ tốt gì? Cũng không có, các ngươi và ta cũng không liên quan, nhưng người kia có, hắn cao hứng, hắn dương dương đắc ý, hắn lợi dụng các ngươi tay không dính máu vãn hồi mặt mũi.”

“Thanh tỉnh chút, đi làm chuyện các ngươi nên làm, đọc sách, lập chí, làm người đứng ở đầu thuyền chỉ huy phương hướng, mà bảo chướng đường, sẽ trở thành trợ lực cho các ngươi, không chỉ sẽ không trở ngại bước chân tiến tới của các ngươi, ngược lại sẽ mang đến cho các ngươi lực lượng vô tận.”

Nàng nói chuyện, hướng về phía mọi người vừa chắp tay, nói: “Gặp chuyện suy nghĩ nhiều, nhìn nhiều nghe nhiều. Hoặc, ngươi có thể công lợi thêm chút, suy nghĩ nếu làm như vậy, chỗ tốt của ngươi ở nơi nào?”

“Nếu không có, vì sao ngươi phải làm như vậy?”

“Vô luận các ngươi muốn làm cái gì, mục tiêu là cái gì, bao dung tất là phẩm hạnh không thể thiếu nhất trên đường của ngươi thành công.”

Bookwaves.com.vn

“Bao dung, cũng là trợ lực lớn nhất để chiếc thuyền này đi tới.”

Nàng nói xong phất tay áo xoay người, làn váy như hoa sắc bén nở rộ, thế không thể đỡ rồi lại chưa từng quên kiều mị.

Ngoài cửa, trong trầm tĩnh, người vừa mắng hăng hái, không tự chủ được trở về chỗ cũ và tự hỏi lời mới vừa rồi nàng đã nói. . .

Nếu như mục tiêu rộng lớn, cần gì phải phụ thân đến bảo chướng đường mới khởi bước tranh tồn vong dài ngắn.

Nếu như chỉ là muốn bụng có thi thư khí tự hoa, lại vì sao tới đây dùng bực giá trị thế tục và ánh mắt này để cân nhắc bảo chướng đường.

Bao dung, mới là trợ lực lớn nhất của tiến bộ.

Là thế này phải không?

Tựa hồ là đúng, bọn họ muốn lập tức thừa nhận, muốn vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nhưng lại cảm thấy nháo thành như vậy, giờ này khắc này còn vỗ tay, mặt mũi ở đâu?

“Hay!” Bỗng nhiên không biết là ai hô: “Đỗ tiên sinh nói rất hay. Nàng nói dùng ánh mắt bao dung đối đãi vạn vật, đối với bảo chướng đường là thế, đối với bất công của thế gian là thế, đối với tất cả những đau khổ chúng ta trải qua cũng thế.”

“Chỉ cần có trái tim này, chỉ sợ chúng ta không thể trở thành người chỉ huy phương hướng kia, chúng ta cũng nhất định trở thành cường đại nhất vô kiên bất tồi nhất của bản thân!”

“Hay!” Người kia nói: “Đỗ tiên sinh, ta sai rồi, vừa rồi không nên mắng người mắng bảo chướng đường.”

Đỗ Cửu Ngôn quay đầu, hướng về phía người nọ cười, nói: “Không quan hệ, vừa rồi ta cũng mắng ở trong lòng.”

Người nọ cười ha ha, nói: “Huề nhau huề nhau.”

“Được!”

“Bao dung nói rất hay.”

“Phải, là bao dung thiên hạ, cũng là bao dung bản thân.”

“Đúng! Bao dung thiên hạ, cũng sẽ được thiên hạ bao dung.”

Đỗ Cửu Ngôn vỗ tay, hướng về phía mọi người giơ ngón tay cái lên, “Không hỗ là người đọc sách, tổng kết tốt hơn ta nhiều.”

Mọi người cười ha ha, nói: “Đỗ tiên sinh, người muốn làm hạng người gì?”

“Ta a, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Giống như các ngươi, muốn ở thời đại để kẻ khác phấn chấn này, lưu lại dấu vết chỉ riêng của mình, để người của đời sau nhớ đến ta Đỗ Cửu Ngôn, không phải trào phúng, không phải thóa mạ, mà là bao dung!”

Mọi người cười ha ha.

Bầu không khí mới vừa rồi kiếm bạt nỗ trương, thoáng cái bị chuyển hóa thành nhẹ nhỏm sung sướng, Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía mọi người cười, chuyển tới nha đường, nhìn Đàm thị và Vương Dũng nói: “Ở bổn đường, hai người các ngươi có nhận tội giết người hay không, đều không có quan hệ trực tiếp với ta, ngày hôm nay ta muốn biện chính là bảo chướng đường có bao che giết người hay không.”

Bookwaves.com.vn

“Nếu Đàm thị không phải hung thủ giết người, dĩ nhiên là không tồn tại bảo chướng đường bao che dung túng như vừa nói.”

“Bảo chướng đường mở rộng cửa chưa được nửa tháng, liền gặp phải chuyện như vậy, tương lai còn sẽ gặp phải càng nhiều chuyện kỳ kỳ quái quái, hôm nay ta đứng ở chỗ này, hướng người trong thiên hạ làm sáng tỏ một câu, bảo chướng đường bảo đảm chính là quyền lợi của người bị hại. Nếu là một ngày, vị tướng công nào gặp hãn thê, bị nàng khi dễ, như nhau có thể tới bảo chướng đường xin giúp đỡ.”

“Chúng ta phải giúp chính là người bị hại, không cần tận lực phân chia giới tính.”

“Xin tất cả người giám sát, giúp đỡ bảo chướng đường trưởng thành, ở đây, Đỗ mỗ cảm kích sâu đậm.”

Ngoài cửa, Sài thái thái mang theo tất cả các thái thái của bảo chướng đường, cùng nhau hô: “Xin mọi người giám sát, sau này bảo chướng đường làm việc, nhất định càng thêm kiệt tâm tận lực, bảo đảm quyền lợi của người bị hại.”

Mọi người đáp lễ, nói, “Khách khí, khách khí.”

Đỗ Cửu Ngôn cười, đi tới trước mặt của Đàm thị và Vương Dũng, hỏi: “Là ai bảo các ngươi làm như thế?”

“Ai đưa châm cho các ngươi, ai chế định kế hoạch cho các ngươi?”

Nàng lại nhìn Vương Dũng, “Ai đang uy hiếp ngươi?”

Vương Dũng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, sắc mặt tái nhợt quanh thân run, hắn lắc đầu, nói: “Không, không ai!”

“Đối phương áp chế, bất quá là nắm chứng cứ của hai người các ngươi thông dâm mà thôi. Nhưng bây giờ chuyện hai người các ngươi thông dâm đã không phải bí mật, ngươi còn có cái gì đáng giá hắn uy hiếp nữa?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Nói đi, kiên trì của ngươi không có chút ý nghĩa nào.”

Ánh mắt của Vương Dũng chớp động, trương vài lần chủy, nói: “Hắn, hắn sẽ bảo ta không chết!”

“Ta sẽ không nói.”

“Ngươi, ngươi dẹp ý niệm này đi.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Đàm thị, “Còn ngươi, cũng không nói sao?”

“Ta, ta không biết, ta cái gì cũng không biết.” Đàm thị khóc nói: “Ta không rõ ràng lắm, ta không biết.”

Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy, chắp tay nói với Ngô Điển Dần: “Đại nhân, Viên Nghĩa đến chết, chính là kết quả của Vương Dũng chủ mưu động thủ, Đàm thị phối hợp đồng mưu, mà bảo chướng đường làm bị cáo, chỉ là tẫn trách mà thôi, chẳng những không có bao che dung túng, trái lại làm rất tốt chuyện trong vòng chức quyền của các nàng.”

“Thỉnh đại nhân xử bảo chướng đường vô tội, lại thông cáo dán tại ngoài tường bát tự, nói cho mọi người, bảo chướng đường vô trách!”

Ngô Điển Dần gật đầu, nói: “Chuyện thông cáo, bổn quan sẽ tấu mời lên thượng phong, nếu quan trên đồng ý tựa như ngươi mong muốn.”

“Tụng sư nguyên cáo Mai tiên sinh, ngươi còn có gì để nói?”

Mai Trung Bình chắp tay nói: “Học sinh đã không có.” Hắn buông tha biện tụng, ngược lại không phải là án kiện không có chỗ để biện, dù sao Đàm thị mặc dù không phải trực tiếp giết người, nhưng nàng vẫn là đồng mưu, đây kỳ thực cũng không thể triệt để bài trừ bảo chướng đường bao che dung túng. Nhưng là, giờ này khắc này hắn đứng ra nói chuyện này, đã không có ích gì nữa.

Tất cả thanh âm phản đối, bị Đỗ Cửu Ngôn khuyên giải.

Biện tụng tiếp nữa, nhất định sẽ bị phụ nhân trong thiên hạ hận, cảm thấy hắn là một tụng sư không có bao dung.

Cái được không bù đắp đủ cái mất.

Biện tụng không có chút ý nghĩa nào, cũng không có khả năng thắng, không bằng bảo trì trầm mặc.

Cái khác, hắn không biết Thân Đạo Nho là Trang Ứng phía sau sai sử người, thậm chí, Thân Đạo Nho cũng là bị người lợi dụng, như vậy. . . Chuyện này người chân chính sai sử là ai?

Ý của Đỗ Cửu Ngôn, người này ở chuyện bảo chướng đường đã đánh mất mặt, nên nhằm vào bảo chướng đường, cho các nàng khó coi.

Như vậy, người này rất có là quan lớn trong triều.

Nói thêm gì đi nữa, Yến kinh cũng phải trở thành đao giết người trong tay đối phương.

Bất quá, việc này Mục Diễm mục tiên sinh có biết hay không?

(Luna: Ông Nhâm?)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui