Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 665: SAU KHI THẮNG THUA


Dịch giả: Luna Wong


“Án của Viên Nghĩa, bổn quan tuyên án.”

“Vương Dũng Đàm thị hai người, thông dâm hợp mưu giết người, theo luật không phân nặng nhẹ, xử trảm lập quyết!”

“Trang Ứng có tội vu hã, nhưng đánh bậy đánh bạ, đưa ra dị nghị với cái chết của Viên Nghĩa, tránh khỏi một cọc án oan, nên công quá tương để, không vấn trách hắn.”

“Về phần, người ở sau lưng thao túng sai sử người, bổn quan sẽ tấu mời thượng phong, lại lập án tra thẩm.”

“Nếu có mi mục, tất sẽ lại khai đường thẩm vấn, để trả lại thuần khiết cho Viên Nghĩa.”

“Về phần bảo chướng đường, bổn đường tuyên án, bảo chướng đường hành sử chức quyền, không có vi phạm, không có xúc phạm bất luận luật pháp gì, không có thương tổn hại lợi ích của người khác, không cần nhận bất cứ trách nhiệm nào, lại càng không tất vấn trách!”

“Giam giữ Vương Dũng, Đàm thị !”

“Thối đường!”

Kinh đường mộc vỗ xuống, Ngô Điển Dần đứng dậy thối lui hậu nha, bộ khoái sai dịch nội đường cũng đều lui xuống.

Mai Trung Bình tiến lên chắp tay nói: “Chỉ là biện tụng, trên đường là đối thủ, dưới đường còn gặp mặt, còn thỉnh Đỗ tiên sinh lượng giải.”

“Mai tiên sinh khách khí.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Thỉnh thay ta thăm hỏi Mục hội trưởng, hắn thăng nhiệm ta còn chưa từng chúc.”

Mai Trung Bình lại cười nói: “Nhất định, nhất định.”

Hắn vừa nói chuyện, mang theo học sinh của mình liền đi.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía ngoài cửa, không biết là vị phụ nhân nào, chỉ vào nam tử đối diện mắng: “Có nghe hay không, bảo chướng đường sạch sẽ, không có bất cứ vấn đề gì.”

“Là các ngươi bụng dạ hẹp hòi, không hiểu được bao dung, sách các ngươi đọc đều vào bụng chó hết rồi đi.”

Câu chuyện vừa mở, vô số người thêm vào chiến đấu, ngươi một câu ta một câu, ngoài nha môn, là tiếng mắng liên tiếp của phụ nhân.

Mới vừa rồi bọn nam tử còn dáng vẻ bệ vệ phách lối, từng người một rúc đầu, đá lông nheo với nhau, “Đi đi, trở về đọc sách.”

“Không cho phép đi.” Hô lạp lạp, mọi người vây bọn họ lại, “Đỗ tiên sinh nói các ngươi có nghe hay không.”

“Các ngươi không phân tốt xấu liền mắng người, các ngươi không nhận sai ngày hôm nay không cho phép đi.”

“Đem lời nói rõ ràng.”

“Nhận sai, nhận sai với Đỗ tiên sinh còn có bảo chướng đường.”


“Chúng ta không phải mới vừa đã tán thành lời của Đỗ tiên sinh sao, bao dung, chúng ta bao dung các ngươi, các ngươi cũng phải bao dung chúng ta mới được.”

“Bao dung không thể mù quáng, các ngươi sai chính là sai, các ngươi phải nhận sai, bảo chứng sau này sẽ không vô cớ tìm phiền phức cho bảo chướng đường nữa.”

“Đúng rồi, đúng rồi, chúng ta đều sai rồi. Thỉnh các vị tẩu tẩu thẩm thẩm thả chúng ta một ngựa, sau này chúng ta cũng không dám nữa.”

Tất cả mọi người theo phụ họa, thái độ rất tốt.

Có người xen lẫn trong đoàn người trốn, bỗng nhiên có người chỉ vào hắn, nói: “Chính là người này, chính là hắn vừa rồi mắng hung nhất.”

“Hạ công tử!” Sài thái thái hét lớn một tiếng, “Chính là ngươi khuyến khích đi, lần trước ta mắng ngươi, ngươi ghi hận trong lòng, cổ động mọi người đến nháo sự.”

“Ngươi người này làm sao bụng dạ hẹp hòi như thế.”

Mọi người vừa nhìn mục tiêu của các phụ nhânđều tập trung ở trên người Hạ An, lập tức đánh thủ thế, cũng như chạy trốn tiêu sái.

“Các ngươi không nên làm bậy a, ” Hạ An chỉa về phía các nàng, “Ta, ta sẽ động thủ a.”

Sài thái thái gắt một cái, “Nam nhân không biết xấu hổ, khinh thường ngươi.”

Đỗ Cửu Ngôn kéo Quế vương, cười nói: “Ngươi đi đâu?”

“Nàng chớ xía vào.” Quế vương đẩy tay nàng ra, “Bổn vương đi giết chết những người này.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bọn họ cũng là bị người kích động, chuyện bây giờ đều đi qua rồi, ngươi hà tất tức giận.”

“Mắng tức phụ ta!” Quế vương nói: “Nhịn không được!”

Lúc nói chuyện liền đi, Đỗ Cửu Ngôn hô Bả Tử, “Mau tới kéo hắn.”

“Hắn muốn đi đánh người.”

Bả Tử tiến lên đây, nhìn lướt qua tay của Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo Quế vương, thần sắc vô ba nói: “Vừa rồi vì sao không đánh?”

“Nàng không cho ta đi ra!” Quế vương trừng mắt Bả Tử một cái, “Ngươi vừa rồi cắm cây gậy, sao ngươi không cắm vào đầu của bọn họ?”

Bả Tử nói: “Không cần thiết, nàng có thể giải quyết.”

“Đúng, đúng!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta có thể giải quyết, dùng phương pháp văn minh để giải quyết.”

Quế vương hừ một tiếng, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn nói: “Giải quyết cái rắm! Phía sau ai chỉ điểm, nàng tra ra được chưa, không điều tra ra đã bảo giải quyết rồi?”

Đỗ Cửu Ngôn bị hắn mắng sửng sốt một chút, nói: “Chuyện làm từng thứ một, người không nên kích động, chúng ta từ từ sẽ đến a.”

“Tức giận!” Quế vương phất tay áo đi hậu nha, Ninh vương đang vui tươi hớn hở chờ, “Đệ muội, ngày hôm nay trận biện tụng này quá đặc sắc, nhiều người như vậy đều bị ngươi thuyết phục.”

“Khẩu tài rất cao, bội phục bội phục!”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn bóng lưng của Quế vương đi xa, cười chắp tay nói: “Đa tạ vương gia khích lệ, ta đi hỏi Vương Dũng và Đàm thị trước, ngày khác người đi Quế vương phủ, chúng ta lại tinh tế nói.”


“Đi đi đi đi.” Ninh vương cười nói, ánh mắt rơi vào trên người Bả Tử, nhướng mày nói: “Một gậy của Bả gia cũng cực kỳ đẹp a.”

Bả Tử chắp tay hành lễ, không nói gì.

“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn kéo Quế vương, “Ngươi đi đâu?”

Bookwaves.com.vn

Quế vương rất nôn nóng, nổi giận nói: “Mất hứng.”

“Không giận, không giận.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Chúng ta đi vào trong cung cáo trạng với thánh thượng trước, lại về nha môn thẩm vấn Vương Dũng cùng Đàm thị.”

Quế vương không vui, bị nàng kéo đi, “Vì loại sự tình này tức giận có ý nghĩa gì.”

“Hơn nữa, ta bình thường bị người mắng, trước đây thế nào không thấy ngươi tức giận như vậy.”

Quế vương nói: “Trước kia là trước kia, hôm nay là trận quan ti đầu tiên khi nàng làm Quế vương phi.”

“Bọn họ còn dám chửi, có thể thấy được bổn vương ở kinh thành là một chút địa vị cũng không có. Quả thực buồn cười.”

Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại nhìn hắn, ha ha nở nụ cười, “Không ngờ là vì chuyện này? Người một vương gia nhàn tản, lại không giết người lại không kéo lửa, tính tình lại tốt, mọi người coi ngươi là người thường, dĩ nhiên là không cần kiêng kỵ ngươi, đúng không.”

“Thân dân, bình dị gần gũi như thế, người hẳn là cảm thấy cao hứng.”

Quế vương trừng nàng một mắt.

“Đỗ tiên sinh, ” Sài thái thái chờ Đỗ Cửu Ngônở cửa, “Người muốn vào trong cung sao?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Các ngươi bận trước, nên làm cái gì thì làm, ta và vương gia vào trong cung đáp lời.” Lại nói: “Có người muốn hại bảo chướng đường, chuyện này nhất định phải nói cho thánh thượng nghe.”

“Đúng, vậy chúng ta đi làm việc.” Sài thái thái nói chuyện, mang theo mọi người tâm tình rất tốt trở về bảo chướng đường.

Mai Trung Bình trở lại Yến kinh tụng hành, đi nói với Mục Diễm, đem từ đầu đến cuối án tình đều nói một lần.

“Đã biết, ” Mục Diễm gật đầu: “Ngươi cũng mệt mỏi, đi nghỉ ngơi đi.”

Mai Trung Bình nhìn thoáng qua Mục Diễm, suy nghĩ một chút hỏi: “Tiên sinh, người. . . Cũng biết Trang Ứng là Thân Đạo Nho chỉ điểm?”

“Biết.” Mục Diễm nói: “Cái đó không có vấn đề gì với ngươi nhận biện tụng, chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của chúng ta, biện tụng tốt nhất là được.”

“Về phần chuyện khác, không có vấn đề gì với chúng ta, không cần quan tâm.”

Đó chính là đã biết, như vậy hắn có biết người hạ sáo Thân Đạo Nho hay không, người đưa ngân châm cho Vương Dũng cùng Đàm thị là ai?

Mai Trung Bình không có hỏi nhiều, hành qua lễ đi ra.


Mục Diễm ngồi một hồi, ra cửa đi Nhâm phủ.

Nhâm Duyên Huy đánh giá Mục Diễm. Hắn vốn có không có gì hứng thú với tụng hành, nên trước đây Thân Đạo Nho tới tìm hắn, hắn phần nhiều là thuận lợi đẩy thuyền đưa nhân tình, nhưng bây giờ có Đỗ Cửu Ngôn, như vậy Yến kinh tụng hành, hắn không cần không hề hạ chút công phu.

Như vậy, Lỗ Chương Chi Tam Xích đường có Đỗ Cửu Ngôn, mà hắn có Yến kinh, cũng không yếu thế.

“Thua rồi?” Nhâm Duyên Huy nhìn chằm chằm Mục Diễm, ngữ khí thật không tốt.

Mục Diễm chắp tay nói: “Vâng, Đỗ Cửu Ngôn nàng. . .” Hắn không nói gì, cây quạt Nhâm Duyên Huy cầm trong tay đã ném qua đây, đập vào trên mặt của Mục Diễm, “Ta cho rằng ngươi có năng lực hơnThân Đạo Nho.”

“Hôm nay xem ra, ngươi cũng không gì hơn cái này.”

“Án tử trọng yếu như vậy, vì sao ngươi không tự mình lên?” Nhâm Duyên Huy chất vấn.

Gò má trái của Mục Diễm đau rát, hắn chịu đựng, khom lưng nhặt cây quạt lên trả lại, nói: “Đại nhân, Vương Dũng cùng Đàm thị bất quá là người thường, không đỡ được Đỗ Cửu Ngôn ép hỏi.”

“Người không phải Đàm thị giết, bảo chướng đường bao che hợp mưu tự nhiên không tồn tại.”

Bookwaves.com.vn

“Án này, then chốt ở hai người bọn họ, mà không phải là trên biện tụng a.”

Mục Diễm cúi thấp đầu nói chuyện. Hắn chắc là sẽ không như Thân Đạo Nho tự mình lên, án tử thắng thì cũng thôi, nhưng nếu bị thua không chỉ đánh mất mặt mũi, còn đã đánh mất uy tín của mình.

Loại sự tình này, cái được không bù đắp đủ cái mất.

Hắn ủy khuất bao nhiêu năm ở dưới Thân Đạo Nho, mới chờ cho tới hôm nay, hắn so với Thân Đạo Nho so với bất luận kẻ nào đều phải quý trọng hơn.

“A!” Nhâm Duyên Huy nói: “Chăn đệm nhiều như vậy, chuẩn bị nhiều như vậy, vừa vào sân đã bị Đỗ Cửu Ngôn đánh cho quân lính tan rã. Hiện tại ngươi dễ dàng đứng ở chỗ này trốn tránh trách nhiệm, bổn quan thấy ngươi quả thực lợi hại hơn Thân Đạo Nho, chí ít da mặt dày hơn hắn.”

Cái này như lôi thiên quân vạn mã chuẩn bị quyết đấu, nhưng vừa hay chiến, tướng quân tiên phong lên sân khấu đã bị đối phương đánh giết tơi bời.

Thực sự mất hứng.

Tiết tấu của hắn toàn bộ bị đánh loạn, hắn phải có an bài khác.

Mục Diễm nhìn thoáng qua Nhâm Duyên Huy, hắn có thể hiểu được tâm tình của Nhâm Duyên Huy, ở dưới Lỗ các lão, bị áp chế nhiều năm như vậy, hắn khẩn cấp muốn thượng vị.

Muốn thủ nhi đại chi.

Thánh thượng trừ đi nhiều vương gia như vậy, hiển nhiên là muốn làm đại sự, Lỗ các lão còn cản ở phía trước, Nhâm Duyên Huy đương nhiên gấp.

(Luna: Xem ra những thứ ta đoán đều thật rồi, TD ở phe phản diện, để xem ổng xuống đài vị vương gia nào lên. Không hiểu sao ta thấy là NV có khả năng cao)

“Ngươi đi đi.” Nhâm Duyên Huy nói.

Mục Diễm hành lễ xoay người ra ngoài, Nhâm Duyên Huy nhớ tới một chuyện, lại hỏi: “Mục đích Thân Đạo Nho muốn cây quạt, đã nói với ngươi chưa?”

“Hắn không có nói cụ thể, nếu là người muốn biết, ta có thể nghĩ biện pháp hỏi thăm.”

Nhâm Duyên Huy gật đầu, “Đi đi.”

Mục Diễm hành lễ lui ra ngoài, ra Nhâm phủ hắn sờ sờ mặt, thần sắc vẫn chưa có quá nhiều biến hóa. Từ lúc Nhâm Duyên Huy đẩy hắn lên mặt nước, hắn đã minh bạch tương lai hắn nhất định phải ở dưới sự khống chế của Nhâm Duyên Huy.

Đây là lựa chọn, hắn không hối hận.


Chỉ là, Thân Đạo Nho vì sao nhất định phải lấy cây quạt?

Hắn là nghe Thân Đạo Nho đề cập qua một câu, nhưng lúc đó không có quá lưu ý, tựa hồ là liên quan đến nữ nhân. . .

Là ai đối phương không có nói tỉ mỉ, hắn cũng không có dám hỏi nhiều.

Là ai?

Mục Diễm như có điều suy nghĩ, trở về Yến kinh.

Lúc này, Thân Đạo Nho tựa ở đầu giường, Chu Nham mặt không thay đổi đứng ở bên giường, Trường An nắm tay hắn, thấp giọng nói: “Tiên sinh chớ vội, tiểu nhân nhất định nghĩ biện pháp lấy được cây quạt kia.”

“Trường An, ” Thân Đạo Nho nói: “Ngươi qua đây, ta có lời nói với ngươi.”

Trường An thiếp qua.

Thân Đạo Nho ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói vài câu, Trường An ngẩn ra kinh ngạc nhìn Thân Đạo Nho, “Tiên sinh. . . Người. . . Nàng không cần người làm như vậy a.”

(Luna: mẫu phi của An Sơn vương chăng? Vậy hôm bả mất tích là gặp TĐN???)

“Ân nâng đỡ năm đó, mặc dù đã qua nhưng ân tình ta thế tất phải trả.” Thân Đạo Nho nói: “Việc này mặc kệ hoàn thành không, ngươi đều phải mang vào trong quan tài, bất kể là ai ngươi cũng không được nói.”

Trường An xác nhận, “Tiên sinh, ta đến chết đều sẽ không nói.”

“Tốt, tốt!” Thân Đạo Nho nhắm mắt lại, khẽ cười, “Chu Nham, ngươi cảm thấy người phía sau chuyện này là ai?”

Chu Nham nói: “Nhâm Duyên Huy. Hắn muốn thủ phụ vị, Đỗ Cửu Ngôn chính là đột phá khẩu tốt nhất của hắn.”

“Ân.” Thân Đạo Nho nói: “Bị Nhâm các lão xem làm đao sử, ta cũng không oan.”

Chu Nham không nói gì.

“Ngươi đi đi.” Thân Đạo Nho nói: “Chỗ ta không cho được ngươi cái gì, kinh thành cũng không có đất dụng võ của ngươi, ngươi tự đi tìm một địa phương tốt đi.”

Chu Nham chắp tay nói: “Thỉnh tiên sinh chỉ một phương hướng.”

“Ta viết cho ngươi phong thư tiến cử, ngươi đi tìm nàng.” Thân Đạo Nho nói: “Cuộc đời này cũng không cần trở về nữa.”

“Như vậy ngươi mới có thể có ngày nổi danh.”

Chu Nham chắp tay nói: “Đa tạ tiên sinh.”

“Đợi ngày ngươi xuất đầu, còn xin ngươi giúp đỡ Trường An!”

Trường An muốn nói cái gì, Chu Nham đã nói: “Vâng! Nếu ngày khác ta có ngày nổi danh, nhất định giúp đỡ Trường An.”

Thân Đạo Nho cười cười, nhắm mắt lại ngủ.

—— lời nói ngoài ——

Ngày hôm qua Lý tiểu thư hỗ trợ âm nhạc hội chủ trì, chúng ta từ buổi sáng ra ngoài buổi chiều mới vừa về, sở dĩ ta còn không có sổ tầng trệt. Một hồi ta mà bắt đầu sổ, đếm xong còn muốn đi ra ngoài làm việc.

Cuối năm thật nhiều sự a, o(╯□╰)o



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận