Q2 – CHƯƠNG 668: NHÂN DUYÊN CƠ DUYÊN
Dịch giả: Luna Wong
Quế vương đứng, không dám đi về phía trước.
“Nam nhân thật tốt, thế nào thẳng thắng như thế.” Đỗ Cửu Ngôn ghét bỏ nói.
Quế vương nhìn nàng chằm chằm, nàng hướng về phía hắn cười.
“Tỷ tỷ rất lợi hại.”
Đỗ Cửu Ngôn đứng lên, đi tới bên bàn, “Có muốn xem lợi hại của tỷ tỷ một chút hay không?”
Mí mắt của Quế vương nhảy một cái, “Không, không muốn. . .”
Nói chưa nói ta, chỉ thấy nàng bỗng nhiên giơ tay lên, hướng về phía bàn, một chưởng vỗ xuống, bàn bị nàng chém thành hai khúc, bình hoa phía trên bùm bùm trợt trên mặt đất.
Nàng quay người lại chống thắt lưng nói: “Nể mặt ngươi đẹp mắt như vậy, tỷ tỷ sẽ chịu trách nhiệm với ngươi.”
Quế vương nhìn nàng, nàng mặc cái yếm, phía dưới là khỏa khố, chân dài nhỏ eo nhỏ, dung mạo càng tú lệ tuấn tú. . . Nhưng chính là người này, vừa đồ thủ chém gãy bàn.
Liền vì biểu diễn cho hắn thấy cường tráng của nàng.
“Lợi hại!” Quế vương vỗ tay, “Tỷ tỷ lợi hại.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, vừa đi vừa ngoắc, “Đến đây đi. Chớ rề rà.”
Quế vương xoay người đi vắt khăn lông, lại đập bể khối băng bao bên trong, vừa quay đầu lại bị Đỗ Cửu Ngôn ôm đầy cõi lòng, hắn một tay lấy khối băng đặt trên đầu mình.
“Thanh tỉnh chút thanh tỉnh chút.”
Đỗ Cửu Ngôn ôm hắn cọ, “Ngươi làm gì, rất nóng sao?”
“Tỷ tỷ giải nóng giúp ngươi.”
Quế vương chỉ chỉ khối băng, “Cái kia mát mẻ.”
“Không muốn không muốn.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tỷ tỷ không muốn khối băng.”
Quế vương đang muốn nói, bỗng nhiên có người gõ cửa sổ, bên ngoài truyền đến tiếng vội vàng xao động giục của thái hậu, “Mặc Hề, ngươi động thủ a, một canh giờ đều sắp qua một nửa rồi.”
“Nhanh lên một chút!”
“Tôn nữ của ai gia, liền nhờ vào ngươi.”
Quế vương quay đầu nhìn Đỗ Cửu Ngôn, giơ tay lên, một chưởng bổ vào gáy của nàng, Đỗ Cửu Ngôn nhoáng cái hôn mê.
Quế vương ôm nàng nằm trên giường đắp kín mền, bản thân mặc quần áo tử tế, bỗng nhiên mở cửa sổ ra, nhìn chằm chằm thái hậu đang nghe lén, “Người cứ chờ nàng đứng lên thức dậy nháo với ngươi đi.”
“Loạn quấy rối.”
“Ta cần loại vật này sao?”
“Nếu ta muốn sinh tôn nữ cho ngươi, Đỗ Cửu Ngôn lập tức đồng ý, còn cần thứ này?”
“Thủ đoạn ti tiện.”
Quế vương nói chuyện, đóng cửa sổ.
Thái hậu đầy mặt mạc danh kỳ diệu, đối diện với Tiền ma ma, một lúc lâu xuy cười một tiếng, “Hắn nói cái gì, lập tức có thể làm được?”
“Tiểu tử thối, ” thái hậu cách cửa sổ mắng: “Không phải ai gia khinh thường ngươi, chỉ lá gan con gà của ngươi, cả đời ngươi liền theo đảo quanh đi.”
“Còn tôn nữ? Ai gia còn không bằng chờ củ cải nhỏ sinh trọng tôn nữ cho ai gia.”
Thái hậu thở phì phò đi, Tiền ma ma theo khuyên, “Người đừng tức giận, tính tình của vương gia thuần lương nhất, hắn đây là không nỡ thương tổn vương phi nương nương.”
“Mặc kệ.” Thái hậu nói: “Ai gia mặc kệ, ai gia cũng không phải chỉ có một nhi tử là hắn.”
“Tiên đế còn lợi hại hơn hắn nhiều.”
Tiền ma ma dở khóc dở cười, “Nương nương, lúc này người nói lời này, cũng quá không thích hợp.”
“Ai gia tức giận, miệng nói không lựa lời được chưa.”
Tiền ma ma thở dài.
Trong phòng, Quế vương ôm khối băng, ngồi xếp bằng, cả người lượn lờ trong khí lạnh, một khối băng sắp bị hắn làm cho hòa tan, Đỗ Cửu Ngôn bưng cái cổ tỉnh, “Cổ tay gãy rồi sao, thế nào đau như thế.”
Nàng trở mình, “Tay cũng đau.”
“Tê!”
Nàng dần dần thanh tỉnh, mắt khẽ động liền thấy Quế vương ngồi ở trong phòng, trần nửa người trên ôm khối băng, nhất phó sắp mọc cánh thành tiên thành tiên, nàng nói: “Vương gia, người. . . Tắm rửa sao?”
“Dùng băng a, như thế. . .”
Nàng nói nói phân nửa, triệt để thanh tỉnh, một lý ngư đả đĩnh ngồi dậy, lạnh lùng thốt: “Tiểu yêu tinh, ngươi làm cái gì?”
Quế vương mở mắt, liếc nhìn nàng lạnh hơn nói: “Độ kiếp!”
Đỗ Cửu Ngôn cúi đầu, phát hiện mình mặc một cái yếm, phía dưới là khỏa khố, mà váy tụng sư nàng mặc nhiều nếp nhăn vứt trên mặt đất, một cái bàn cắt thành hai đoạn ngã trên mặt đất. . .
Trong phòng một mảnh hỗn độn, như là trải qua kịch liệt tranh đấu, còn lộ ra một cổ ám muội.
“Ta, làm gì với ngươi?” Đỗ Cửu Ngôn phát hiện, trên thân trần của Quế vương, còn có một dấu răng, hiển nhiên là nàng cắn.
Chắc là nàng gây rối rồi.
Quế vương cắn răng, nói: “Nàng đoán!”
“Ông trời của ta!” Đỗ Cửu Ngôn nghĩ tới, chật vật xoa xoa mặt mình, thật sự là quá lúng túng, hơn nửa ngày nàng hỏi: “Thái hậu nương nương quả nhiên kê đơn ta?”
Quế vương không nói chuyện.
“Vương gia, người kiện quyết giữ được sao?”
Quế vương nói: “Nàng đoán!”
“Lợi hại!” Đỗ Cửu Ngôn bội phục nhìn hắn, “Là mị lực của ta không đủ lớn sao?”
Quế vương nói: “Là tính tình của nàng khá lớn.”
Hắn là không muốn sao? Hắn là không dám!
Hắn muốn ngủ cả đời, không phải một lần.
“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn xuống đất nhặt lên y phục mặc, “Ngày hôm nay ngươi làm ta rất bội phục và cảm động.”
Hắn cư nhiên nhịn được, bởi vì quá thích, nên không dám đi?
Bookwaves.com.vn
Quế vương hỏi: “Sau đó thì sao.”
Đỗ Cửu Ngôn mặc xong y phục, ngồi chồm hổm ở trước mặt hắn, sờ sờ mặt của hắn, ôn nhu nói: “Về nhà lật hoàng lịch, chọn một ngày mưa thuận gió hoà mọi việc giai nghi.”
“Nàng nói thật?”
“Ta đã lừa gạt ngươi chưa?”
“Lúc nào thì là ngày tốt?”
“Trước ba sau bốn, người đoán là ngày nào?”
Một cổ gió mát đập vào mặt, khô nóng biến mất, phảng phất tinh không vạn lí xuân phong từ từ. . . Quế vương nở nụ cười, “Ngày hôm nay mùng năm, ta nhớ kỹ lần trước nàng hình như chính là mùng bảy hay là mùng tám.”
Đỗ Cửu Ngôn sửng sốt một chút, “Ngươi nhớ kỹ?”
“Ta mặc kệ.” Quế vương thoáng cái đè nàng ngã nhào xuống đất, “Chọn ngày không bằng trùng ngày, ngày hôm nay đi.”
Đỗ Cửu Ngôn không nhịn cười được, đẩy hắn ra, “Ngày hôm nay tâm tình không tốt, nội tâm ta bị tổn thương, cần thái hậu nương nương an ủi.”
“An ủi thế nào.” Quế vương không chịu đứng lên, “Ta thay nương ta an ủi nàng, ngươi đừng giận nàng(TH) nữa, nàng là vì tốt cho chúng ta.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn mặt hắn gần trong gang tấc, khẽ cười, nóng ruột tốc nhảy, rất ấm rất tri kỷ.
Quế vương vẫn nháo muốn “Làm việc”, lại vào lúc chờ nàng trúng thuốc, mặc hắn chà đạp, hắn lại nhịn được.
Trong mắt hắn, nàng cao hứng hay không, quan trọng hơn cảm thụ lập tức của hắn.
Trong mắt hắn, tôn nghiêm của nàng, quan trọng hơn chấp niệm của hắn.
Trong mắt hắn, nàng quan trọng hơn bản thân hắn.
Nàng rất cảm động, loại cảm động này để cho trong lòng nàng ấm áp, quyết định thử xem kỹ thuật của hắn.
Nếu là không tốt. . . Còn có bảy mươi hai thức để học.
Không sợ.
“Ánh mắt lóe ra, ” Quế vương hé mắt, nói: “Ngươi lại đang suy nghĩ chuyện xấu gì?”
“Ta cho nàng biết, mục tiêu của ta không phải ngủ một lần, ” Quế vương nói: “Là muốn ngủ vô số lần.”
Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, nói: “Vương gia, phải xem biểu hiện của người mới được a, dù sao ta yêu cầu rất cao với cuộc sống hạnh phúc, nếu như người quá kém cỏi, ta có thể sẽ không chấp nhận.”
“Ta không được?” Quế vương tốn hơi thừa lời, “Nàng nói lại lần nữa thử xem.”
Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, vỗ hắn nói: “Ngươi mau đứng lên, rất phiền.”
“Ngôn Ngôn, ” Quế vương cọ cổ của nàng, “Nàng nói thực sao?”
Đỗ Cửu Ngôn đẩy hắn, “Phiền, vẫn muốn nói sao?”
“Ta cảm thấy như nằm mơ.” Hắn thấp giọng nói: “Không cho nàng lừa ta.”
Đỗ Cửu Ngôn ừ một tiếng.
“Vậy là nàng thích ta?” Quế vương hỏi.
“Thích.”
“Từ khi nào thì bắt đầu thích?”
“Không nhớ rõ, có thể rất lâu rồi đi, dù sao dung mạo của vương gia người, vẫn là rất có tính mê hoặc.”
“Có bao nhiêu thích?”
“Rất thích.”
“Rất thích là bao nhiêu thích? Nếu như một thích nhiều nhất là một ly nước, vậy nàng thích ta có mấy phần?”
“Bảy phần?”
Quế vương trừng mắt, hiển nhiên không hài lòng, “Ta là có mười phần.”
“Còn có ba phần giữ lại cho người nâng cấp, ngay từ đầu đã đầy, sau này sinh hoạt quá không thú vị.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia, người nên vì cái này mà biểu hiện tốt một chút a, chăm chú nỗ lực.”
Quế vương suy nghĩ một chút, cảm thấy bảy phần cũng không ít, dù sao Đỗ Cửu Ngôn cũng không phải người cảm tính, “Được! Sau này ta sẽ biểu hiện tốt một chút.”
“Liền tối hôm nay.” Quế vương nói: “Ta tắm rửa sạch sẽ, ở trong phòng chờ nàng.”
Lúc nói chuyện, hôn môi của nàng một cái, “Không được không đến!”
Bookwaves.com.vn
Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, nói: “Vương gia, người như con chó nhỏ.”
“Đó cũng là chó của nàng.”
“Ta không cần chó.”
“Vậy nàng muốn cái gì?”
“Mèo đi, mèo nghe lời.”
“Meo meo. . .” Quế vương cọ nàng, “Meo meo.”
Đỗ Cửu Ngôn cười nắm mặt của hắn, ghét bỏ nói: “Đường đường vương gia, vì một ái tình, lưng của người đều sắp cong đến cỏi trần rồi.”
“Gãy luôn ta cũng nguyện ý.” Quế vương nói: “Chỉ cần có thể cùng với nàng, ta cao hứng.”
Đỗ Cửu Ngôn tép tép miệng, “Lúc này, có phải ta hẳn là cảm động hay không?”
“Không cần, nàng chỉ cần nói một câu tươi ứng để đáp trả ta là được.”
“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, nghiêm mặt nói: “Có thể được người thích, lòng hư vinh của nàng mãnh liệt thỏa mãn!”
Bởi vì người thích nàng cũng đủ ưu tú cũng đủ xuất chúng cũng đủ hấp dẫn người, mới có thể thỏa mãn lòng hư vinh của nàng.
“Đương nhiên.” Quế vương kéo nàng lên, hai người ngồi xếp bằng đối diện nhau trên mặt đất ngồi , “Vậy trừ lòng hư vinh, còn có cái gì thỏa mãn nữa?”
“Vương gia, yêu cầu của người có chút cao a, từ ngữ trau chuốt trong phương diện này ta rất thiếu thốn.”
“Không có việc gì, ta có thể chờ, nàng từ từ suy nghĩ.”
Quế vương nhìn chằm chằm nàng, chờ nàng nghĩ.
“Kim tịch hà tịch hề khiên châu trung lưu, kim nhật hà nhật hề đắc dữ vương tử đồng châu, mông tu bị hảo hề bất tử cấu sỉ, tâm kỷ phiền nhi bất tuyệt hề đắc tri vương tử, sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri.”
(Luna: bài thơ Việt Nhân Ca – Đêm nay là đêm nào? Đưa thuyền trôi giữa dòng. Hôm nay là hôm nào? Được cùng vương tử trên thuyền. Thật lấy làm xấu hổ, (Vương tử) không trách mắng thiếp (vì thân phận). Trong lòng thấy phiền muộn không dứt, Được biết vương tử. Núi có cây, cây có cành, Lòng mến thích chàng rồi, chàng không hay)
Quế vương nhìn nàng, bỗng nhiên cặp mắt đỏ lên, hỏi: “Thực sự?”
“Không giả.”
Quế vương cọ một chút đứng lên, như một trận gió chạy ra ngoài, “Nương, nương!”
“Mặc quần áo a!” Đỗ Cửu Ngôn bụm mặt nhìn không nỗi.
Quế vương chạy rất nhanh, thoáng cái đẩy cửa phòng ngủ của thái hậu ra.
Thái hậu đang giận nhi tử bất thành khí, lại đột nhiên bị nhân ảnh nhào tới, “Nương, Cửu Ngôn nói tâm nàng duyệt ta!”
“Cái gì?” Thái hậu bị đụng đầu cháng váng não phồng, “Cửu Ngôn duyệt ngươi?”
Quế vương không trả lời nàng, thoáng cái lại chạy tới cửa, một tay ôm lấy Tiền ma ma, “Ma ma, Cửu Ngôn nói duyệt nàng ta!”
“Ai nha ai nha, vương gia của ta a.”
“Nô tỳ choáng váng đầu, rất choáng.”
Quế vương buông nàng ra, Tiền ma ma nói: “Vương phi nói thích người?”
“Ân.”
“Mặc quần áo a, ” Đỗ Cửu Ngôn cảm giác nàng đang đuổi theo củ cải nhỏ, đang không muốn tắm để cái mông trần chạy loạn khắp nơi, “Xấu hay không?”
Quế vương kéo y phục qua khoác lên người, như một trận gió đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại vọt tới ngự thư phòng, một cước đá văng cửa.
“Ca!”
Triệu Dục sợ hết hồn, nhìn Quế vương hùng hổ, nói: “Lại nổi điên cái gì?”
Y phục cũng chưa có mặc xong, tóc rối mặt bẩn.
“Ca!” Quế vương vỗ long án, mắt phát quang, kiêu ngạo mà nói: “Cửu Ngôn tâm duyệt ta!”
Triệu Dục sửng sốt một chút mới phản ứng được, nắm tấu chương trong tay lên ném vào trên người của Quế vương, “Hách trẫm nhảy lên, ngươi không thể nói chuyện đàng hoàng.”
“Ca, ” Quế vương ném tấu chương trở về, chỉ vào Triệu Dục, “Chuẩn bị lễ kim, ta muốn mười dặm hồng trang đại kiệu tám người nâng thú nàng.”
Triệu Dục trừng mắt, “Không phải thành thân rồi sao, còn muốn thành thân nữa?”
“Đó là Tần Cửu Yên, ” Quế vương cười lớn đi ra ngoài, lớn tiếng nói: “Ta muốn thú chính là Đỗ Cửu Ngôn!”
“Chính là lừa tiền!” Triệu Dục nói.
—— lời nói ngoài ——
Gần nhất nhắn lại rất ít oa, ha ha ha ha, đan đính cũng rớt không ít, ta phải cố gắng, điều dưỡng văn đều xả trở về đánh một trận!
Quyển sách tiến nhập thu tuyến giai đoạn, không nên gấp gáp đại BOSS, bởi vì viết phối hợp diễn thời gian cũng là lại đi cận đại BOSS.
Mấy ngày hôm trước rất lo nghĩ, hai ngày này cảm giác được rồi, tâm tình ổn định phong lưu quân, tiếp tục ổn định phát huy, đi phía trước sải bước!
Sao sao đát, lúc rảnh rỗi nhắn lại. Đặt và nhiệt văn bảng bá địa một chút ngã xuống, làm ta sợ vừa nhảy, ha ha ha ha.
Tối hậu, mỗi tháng nguyệt đầu độc giả tài khoản nội đều cho vay giữ gốc vé tháng, nhớ kỹ đầu!