Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 669: YÊU VÀ ĐƯỢC YÊU


Dịch giả: Luna Wong


“Lừa tiền!” Thái hậu cả giận nói.

“Trước đây còn nói với ai gia các ngươi yêu nhau chết đi sống lại.”

“Hai tên lừa gạt nhỏ!”

Đỗ Cửu Ngôn ngượng ngùng sờ sờ mũi, nhắc nhở: “Nương nương, hiện tại ta cảm thấy ngực rất nóng, đầu óc cũng choáng, tay chân không còn chút sức lực nào. Người cho ta ăn thuốc gì thế?”

“Thuốc, thuốc gì?” Dáng vẻ bệ vệ của thái hậu nhất thời tiêu mất, nhìn trái phải mà nói, ánh mắt lóe ra, “Ai gia thật mệt, không muốn nhìn thấy ngươi nữa.”

Đỗ Cửu Ngôn cũng ai nha nha hô choáng váng đầu, “Di chứng của thuốc này thật là lớn.”

“Nương nương, thuốc này của người di chứng rất nghiêm trọng. Lúc này ta cảm thấy trong đầu như lấp khúc gỗ. Hoàn toàn không linh hoạt bằng buổi sáng nữa.” Đỗ Cửu Ngôn đi nằm ở trên nhuyễn tháp Quế vương thường thường nằm, “Choáng váng đầu cực lợi hại, ta có thể sắp choáng váng đến nỗi, sau này cũng không thể làm tụng sư nữa.”

“Mạng của ta nga, thực sự là quá khổ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tụng sư là ước mơ của ta, ta mất sức chín trâu hai hổ, mới có thành tựu huy hoàng như hôm nay.”

“Một buổi này, đã bị nương nương người đánh ngã, sau này ta chính là một kẻ ngu si.”

“Ta không ngừng cố gắng thế nào, ta phải nuôi nhi tử thế nào, ta kiếm tiền nuôi vương gia thế nào.” Đỗ Cửu Ngôn dùng khóe mắt dư quang nhìn thái hậu, “Nương nương, nhi tử của người rất nghèo, lại không có bản lãnh gì, sau này một nhà ba người chúng ta làm sao sống đây.”

“Còn làm sao sinh thêm mấy đứa nữa, sống cũng không có cách nào khác nữa.”

Khóe miệng của thái hậu thẳng run, biết rõ Đỗ Cửu Ngôn đang gạt nàng, nhưng nàng chính là chột dạ, không thể lấy gối đầu đập nàng.

“Nói đi, ” thái hậu nói: “Dứt khoát chút, ngươi muốn thế nào.”

Đỗ Cửu Ngôn đỡ cái trán, nói: “Ta người nhỏ, lời nhẹ, nào có ý kiến gì. Nương nương, tương lai của ta phải làm sao bây giờ.”

“Nói!” Thái hậu quát: “Thuốc, là ai gia hạ, ngươi không nên ở chỗ này quanh co lòng vòng, ngươi muốn thế nào?”

Đỗ Cửu Ngôn ngồi dậy, khổ ha ha nhìn thái hậu vươn một tay.

“Năm nghìn lượng?” Thái hậu nói: “Tiền ma ma cho nàng năm nghìn lượng.”

Đỗ Cửu Ngôn muốn nói, thái hậu lại chỉa về phía nàng, “Nếu ngươi dám nói năm vạn lượng, hiện tại ai gia liền ngã xuống.”

“Ai gia để ngươi xem một chút, ngươi là biến sỏa đáng sợ, hay bất hiếu ngỗ nghịch càng đáng sợ hơn.”

Đỗ Cửu Ngôn đứng lên, dứt khoát nói, “Tạ ơn thái hậu nương nương thưởng.”

“Ân.” Thái hậu nói: “Nhanh đi về động phòng đi, sớm sinh thêm hai đứa cho ai gia, tuổi của ngươi cũng không nhỏ nữa, càng lớn càng khó sinh.”


“Vâng!” Phản chính bụng là của nàng, nàng có muốn sinh hay không là do nàng, loại sự tình này không cần phải so đo với thái hậu.

Tiền ma ma lấy mỗi tấm một nghìn lượng, tổng cộng năm tấm ngân phiếu cho Đỗ Cửu Ngôn, cười nói: “Vương phi nương nương cầm nhiều tiền mua chút đồ tốt bổ một chút, người quá gầy.”

“Vâng, vâng!” Đỗ Cửu Ngôn ha hả cười nói: “Trở về sẽ mua.”

Tiền ma ma cười nhìn nàng, lại sờ mặt nàng, thấp giọng nói: “Người chớ giận thái hậu nương nương, tính tình của nàng từ nhỏ cứ như vậy, mấy chục năm cũng không có thay đổi.”

“Mặc kệ làm chuyện gì, đều dựa vào tâm tình.”

Đỗ Cửu Ngôn minh bạch, cười gật đầu.

“Cửu Ngôn, ” Quế vương đi nhanh tiến đến, như một trận gió cầm lấy tay nàng, “Trời sắp tối rồi, chúng ta về nhà.”

Hắn vừa nói vừa nhìn thái hậu, “Nương, người cùng Tiền ma ma giúp chọn một ngày lành, ta muốn thú Cửu Ngôn.”

“Không phải đã thành thân rồi sao?” Thái hậu ngưng mi nói: “Lăn qua lăn lại cái gì?”

Đỗ Cửu Ngôn cũng ngẩn ra, nàng không nghĩ tới Quế vương sẽ nói chuyện thành thân.

“Cái lúc đó không tính, ta không muốn không nói, hơn nữa, đó là Tần Cửu Yên.” Quế vương nhìn Đỗ Cửu Ngôn, gương mặt thâm tình, “Ta hiện tại muốn thú chính là Đỗ Cửu Ngôn.”

Lúc nói chuyện tiến tới muốn hôn nàng, Đỗ Cửu Ngôn cười hôn hắn một cái, Quế vương hỉ tư tư ôm hông của nàng, hai người đều nhìn thái hậu.

Thái hậu che mắt, hình dạng không đành lòng nhìn thẳng, “Cửu Ngôn và Cửu Yên không phải là một người sao, ai gia thấy các ngươi là muốn lừa tiền.”

Phu thê hai người kết phường lừa gạt, thành thân một lần không đủ còn hai lần.

“Phản chính ai gia không có tiền, các ngươi muốn thành thân, tự chuẩn bị đi.”

Vừa rồi còn bị lừa năm nghìn lượng.

Quế vương nói: “Vậy người chọn ngày lành đi, sau đó chuẩn bị đại lễ đi.”

Lúc nói chuyện, dán mặt của Đỗ Cửu Ngôn cà cà, “Ngôn Ngôn, chúng ta về nhà, ngủ!”

“Nương nương, ta trở về.” Đỗ Cửu Ngôn không nói gì, nín cười véo hắn, thấp giọng nói: “Có xấu hổ hay không, đứng đắn một chút.”

Hắn hăng hái mặt mày hớn hở, đến thanh âm đế hài ma sát, đều phảng phất mang theo nhạc điệu, “Không khống chế được!”

Đỗ Cửu Ngôn dở khóc dở cười, “Vương gia, nương nương cũng không nói gì người thật dự định lừa tiền?”

Quế vương dừng lại nhìn nàng, nghiêm mặt nói: “Trước đây thú chính là Tần Cửu Yên, hiện tại ta muốn thú chính là nàng.”

“Nàng nói qua với ta, nàng là nàng, Tần Cửu Yên là Tần Cửu Yên.”

“Hồn phách bất đồng, đó là người cũng bất đồng.”

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, “Thủ đoạn này không tệ a.”


“Thủ đoạn gì?”

“Lời tâm tình a, ta còn thật thích nghe.” Đỗ Cửu Ngôn cười chắp tay sau đít đi ở phía trước, Quế vương đi tới hôn nàng một cái, “Nàng thích nghe loại này, ta đây sau này nói nhiều chút.”

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn trừng hắn một mắt, “Lâu lâu nói một lần là được, sẽ mau chán.”

“Không chán, ” Quế vương nói: “Cửu Ngôn, ta muốn nhận nhận chân chân thú thú!”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nghiêm túc thế nào?”

“Ta phải chiêu cáo người trong thiên hạ, nàng là vương phi của ta!” Quế vương nói: “Ta muốn cõng nàng đi một vòng chung quanh kinh thành!”

Đỗ Cửu Ngôn cười khúc khích, “Tại sao muốn cõng đi một vòng?”

“Đắc ý a.” Cánh tay dài của Quế vương vừa thu lại, nói: “Hưởng thụ ánh mắt ghen tỵ ngưỡng mộ của người khác, thỏa mãn lòng hư vinh của ta.”

Đỗ Cửu Ngôn không nói gì.

Hai người một đường ôm vai ôm lưng đi, dọc theo đường đi vô số ánh mắt nhìn bọn họ, mang theo thiện ý quan sát, Quế vương dào dạt đắc ý.

“Ta cõng nàng đi.” Quế vương nói: “Chân có đau hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hai chân này dùng hai mươi mấy năm, vẫn còn có chút trình độ.”

“Không được, nàng không thể đi.” Quế vương kiên trì nói.

“Ngươi đừng tác yêu, đoạn đường này đều là người.” Mặt của Đỗ Cửu Ngôn đỏ rần, lần đầu tiên trong đời.

Quế vương khom lưng ngăn ở phía trước nàng, “Ta cõng tức phụ ta, bọn họ chỉ có phần hâm mộ.”

“Rất phiền.” Đỗ Cửu Ngôn ỡm ờ ghé vào phía sau lưng hắn, Quế vương cõng nàng rêu rao khắp nơi, người trên đường nhìn thấy, cười nói: “Đỗ tiên sinh, chân người bị thương sao?”

“Vương gia đối xủ với người thật tốt a.”

“Vương gia, người thật đúng là một hảo phu quân.”

Quế vương nhướng mày, nói: “Tức phụ của mình, không tốt với nàng thì tốt với ai.”

“Ngươi nhìn vương gia xem, ma quỷ như ngươi, không đẹp thân thế không tốt như vương gia còn không có tính tình tốt như hắn.” Một vị phụ nhân véo lỗ tai của phu quân mình, “Ngươi còn có cái gì.”

Phu quân nàng u oán nhìn Quế vương.

Hai người một đường nhấc lên từng đợt phong ba, Đỗ Cửu Ngôn quả thực không mặt mũi ngẩng đầu lên, ghé vào trên vai Quế vương, thấp giọng nói: “Đến cửa nhà, nếu ngươi không thả ta xuống, ta liềngiết chết ngươi.”


“Nghe tức phụ.” Quế vương đầy mặt ngọt ngào buông nàng xuống, Đỗ Cửu Ngôn trừng hắn một mắt, mang theo một tia oán trách, “Quá phiền!”

Trong lòng của Quế vương nhộn nhạo, thấp giọng nói: “Sao trời còn chưa đen nữa.”

Đỗ Cửu Ngôn cười gõ cửa, nội thị cười khanh khách nói: “Vương gia, Đỗ tiên sinh.”

“Bả gia trở về chưa?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Nội thị trả lời: “Buổi trưa đã trở về, vẫn không có ra ngoài.”

“Đã biết, ” Đỗ Cửu Ngôn nói với Quế vương: “Vương gia, ta đi nói mấy câu với Bả gia, không biết hắn tìm ta có chuyện gì.”

Quế vương dừng lại nhìn nàng, dặn dò: “Mặc kệ Bả Tử nói cái gì, nàng cũng không được thay lòng đổi dạ.”

“Có mao bệnh!” Đỗ Cửu Ngôn dở khóc dở cười, “Ngươi bận rộn chuyện của ngươi đi, ta đi tìm Bả gia.”

Quế vương đi tìm củ cải nhỏ.

Đỗ Cửu Ngôn đi viện tử Bả Tử ở, cửa viện khép hờ, nàng đẩy cửa ra liền thấy Bả Tử đang ngồi bên bàn tròn trong chính sảnh, đưa lưng về phía bên này, trên bàn bày hai bình rượu.

Mùi rượu từ chính sảnh phiêu tán ra.

“Thế nào ban ngày uống rượu?” Đỗ Cửu Ngôn vào cửa, “Ta ở trong cung có chút việc làm trễ nãi về muộn, ngươi muốn nói chuyện gì?”

Đỗ Cửu Ngôn đi vào.

Bả Tử cũng không có quay đầu lại nhìn nàng.

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn liền đi tới đối diện hắn đánh giá hắn, hắn mặc bào phục, rũ mi mắt, đầu lông mày hơi khóa, mặt mày tích tụ ảo não nhàn nhạt. Tay trái của hắn cầm nắp tro đen của bình rượu, xương ngón tay nhọn phân mình, tay phải xuôi ở bên người, sung máu gân xanh nổi lên, không biết tư thế như vậy, hắn duy trì bao lâu rồi.

“Bả gia?” Đỗ Cửu Ngôn ngồi xuống đối diện hắn, “Đã xảy ra chuyện gì?”

Bả Tử nâng mi mắt lên nhìn nàng một cái, tiếng nói có chút khàn khàn, “Không có gì.”

“Không có việc gì?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, lo lắng nói: “Nhìn không giống không có việc gì, là tổ chức của ngươi xảy ra vấn đề sao?”

“Có cái gì ta có thể giúp được?”

Bả Tử nhìn nàng, trong thần sắc của nàng là không chút che giấu lo lắng nào, hỏi hắn: “Ngươi sẽ giúp ta sao?”

“Đương nhiên.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Giúp bằng hữu không tiếc cả mạng sống, đến chết mới thôi.”

Bả Tử nhìn nàng, không nói gì.

“Không đủ?” Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói: “Sự tình lớn như vậy?”

Bả Tử sờ sờ đầu của nàng, cười khổ nói: “Ta không sao, chuyện gì cũng không có.”

“Có những lời này của ngươi, là đủ rồi!”

Đỗ Cửu Ngôn không tin, nàng tựa hồ đoán được vì sao hắn như vậy, dừng một chút, nàng nói: “Ta uống với ngươi.”

Lúc nói chuyện, nàng lấy hai chén ngồi ở đối diện Bả Tử, đổ một chén lớn, giơ lên cười nói: “Một chén này kính mấy năm quá khứ, ngươi chiếu cố mẫu tử chúng ta.”


Bả Tử nhìn nàng, ánh mắt trầm trầm, một lúc lâu cùng nàng cạn chén, hai người uống một hơi cạn sạch.

“Một chén này, ” Đỗ Cửu Ngôn nâng chén, “Kính hiện tại, Bả gia còn ở, ta còn ở!”

Bả Tử uống xong rót rượu cho nàng.

“Một chén này kính tương lai, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Mặc kệ tương lai thế nào, ta ngươi là bằng hữu, vĩnh viễn là thế!”

Bả Tử nói: “Khẳng định như vậy, ta ngươi vĩnh viễn là bằng hữu?”

“Nếu như không phải đó nhất định là vấn đề của ngươi, ” Đỗ Cửu Ngôn ha ha nở nụ cười, “Ta đây là người chính trực thiện lương nghiêm cẩn, chắc là sẽ không vứt bỏ bằng hữu.”

Bả Tử cười lắc đầu, “Chớ bành trướng.”

“Được rồi. Kỳ thực ta cho rằng, nếu như ta ngươi thật trở mặt, khoảng chừng không phải vấn đề của ngươi ta, mà là vấn đề của lịch sử di lưu.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vậy sửa một câu, chúc ta ngươi an khang!”

Bả Tử uống rượu, buông ly rượu xuóng, nhẹ giọng nói: “Giữa ta ngươi không có đối địch của lịch sử di lưu, yên tâm đi.”

“Vậy là tốt rồi, ” Đỗ Cửu Ngôn tiếp tục rót rượu, “Chén thứ tư, ta mời ngươi.”

Bả Tử ừ một tiếng, hỏi: “Đây là lý do gì?”

“Mời tình yêu của ngươi dành cho ra, rất trọng thâm trầm không cầu tiếng vọng.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, cười, “Nhưng loại vật tình yêu a, thích a này, kỳ thực cũng ta có thể chủ quan khống chế.”

“Nếu như ta có thể khống chế, dường như mở chốt cửa, buộc lòng ta phải chọn giữa ngươi và vương gia, ta khẳng định chọn ngươi.”

“Dù sao ngươi an tĩnh, vương gia quá nháo đằng.”

Tay nắm chén của Bả Tử căng thẳng, đến hô hấp đều dừng lại, Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói: “Còn nhớ rõ ta nói qua với ngươi, trước đây có rất nhiều người ái mộ ta không?”

“Kỳ thực đó là ta khoác lác.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tính cách của ta rất không đòi hỉ, không ai dám thích ta.”

“Nhưng ta tới đây, thành hương bột bột. Tấm tắc, ta quả thực không muốn bành trướng đều không được.”

Bả Tử nhịn không được, nở nụ cười, “Ngươi rất ưu tú, người không thích ngươi, là bởi vì tự giác xấu hổ, không xứng với ngươi.”

“Bả gia, ta thích nghe ngươi khen ta.”

Bả Tử sờ sờ đầu của nàng.

Hắn rất ít làm ra loại cử động vô cùng thân thiết này với nàng, hôm nay là mặt trời mọc từ hướng tây, Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói: “Ngươi cũng không cần bởi vì thích ta, ta lại không có thích ngươi, mà cảm thấy khổ sở.”

“Tuy rằng ta cũng đủ ưu tú, đáng giá ngươi khổ sở.”

“Thế nhưng ngươi ưu tú hơn, không đáng vì thế mà khổ sở.”

Bả Tử nở nụ cười, “Nhiễu tới nhiễu lui, ngươi cho là ta nghe hiểu được sao?”

“Bả gia của ta văn thao vũ lược, làm sao nghe không hiểu.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Loại sự tình này rất xấu hổ a, ta nói không sao, cảm giác đứng nói không đau thắt lưng.”

“Nhưng nếu như ta trầm trọng chút, ta lại cảm thấy không cần thiết. Cái này không được, luôn sẽ có kế tiếp.”

“Ngươi, ” Bả Tử hỏi: “Ngày hôm nay ở trong cung, xảy ra chuyện gì?”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận