Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 672: MUỐN ĐI CÁO TRẠNG

Dịch giả: Luna Wong

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi trái lại rất từ ái a, vì bảo hộ nhi tử, có thể thủ khẩu như bình.”

Vương Dũng nói: “Ta, ta không phải người xấu.”

“Viên Nghĩa và Ngô thị thì sao?” Đỗ Cửu Ngôn giễu cợt nói: “Mặng của bọn họ thì không phải là mạng sao?”

Vương Dũng không nói gì.

“Ta muốn báo thù, ngươi trở ngại ta.” Đỗ Cửu Ngôn gõ bàn một cái nhắc nhở: “Ta cũng có thể giết chết cả nhà ngươi. Ta muốn xử, cũng có thể thần không biết quỷ không hay.”

Vương Dũng bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn nàng, không dám tin tưởng, “Người, người là tụng sư.”

“Tụng sư thì sao, tụng sư cũng là người.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Vương Dũng hoảng sợ nhìn nàng, không xác định lời của nàng là thật hay giả.

Nhưng Đỗ Cửu Ngôn nghiêm mặt, không có nửa điểm hình dạng đùa giỡn.

“Ta, ta nói.” Vương Dũng nói: “Trái phải đều là chết, nếu như ta nói với người, người có thể phái người bảo hộ hài nhi của ta hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Trĩ tử vô tội, ta sẽ bảo hộ hắn.”

“Người liên lạc với ta, là Hạ Tranh của Hạ ký, hắn là chi thứ của Hạ thị. Ta và hắn vốn là bằng hữu, cũng thường thường uống rượu, trước đó vài ngày hắn phát hiện chuyện của ta và Đàm thị, liền tới tìm ta.”

“Nói nếu ta và Đàm thị muốn ở cùng nhau, nhất định phải giết Viên Nghĩa.”

“Châm là hắn cho ta. Ngay từ đầu ta không muốn, nhưng là không dám không nghe theo.” Vương Dũng thấp giọng nói: “Trái phải đều là chết, ta đụng đại. Nếu như ban đảo ngươi, bọn họ sẽ cứu ta ra ngoài.”

“Đỗ tiên sinh, ” Vương Dũng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ta cảm thấy người ở sau lưng hắn nhất định là một quan lớn, bởi vì giọng nói chuyện của hắn với ta, cao cao tại thượng, rất không giống bình thường.”

“Hắn còn nói, vị này chẳng những có thể cứu ta và Đàm thị ra ngoài, còn có thể cho chúng ta một khoản tiền, để chúng ta song túc song phi, vĩnh viễn cũng sẽ không bị người phát hiện.”

Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi nói: “Ngươi có chứng cớ hay không?”

“Ta không có chứng cứ, thế nhưng ta biết một việc.” Vương Dũng nói.

“Năm trước Hạ Tranh nhận một đơn, là nhà của thường tùy bên người Nhâm các lão Hàn Thông, tiểu nhi tử của hắn thành thân muốn định gia sản, nên đến Hạ ký tới.” Vương Dũng nói: “Hạ tranh quen được Hàn Thông, bình thường thỉnh Hàn Thông uống rượu ăn cơm.”

“Nếu như Hạ Tranh là giúp quan lớn gì làm việc, vậy khẳng định chính là giúp Hàn Thông.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hạ ký rất lớn, hắn lại là quản sự, tiếp xúc không ít quan lớn, ngươi làm sao có thể xác định là Hàn Thông?”

“Kinh thành quan viên nhiều, nhưng chân chính có quyền trong tay, đáng giá Hạ ký leo lên, cũng liền có chừng mười vị. Nhâm các lão là thứ phụ, trong triều cũng không mấy người có địa vị cao hơn hắn.”

“Còn có, không phải người nói có người ở chuyện người lập pháp thua thiệt mặt mũi sao? Ta là nghe nói, lúc đó Nhâm các lão rất không muốn.”

“Quan trọng nhất, người còn là ngoại tôn nữ của Lỗ các lão, ở đầu quan hệ này, người khẳng định còn phải rõ ràng hơn ta.”

Đỗ Cửu Ngôn không có phủ nhận, “Ngươi đối với chuyện trong triều, còn cực rõ ràng.”

“Nam nhân ăn cơm uống rượu, thích trò chuyện việc này, tin vỉa hè đều sẽ biết một chút.” Vương Dũng nói: “Bất quá, việc này đều là suy đoán của ta, nhưng chuyện của Hàn Thông là thật. Đỗ tiên sinh, người nhất định phải bảo chứng nhi tử ta không xảy ra chuyện gì.”

“Về phần ta.” Vương Dũng bụm mặt, nói không được.

Hắn không nghĩ tới bản thân sẽ chết, luôn cảm thấy quyền lực của Nhâm các lão lớn như vậy, làm việc cho hắn chắc chắn sẽ không chết.

Hôm nay xem ra, là hắn nghĩ nhầm.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Trước khi chuyện được giải quyết, ta sẽ mời người bảo hộ nhi tử ngươi.”

Vương Dũng nghẹn ngào ừ một tiếng.

Đỗ Cửu Ngôn từ trong tù đi ra, phát hiện ngày hôm nay Bả Tử không có tới nha môn, nàng có chút kỳ quái, đi tìm Ngô Điển Dần hỏi: “. . . Thế nào không phát hiện Bả gia?”

“Hắn sáng sớm đã tới, nói có việc muốn ra ngoài một ngày, ta cũng không biết hắn đi nơi nào.” Ngô Điển Dần nói.

“Cửu Ngôn, ” Ngô Điển Dần hỏi: “Ngươi đi thẩm Vương Dũng, hắn nói như thế nào?”

Đỗ Cửu Ngôn đại khái nói một lần với Ngô Điển Dần.

“Việc này không dễ làm, ” Ngô Điển Dần nói: “Ngươi tốt nhất thương lượng với Lỗ các lão một chút, dù sao Nhâm các lão cũng là Nhâm các lão.”

Đỗ Cửu Ngôn minh bạch.

Dưới tình huống có chứng cớ, nàng cũng không có nắm chắc, huống chi không có chứng cứ.

Bất quá, muốn ban đảo Nhâm Duyên Huy cũng không phải không có khả năng. . . Quan trọng nhất là, để Triệu Dục không nói được, giận đến không động được lòng trắc ẩn.

Nếu như Triệu Dục động sát tâm với Nhâm Duyên Huy, như vậy tất cả sẽ thuận lý thành chương.

Nàng thật đúng là phải đi tìm ngoại tổ phụ thương lượng một chút.

“Cửu Ngôn, ” Quế vương từ ngoài cửa tiến đến, Ngô Điển Dần đứng dậy hành lễ, Quế vương phất phất tay, nói: “Không có việc gì, ngươi làm việc của ngươi, ta tìm Cửu Ngôn nói chuyện.”

Ngô Điển Dần xác nhận.

Bookwaves.com.vn

Quế vương hỏi: “Chuyện đã nói xong chưa?”

“Nói xong, đang chuẩn bị cáo từ.”

“Đi, ta có chuyện muốn nói với nàng.” Quế vương lôi kéo Đỗ Cửu Ngôn đi ra, đi tới cửa lại nghĩ tới cái gì, dặn dò Ngô Điển Dần: “Bổn vương sắp cùng Cửu Ngôn thành thân, ngươi tốc tốc chuẩn bị lễ vật!”

“Ngươi và Cửu Ngôn là bạn tốt, lễ vật không nên quá tùy tiện.”

Lúc nói chuyện liền đi.

Ngô Điển Dần đứng dậy xác nhận, đợi bọn hắn đi, hắn đầy mặt khiếp sợ, lầm bầm lẩm bẩm: “Lại thành thân?”

Không phải thành hôn rồi sao?

Nhi tử đều sinh rồi, còn muốn thành thân thêm một lần nữa sao?

Bất quá, nếu vương gia lên tiếng, vậy hắn thế tất phải chuẩn bị một chút.

Đỗ Cửu Ngôn dở khóc dở cười bị Quế vương lôi ra, “Vương gia, có phải người gặp người liền phải nhắc nhở một câu hay không?”

“Vậy thì khẳng định.” Quế vương nói: “Phải náo nhiệt long trọng, mở tiệc chiêu đãi bách tịch(trăm bàn).”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người có tiền chuẩn bị mở nhiều bàn tiệc như vậy sao?”

“Có.” Quế vương nói: “Nàng không nên xem thường ta, bảo bối của ta cất giữ tùy tiện bán, chớ nói bày trăm bàn chính là nghìn bàn vạn bàn cũng là đủ.”

Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn run lên, “Nói như vậy, trước đây người đều là giả nghèo?”

“Đó cũng không phải.” Quế vương nói: “Ta là nghèo thật.”

Đỗ Cửu Ngôn không muốn cùng hắn nói cái đề tài này, “Người tìm ta có chuyện gì?”

“Nhi tử nàng, ” Quế vương nhớ tới lại tức giận, “Sáng sớm hắn cầm di chúc bảo ta ký, nói hoài nghi ta còn có rất nhiều tư sinh tử, tương lai đoạt gia sản với hắn.”

“Cho nên, bảo ta sớm lập di chúc, để tránh khỏi tương lai đích tử như hắn chịu ủy khuất.”

“Nàng nói có tức hay không, nàng phải quản hắn thật nghiêm, giúp ta trút giận.”

Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, “Hắn, tự viết di chúc?”

“Chữ xấu như vậy, nhất định là hắn không thể nghi ngờ.”

Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, vỗ tay nói: “Hài nhi của ta cơ trí, bổ túc chỗ hổng nương hắn quên.”

Quế vương sịu mặt nhìn nàng, mất hứng.

“Nàng cũng không tin ta?”

Đỗ Cửu Ngôn xua tay, “Không phải, ta là sợ ta bị ái tình xông đầu óc mê muội, chỉ có thể nhìn thấy một mặt ưu tú phát quang của vương gia, mà quên mất hơn mười phòng thiếp thất kia của người.”

“Có thiếp dĩ nhiên là có hài tử, có hài tử dĩ nhiên là phải nuôi, nuôi sẽ có phân tranh, có phân tranh phải sớm phòng bị.”

“Hài nhi của ta làm đúng.”

Bookwaves.com.vn

Quế vương hừ một tiếng, “Bổn vương thủ thân như ngọc, chớ nói ngủ với các nàng, bổn vương cũng không nhớ được mấy người.”

“Ta dám cam đoan, nàng chưa thấy qua vương gia thuần khiết như ta vậy.”

Đỗ Cửu Ngôn liền nghĩ đến mấy vị vương gia khác, tựa hồ ngoại trừ Cửu Giang vương giữ mình trong sạch ra, mấy người khác đều không được tốt lắm.

“Vậy cũng được. Bất quá so với đối tượng quá thấp, ta hiển nhiên cũng là không hài lòng.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Phản chính người không phải còn muốn sống chín mươi bảy năm nữa sao, để hắn đứng thẳng, là di chúc cũng không phải tài sản chuyển nhượng.”

Quế vương mất hứng, “Nàng phải chủ trì công đạo cho ta, ít nhiều răn dạy hắn vài câu, bằng không sau này hắn sẽ không để người cha như ta ở trong mắt.”

“Đã biết, đã biết.” Đỗ Cửu Ngôn trấn an hắn, “Sau khi trở về, ta nhất định răn dạy hắn, để hắn sau này không được làm tiếp việc này.”

Tâm tình của Quế vương tốt một chút, “Vậy còn không sai biệt lắm.” Lại nói: “Nàng đi đâu?”

“Ta đi Lỗ phủ, ngươi có muốn đi cùng hay không?”

“Đi thôi.” Quế vương dắt tay nàng, Đỗ Cửu Ngôn tránh một cái, bị Quế vương trừng mắt một cái, nàng lại nắm tay, “Vương gia, tính tình của người thực sự là không nhỏ a.”

Quế vương nói: “Là nàng không có tự giác của việc làm tức phụ người ta.”

“Các ngươi không phải đều là chú ý phong hóa sao, chúng ta dắt tay đi dạo phố, có tổn thương phong hóa a.”

Quế vương giễu cợt nói: “Nàng nói phong hóa với ta, chuyện nàng tổn thương phong hóa còn ít sao?”

Đỗ Cửu Ngôn không lời chống đở, “Ta cảm thấy từ hôm qua bắt đầu, người liền lớn lối.”

“Ta vẫn như vậy.” Quế vương nói.

“Có phải biết được ta thích ngươi, nên dự định vuốt mặt không nể mũi, muốn làm gì thì làm hay không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

“Nàng chỉ có một phu quân là ta, nàng đương nhiên phải sủng ái ta, yêu ta, thật tốt với ta!”

Lời này, có phải nên là nàng nói hay không?

Bị ép buộc, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương dắt tay một đường rêu rao, mọi người xem thấy đều vấn an nàng, chờ gặp được Lỗ phu nhân, Quế vương lại đem chuyện làm hôn sự nói một lần, “. . . Ngày còn chưa chọn, chờ chọn xong rồi lại nói với người.”

Lỗ phu nhân đầy mặt không giải thích được.

“Hắn cho rằng lần trước quá hấp tấp, lúc này đây phải nghiêm túc thành thân.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Lỗ phu nhân nở nụ cười, “Được, được! Lễ này a ngày mai ta sẽ bắt đầu chọn, cần phải chọn tốt nhất.”

“Chọn lễ gì?” Lỗ các lão từ bên ngoài tiến đến, cởi quan mão cho Lý ma ma cầm, Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy hành lễ, Quế vương và Lỗ các lão đều tự hành lễ, mọi người ngồi xuống, lỗ phu nhân cười nói: “Vương gia nói, hắn muốn cùng Cửu Ngôn thành thân.”

“Cùng Cửu Ngôn thành thân?” Lỗ các lão nghe được ý trong lời nói, hắn không khỏi nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, “Ý của ngươi?”

Đỗ Cửu Ngôn còn chưa lên tiếng, Quế vương giải thích: “Ý của ta. Lần đầu tiên thành thân, còn trẻ chẳng biết chuyện, không thích cũng không thật tình.”

“Lúc này đây, ta phải mang theo đầy lòng yêu và thích, đi nghênh nàng trở về.”

Quế vương nói chuyện, nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, đầy mắt ý yêu thương.

Lỗ phu nhân ở một bên nghe rất cảm động, “Vương gia tình thâm nghĩa trọng, chuyện này ta ủng hộ các ngươi.”

“Nếu như không ai xử lý, thì giao cho ta. Chỉ cần các ngươi tin được, ta nhất định làm thỏa thoả đáng đáng, nhiệt nhiệt nháo nháo cho các ngươi.”

Quế vương nói: “Người muốn giúp vậy thì quá tốt.”

“Ta có rất nhiều ý tướng, nói một chút với người?”

Lỗ phu nhân nhất thời gật đầu, cao hứng nói: “Như vậy, ta lấy văn chương đến, người nói ta ghi.”

“Như vậy không dễ loạn.”

Quế vương gật đầu, “Thành.” Hắn nói chuyện, nhìn về phía Lỗ các lão, ánh mắt có tiếng.

Lỗ các lão hiểu chuyện thức thời đứng dậy, nhường vị trí gần kháng cho Lỗ phu nhân ngồi.

Lỗ phu nhân và Quế vương thảo luận hôn sự.

Lỗ các lão uống trà, quyết định tìm chút để nói, để hắn và Đỗ Cửu Ngôn không đến mức có loại cảm giác bị đá ra ngoài, hỏi hắn: “Các ngươi tới liền vì nói chuyện hôn sự?”

“Không phải, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta tới là nói với người án tình án tử lần trước.”

Lỗ các lão buông chung trà, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, “Ngươi nói.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui