Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 683: LÀM SAO BIỆN ĐÂY


Dịch giả: Luna Wong


Mục Diễm khí định thần nhàn, vụ án này mặc dù liên quan đến nhân vật thân phận tôn quý, lại là triều biện, nhưng là mạch lộ của án tình lại rất rõ ràng.

Mấy hạng tội danh nhất nhất nói rõ, Đỗ Cửu Ngôn dù là miệng thiết răng vàng, cũng không có thể điên đảo hắc bạch, để người tin phục.

Hắn nhàn nhạt chờ Đỗ Cửu Ngôn nói, đối diện, Nhâm Duyên Huy cũng như vậy, chắp tay đứng thẳng, chờ một hồi Quế vương, Lỗ Chương Chi cùng với Đỗ Cửu Ngôn bị định tội tha đi.

Thánh ý này hắn đo lường rất rõ ràng, thánh thượng sẽ không còn bảo vệ Quế vương nữa, mà tội của Quế vương, cũng không có khả năng biến mất.

Hắn đợi bọn hắn chật vật.

Thủ phụ Đại Chu, đã là của hắn dễ như chơi.

Đúng lúc này, Đỗ Cửu Ngôn di một tiếng, nói: “Mục tiên sinh bảo thánh thượng trả cái này cái kia, thánh thượng làm sao nợ nhiều đồ như vậy?”

Triệu Dục ngạc nhiên, dừng quyền để miệng ho khan một tiếng, Mục Diễm nói: “Thiên hạ này đều là của thánh thượng, tại sao thánh thượng nợ như người nói, ngươi đừng vội bẻ cong ý trong lời nói của ta.”

“Bẻ cong là ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn đảo qua Mục Diễm, “Đứng thẳng chút a Mục tiên sinh, cái bóng của ngươi đều là nghiên.”

Nói không lại thì quen dùng loại lời nói chêm chọc này, xem ngươi một hồi còn càn rỡ thế nào.

Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía Triệu Dục hành lễ, nói: “Mọi người đều biết, ở công đường ta là tụng sư Đỗ Cửu Ngôn, nói lý ra, ta là vương phi Tần Cửu Yên.”

Lúc nói chuyện, hướng về phía Quế vương nhướng mi một cái.

Trong lòng của Quế vương rung động, gương mặt tình thâm tựa như biển.


Mọi người thấy gương mặt ngạc nhiên, có triều thần cổ hủ quay mặt sang chỗ khác, ngại nhìn nữa.

Người tuổi trẻ bây giờ, nhìn không hiểu. Trước mặt mọi người cũng có thể liếc mắt đưa tình như vậy.

Huống chi, hiện tại Quế vương và Lỗ Chương Chi đều thân trong nhà tù, Đỗ Cửu Ngôn lại còn có tâm tư nói đùa, cũng không biết nàng thực sự là định liệu trước, hay là có ý định chiếm thân phận, cùng Quế vương chơi trò ăn vạ xỏ lá lưu manh để qua ải.

Mọi người từ cạn tới sâu, càng nghĩ càng nhiều, Đỗ Cửu Ngôn cắt đứt ý nghĩ của mọi người, nói “Như vậy, Đỗ Cửu Ngôn đứng ở trên công đường, thì không phải là Tần Cửu Yên nữa sao?”

“Là Quế vương phi Tần Cửu Yên, cũng không phải Đỗ Cửu Ngôn sao?”

Đỗ Cửu Ngôn đi tới bên người Tiền Vũ, chắp tay cười nói: “Tiền đại nhân, lúc này ta là Đỗ Cửu Ngôn, vậy người cho rằng, ta còn là Tần Cửu Yên không?”

“Hai thân phận quy về một người, là Đỗ Cửu Ngôn tự nhiên cũng là Quế vương phi.” Tiền Vũ nói.

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Đại nhân nói phải.”

“Người sống trên đời, có rất nhiều thân phận, Nhâm các lão ở trong triều là thứ phụ, về nhà là trượng phu, phụ thân, tổ phụ, còn có lão đại nhân diện mục hiền hòa!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Nhâm Duyên Huy nói.

Mục Diễm tiến lên một bước, nói: “Đỗ Cửu Ngôn, thánh thượng và các vị đại nhân sự vụ bận rộn, mời ngươi biện tụng đơn giản rõ ràng tóm tắt, chớ lãng phí thời gian của người khác.”

Đỗ Cửu Ngôn khinh miệt trừng mắt hắn, nói tiếp: “Nên, Quế vương gia ở Quảng Tây là vương gia, ở hậu cung, hắn là thân bào đệ của thánh thượng.”

“Thánh thượng khoan hồng bao dung, tấm lòng son của Quế vương. Làm huynh đệ, bọn họ huynh hữu đệ cung, trên đời này không có ca ca tốt hơn thánh thượng, cũng không có đệ đệ kính yêu huynh trưởng hơn Quế vương!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lời này, là tiền đề mà không phải là râu ria, bởi vì, thân phân và hành vi con người của hắn cùng với mục đích, có tất nhiên liên hệ.”

“Mà bản án nói Quế vương tạo phản, nhìn từ điểm này, hắn cũng không lý do và động cơ.”

“Về phần, ba bằng chứng Mục hội trưởng nói, trước tiên ta nói về điểm thứ nhất.” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, Vương Bảo Ứng từ trắc điện cầm hồ sơ tiến đến, hơi hành qua lễ đứng ở một bên, Đỗ Cửu Ngôn đi qua, xuất ra một phần hồ sơ phía trên nhất, biểu diễn cho mọi người xem, “Đăng ký danh sách năm nghìn binh mã, cùng với một vạn người theo như tin vịt giấu kín ở thâm sơn.”

“Về phần có giấu kín một vạn binh mã hay không, ở chỗ này ta cho rằng không cần chứng minh, thứ nhất, cũng không có chứng cớ xác thực thực, chứng minh một vạn binh mã chân thực tồn tại, thứ hai, một vạn binh theo mỗi tháng quân lương một vạn lượng, ăn uống phí dụng vạn lượng, nhiều năm như vậy, tuyệt không chỉ dừng lại ở phần đồn đãi, mà nhất định có khoản và vết tích lưu lại.”

“Một vạn người, ăn cơm cần gạo, ăn thịt cần heo, y sam cần vải, nam nhân cần nữ nhân. Nhiều người như vậy không phải nổ từ trong tảng đá ra, bọn họ không nói, chẳng lẽ người nhà không hỏi sao?”


“Phản chứng, khả năng duy nhất chính là một vạn người này chỉ là đồn đãi, căn bản không tồn tại.”

Mục Diễm nói: “Đỗ tiên sinh lời ấy sai rồi, Quảng Tây được Quế vương gia cai trị thỏa đáng, từ quân đội nha môn, cho tới bách tính trĩ tử, không người không cảm ơn ca tụng hắn, mọi người dĩ nhiên là có thể bảo thủ bí mật cho hắn.”

Bookwaves.com.vn

“Điểm phản bác của ngươi, cũng không có lực độ.”

Đỗ Cửu Ngôn cười nhìn hắn, nói: “Không có lực độ, là bởi vì ngươi không có cung cấp chứng cứ, vấn đề này ở ngươi mà không phải là là ta.” Lại nói: “Mục tiên sinh, hạng nhất không đề cập tới cũng được, nói xong lời cuối cùng bất quá là cãi cọ mà thôi.”

Mục Diễm khí nộ.

“Như vậy, chúng ta lại nói tiếp năm nghìn binh mã, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đây là thực tế danh sách đăng ký, năm nghìn người quả thực vượt qua quy định của triều đình cho phép vương gia ngoại phong nuôi một nghìn gia đinh.”

“Thế nhưng, Mục tiên sinh cũng không nói, năm nghìn đang làm gì!”

Đỗ Cửu Ngôn cầm lấy phong hồ sơ thứ hai, lớn tiếng nói: “Năm nghìn người này không phải an trí ở một chỗ, mỗi ngày thao luyện, binh hùng tướng mạnh. Bọn họ phân tán ở các châu huyện thành của Quảng Tây, lấy danh nghĩa nha môn, xây nhà sửa đường dựng cầu, bọn họ dò xét toàn Quảng Tây.”

“Mọi người đều biết, Quảng Tây tuy không phải biên thuỳ lại không có trọng trấn, nhưng bọn họ còn nhiều dân tộc như Đồ Kỳ. Về Đồ Kỳ tộc nhân, các vị chỉ biết Đồ Đáp trước đó không lâu ôm một chậu nấm cổ quái đến, uy lực của nấm kia, thật sự dị thường cổ quái, Quế vương muốn trấn phục bọn họ, chỉ dựa vào một cái miệng, gia đinh một nghìn xa xa không đủ.”

“Năm nghìn người, đối với triều đình mà nói là trái với quy định, nhưng đối với dân tình địa phương mà nói, lại phi thường cần thiết.”

Mục Diễm nói: “Ngươi cũng nói trái với quy định, vẫn là nuôi quân, đây là mưu nghịch.”

“Trái với quy định, không có nghĩa là hắn mưu nghịch, hai cái này ở trong logic của Mục tiên sinh, là lấy quỹ tích vặn vẹo gì trọng điệp?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi ngược lại.

Mục Diễm cười lạnh một tiếng, chất vấn: “Đỗ tiên sinh, ngươi chớ quên, ở Thuận Thiên năm thứ tám, Quế vương gia là mang theo năm nghìn binh mã như đã nói của hắn, giết Tiếu Tướng quân phòng giữ Trấn Viễn phủ, chiếm lĩnh Trấn Viễn phủ, đến nay, Trấn Viễn phủ đều vẫn như cũ trong tay Quế vương.”

“Đây là cử chỉ mưu nghịch tạo phản rõ ràng, mà lúc đó Quế vương cũng kéo cờ như vậy, là sự thực.” Mục Diễm lớn tiếng nói.

“Phải! Chuyện của Trấn Viễn phủ, hẳn là nói cũng phải nói!” Đỗ Cửu Ngôn ngờ tới bọn họ sẽ nói chuyện này, bởi vì Trấn Viễn phủ là chứng minh lớn nhất của việc Quế vương tạo phản, dù sao sau này Triệu Dục đưa Quảng Tây cho hắn, nhưng Trấn Viễn phủ lại không có cho.


Quế vương lại chiếm lĩnh Trấn Viễn phủ, còn bắt Tiếu Tướng quân, điểm này là nhảy không qua.

“Vương gia, Tiếu Tướng quân người giết chưa?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Quế vương.

Quế vương gật đầu, “Giết rồi!”

“Tàn sát hàng loạt dân trong thành sao?”

“Vậy không có khả năng!” Quế vương nói.

“Hôm nay thuế của Trấn Viễn phủ, nộp thế nào?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

“Nộp lên triều đình!” Quế vương nói.

“Tri phủ cùng với phòng giữ của Trấn Viễn phủ, là thủ hạ người an bài?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Bookwaves.com.vn

“Tri phủ vẫn là tri phủ lúc trước, lĩnh bổng lộc của triều đình, nhưng quân coi giữ phòng giữ là người của ta.” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Người vì sao phải giết Tiếu Tướng quân?”

“Hắn khiêu khích ta, ta nhìn hắn không thuận mắt, liền giết hắn!” Quế vương nói.

Mọi người không dám tin tưởng, Mục Diễm chất vấn: “Vương gia, lúc đó có người kéo cờ tạo phản, Tiếu Tướng quân làm sao khiêu khích người, khiêu khích như thế nào?”

“Hắn phòng giữ Trấn Viễn phủ, trấn thủ Trấn Viễn phủ, phòng chính là người. Người công thành sai không ở hắn, mà là người!”

“Là người muốn tạo phản, là người công thành giết người, đây là kết quả của sự thực, mặc kệ người giải thích thế nào, tội này cũng không thể đẩy cho một vị tướng sĩ trung thần vì quốc vong thân.” Mục Diễm nói leng keng hữu lực, đại nghĩa lăng nhiên.

“Đúng!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu sự thực thực sự là như vậy, như vậy, lỗi ở Quế vương mà không phải là của Tiếu Tướng quân, bởi vì hắn làm bản chức!”

Hai người này biện tụng, thật đúng là có chỗ coi, hai bên trái phải có quan viên thấp giọng nói: “Mới vừa rồi còn cho rằng Đỗ Cửu Ngôn không có cách nào biện khác, hiện tại xem ra, nàng có diệu chiêu khác a.”

“Mới bắt đầu mà thôi, hươu chết ai lấy thật đúng là không dễ nói.”


“Cũng đúng, tiếp tục xem. Nói chung năng lực biện tụng của nàng quả thực bất phàm.”

Đỗ Cửu Ngôn đi tới bên người Vương Bảo Ứng, xuất ra ba phong thư, “Đây là Quế vương bảo tồn, thư của Tiếu Tướng quân lúc đó gửi cho Quế vương, ta đọc cho mọi người nghe, về phần chân thực hay không, hiện tại có thể lấy bút ký của Tiếu Tướng quân, để làm giám chứng.”

“Phong thứ nhất!” Đỗ Cửu Ngôn mở thư ra, đọc cho mọi người nghe, “Quế vương gia, ngươi đánh Quảng Tây, bất quá là ngang dọc trong nhà, như người vậy quần áo lụa là cao lương, chớ nói làm vương gia, chính là làm một con chó, ngươi cũng không xứng!”

Mọi người nghe mục trừng khẩu ngốc, nội dung của bức thư này, thật là làm người không dám tin tưởng.

Cư nhiên viết thư mắng đường đường Quế vương gia, ăn hùng tâm báo đảm, hay là ăn não heo?

“Đây là câu nói đầu tiên của phong thư này, rất phổ thông. Bởi vì phía dưới còn ác liệt hơn.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tổng kết mà nói, Tiếu Tướng quân mắng Quế vương, nói hắn là quần áo lụa là cao lương, nói hắn không học vấn không nghề nghiệp, nói hắn ngu xuẩn như lợn, nói hắn không bằng một con chó!”

“Quế vương quá hồ đồ, nhưng thánh thượng cực bao dung, hắn chính là Quế vương! Chính là một người phòng giữ, cư nhiên có thể trong thư, mắng hắn như vậy, Quế vương tức giận hợp tình hợp lý.”

Ba phong này là sau khi Quế vương vào ở Tông nhân phủ, Cố Thanh Sơn đưa cho của nàng. Lúc đó nàng thấy cũng rất kinh ngạc.

Bởi vì nàng lo lắng nhất, chính là chuyện Quế vương đánh Trấn Viễn phủ, chuyện này không có biện. Nhưng là thật không ngờ, trong này còn có khúc chiết như vậy.

Lúc đó nàng và người trong thiên hạ giống nhau, chỉ cảm thấy nếu Quế vương không thật lòng tâm tư sâu thành một lòng tạo phản, chính là tùy hứng hồ đồ vô pháp vô thiên. Nhưng hiện tại xem ra, sự tình khác xa so với mặt ngoài hiện ra.

“Phong thứ hai, ” Đỗ Cửu Ngôn mở phong thứ hai, niệm: “Quế vương gia, ngươi có gan tới đánh Trấn Viễn phủ không? Ngươi sắp tới, ta có thể lập tức bắt ngươi, băm thành thịt nát!”

“Thịt nát, ” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, đọc tiếp phong thứ ba, “Ngươi con chó này, suốt ngày sủa chẳng biết vị, ta thấy ngươi căn bản cũng không dám đến đánh Trấn Viễn phủ!”

Triệu Dục nghe xong, nói: “Đưa đây trẫm xem.”

Tiết Án xuống tới cầm thư trình cho Triệu Dục, sau khi Triệu Dục xem xong sắc mặt âm trầm, cả giận nói: “Tiếu Chiến này, quả thực to gan lớn mật!”

“Mặc Hề, vì sao ngươi chẳng bao giờ đề cập qua việc này?”

Quế vương nói: “Không có gì để nói, hắn bảo ta đi đánh hắn, ta liền đi đánh hắn. Không cần tính toán với một người chết.”

“Ngươi, hồ đồ!” Triệu Dục nói: “Chuyện này có hàng vạn hàng nghìn biện pháp giải quyết, ngươi đi đánh Trấn Viễn phủ, lại là sai lầm nhất.”

Quế vương nói: “Hắn muốn chết, ta thành toàn hắn.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận