Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 705: ĐI DẠO CHUNG QUANH

Dịch giả: Luna Wong

“Ngươi lớn lên ở nơi này, chuyện nơi đây ngươi thực sự một chút ấn tượng cũng không có?” Tần thái phu nhân dừng lại ở trong vườn hoa trong viện, nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Không nhớ rõ.”

“Như vậy, tổ phụ ngươi tốt với ngươi, đại bá của ngươi yêu thuơng ngươi, ngươi cũng không nhớ rõ?”

“Không nhớ rõ trước đây, nhưng có thể thể hội hiện tại và đợi tương lai.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Không biết, thái phu nhân người muốn nói cái gì.”

Tần thái phu nhân cười lạnh một tiếng, thấp giọng, mặt hướng hung ác, “Ta muốn nói cái gì? Ta nói ngươi vong ân phụ nghĩa, được tốt thì khoe mẽ!”

“Ngươi năm đó, vì sao ly khai vương phủ cũng không nói một tiếng? Ngươi không nên nói với ta ngươi là tự đi, điều đó không có khả năng.” Tần thái phu nhân nói, “Ngươi lớn như vậy, kinh thành cũng không có ra, chính là nha đầu bà tử che chở, ngươi cũng không dám đi, huống chi một mình.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, “Ta cũng cảm thấy kỳ quái, bách tư bất đắc kỳ giải, tại sao ta phải ly khai vương phủ.”

“Cô mẫu, ” Đỗ Cửu Ngôn nhìn chằm chằm tần thái phu nhân, “Không phải là người ném ta ra ngoài chứ?”

Tần thái phu nhân phi một cái, “Ta ném ngươi ra ngoài, ngươi cho sỏa ta giống như ngươi sao?”

“Không nhất định a, người có thể muốn cho Quý Ngọc làm Quế vương phi.” Đỗ Cửu Ngôn thuần túy chính là vì chọc giận tần thái phu nhân. Xem bộ dáng của nàng như vậy liền giận.

Về phần Tần Cửu Yên vì sao ly khai vương phủ, nàng không biết, nhưng là có thể xác định một việc, chính là Tần Cửu Yên ly khai, chắc là nàng cam tâm tình nguyện, bằng không, nàng không có khả năng không trở lại, mà mang theo củ cải nhỏ ở bên ngoài chịu nhiều đau khổ.

“Được rồi, ta lười đấu mồm mép với ngươi, ngươi bây giờ không phải là dựa mồm mép ăn cơm sao.” Tần thái phu nhân nói, “Bất quá, ngươi biến hóa to lớn như thế, ta hoài nghi ngươi có phải Cửu Yên hay không.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, nhẹ nhàng cười, “Bị thái phu nhân người phát hiện rồi, ta thật không phải.”

Tần thái phu nhân không nói lời nào, gắt gao nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn.

“Mặc kệ ngươi có phải hay không, mặc kệ ngươi nhớ chuyện trước kia hay không, ta đều phải cảnh cáo ngươi!” Tần thái phu nhân nói, “Bớt ở chỗ này chơi thủ đoạn, đây đều là người nhà của ngươi, bọn họ cũng là vì tốt cho ngươi, ngươi bất kính bất hiếu, là sẽ gặp phải trời phạt.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Ta biết chọn người.”

“Ngươi! Quên đi ta không cùng ngươi tính toán. Cửu Giang vương vẫn ở lại kinh thành cũng không phải chuyện gì tốt, ngươi nói một câu với thái hậu nương nương, để hắn và Ninh vương gia quay về đất phong đi.” Tần thái phu nhân nói, “Hắn chẳng những là huynh trưởng của Quế vương, cũng là biểu ca của ngươi.”

Thật đúng là quan hệ phức tạp. Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thánh thượng không có giữ bọn họ lại, khi nào bọn họ đi đều có thể.”

“Lời này, ngươi có thể phụ trách?” Tần thái phu nhân hỏi.

“Lời này là ta nói, ta đương nhiên cũng có thể phụ trách.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Chỉ cần hắn không thẹn với lương tâm, dĩ nhiên là tùy thời có thể đi.”

Tần thái phu nhân nói: “Nếu ngươi không dám nói, xin mời Quế vương gia mở miệng.”

“Quế vương cũng là vương gia!” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Tần thái phu nhân trừng nàng, “Ý của ngươi, việc này ngươi mặc kệ?”

“Người ngang như vậy, người quản là được.” Đỗ Cửu Ngôn tự tiếu phi tiếu.

Tần thái phu nhân chỉa về phía nàng, “Ngươi, ngươi bất hiếu nữ này!”

Còn tưởng rằng miệng nàng nhanh, có thể nói một chuyện bí mật khó khăn, không ngờ như thế chính là đến cãi nhau.

“Trở về.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện liền làm.

Tần thái phu nhân phát hiện không chiếm tiện nghi còn bị một bụng khí, nhất thời mang người liền đi.

Đỗ Cửu Ngôn trở về, An quốc công nói: “Tính tình của cô mẫu ngươi từ nhỏ đến lớn đều như vậy, bản thân mất hứng, liền cứ gây tất cả mọi người cùng bồi nàng, ngươi đừng để trong lòng, xem nàng là hài tử là được.”

“Tính tình của thái phu nhân kỳ thực rất dễ thân cận, ta không sao.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.

An quốc công gật đầu, ngoắc gọi củ cải nhỏ tới, “Mấy ngày hôm trước tới, nghe nói ngươi rất thích ăn trù bánh gừng của trù phòng làm?”

Củ cải nhỏ gật đầu: “Ăn thật ngon.”

“Vừa lúc, lần này mang cho ngươi hai hộp đem về.” An quốc công cười nói, “Sau này có muốn ăn cứ nói với ta, không thôi nói với bất kỳ người nào trong nhà đều có thể.”

Củ cải nhỏ cười hì hì gật đầu, “Ta đã biết tằng tổ phụ.”

“Ngoan!” An quốc công lại nhìn Quế vương, “Ngày hôm nay đón lẽ, các ngươi là không phải còn phải đi Lỗ phủ và Tĩnh Ninh hầu phủ sao, sẽ không lưu các ngươi lâu, tới tới lui lui rất mệt.”

Quế vương gật đầu, “Hẹn buổi chiều trà, buổi tối chúng ta ở nhà ăn cơm, ăn xong lại vào trong cung.”

Vừa đến lễ, bọn họ thật là mệt.

Bookwaves.com.vn

Từ trong cung đi ra đến An quốc công phủ một hồi lại đến Lỗ phủ còn vòng đường phải đi Tĩnh Ninh hầu phủ một chuyến.

Nhà khác mặc kệ, thời gian không đủ cũng thực sự lười đi lại.

“Ta tiễn các ngươi.” An quốc công ôm củ cải nhỏ, “Ai nha, phân lượng này không nhẹ a.”

Củ cải nhỏ cười khanh khách, nói, “Ta rất nặng, sẽ đè người, người thả ta xuống tự ta đi.”

An quốc công buông hắn xuống, bất đắc dĩ nói: “Không nói xa, mười năm trước ta vác ngươi đều có thể lên nóc nhà.”

“Lợi hại như vậy a.” Củ cải nhỏ gương mặt bội phục.

An quốc công càng phát cao hứng, cười nói chuyện trước kia với hắn.

Đỗ Cửu Ngôn hàm tiếu nghe, Tần Vạn Thắng nói: “Cứ nói cùng ngươi đi tế bái phụ mẫu ngươi, nhưng nhìn ngươi vội vàng, cũng không tiện giục ngươi. Đây là cuối sáu tháng, ngươi an bài một thời gian, cảm thấy lúc nào hợp, vẫn là đi một chuyến tương đối khá.”

“Được.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Ta quay về xem thời gian, liền đến nói với người.”

Tần Vạn Thắng gật đầu: “Ngươi khác không cần quan tâm, chỉ cần và củ cải nhỏ người đến là được.”

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận.

Ba người từ người một nhà An quốc công đi ra, đi vòng Lỗ phủ.

Lỗ phu nhân kiển chân chờ ở cửa, thấy bọn họ thật xa nói: “Cho rằng các ngươi phải tối nay mới tới, đi bộ hay là ngồi xe?”

“Ăn quá nhiều, đi bộ tiêu cơm một chút.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.

Một buổi trưa ăn hai bữa, đồ nàng ăn đều sắp lên đến cổ họng.

Mọi người đều tự ngồi xuống, Lỗ phu nhân liền lên chút dưa và trái cây, “Vậy cũng chớ ăn cơm, ăn nữa sẽ khó chịu.” Ghim khối dưa ngọt cho củ cải nhỏ, “Ha ha xem, trống trong thôn trang, ta ăn rất ngon.”

Củ cải nhỏ ứng vâng, cùng Lỗ Niệm Tông lăn trên kháng nhỏ giọng nói chuyện lớn tiếng cười.

“Phó Thao hai ngày này liền đến, ” Lỗ Chương Chi nói với Quế vương, “Phan Hữu Lượng cũng sắp đến rồi.”

Quế vương hỏi: “Ngươi tính để Phan Hữu Lượng quan phục nguyên chức?”

“Là quyết định như thế.” Lỗ Chương Chi nói, “Hắn không thiện quyền mưu sách luận, làm thứ am hiểu hay nhất là tốt nhất.”

Tính tình của Phan Hữu Lượng chất phác một ít, nhưng đúng là nhân tài, Lỗ Chương Chi luyến tiếc nửa cuộc đời của nhân tài như vậy lại bị vắng vẻ.

“Cũng tốt. Chờ hắn tới, người cũng coi như yên tâm.”

Lỗ Chương Chi thấp giọng nói: “Trước kia Phó Thao tại triều làm quan, cũng không cùng xuất hiện với ta. Sau hắn đi Thiệu Dương, ta còn là đi qua Cửu Ngôn mới biết, sau đó lén có một ít lui tới. Nhưng mặc dù lúc trước không cùng xuất hiện, ta cũng biết người này khá có tài cán, nhân phẩm cương trực, nhân tài như vậy thực sự khó có được.”

“Mục đích ta nói điều này, là muốn nhắc nhở các ngươi. Chuyện ta và Phó Thao quen biết, đừng để thánh thượng biết. Tuy ta không sao, lại chỉ sẽ làm lỡ tiền đồ của Phó Thao.”

Quế vương minh bạch, “Ta không tham dự triều sự, những thứ này không có quan hệ gì với ta.”

Lỗ Chương Chi gật đầu, vừa nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn. Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Ta càng không nói. Bất quá, ta và Phó đại nhân tới lui không có chuyện gì chứ?”

“Giữa các ngươi có sâu xa, nếu thật hoàn toàn không lại vãng cũng không thể nào nói nổi. Bất quá không nên mật thiết như Cầu Chương là được.”

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, “Ta nhớ kỹ.” Lại nói, “Tần thái phu nhân ngày hôm nay nói với ta, bảo ta nói một câu với thái hậu nương nương, thả Cửu Giang vương và Ninh vương gia đều tự trở về.”

Bookwaves.com.vn

“Ngươi nói như thế nào?” Lỗ Chương Chi hỏi.

“Ta nói thánh thượng lại không ép ở lại, bọn họ muốn đi thì đi.”

Lỗ Chương Chi nở nụ cười, gật đầu nói: “Ngươi nói không có sai, thánh thượng tự thủy chí chung chưa từng đề cập qua, bọn họ còn muốn chạy tùy thời đều có thể đi.”

Ở Lỗ phủ một canh giờ, bọn họ lại đi Tĩnh Ninh hầu phủ, đợi cho bầu trời tối đen mới quay về vương phủ.

Đỗ Cửu Ngôn nằm ở trên giường, một ngón tay cũng không muốn động.

Quế vương ngồi ở bên giường bóp chân cho nàng, “Chỗ nào khó chịu? Có muốn thỉnh đại phu hay không?”

“Chỉ là ngủ không ngon, ” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện trừng mắt hắn, chua xót nói, “Một số người ít lăn qua lăn lại, còn có tác dụng hơn thỉnh đại phu.”

Quế vương cười hắc hắc, bắt đầu dán nàng, nhìn như là bóp chân, nhưng đã đổi thành sờ, “Có thể có thai hay không?”

“Ngươi có chút thường thức hay không.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Quỳ thủy của ta mới đi mấy ngày?”

Quế vương ồ một tiếng.

“Ngươi đừng suốt ngày nhớ thương có thai, phải biết rằng, ta có mang ngươi ít nhất phải cấm dục mười tháng!”

Quế vương mục trừng khẩu ngốc, “Lâu như vậy? Vậy không sinh nữa!”

“Phiền phức!”

Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, nắm bắt mặt của hắn nói: “Đầu óc ngươi có phải bắt đầu không dùng nữa hay không, chỉ dùng nửa người dưới tự hỏi vấn đề?”

“Không kém bao nhiêu đâu, ” Quế vương nói, “Hiện tại phát hiện dùng đầu óc quá mệt mỏi, vẫn là chuyện này thú vị.”

Vừa nói chuyện, hắn đã bò lên giường, “Ngủ một chút, ta cùng nàng.”

Đỗ Cửu Ngôn bọc chăn: “Cách ta xa một chút!”

Hai người đùa giỡn lập tức ngủ, nguyên bổn định vài trong cung ăn cơm chiều, Quế vương tỏ nỗi lòng tức giận thay thái hậu, để Tạ Hoa nói không đi.

Buổi tối, mọi người liền ở vương phủ ngắm trăng, còn lấy một kích trống truyền hoa.

Đến nửa đêm mới ngủ, Đỗ Cửu Ngôn vừa ngủ liền đến buổi trưa, lúc tỉnh lại Quế vương đang cầm một cây kéo nhỏ tiến đến, nàng ngáp lên ghé vào gối đầu hỏi: “Lấy kéo muốn làm y phục sao?”

“Không phải, ” Quế vương nói, “Giúp nàng cắt móng tay.”

Lúc nói chuyện, ngồi ở bên giường cầm lấy tay nàng cắt móng tay cho nàng.

“Móng tay của ta không dài a, tại sao phải cắt?”

“Véo ta quá đau.” Quế vương thấp giọng nói, “Đêm qua, còn cào ta mấy đường, như con mèo, phải cắt.”

Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, “Ta cào ngươi lúc nào?”

“Cho nàng kiến thức một chút.” Quế vương cởi áo, nửa người trận biểu diễn cho nàng xem phía sau lưng.

Sau lưng, thật là có ba vết máu.

Đỗ Cửu Ngôn tép tép miệng không nói lời nào, nàng hoàn toàn không nhớ rõ.

“Có phải là trình độ của ta càng ngày càng cao, để nàng vong tình nên cào ta không?” Quế vương nhướng mày nói.

“Là tốt hơn trước đây.”

Quế vương dào dạt đắc ý, cắt xong ngón tay cắt ngón chân, Đỗ Cửu Ngôn dở khóc dở cười, “Chân ta cũng trêu chọc ngươi?”

“Xem ở đây!” Quế vương kéo ống quần, biểu diễn thương của hắn, “Ta cũng không dễ dàng.”

Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha.

“Vương gia, vương phi, ” Tạ Hoa ở bên ngoài viện hô, “Ngân Thủ tiểu ca đã trở về.”

Nhãn tình của Đỗ Cửu Ngôn sáng lên ngồi dậy, “Chớ cắt nữa, đêm nay ta không cào ngươi, ngày mai lại nói.”

Nàng nói chuyện rửa mặt thu thập một chút đi gặp Ngân Thủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui