Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 723: ĐẠI NGHĨA DIỆT THÂN

Dịch giả: Luna Wong – T_T thật không muốn chút nào, tuy cữu cữu ít xuất hiện nhưng ta vẫn rất thích ổng. Nhất là mấy chương trước ông từng dặn con ổng 1 câu đại loại là, đừng làm chuyện hồ đồ tránh thái hậu mất mặt. Đáng lẽ phải là bất cứ người nào chứ không phải ổng mới đúng

Lỗ các lão cũng rất khiếp sợ, ngồi kiệu trực tiếp đi Quế vương phủ.

Đây là hắn lần thứ hai đến Quế vương phủ, một lần trước, là Tần Cửu Yên mất tích ở Quế vương phủ.

Lúc hắn đến, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương đã ở như ý môn chờ hắn.

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Lỗ các lão cũng thay đổi trấn định bình thời, “Ý của các ngươi, tất cả mọi chuyện, đều là Tĩnh Ninh hầu làm?”

Quế vương chỉ chỉ thư phòng, “Đi thư phòng cùng nhau nói đi.”

Lỗ các lão nhìn thoáng qua Quế vương, chắp tay đi thư phòng.

Một cước bước vào, liền thấy trong thư phòng hai phụ tử An quốc công đã ngồi đó, còn có Cửu Giang vương bó thạch cao, cộng luôn hắn chính là bốn người.

Mọi người bất đắc dĩ, chào lẫn nhau, đều tự ngồi xuống.

“Nếu đều tới, ta liền giải thích sự tình một lần.” Quế vương nói, “Tĩnh Ninh hầu từ vài chục năm trước, đã bố cục Kinh Nhai Trùng. . .”

Hắn đem chuyện từ đầu đến cuối, từng cái từng cái nói cho mọi người nghe.

“Tuy là cữu cữu ta, nhưng là hắn làm ác không giả, việc này tất nhiên phải tra hỏi rõ, bằng không, có lỗi với các vị vương gia đã chết đi, cũng có lỗi với người trong thiên hạ.”

“Các vị không nên bởi vì hắn là cữu cữu ta, liền xin tha cho hắn.” Quế vương thiết diện vô tư, rõ ràng sẽ không lưu tình, “Nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc!”

Lỗ các lão bưng trà uống, ngưng mi nói: “Lão phu nghe người vừa nói như vậy, Tĩnh Ninh hầu quả thật có hiềm nghi, nhưng tựa hồ chứng cứ cũng không phải rất sung túc. Xa xa không nói, Ninh vương trúng độc có chứng cứ, nhưng Hoài vương chết, có phải tạm thời còn chưa có hay không?”

Quế vương nói: “Muốn người không biết, nhất định sẽ tra được!”

“Ngươi rất khẳng định Tĩnh Ninh hầu?” An quốc công ngưng mi hỏi, “Có thể có người hãm hại, bố cục hay không?”

Quế vương hỏi ngược lại: “Quốc công gia, người cảm thấy có ai sẽ hãm hại hắn?”

“Đây. . .” An quốc công bị nghẹn một chút, lúng túng nói, “Ý của lão phu, có thể còn có ẩn tình, nên kiểm chứng rõ ràng, lại định luận.”

Tần Vạn Thắng nói: “Quả thực như vậy. Tĩnh Ninh hầu dù sao cũng là quốc cữu, người khác không lo lắng, thái hậu bên kia người cũng phải cẩn thận nói rõ ràng a!”

“Các vị không cần lo lắng, ta sẽ kiểm chứng rõ ràng.” Quế vương nói chuyện, lại nói, “Trên thực tế cũng không cần kiểm chứng nhiều, cơ hồ là chứng cứ vô cùng xác thực.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhưng bởi vì thần sắc của Quế vương chắc chắc, nên không dám nhiều lời.

“Vậy, chúng ta liền cáo từ.” An quốc công cũng không biết nói cái gì, bất đắc dĩ nói, “Vương gia và vương phi hai ngày này cũng không có nghỉ ngơi thật tốt, chúng ta sẽ không quấy rầy lâu.”

Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy xác nhận, Lỗ Chương Chi cũng theo cáo từ.

Tiễn bước bọn họ, Cửu Giang vương hơi dừng dừng, nói: “Mặc Hề, ngươi không nên động nộ, hiện tại là nên thời gian lãnh tĩnh nhất.”

“Ghi nhớ kỹ, không nên làm ra oan án.” Cửu Giang vương thở dài nói.

Quế vương gật đầu, “Ngươi tỉ mỉ dưỡng thương. Sự tình không vội nhất thời, ta sẽ từ từ kiểm chứng, tỉ mỉ kiểm chứng.”

“Vậy là tốt rồi.” Cửu Giang vương nói chuyện, cáo từ đi.

Cửa đóng, Quế vương quay đầu lại nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Ta mệt chết đi, đi ngủ một chút, nàng cũng nghỉ ngơi một chút.”

Đỗ Cửu Ngôn nói, “Ngươi nghỉ ngơi đi, chờ nghỉ ngơi tốt chúng ta lại thảo luận.”

Quế vương đi thư phòng.

Đỗ Cửu Ngôn cúi thấp đầu, tâm sự nặng nề trở về nội viện, mấy người Chu Tiếu đều đang chờ nàng, nghe vậy hỏi: “Vương gia thực sự nhốt Tĩnh Ninh hầu đi Ttng nhân phủ? Thánh thượng đều ngăn không được?”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Không nói cái khác, chứng cứ giết Ninh vương gia, rất sung túc.”

“Nhốt vào tông nhân phủ, coi như là tử tế.”

Chu Tiếu hí hư nói: “Cũng phải, chuyện có chứng cớ, tội danh của Tĩnh Ninh hầu nhất định là ngồi chắc chỗ của mình.”

“Đều là thân thích, trong lòng vương gia khẳng định cũng rất khó chịu.” Tiền Đạo An nói, “Một bên là cha và huynh đệ của mình, một bên là thân cữu cữu, khó bỏ khó cầm đổi thành bất luận kẻ nào đều không tiếp thu được.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không nói chuyện này, phản chính người đang ở tông nhân phủ, chậm rãi kiểm chứng, từng chút thu thập tư liệu.”

Buổi tối mọi người cùng nhau ăn cơm, Đỗ Cửu Ngôn thực sự mệt mỏi đợi không được Quế vương, trở về phòng tắm rửa, ngã xuống giường ngủ đến trời đen kịt.

Chờ lúc tỉnh lại, đã là buổi trưa ngày hôm sau, vừa mở mắt liền thấy trên bàn trong gian phòng, hai phụ tử đang chụm đầu đánh cờ.

Bookwaves.com.vn

“Tỉnh rồi? Mau ngồi dậy ăn cơm.” Quế vương cũng không thèm nhìn nàng, vỗ tay của củ cải nhỏ, cả giận nói, “Không được chơi xấu!”

Củ cải nhỏ bỉu môi nói: “Ta vừa rồi không đặt ở trong trục, ta sửa sang lại mà thôi.”

“Ngươi đây là chỉnh lý sao, ngươi phân minh chính là muốn chuyênt chỗ, ngươi cho là ta mù hay cho là ta sỏa?” Quế vương hừ một tiếng, hướng về phía bên ngoài hô, “Tạ Hoa, bưng bữa sáng cho vương phi.”

Tạ Hoa ứng.

“Vương gia?” Đỗ Cửu Ngôn nằm lỳ ở trên giường, gương mặt ngạc nhiên, “Ngày hôm qua ngươi còn là một bộ thái độ táo bạo bi quan chán đời của ngày tận thế, ngày hôm nay bỗng nhiên ánh nắng tươi sáng vân đạm phong khinh?”

“Tốc độ chuyển hoán này có chút nhanh a.”

Quế vương hạ cờ, nói: “Chẳng lẽ ta còn phải dùng thống khổ khác để lăn qua lăn lại bản thân sao?”

“Nếu là như thế này, ta sớm bị người khác chọc tức chết rồi.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Nhân vật như vương gia vậy , ta coi như là kiến thức, thời gian thống khổ rất nghiêm túc, thời gian buông lỏng, bỏ nhanh hơn bao phục.”

Quế vương vô tâm tư để ý nàng, hắn mệt mỏi ứng phó thế tiến công của củ cải nhỏ.

“Vương gia, ngươi tính tra chuyện trước mắt thế nào?” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Lúc đó chúng ta không có tra được chứng cứ, hiện tại tra tiếp, có thể càng thêm khó khăn.”

Quế vương ừ một tiếng, nói: “Giam giữ trước, cho mọi người một cái công đạo.”

“Mao đạo sĩ trở về chưa, Ninh vương thế nào, tỉnh chưa?” Đỗ Cửu Ngôn không nhớ tới, Quế vương nói, “Mao đạo sĩ sáng sớm trở về, nói không chết được.”

Đỗ Cửu Ngôn không giải thích được, “Không chết được ý biểu thị, chỉ là không chết được?”

“Ân.” Quế vương nói, “Độc vào đầu óc, tương lai có thể biến thành một kẻ ngu si, bất quá cũng không nhất định, xem vận khí của hắn.”

Đỗ Cửu Ngôn nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy Ninh vương, hình dạng mập đôn đôn, lúc nói chuyện trên dưới quan sát người khác, rõ ràng sắc mị mị, nhưng lại không khiến người chán ghét ác cảm.

“Ngươi bây giờ là vô sự một thân nhẹ?”

“Hoàn thành tâm nguyện nhiều năm?”

“Đại nghĩa diệt thân xong hồi quang phản chiếu?”

Đỗ Cửu Ngôn liên tiếp đặt câu hỏi, Quế vương trừng mắt nàng, nói: “Ta bây giờ là chờ nàng rời giường không nhịn được và lo nghĩ, nàng tốc tốc đứng lên!”

“Đã biết.”

Đỗ Cửu Ngôn rời giường rửa mặt, lúc ăn cơm Bả Tử tới, củ cải nhỏ hạ quân cờ lôi kéo Bả Tử ngồi xuống, “Bả Tử thúc giúp ta giết cha ta, hắn đấu không lại ta, lại luôn khi dễ ta.”

“Cùi chỏ hướng ra bên ngoài?” Quế vương cả giận nói.

“Ta là đại nghĩa diệt thân.” Củ cải nhỏ nói xong, lại nhỏ tiếng hỏi, “Cữu công hắn. . . sẽ vẫn nhốt tại tông nhân phủ, hay là sẽ bị chém đầu?”

Bookwaves.com.vn

“Cữu công rất tốt, ta có thể đi thăm hắn một chút hay không?”

Quế vương nói: “Sống cho tốt cuộc sống của ngươi, không cần lo rộng như vậy.”

“Hắn biết cái gì, ngươi mắng hắn là có ý gì?” Bả Tử tức giận nói, “Xem ra lời xưa nói đúng, hài tử vẫn là phải tự nuôi lớn, bằng không bất kể có phải ruột hay không, đều là giống người xa lạ.”

Quế vương bị tức nở nụ cười: “Hắn tốt với ngươi và thân với ngươi đương nhiên ngươi sẽ nói lời như vậy.”

“Cùng ta, chính là đòi nợ.”

Quế vương hừ một tiếng.

Củ cải nhỏ bĩu môi ôm Bả Tử, mắt liếc nhìn Quế vương.

Bả Tử không muốn để ý Quế vương, chấp cờ hạ xuống, hai người liền im lặng giết lên, cát bay đá chạy sát khí bốn phía.

. . .

Bởi vì phụ tửTĩnh Ninh hầu bị giam vào tông nhân phủ, thánh thượng đàm luận tại triều, về Quế vương gia lên án tội danh của Tĩnh Ninh hầu.

Trong lúc nhất thời, cả triều ồ lên.

Triệu Dục giấu đi nguyên nhân cái chết của tiên đế, một là bởi vì sự tình hắn không có tự mình kiểm chứng, thứ hai là sự tình quá mức trọng đại, dù là hắn đã biết, cũng không dám nói ra ngoài.

Nên, lúc nghị luận tội danh của Tĩnh Ninh hầu, chỉ nói ra mấy thứ khác.

Nhưng chỉ có mấy thứ thôi, đã đủ để người mục trừng khẩu ngốc, khó có thể tin.

“Thánh thượng, các tội danh này, Quế vương gia có chứng cớ xác thực không?” Lưu Phù Dư tiến lên một bước, ra khỏi hàng hỏi.

“Trẫm đã cho Quế vương nửa năm, thỉnh hắn kiểm chứng rõ ràng, điều điều lệ lệ mỗi một hạng đều phải cho ra chứng cứ.” Triệu Dục nói, “Là cữu cữu của trẫm, trẫm sẽ không thiên vị nhưng càng không thể hành sự qua loa, hại cả nhà của hắn.”

“Tất cả toàn phán định bằng luật pháp!”

Lưu Phù Dư chắp tay, nói: “Thánh thượng anh minh!”

“Thánh thượng anh minh!” Mọi người phụ họa nói.

Triệu Dục không hề nói chuyện này, chờ tan triều, các nha môn thảo luận, đều là chuyện của Tĩnh Ninh hầu phủ, có người nói: “Cửa của Khôn Ninh cung và Tĩnh Ninh hầu phủ đều đóng lại.”

“Không cho phép có người ra vào, bất luận kẻ nào cũng không được vào phủ thăm.”

Có người thở dài nói: “Chuyện này, không có lửa làm sao có khói, khẳng định là sự thật. Không thôi Quế vương gia làm sao có thể động thân cữu cữu của mình, đây nhất định là không thể nhịn được nữa nên giở mặt.”

“Ta cũng cho rằng như vậy, người một nhà này nếu không phải tới nông nỗi không có đường đi, ai sẽ đại nghĩa diệt thân, lục thân không nhận?”

Tất cả mọi người theo thở dài, “Hàn thế tử tuổi còn trẻ tuấn tú lịch sự, cũng là đáng tiếc.”

“Nhà hắn còn có vị tiểu thư chưa có thành thân. Ai, đều là việc nhỏ, hôm nay có thể sống được, mới là đại sự a.”

Các nha môn nghị luận ầm ỉ.

Ngoài cửa Tĩnh Ninh hầu phủ, thị vệ coi chừng mấy cửa. Tĩnh Ninh hầu và Hàn Tử Lộ đi tông nhân phủ xong, trong nhà chỉ còn lại các vị phụ nhân, bọn hạ nhân lòng người bàng hoàng, thỉnh thoảng từ trong khe cửa nhìn ra ngoài, tiểu tâm dực dực hỏi, “. . . Ngay cả chúng ta cũng không thể đi ra ngoài sao, vậy nếu là mua thức ăn, làm sao bây giờ?”

“Cần gì, tự có người đưa tới cửa cho các ngươi.” Thị vệ nói, “Ai dám bước ra hay đạp tiến thêm một bước, giết không tha!”

Bà tử sợ đóng cửa lại, quay đầu lại nhỏ giọng nói với Hàn Tử Anh: “Tiểu thư, tường ngã mọi người đẩy, chúng ta muốn đi ra ngoài sợ rằng là không thể nào.”

“A!” Hàn Tử Anh cả giận nói, “Nhị biểu ca hiện tại thực sự là tiền đồ, làm việc không chỉ não không rõ ràng, bị người mê hoặc, còn lục thân không nhận.”

“Nửa năm thì nửa năm, ta muốn nhìn, hắn thật có thể giết cả nhà chúng ta phải không.”

Hàn Tử Anh nói chuyện, nước mắt rơi xuống, tức giận phất tay áo trở về.

—— lời nói ngoài ——

Trước tờ mờ sáng thời điểm tối tăm nhất, kế tiếp Đỗ tiên sinh muốn tìm điểm ánh dương quang đi ra chiếu chiếu, thiêm điểm việc vui nhạc a một chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui