Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 734: PHỤ NHÂN LỘ DIỆU


Dịch giả: Luna Wong


“Heo này đủ mập a, còn nuôi nhiều như vậy, Tây Nam lại thêm một nghề phụ.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn năm sáu con heo trong chuồng, năm ngoái lúc nàng đi để cho bọn họ nuôi heo, không nghĩ tới năm nay trở về, heo lớn như vậy.

“Trước năm mới chúng ta có thể giết lợn ăn thịt.” Đoàn Ứng nói.

“Ngày mai ta trở lại, cũng muốn đến ăn thịt heo.” Đỗ Cửu Ngôn kéo một vòng, Lưu Vanh Cần bỗng nhiên đưa cho nàng một phong thư, Đỗ Cửu Ngôn nhận lấy hỏi, “Tiên sinh có chuyện không nói ngay mặt?”

“Tiết Nhiên để lại cho ngươi.” Lưu Vanh Cần nói, “Tháng sáu nhiễm bệnh, đi rồi!”

(Luna: T_T Tiết tiên sinh của ta, đau lòng quá)

Tiết Nhiên a, Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, mở thư ra, giấy viết thư lớn như vậy bên trong chỉ có hai đại tự rồng bay phượng múa: Cảm tạ!

Tạ ơn nàng cái gì?

Nàng nghĩ đến thần thái cố chấp thanh cao của Tiết Nhiên, nhưng cũng không khỏi không nói, hắn quả thực lấy Tây Nam làm trời, mặc kệ thủ đoạn thế nào, Tây Nam ở tim trong mắt của hắn, thủy chung đều ở vị trí thứ nhất.

“Hắn cảm thấy Tây Nam quả thực càng ngày càng tốt, nên, lưu lại phong thư này cho ngươi.”

“Đi qua liền đi qua đi, ngươi cũng đừng nhớ ở trong lòng.” Lưu Vanh Cần nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ta cho tới bây giờ chưa từng nhớ kỹ, huống chi, hắn đều đã đi rồi.”

Nàng thu thư.

“Đi đá cầu đi.” Lưu Vanh Cần nói, “Ngày hôm qua không phải nói còn muốn ở trong Thiệu Dương thành nội tổ chức đá cầu sao?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Đi! Đá cầu.”

Mọi người làm ồn đi đá cầu, Đỗ Cửu Ngôn chạy ở trên sân.

Lưu Vanh Cần đứng ở một bên nhìn, không khỏi nở nụ cười, nói với Yến Thông: “Ai có thể dự đoán được, nàng là một nữ tử chứ.”

“Tiên sinh không nói ta đều quên.” Yến Thông cười nói.


Bất quá không thể không nói, Đỗ Cửu Ngôn là rất đẹp, chỉ là bên ngoài của nàng sớm bị quang mang bên trong của nàng che lấp, mọi người cùng nàng ở chung, không tự chủ quên quan sát dung mạo của nàng.

“Đỗ tiên sinh, ” Từ Tử Ngọc hô, “Có một bạn học mới muốn lên thử một chút.”

Đỗ Cửu Ngôn cũng không quay đầu lại chạy đuổi theo cầu, nói: “Được a, lên đây đi.”

Một vị thiếu niên gầy teo, vóc dáng không cao chạy tới, cái gì quy củ cũng không nói, liền đi đoạt cầu dưới chân của Đỗ Cửu Ngôn, đá hai cái đá không nỗi, Đỗ Cửu Ngôn giật mình nói: “Ngươi có hiểu quy củ hay không?”

“Không hiểu!” Thiếu niên cjppmhs thắt lưng, nói, “Ta chỉ muốn cầu. Ngươi nói có cho ta hay không.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn mặt của đối phương, khóe miệng run lên, nói: “Cho, cho!”

Lúc nói chuyện, ngoan ngoãn đưa cầu cho đối phương.

“Hừ!” Thiếu niên một cước đá cầu ra, cũng không quản cầu môn ở phía nào, đá xong nộ trừng Đỗ Cửu Ngôn, nói, “Ngươi chịu trở về rồi sao?”

Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ mũi, chắp tay nói: “Lộ tiểu thư.”

“Từ thái thái!” Lộ Diệu hướng về phía Từ Tử Ngọc ngoắc, “Giới thiệu cho ngươi một chút, phu quân ta.”

Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, nhìn nàng và Từ Tử Ngọc, “Lúc đó ngươi tới Tây Nam xem, nói có một vị thiếu niên thật cao gầy teo như cây khô, là nói Từ Tử Ngọc?”

“Ân.” Lộ Diệu nói.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Từ Tử Ngọc, gật đầu: “Lợi hại a.”

“Không uống được rượu mừng, chúc mừng nhị vị trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử.”

Từ Tử Ngọc ha hả cười đáp lễ, Lộ Diệu trừng hắn liền lui xuống.

“Ta gọi ngươi là cái gì?” Lộ Diệu hỏi, “Cửu ca hay là Cửu tỷ.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cửu tỷ đi, thân thiết chút.”

“Hừ!” Lộ Diệu nhìn chằm chằm mặt của nàng, “Ngươi gạt ta.”

Đỗ Cửu Ngôn buông tay, nói: “Bất đắc dĩ, vốn không muốn gạt a.”

“Ngươi có áy náy hay không?” Lộ Diệu hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


“Ô ô. . .” Lộ Diệu ôm lấy Đỗ Cửu Ngôn, oa một tiếng khóc lên, “Ngươi xấu nhất, ngươi là nữ tử đều không nói với ta, hại ta mỗi ngày nhớ ngươi.”

“Còn lừa ta tình bỉ kim kiên với phu nhân đã qua đời của ngươi, còn nói cái gì phải đợi nàng.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Từ Tử Ngọc, ra hiệu hắn đi lên dỗ nàng.

Từ Tử Ngọc buông tay, bất đắc dĩ lắc đầu.

Đỗ Cửu Ngôn da đầu tê dại, lôi kéo Lộ Diệu nói: “Cái kia. . . Ta cũng không phải cố ý, ngươi xem ngay tình thế lúc đó nếu là tốt như hiện tại, ta cũng không nữ giả nam trang.”

“Vẫn là trách ngươi.” Lộ Diệu dậm chân nói, “Nếu ngươi cái gì cũng nói cho ta biết, ta nhất định sẽ thay ngươi bảo mật.”

Đỗ Cửu Ngôn kéo kéo khóe miệng.

Bookwaves.com.vn

Lộ Diệu khóc nửa ngày mới ngừng, lôi kéo tay áo của Đỗ Cửu Ngôn lau nước mắt, nhìn nàng nói: “Vậy ta vẫn là gọi ngươi Cửu ca!”

“Được, ngươi muốn gọi cái gì thì gọi cái đó.” Đỗ Cửu Ngôn theo nàng.

Lộ Diệu nhìn hai bên một chút, lôi kéo nàng sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “Biểu ca ta có phải thích ngươi hay không, lần trước hắn trở lại, ta hỏi chuyện ngươi hắn ngậm miệng không nói.”

“Ngươi và vương gia tốt rồi, có phải hắn thương tâm hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Lúc đó hắn bất cáo nhi biệt, nói đi chung quanh giải sầu một chút, vẫn luôn không có liên lạc với chúng ta.”

Nàng cũng không biết Thái Trác Như đi nơi nào, bất quá, hiện tại dù là gặp, nàng cũng không biết phải an ủi hắn như thế nào.

“Không có việc gì, ngươi cũng không cần áy náy, hắn nói nhân cơ hội này vừa lúc đi chung quanh một chút, chờ tâm tình tốt, hắn cũng muốn an tâm về nhà tới tiếp nhận buôn bán trong nhà, còn muốn thành thân sinh con.” Lộ Diệu nói: “Hắn từ nhỏ rất thông minh, luôn luôn biết mình muốn cái gì, chờ hắn nghĩ rõ là được.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nếu thật là như thế này, nàng cũng không cần tội lỗi.

“Ngươi lần này ở Thiệu Dương mấy ngày mới trở về?”

Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Dự tính hai ngày này sẽ động thân ly khai, đến Tân Hóa đều không đi được. Bất quá không có việc gì, sang năm chúng ta có thể sẽ trở lại.”

“Chạy trở về qua năm mới sao?”


“Ân, vương gia một mình ở kinh thành, còn có Nháo nhi cũng lưu ở bên kia, chúng ta đều lo lắng.”

Nháo nhi không có tới, nàng vẫn không an lòng, gửi thư cho Quế vương và Nháo nhi, hỏi tình huống, bất quá thư còn chưa tới, cũng không biết kinh thành bây giờ là tình huống gì.

“Nga, vậy ngày mai ngươi làm cái gì, không bằng đi nhà của ta ngồi một chút?” Lộ Diệu hỏi.

“Buổi chiều ta hẹn gặp mặt Lưu thẩm, nói chuyện Thiệu Dương nữ tử bảo chướng đường, nếu như ngươi nhàn rỗi cũng có thể tới nghe một chút.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Bất quá, muốn đi vào làm việc, sẽ xuất đầu lộ diện, đối với Lưu thẩm các nàng mà nói không có gì, nhưng đối với ngươi mà nói cũng có chút xuất cách, tự ngươi suy nghĩ.”

Lộ Diệu suy nghĩ một chút, ngưng mi nói: “Ta có cách gì mà không xuất chứ. Ngươi đều lập pháp riìu, nữ tử chính là nửa bầu trời, nên ta cái gì cũng không sợ.”

“Ta sẽ đi làm việc, dù cho không có tiền lương một tháng một lượng bạc ta cũng làm.” Lộ Diệu nói, “Ta không thể vây ở hậu trạch cả đời.”

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, nói: “Có chí khí, ta ủng hộ ngươi. Bất quá ngươi vẫn là phải thương lượng với người nhà, nháo phụ mẫu không thuận sẽ không tốt.”

“Từ Tử Ngọc.” Lộ Diệu quay đầu lại hô một tiếng, Từ Tử Ngọc vui vẻ chạy tới, cười nói, “Nương tử, chuyện gì?”

Lộ Diệu nói: “Ta muốn đi nữ tử bảo chướng đường làm việc, ngươi có đồng ý hay không?”

Từ Tử Ngọc sửng sốt một chút, tùy tiện nói: “Đồng ý, khẳng định đồng ý a.”

“Đỗ tiên sinh từng là hội trưởng Tây Nam, nàng nói nữ tử bảo chướng đường và quyền lợi nữ t, chúng ta khẳng định ủng hộ. Nương tử, nàng chỉ cần làm, phu quân nhất định ủng hộ.”

Lộ Diệu nghễnh đầu nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Được rồi chứ?”

“Được!” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Thân phận này của ngươi rất lợi hại, vừa đứng muốn người có người muốn miệng có miệng, lợi hại.”

Lộ Diệu nở nụ cười.

Bookwaves.com.vn

Cùng Lộ Diệu lại nói vài câu, Đỗ Cửu Ngôn và Lưu Vanh Cần đi thư phòng hàn huyên vấn đề trước mắt của Tây Nam, buổi trưa ở Tây Nam ăn bữa trưa, buổi chiều nàng cùng Lộ Diệu đi tìm Lưu thẩm.

Lưu thẩm vừa nghe muốn làm Thiệu Dương bảo chướng đường, nhất thời cao hứng nói: “Đỗ tiên sinh, lúc đó nghe được kinh thành làm, ta đã cảm thấy Thiệu Dương cũng có thể làm, chỉ cần làm ta người đầu tiên xông ra phía trước.”

“Cho ta quyền lợi này, sau này ta lại nhìn thấy tướng công nhà ai đánh người, ta là người đầu tiên không buông tha hắn.”

“Còn có ta, ta giúp ngươi.” Lộ Diệu nói, “Như kinh thành như vậy, lột hết quần áo dạo phố.”

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, nói: “Thành, chuyện này một hồi chúng ta đi tìm huyện thái gia nói, huyện thái gia đồng ý, chúng ta liền chuẩn bị mở.”

“Cứ đi ngay bây giờ đi.” Lộ Diệu không kịp đợi, hưng phấn nói, “Huyện lệnh mới tới chúng ta quen thuộc, ta dẫn ngươi đi.”

Đỗ Cửu Ngôn liền theo Lộ Diệu cùng đi huyện nha.

Mã huyện lệnh tuổi chừng ngoài bốn mươi, vóc dáng không cao thêm ba phần cười, nói mấy câu Đỗ Cửu Ngôn chắc chắc hắn là một tên giảo hoạt quan trường, khéo léo cẩn thận.


Đối với hắn vì sao còn là một huyện lệnh, Lộ Diệu nhỏ giọng nói: “Tổ phụ ta nói, hắn xuất thân hàn môn có thể bảo trụ quan chức đến nay, đã là năng lực sở trí.”

Mã huyện lệnh một ngụm ứng, làm hoàn hảo hơn kinh thành, tìm nhà ở ngay sát vách huyện nha, hầu như muốn bình khởi bình tọa.

“Đỗ tiên sinh, chuyện này người cứ việc yên tâm bảo trên viên chức của tại hạ, ” Mã huyện lệnh nói, “Nhất định làm thỏa thỏa đáng đáng.”

“Về phần tiền lương cho người làm việc ở bảo chướng đường, người tìm thương gia, nếu tìm không được tiền lương nha môn ra, người xem được không.”

Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy ánh mắt của Mã huyện lệnh nhìn mình, như nhìn đùi gà, hận không thể nhào lên cắn một cái, nàng cười nói: “Vậy làm phiền đại nhân, chúng ta tranh thủ ngày hôm nay định hết mọi chuyện đi.”

“Thành, thành! Nếu là người hồi kinh, chuyện tiếp sau, người chỉ người nói với hạ quan là được. Coi như người ở, hạ quan nhất định toàn tâm toàn ý phụ tá.”

Đây chính là Đỗ Cửu Ngôn a, không nói thân phận và thanh danh của nàng, liền nói các quan viên đến gần này, người nào không phải gà chó lên trời?

Trước có Cầu Chương, sau có Ngô Điển Dần. Nhất là lão tặc Cầu Chương kia, không chỉ trộm còn tham, cư nhiên bởi vì Đỗ Cửu Ngôn, một đường thăng chức làm quan to tam phẩm. Năm đó quan trên đỉnh đầu là Ngô Điển Dần nhìn thấy hắn, đều phải chắp tay hành lễ hô một tiếng đại nhân.

Nếu nói Cầu Chương có bản lãnh gì, đó là nghĩ một ngày cũng nghĩ không ra, thuần túy là vận khí tốt.

Hắn hiện tại có cơ hội, nhất định phải nịnh bợ Đỗ Cửu Ngôn cho tốt, nói không chừng tương lai hắn cũng có thể thăng chức rất nhanh một bước lên mây.

Đỗ Cửu Ngôn từ chỗ Mã huyện lệnh đi ra, Lộ Diệu che miệng cười nói: “Thấy được chưa, Mã huyện lệnh hận không thể quỳ xuống nịnh bợ ngươi, chuyện ngươi phân phó, hắn hận không thể tự mình tiến bảo chướng đường tọa trấn.”

“Người tốt a.” Đỗ Cửu Ngôn cảm thán nói.

Nàng thích người mục đích minh xác, mặc kệ rắp tâm thế nào, chỉ cần không quanh co lòng vòng cất giấu dịch, nàng đều rất thưởng thức.

“Đi, làm việc.”

Có kinh thành bảo chướng đường làm tiền lệ, Thiệu Dương phá lệ thuận lợi.

Chỗ tìm xong, định xong gia sản và bảng hiệu, chờ tùy ý mở rộng cửa làm việc.

“Mở rộng cửa làm việc ta có thể không kịp nhìn rồi, buổi chiều Lưu thẩm tìm xong người, ta nắm chặt thời gian nói cụ thể chương trình với mọi người.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

(Luna: Bên dưới tác giả đã bỏ đoạn phu thê giành con trên công đường trong văn án rồi, có ai tiếc như ta không???)

—— lời nói ngoài ——

Ngày hôm nay chỉ có hai canh, nguyên nhân ni, là ta muốn thử xem có thể hay không không xin nghỉ, duy nhất bả đại kết cục phóng xuất, sở dĩ mấy ngày kế tiếp đều là hai canh.

Mặt khác có chuyện, giới thiệu vắn tắt lý phu thê đánh quan ti đoạn ngắn, ta càng nghĩ vẫn là cắt bỏ. Dựa theo đại cương tiến trình, ngay Đỗ Cửu Ngôn hồi kinh hậu sẽ cửa hàng chuyện này tiết, nhưng ta hiện tái viết kỳ thực chính là ngược, ta không quá thích ngược nam nữ chủ cảm tình, bên thứ ba và vân vân cũng không quá quan tâm viết. Như đã nói qua, viết cũng là năng viết, nhưng cảm giác phá hủy chỉnh thể nội dung vở kịch đi hướng, có một loại tưới hiềm nghi, vẫn là quên đi.

Tôi làm văn mặc kệ đặc sắc không tinh màu, là chưa bao giờ sẽ đi kéo dài nội dung vở kịch, quá khó khăn vì mình nan cho các ngươi, sở dĩ, chúng ta cùng nhau hai canh thẳng đến đại kết cục đóng sầm lai.

Tối hậu, nói một tiếng xin lỗi!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận