Q2 – CHƯƠNG 741: LÒNG CÓ SUY ĐOÁN
Dịch giả: Luna Wong
“Vậy ngươi cảm thấy, lúc nào hắn có thể tỉnh?”
Viện chính dập đầu không dám nói nữa.
“Tiết Án, lôi những thứ lang băm này ra chém.” Triệu Dục chỉ vào một phòng thái y nói, “Trẫm phí tâm phí sức phí tiền nuôi bọn họ, đến thời điểm mấu chốt, tác dụng gì cũng.”
“Lưu tác có ích lợi gì? !”
Triệu Dục nói chuyện, hất chung trà trên bàn ra, giận không kềm được.
Đây là Triệu Dục đôn hậu, lớn như vậy mới có một trận lửa giận này.
Không người nào dám lên tiếng trả lời, Tiết Án cũng không dám thực sự để người lôi hết thái y ra chém đầu.
Các thái y lạnh run, quỳ xuống đất dập đầu không ngừng.
“Đưa người vào trong cung trước.” Thái hậu đã không chịu nổi, “Mặc Hề phúc lớn mạng lớn, không có việc gì.”
Triệu Dục quay đầu hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Trẫm bảo ngươi tra, ngươi ở nơi này làm cái gì, đi thăm dò a.”
“Vâng!” Đỗ Cửu Ngôn có thể hiểu được tâm tình của Triệu Dục, đứng dậy chắp tay nói, “Học sinh đi thăm dò ngay.”
Thái hậu cả giận nói: “Ngươi phát lửa gì với Cửu Ngôn, Mặc Hề là phu quân của nàng, tâm tình của nàng có thể thoải mái hơn ngươi sao?”
“Trẫm. . .” Lúc này Triệu Dục mới nhớ tới, Đỗ Cửu Ngôn là Đỗ Cửu Ngôn cũng là Quế vương phi, hắn phất phất tay, nói, “Trẫm hồ đồ, Cửu Ngôn ngươi đừng nóng giận.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không tức giận, ta cũng đang muốn làm chuyện này.”
Nàng ra ngoài, cùng Bả Tử đi kiểm chứng.
Triệu Dục ở trong phòng ngồi chờ.
Thái hậu và Tiền ma ma cùng nhau, bồi Quế vương về Khôn Ninh cung trước.
Tần thái phu nhân buổi chiều tỉnh vừa khóc một trận, lúc này còn ở trong phòng, nói chuyện với An quốc công, hạ nhân đưa đồ ăn vào, bị nàng ném ra.
Đỗ Cửu Ngôn đi ra, vừa lúc nàng từ trong viện đi ra, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tần Cửu Yên, ngươi không được quên, ngươi họ Tần!”
“Ngươi dù là gả cho người, ngươi cũng là người của Tần gia.”
“Cửu Giang vương là biểu ca của ngươi! Ngươi không thể bẻ cùi chỏ quá trớn được. Tương lai ngươi chết, ngươi có mặt mũi gì đi gặp phụ thân của ngươi.”
Đỗ Cửu Ngôn vô tâm tình cãi nhau với Tần thái phu nhân, nàng sãi bước, Tần thái phu nhân nói: “Là Quế vương, nhất định là Quế vương giết Cửu Giang vương.”
“Ta muốn hắn đền mạng!”
“Đền mạng!”
Tần thái phu nhân hô to, như một bà tử thất tâm phong.
Tần thái phu nhân đi tìm Triệu Dục, chận hắn trong phòng, nàng quỳ trên mặt đất hô: “Hai người thật tốt, làm sao sẽ trúng thuốc mê bị người phóng hỏa.”
“Nhất định là Quế vương gia, hắn gần đây chính là thần thần thao thao, nhất định là hắn muốn lôi kéo Cửu Giang vương đồng quy vu tận.”
Tần thái phu nhân khóc lớn, không cho Triệu Dục ly khai.
Triệu Dục đau đầu muốn nứt ra, nói với An quốc công: “Đỡ thái phu nhân đứng lên trước đi.”
Tần thái phu nhân không chịu đứng lên, hô: “Cửu Giang vương đã chết, Quế vương lại hảo đoan đoan, lão thân mới không tin hắn trúng độc không có tỉnh, hắn phân minh chính là giả bộ, chính là một thủ thuật che mắt.”
“Được rồi!” Triệu Dục nói, “Hắn hôn mê bất tỉnh, làm sao thủ thuật che mắt?”
“Ngươi đây là đang cố tình gây sự.”
Ngoài cửa, có một tiểu nội thị tham đầu tham não, An quốc công hướng về phía đối phương hỏi: “Làm cái gì?”
“Nô tài có lời.” Tiểu nội thị trả lời.
An quốc công hỏi Triệu Dục, Triệu Dục nói: “Lăn tới đây nói.”
Tiểu nội thị khom lưng tiến đến, quỳ trên mặt đất, trả lời: “Hồi lời của thánh thượng, xế chiều hôm nay nô tài đã từng đi vào đưa rượu cho nhị vị vương gia, lúc đó không khí trong phòng rất lạnh. Nhị vị vương gia tựa hồ đang đưa khí.”
Mọi người sửng sốt, Triệu Dục hỏi: “Đưa khí thế nào, ngươi tinh tế nói.”
“Quế vương dựa vào ghế, nhìn chằm chằm Cửu Giang vương. Sắc mặt của Cửu Giang vương tái nhợt rót rượu cho Quế vương gia.”
“Quế vương gia đã nói, ta chờ ngươi bốn mươi sáu ngày, đến bây giờ ngươi còn không nói thật với ta sao.”
“Tĩnh Ninh hầu có tội hay không, chẳng lẽ ngươi không biết?”
Triệu Dục nghe không hiểu, ngưng mi hỏi: “Phía sau thì sao, Cửu Giang vương là cái gì phản ứng?”
Bookwaves.com.vn
“Cửu Giang vương gia một mực uống rượu, lại rót rượu cho Quế vương gia, nói hắn nghe không hiểu Quế vương gia đang nói cái gì. Cửu Giang vương gia còn nói, bảo Quế vương gia không nên suy nghĩ bậy bạ. Bọn họ là hảo huynh đệ, đời này làm huynh đệ, kiếp sau còn muốn làm huynh đệ.”
An quốc công hỏi: “Lúc nói lời này, ngữ khí thế nào?”
“Cửu Giang vương gia cười híp mắt, cũng không có tức giận. Quế vương gia trái lại rất tức giận, nhìn chằm chằm vào Cửu Giang vương gia sắc mặt bất thiện.” Tiểu nội thị lại nói, “Quế vương gia liền cầm bầu rượu nô tài đặt xuống lên, cho rót rượu Cửu Giang vương gia.”
Dứt lời, Tần thái phu nhân bỗng nhiên thét to: “Quế vương tức giận vì sao còn phải rót rượu, hắn phân minh chính là muốn hạ độc.”
“Ngươi nói, có phải hắn hạ độc hay không?” Nàng ép hỏi tiểu nội thị.
Tiểu nội thị lắc đầu, nói: “Nô tài. . . Nô tài không nhìn thấy Quế vương hạ độc.”
“Ngươi nói sạo.” Tần thái phu nhân nói, “Nhất định là hắn hạ độc.”
Triệu Dục không nhịn được, hỏi: “Ngươi một ngụm một Mặc Hề hạ độc, tại sao hắn phải hạ độc?”
“Ta làm sao biết.” Tần thái phu nhân nói, “Ngươi đi hỏi hắn!”
Triệu Dục phất phất tay, nói: “Người không nên nói nữa, sự tình sẽ tra rõ. Nếu như là Mặc Hề giả bộ hôn mê, hắn cũng không có khả năng giả cả đời, chờ hắn tỉnh lại nói.”
“Hiện tại, vẫn là thương lượng một chút, hậu sự của Cửu Giang vương đi.”
Tần thái phu nhân nói: “Cái gì hậu sự, không đem hung thủ ra công lý, thì không thể hạ táng.”
“Quốc công gia, ” Triệu Dục nói với An quốc công, “Ngươi dẫn nàng trở về trước, nói chuyện này cho rõ đi.”
An quốc công xác nhận, nhìn Tần thái phu nhân nói: “Sự tình chúng ta trở về thương lượng lại, Cửu Giang vương đã dời đưa đi Long Ân tự đình linh rồi, sự tình nếu đã xảy ra, chuyện nên làm ngươi lảng tránh cũng vô ích.”
Tần thái phu nhân gào khóc.
“Đỡ thái phu nhân của các ngươi trở về.” An quốc công hạ lệnh.
Bốn bà tử tiến đến, nửa nâng Tần thái phu nhân dẫn theo ra ngoài.
Thể xác và tinh thần của Triệu Dục đều mỏi mệt, ngồi ở bên cạnh bàn, Đỗ Cửu Ngôn và Bả Tử tiến đến, nàng chắp tay nói: “Thánh thượng, bộ đầu phủ nha Bả Tử có lời.”
“Ngày hôm nay khổ cực ngươi, vì cứu Quế vương làm tay bị phỏng, đợi hắn tỉnh lại trẫm lại ban thưởng cho ngươi.” Triệu Dục nói.
Bả Tử chắp tay nói: “Đây đều là tiểu nhân nên làm, thánh thượng không cần khách khí.”
“Tiểu nhân muốn nói là, hỏa thế là từ vách ngăn của yến hội thất, lúc tiểu nhân tiến vào đám cháy, thi thể của Cửu Giang vương ở vách ngăn, mà Quế vương gia ngã ở bên bàn cạnh cửa sổ. Bởi vì có khói đặc lại có bàn ngăn trở đường nhìn, nên ngay từ đầu không có phát hiện Quế vương gia.”
Triệu Dục sửng sốt một chút, hỏi: “Cửu Giang vương vì sao ở vách ngăn?”
“Đây không được biết.” Bả Tử nói.
Triệu Dục liền nghĩ đến chuyện Tần thái phu nhân nói Quế vương hạ độc. Cửu Giang vương ở vách ngăn, lửa thiêu cháy từ vách ngăn, đây rõ ràng chính là định thiêu cháy Cửu Giang vương, mà Quế vương ở cách xa, tắc ở trong khoảng thời gian ngắn, may mắn tránh khỏi gặp nạn.
Bookwaves.com.vn
Nhưng là vừa nói không thông, nếu như Quế vương thực sự muốn giết Cửu Giang vương, vì sao hạ độc xong lại phóng hỏa, bản thân còn không ra.
Đây quá không hợp với lẽ thường.
“Chuyện còn sót lại, ta sẽ lại tiếp tục kiểm chứng.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Lửa còn chưa có triệt để tắt, chỉ có chờ dập tắt xong, mới vào trong đám cháy kiểm chứng.”
“Khổ cực ngươi, ngươi mới vừa về liền gặp phải chuyện như vậy.” Triệu Dục nói, “Ngày hôm nay trẫm sốt ruột, giọng nói chuyện với ngươi không tốt, ngươi không nên trách trẫm.”
Đỗ Cửu Ngôn xác nhận.
“Ngươi cũng tiến cung xem Mặc Hề đi, nói vậy ngươi bây giờ cũng là tinh thần không yên.” Triệu Dục thở dài, “Trẫm cũng trở về cung, ngày mai lâm triều lại thương nghị tang sự của Cửu Giang vương.”
An Sơn vương và Hoài vương qua đời, cũng không có dựa theo lễ vương gia nhập táng hoàng lăng.
Thế nhưng Cửu Giang vương bất đồng, hắn không phải thân mang tội, nên phải dựa theo lễ chế chuẩn bị mở tang sự.
“Vâng!” Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, cùng Bả Tử và Triệu Dục ly khai Cửu Giang vương phủ.
Triệu Dục lên ngự liễn, Đỗ Cửu Ngôn tiễn đưa xong đứng ở Cửu Giang cửa vương phủ, nàng nhìn Bả Tử, ngưng mi nói: “Ttiểu nội thị nói, ngươi cảm thấy kỳ quái không?”
“Kỳ quái.” Bả Tử nói, “Dựa theo ngôn từ hắn nói, Quế vương ở lúc Cửu Giang vương nói ra tình hình thực tế, đã như vậy, hắn lại làm sao có thể trúng độc?”
“Còn có một việc.” Bả Tử nói, “Mấy ngày trước, có người đưa thư vào cổ mộ. Người của ta lấy được thư liền chuyển giao cho Quế vương.”
Đỗ Cửu Ngôn khẽ nhếch, nhìn về phía Bả Tử, nói: “Nếu như, người hạ độc là người thứ 3, ngươi cảm thấy sẽ là ai?”
Bả Tử nhìn nàng, không nói gì.
“Ta vào trong cung vấn an vương gia, đêm nay nếu như không thể trở về, ngươi đi làm vài chuyện.”
Nàng thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ nói một lần với Bả Tử.
Bả Tử nhướng mày nhìn nàng, lộ ra vẻ mặt bất khả tư nghị.
“Đây là ta đoán, nên cần tìm chứng cứ.” Nàng thấp giọng nói, “Ngày mai ta xuất cung, chúng ta lại thương nghị.”
Bả Tử gật đầu, nói: “Ta đi tra. Ngươi đừng quá sầu lo, Quế vương phúc lớn không có việc gì.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, vào trong cung.
Sắc trời đã tối, trong Khôn Ninh cung lại đèn đuốc sáng trưng, thái hậu và hoàng hậu cùng với Tiền ma ma mấy người ngồi ở trước giường của Quế vương, Hàn thái phi và Vương thái phi mới ly khai, trong Khôn Ninh cung chỉ có tiếng bước chân của nữ quan đi tới đi lui huyên náo.
Đỗ Cửu Ngôn đi vào, Tiền ma ma đang bưng đồ ăn không hề động qua ra ngoài, thấy nàng hỏi: “Vương phi, bữa tối người còn chưa có dùng đi, nô tỳ đi làm chút đồ ăn cho người.”
“Tùy tiện làm chút điểm tâm cho ta là được.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Lót bụng là được.”
Tiền ma ma xác nhận, đi chuẩn bị đồ ăn.
Đỗ Cửu Ngôn đi vào, hoàng hậu đứng dậy lôi kéo tay nàng, an ủi: “Thái y nói mạch tượng rất ổn định, người tựa như đang ngủ vậy. Nói không chừng hắn chính là mệt mỏi ngủ chìm, sáng sớm ngày mai liền tỉnh.”
“Để nương nương theo lo lắng.” Đỗ Cửu Ngôn trả lời, “Nhờ phúc của người, hắn khẳng định không có chuyện gì.”
Hoàng hậu gật đầu, “Ngươi bồi mẫu hậu và Quế vương ngồi một chút, ta đi xem thánh thượng, trong lòng hắn lúc này khẳng định cũng khó chịu.”
“Vâng, trong lòng thánh thượng không dễ chịu, còn làm phiền nương nương khuyên nhiều.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Hoàng hậu thở dài, nói: “Cũng không biết năm nay làm sao, tiếp nhị liên tam gặp chuyện không may.”
Nàng nói chuyện, hành qua lễ với thái hậu ra Khôn Ninh cung.