Đại Tụng Sư


Q3 – CHƯƠNG 6: ĐẠI VIỆN CHU GIA

Dịch giả: Luna Wong

Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương cùng với Chu Tiếu và Cố Thanh Sơn đi Chu phủ, những người khác ở nhà ngủ bù.

“Ta cũng đi.” Bùi Doanh nói, “Có thể ta có thể giúp một tay.

Nhãn tình của Đỗ Cửu Ngôn sáng lên, cười nói: “Vừa lúc, đi, đi!”

Bùi Doanh là ngỗ tác, nàng lại quên mất nghề nghiệp của nàng ta.

Đoàn người đi Chu phủ.

Chu phủ rất lớn, trước sau bốn cái ngõ.

“Nhà của Chu Trung ở nơi nào?” Đỗ Cửu Ngôn đứng ở đầu ngõ, hỏi.

Ngõ nhỏ này chắc cũng là mở rộng, không giống ngõ nhỏ khác chỉ có thể một chiếc xe ngựa ra vào, ngỏ hẻm này có thể cho chiếc xe ngựa khởi hành đi cùng lúc.

“Chính là nhà này.” Diêu Diệp chỉ vào một cửa nhỏ bên trái ngõ nhỏ, “Hắn từ trong cửa này thấy.”

Lúc nói chuyện, Chu Trung từ nhà mình mở rộng cửa đi ra.

Đỗ Cửu Ngôn sang đó, hắn tiến lên đón.

“Đây có chút xa a.” Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại đánh giá, trắc môn viện tử của Chu gia, ở đầu ngõ tiến đến tầm bảy tám bước, nhưng cửa nhà Chu Trung lại hướng bên trong đi thêm hơn mười bước.

Nàng nói: “Đóng cửa, ta đi thử một chút.”

“Vương gia, người đứng cửa.”

Quế vương gật đầu, đứng ở trắc môn Chu gia.

Đỗ Cửu Ngôn vào nhà Chu Trung đóng viện môn, Chu Trung nói: “Ta mở khe cửa rộng nửa ngón tay, Đỗ tiên sinh người xem thử.”

Đỗ Cửu Ngôn ghé vào khe cửa nhìn Quế vương.

Quả thật có thể thấy mặt mày, nàng hỏi: “Ngươi đếm qua từng người?”

“Phải.” Chu Trung chỉ vào vết dùng móng tay vẽ trên cửa, “Người xem xem, ta còn sợ bản thân quên, nên nhìn thấy một người liền vẽ một vết.”

“Đỗ tiên sinh, tiểu nhân thật không có nói xạo, đều là ăn ngay nói thật.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn lướt qua vết, gật đầu: “Ngươi rất cẩn thận a.”

“Phải, phải.” Chu Trung mắt nhanh như chớp chuyển, bỗng nhiên xích lên, nhỏ giọng nói, “Đỗ tiên sinh, tiểu nhân còn biết một số chuyện trong đại viện, nói một chút với người?”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn, lộ ra biểu tình chăm chú lắng nghe.

“Quản sự phòng kia, ” Chu Trung nhìn thoáng qua bên trắc môn đại viện, kề sát Đỗ Cửu Ngôn nói, “Người đừng thấy Phòng An kia nhìn như bởi vì một nhà chủ tử chết, khó chịu muốn sống muốn chết.”

“Người khác không biết, nhưng ta biết. Hắn a, ở bên ngoài bộ buôn bán, từ đó không biết kéo bao nhiêu tiền vào trong túi tiền của mình.”

Đỗ Cửu Ngôn hiếu kỳ hỏi: “Cái gì gọi là bộ buôn bán?”

“Là như thế này. Trong đại viện có một mỏ, người biết đúng không. Mỏ đó chính là thiết, quản sự phòng Phòng An, lấy danh nghĩa thê đệ của mình, mở một cửa hàng, sau đó riêng tư nói giá tiền thấp nhất, bán cho thê đệ, sau đó bọn họ vừa chuyển tay, bán thiết đi.”

“Những người mua này, lúc ban đầu cũng là khách nhân của đại viện, riêng tư đều bị Phòng An chặn.” Chu Trung như ghen tỵ nói, “Ta nói cho đại lão gia trong đại viện, hắn cũng không tin ta, nói ta lắm mồm. Sau này ta không nói nữa, loại người như vậy vừa có tiền thì bày hình dạng thiên hạ lớn nhất, nên cả nhà bị giết.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày.

“Phi phi, người xem cái miệng này của ta, rộng lại nhanh nói lung tung. Đỗ tiên sinh người coi như tiểu nhân thả cái rắm!”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không có việc gì. Người sống luôn phải nghị luận người khác và bị người nghị luận, rất bình thường.”

Chu Trung vừa nhìn Đỗ Cửu Ngôn thiện giải nhân ý như thế, nhất thời lại nói: “Còn có một việc.”

Biết thật đúng là nhiều, Đỗ Cửu Ngôn chỉ thích người như vậy, nàng nở nụ cười, nói: “Người nói.”

“Không dám nhận chữ ‘Người’ .” Chu Trung nói, “Đại lão gia có hai nhi tử, lúc này là cả nhà của đại gia Chu Khoan đều chết hết, tấm tắc. . . Đáng thương đại thái thái xinh đẹp như vậy. . .”

Lúc nói chuyện, lại phát hiện mình nói sai, vội nói: “Chu Khoan có một huynh đệ thứ xuất, gọi là Chu Nguyên. Không phải có một Tôn di nương nằm ở trên giường không chết sao, Tôn di nương này chính là nương của Chu Nguyên. Thái thái và nữ nhi của Chu Nguyên đều chết hết, chỉ có hắn bị chém đao bảo vệ một cái mạng.”

“Hai huynh đệ Chu Khoan và Chu Nguyên, biểu hiện ra nhìn khách khí, trên thực tế hai người hận không thể để đối phương chết. Nhất là đại lão gia năm nay sinh bệnh, đề cập qua chuyện phân gia sản, chia tám phần mười gia sản đều cho Chu Khoan, Chu Nguyên không chỉ phân ít, còn chỉ có thể được một hai phần tiền, không chỉ như thế, sau này tiền lãi của mỏ, cũng không có phần của hắn nữa.”

Bookwaves.com.vn

Chu Trung nói chuyện, rất có thâm ý nhìn Đỗ Cửu Ngôn, phảng phất đang nói: Ta ám biểu thị như thế ngươi nghe hiểu chứ, Chu Nguyên mặc dù thân trúng nhiều đao, đã chết tức phụ và nữ nhi, nhưng sau này gia sản lớn như vậy chính là của một mình hắn, giá trị của khổ nhục kế này tuyệt đối được.

Về phần tức phụ đã chết, chờ có tiền bao nhiêu người xinh đẹp mà không tìm được? Nữ nhi càng không cần phải nói, một nữ nhi mà thôi, luyến tiếc cái gì a.

Đỗ Cửu Ngôn lộ ra biểu tình nguyên lai như vậy, vỗ vỗ cánh tay của Chu Trung, nói: “Chu lão gia, những tin tức người nói này, rất hữu dụng với ta, lượng tin tức quá lớn, đa tạ người.”

“Chờ án tử phá xong, ta nhất định để Thiệu Văn Lương tưởng thuởng cho ngươi.”

Chu Trung cười hắc hắc, nói: “Đỗ tiên sinh người quá khách khí, đây là tiểu nhân phải làm.”

“Người suy nghĩ lại một chút còn biết chuyện trọng yếu gì, tùy thời đi tìm ta nói.” Đỗ Cửu Ngôn cười híp mắt nói, “Ta đi đại viện trước.”

Chu Trung đáp lời vâng, chờ Đỗ Cửu Ngôn đi, vui vẻ chạy về, nói với tức phụ của mình: “Ngươi thấy không, vừa ở cửa là đại danh đỉnh đỉnh Đỗ Cửu Ngôn.”

“Đó là Đỗ Cửu Ngôn?” Gương mặt của tức phụ hắn kinh ngạc, “Đó chính là đại tụng sư Đỗ Cửu Ngôn?”

Chu Trung gật đầu, nói: “Nếu giả bao đổi Đỗ tiên sinh. Không chỉ nàng tới, Quế vương cũng ở bên ngoài nữa đó.”

“Ai u, ông trời của ta ai, ” tức phụ hắn muốn đi ra ngoài xem người thật, Chu Trung lôi kéo nàng, nói, “Gấp cái gì, Đỗ tiên sinh đang làm việc, nếu ngươi muốn thấy nàng, hôm nào ta mời nàng tới nhà ăn cơm, ngươi xem thật kỹ một chút.”

“Một đại cô nương, lại tuấn.” Chu Trung nói.

Tức phụ hắn nói: “Cái gì tuấn hay không tuấn, đó là Đỗ tiên sinh bản lãnh, có người có bản lĩnh, mặt có hình dạng thế nào đã là thứ yếu.”

“Ngươi nói rồi đó, nhất định phải mời Đỗ tiên sinh đến nhà dùng cơm.”

Chu Trung vỗ bộ ngực, lời thề son sắt nói: “Khẳng định, Đỗ tiên sinh xem trọng ta. Lời mới vừa rồi ta nói, nàng nghe rất nghiêm túc. Nàng còn nói nếu như ta lại nghĩ ra chuyện hữu dụng, lập tức đi nói cho nàng biết, nàng tùy thời đều nguyện ý nghe.”

“Thực sự a, vậy. . . Chúng ta đây phải suy nghĩ thật kỹ.”

Phu thê hai người an vị ở trong viện tử, hồi ức chuyện trong đại viện của Chu thị.

Đỗ Cửu Ngôn vào đại viện Chu thị, trong viện giả sơn san sát cầu nhỏ nước chảy, cửa sổ cẩn ngọc lưu ly, lưu quang dật thải tráng lệ. Vừa vào cửa có thể cảm giác được kẻ có tiền xa hoa và lãng phí.

Ngoại viện rất lớn, Đỗ Cửu Ngôn hơi dạo qua một vòng, trên mặt đất có rõ ràng vết máu, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi nói một câu, tình cảnh lúc tiến vào, khi ngươi nhận được người đến báo quan.”

“Bắt đầu nói từ phương hướng và vị trí thi thể nằm, sự vô cự tế, đều phải nói một câu.”

Diêu Diệp chỉ vào vị trí trắc môn nước cửa phòng trà, nói: “Cái cửa này, có một lão bà tử nằm đó, ban đêm cùng ngày chắc là nàng trực đêm. Mặt nàng hướng phòng trà, tiểu nhân cảm thấy, hẳn là nàng nghe được thanh âm, đi ra kiểm tra, sau đó chạy đến phòng trà, bị đuổi giết phía sau.”

“Người không phải vào từ trắc môn?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Diêu Diệp nói: “Tiểu nhân cũng không xác định, trắc môn không có bị dấu vết đá và hư hại, trên tường rào cũng không có tìm được dấu chân leo tường thải đạp.”

“Đã biết, ngươi nói tiếp.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Bookwaves.com.vn

“Vòng qua phòng trà này, bên này một quản sự ngoại viện ngồi nằm ở đây, chừng ba mươi tuổi, thời điểm chết trên người mặc trung y, sau khi chết trong tay còn cầm cây xuyên cửa.”

“Lại đi hướng bên trong thì không có người nữa, hạ nhân không đáng nhắc tới đều lưng tựa đảo tọa trong viện tử.” Diêu Diệp nói, “Đỗ tiên sinh, chúng ta tiến nội viện?”

Đỗ Cửu Ngôn đứng ở như ý môn, đánh giá như ý môn.

Quế vương từ bên trong đi ra, nói: “Như ý môn ta xem qua, không có dấu vết đá bị từ bên ngoài và hư hại.”

“Nếu như không phải có người mở cửa cho bọn hắn, như vậy bọn họ chính là từ bên trong giết ra bên ngoài.”

Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy có đạo lý, ba người tiếp tục đi vào bên trong.

“Hai phu thê Chu đại lão gia, chết ở trên giường, cách chăn mỗi người bị đâm ba đao, lúc đó liền chết.” Diêu Diệp nói, “Đại gia Chu Khoan còn lại là chết ở bên cạnh cửa phòng, mặc trung y, đại thái thái còn lại là ngã xuống giường, hai hài tử của bọn họ, đều là chết ở trên giường.”

“Lúc đó là nửa đêm, đều đang ngủ.”

Người tới chủ viện, Diêu Diệp chỉ vào đối diện xéo chủ viện, viện tử hơi nhỏ ở bên trong, “Bên kia chính là viện tử của Chu Khoan.”

“Chu Nguyên đang ở nơi nào? Còn có vị Tôn di nương tê liệt kia lại đang ở nơi nào?”

Diêu Diệp chỉ vào tráo viện trắc diện của chủ viện, nói: “Tôn di nương ở viện tráo trong chủ viện, một bà tử một nha đầu trong viện của nàng, một chết ở cửa phòng, một chết ở trong viện tử.”

“Chu Nguyên lại ở bên kia, ” Diêu Diệp chỉ vào vị trí nội viện càng sâu một chút, cách viện tử của Chu Khoan một đại viện của tiểu viện tử, “Cả nhà của Chu Nguyên ở trong cái viện kia.”

“Bất quá lúc chúng ta tiến vào, Chu Nguyên không có ở trong viện tử của mình, mà là ngã xuống trên đường mòn của hậu viện.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Hắn cũng mặc trung y?”

“Hắn mặc rất chỉnh tề, xem ra vẫn chưa có ngủ.” Diêu Diệp nói.

“Hắn hiện tại có ở nhà chứ?”

“Cùng nương hắn đưa đến tiểu trạch bọn họ mua, cách nơi này không xa, chỉ cách hai ngõ nhỏ.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, đến một mảnh đất trống trước chủ viện.

Lúc này, trên đất trống bày hai mươi quan tài hồng tất độ dày bất đồng, quan tài đều bị mở ra, Bùi Doanh đang đứng ở trước một quan tài khám nghiệm tử thi.

“Vị ở giữa này chính là Chu đại lão gia.” Diêu Diệp nói.

Đỗ Cửu Ngôn đánh giá Chu đại lão gia trong quan tài, khuôn mặt trắng trắng sạch sạch, khuôn mặt nhìn không ra tuổi, hắn mặc trung y tơ lụa hôi sắc, trên bụng có hai đao đối xuyên chồng nhau, ngực cũng có một đao, có thể thấy được người hạ thủ không có nửa điểm do dự, lúc chạy vào phòng, liền dự định diệt khẩu.

“Đỗ tiên sinh, ” Bùi Doanh nói với Đỗ Cửu Ngôn, “Tất cả vết đao đều rất thẳng, không biết ta đoán đúng hay không, hung thủ giết người ở lúc tiến viện tử này, dự định giết người diệt môn.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ngươi nói có đạo lý.”

Bùi Doanh không có nói nữa, tiếp tục kiểm tra thực hư thi thể.

“Hạ thủ cũng quá độc ác, thù gì oán gì.” Chu Tiếu không dám nhìn, nói với Đỗ Cửu Ngôn, “Ta đi xem các trong phòng.”

Lúc nói chuyện đi chủ viện.

Quế vương kiểm tra xong vết thương của tất cả thi thể một lần, hỏi: “Người báo quan nói có mấy hung thủ?”

“Mười hai người, chín nam ba nữ.” Diêu Diệp trả lời.

Quế vương lắc đầu, nói: “Không đúng.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Làm sao vậy?”

“Ta còn có một chút cần xác nhận, ” Quế vương hỏi Diêu Diệp, “Người báo quan phát hiện bên này có động tĩnh, là nghe được tiếng hô?”

—— lời nói ngoài ——

Chúc mọi người tân xuân vui sướng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui