Đại Tụng Sư


Q3 – CHƯƠNG 7: KỲ QUÁI CHI XỬ


Dịch giả: Luna Wong – chỗ kỳ quái


“Không có, hắn là buổi sáng đặt cái bô ở cửa, đúng dịp thấy trắc môn, mơ hồ thấy đối diện trắc môn có đậu hai chiếc xe ngựa xa lạ còn có ngựa nữa, mới len lén nhìn.” Diêu Diệp nói.

Quế vương gật đầu, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Ta có hai điểm.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, chờ hắn nói.

“Thứ nhất, hai mươi sáu cái mạng, coi là may mắn còn tồn tại ba người, Chu Nguyên, ngoại tôn chính tuổi Phong Hiến cùng với Tôn di nương bị liệt, tổng cộng có hai mươi chín người.”

“Vô luận những người này từ phía sau giết vào, hay là từ phía trước, không có khả năng một chút thanh âm cũng không phát ra ngoài.”

“Nhưng hàng xóm một chút thanh âm đều không có nghe được, đây rất kỳ quái.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Vương gia nói có đạo lý.”

Quế vương đã được Đỗ Cửu Ngôn khích lệ, rất là đắc ý, lại nghiêm mặt nói: “Điểm thứ hai, trên hai mươi sáu cổ thi thể này, tổng cộng có mười bảy vết đao không giống nhau.”

Những thứ này Đỗ Cửu Ngôn là không nhìn ra, Bùi Doanh cũng dừng lại nhìn Quế vương.

“Mỗi người có thói quen dùng binh khí và độ mạnh yếu đều không giống nhau, còn có, công phu của mỗi người cũng bất đồng, coi như là cùng một sư phụ dạy dỗ một bộ quyền cước, sư huynh đệ dùng cũng có khác biệt.”

“Những vết thương này tuy dùng binh khí như nhau, nhưng phương hướng và sâu cạn của vết thương cùng với lực đạo không giống nhau, cho nên, có ít nhất mười bảy người.”

Diêu Diệp không giải thích được, hỏi: “Vậy vì sao Chu Trung nói, chỉ có thấy được mười hai người nhỉ?”

“Nếu không thì chính là hắn đếm không kỹ, dù sao thời gian hắn thấy chúng ta, cũng rất chắc chắc nói là hung thủ.” Quế vương nói, “Nếu không phải, hắn quả thực chỉ có thấy được mười hai người, còn dư lại năm người cũng không có lập tức đi, hay hoặc là, đi từ một cửa khác.”

Đỗ Cửu Ngôn như có điều suy nghĩ, nàng chuyển đi hỏi Phòng An một mực hầu ở một bên, nói: “Tổng cộng đã đánh mất bao nhiêu tài vật?”

“Khố phòng trong phủ cùng với trong khố phòng tư nhân của lão phu nhân và hai vị thái thái đồ đáng giá có thể dời đi đều dời đi, tiểu nhân xem sổ của bốn khố phòng, tổng cộng có mười sáu cái rương.”


Trong đại hộ nhân gia, trong phủ có một khố phòng dùng chung, chi phí nhân tình lui tới trong nhà đều lấy từ chỗ này để dùng, phải có sổ sách của quản sự và sổ sách của phu nhân cùng nhau đối ghi lại đối chiếu. Nhưng các phu nhân cũng tự có có khố phòng, đặt tài sản riêng cùng với đồ cưới và sính lễ chờ cho nhi nữ của mình.

“Mười sáu cái rương, hai chiếc xe ngựa chứa không nổi.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Diêu Diệp, viện tử này còn có mấy cái cửa?”

Diêu Diệp trả lời: “Tổng cộng có năm cửa, cửa chính, và đông môn chúng ta vừa vào, hậu viện có một đông trắc môn, phía tây có một trắc môn hướng tây, cùng với từ đường Chu thị phía sau còn có một hậu môn, cửa kia là khóa, chỉ có lễ mừng năm mới tế tổ mới mở, dùng để cho tộc nhân Chu thị ra vào bái tổ tiên.”

“Nếu như còn có xe ngựa, vậy rất có thể đi từ trắc môn hướng tây.” Diêu Diệp nói, “Trắc môn hướng tây bởi vì là từ đường, cho nên cái ngõ kia bị ngăn lại, là một ngõ cụt, bên kia không có nhà ai.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Ngươi đi đông thành môn hỏi một câu, buổi sáng hai mươi mốt có xe ngựa ra khỏi thành không, có ít nhất hai chiếc.”

“Nếu như bọn họ thực sự chia binh hai đường đi từ đông tây thành, vậy có thể giải thích, vì sao khách điếm chúng ta ở, còn có hai cái rương hai cái hộp tài vật.”

Đi đông thành môn, sẽ đi ngang qua Lô Khê khách sạn bọn họ ở.

“Vâng.” Diêu Diệp lập tức thông báo thủ hạ của mình một phen, để cho bọn họ đi thăm dò chứng.

Bùi Doanh tra xong tất cả thi thể, đang cầm vở của mình qua đây, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Đỗ tiên sinh, thời gian thi thể tử vong chênh lệch không bao nhiêu, có bốn người là bị cắt đứt yết hầu, sáu người là bụng trúng đao đâm hư phổi, phu phụ Chu lão gia chủ nhà trúng ba đao, dựa theo phương pháp nghiệm chứng của vương gia, hai người kia là một người làm, Chu Khoan là bụng trước một đao, chờ hắn lảo đảo xong, lại một đao từ bên phải đến trái, cắt ngang bộ ngực, phu nhân Chu Khoan bởi vì còn lại là ngực trực tiếp một đao.”

“Có một thị nữ thời điểm chết, y phục không chỉnh tề, ta điều tra thi thể của nàng, trước khi chết nên là vừa hành phòng sự, nhưng không có vết tích cưỡng gian cưỡng bách.”

Bùi Doanh phân tích vết thương của tất cả mọi người một lần.

Đỗ Cửu Ngôn chăm chú nghe xong, gật đầu: “Khổ cực ngươi.”

“Không khổ cực, ta nhìn kỹ thêm một chút.” Bùi Doanh nói chuyện, lại một lần nữa trở về tra kỹ.

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương, Diêu Diệp cùng với Phòng An đi hậu viện, Diêu Diệp chỉ vào chỗ đất Chu Nguyên ngã xuống, hắn dùng tảng đá làm ký hiệu, có thể nhìn rõ ràng, vết máu là nhiễu từ hậu viện ra ngoài, cuối cùng người ngã xuống trên đường mòn.

“Chu Nguyên y phục chỉnh tề, xem ra lúc đó hắn là từ hậu viện trở về.” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Phòng An, “Hậu viện là nơi ở của toàn bộ hạ nhân?”

Phòng An gật đầu xác nhận, nói: “Trong nhà hạ nhân đều ở tại đảo tọa.”

“Ngươi cảm thấy vì sao nửa đêm Chu Nguyên từ hậu viện trở về?”


Phòng An lắc đầu, nói: “Đây. . . Có phải là nhị gia ngủ không được, tản bộ ở hậu viện hay không.”

“Ngươi nghe được Bùi Doanh mới vừa nói không? Có một vị tỳ nữ trước khi chết từng hành phòng sự, vị này tỳ nữ cũng ở hậu viện.”

Phòng An gật đầu xác nhận, trả lời: “Vị tỳ nữ kia là trong phòng nhị thái thái Thúy nhi, năm nay mười tám tuổi, nhị thái thái có ý định nâng nàng làm người trong phòng.”

“Đỗ tiên sinh, ý của người là nhị gia là đi ra từ trong phòng Thúy nhi?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Bằng không, vô pháp giải thích vì sao nửa đêm Chu Nguyên xuất hiện ở hậu viện. Tạm thời nghĩ như vậy trước, chi tiết kiểm chứng sau.”

Phòng An xác nhận.

Vài người tiếp tục đi ra sau, Đỗ Cửu Ngôn thật tò mò, những giặc cướp này từ địa đâu vào, mấy cửa cũng không có vết tích bị cạy bị hủy hoại.

Trên mặt tường cũng không có dấu hiệu dẫm đạp.

“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Quế vương, “Người thấy thế nào?”

Quế vương đắp bả vai của nàng, thấp giọng nói: “Ta cho rằng, nội gián!”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn thoáng qua Phòng An, nghĩ tới lời của Chu Trung nói, nếu như hắn nói là sự thực, như vậy Chu Nguyên thật sự có động cơ gây án.

Bất quá, nàng phải xem qua vết thương trên người đối phương mới nói.

Khổ nhục kế, là không có khả năng thực sự hạ sát thủ với mình, nhất định là tỉ mỉ tính toán chỗ thương mới được.

“Phòng An, ta nhớ kỹ ngoại tôn của Chu đại lão gia, là bị mẫu thân của mình hộ dưới người mới tránh được một kiếp, hắn ở đâu? Cô gia của các ngươi đâu?”

Phòng An trả lời: “Cô gia chúng ta ra ngoài buôn bán, ngày gặp chuyện không may đã phái người đi thông tri, phỏng chừng ngày hôm nay có thể trở về. Biểu thiếu gia được tổ phụ mẫu của hắn đón về, người sợ không nhẹ, bây giờ nghe một chút động tĩnh đã sợ thẳng trốn, còn. . . Còn tè ra quần.”

“Diêu Diệp, ngươi hỏi hài tử kia chưa?”

Diêu Diệp trả lời: “Hỏi rồi, không phản ứng gì.”

“Chu Nguyên đâu?”


“Chu Nguyên còn chưa có tỉnh, đại phu nói không mất nhiều máu lắm, mặc dù không chết được, thế nhưng cũng không biết lúc nào có thể tỉnh.” Diêu Diệp nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, thật đúng là khó bề phân biệt a.

Bất quá, cũng không phải hoàn toàn không có đột phá khẩu.

“Các gian phòng, tra một lần.”

Diêu Diệp xác nhận, mang người đi thăm dò.

“Phòng An, ngươi có ý kiến và cái nhìn gì?” Đỗ Cửu Ngôn đi trở về, hỏi Phòng An.

Phòng An ngẩn ra, lắc đầu đang muốn nói, Quế vương ho khan một tiếng, “Đây không phải là thời gian khiêm tốn cẩn thận, tùy tiện nói, bổn vương không vấn trách.”

“Vâng!” Phòng An suy nghĩ một chút, cẩn thận mà nói, “Nếu như. . . Nếu như không phải nhị gia cũng thụ thương hôn mê bất tỉnh, tiểu nhân, tiểu nhân sẽ hoài nghi nhị lão gia.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày.

Bookwaves.com.vn

“Nhị gia rất âm, như mẫu thân của hắn Tôn di nương. Mẫu tử hai người không nói nhiều, lúc nhìn người ánh mắt kia. . . Tiểu nhân cảm thấy nhìn không thấu, luôn cảm thấy bọn họ nói chuyện với ngươi, biết tính kế ngươi.”

“Nhưng là, nhị gia cũng thụ thương hôn mê chưa có tỉnh, tiểu nhân cũng không biết.”

Như thế nói rất giống Chu Trung. Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Người cùng sinh ý của Chu gia có vãng lai, nhất là cái loại, thiếu rất nhiều tiền hàng, mượn rất nhiều tiền lại không trả nổi thì sao?”

“Cái này thật không có. Đại lão gia chúng ta là một người tương đối có nguyên tắc, hắn buôn bán với người ta, trong vòng ba tháng nếu như không thanh toán tiền hàng, cũng sẽ không tiếp tục mua bán nữa. Thân bằng hảo hữu vay tiền, cũng là trong vòng ba tháng phải trả hết nợ, bằng không sẽ trực tiếp bẩm báo nha môn.”

“Cho nên, khoản thu chi trong nhà rất rõ ràng.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, cùng Quế vương vào chủ viện, kiểm tra ngọa thất của Chu đại lão gia và lão phu nhân.

Cửa phòng một bãi máu, cửa được xuyên lại, đi vào bên trong nữa, trên giường cũng là một bãi máu, vết máu tràn ra vẩy vào trên màn.

Trừ cái này ra, trong phòng không có vết tích lục soát, ngay cả trên bàn trang điểm bày mấy cây kim trâm đều không nhúc nhích chút nào.

Bọn họ lại nhìn căn phòng của Chu Khoan và Chu Nguyên, đều là tình huống không sai biệt lắm, hung thủ vào phòng, giết người sau đó rời đi, không có chạm qua thứ khác trong gian phòng, cũng không có lúc giết người thấy nha đầu phu nhân nào xinh đẹp mà làm chuyện bậy bạ.

“Chu Phong thị được phát hiện ở đâu?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Diêu Diệp.

Diêu Diệp trả lời: “Nàng ở trong bụi hoa sơn chi sau chủ viện, phía sau lưng trúng hai đao đâm xuyên, nhi tử nàng ở dưới thân nàng.”


Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy có chút kỳ quái, không khỏi đi hậu viện kiểm tra, Diêu Diệp chỉ vào một chỗ có bốn năm buội sơn chi hoa, cành lá tương liên xanh um tươi tốt, nàng nói: “Nằm ngang ở bên trong.”

“Tiểu hài tử đã được nàng hộ vào trong ngực.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Hài tử chín tuổi, cao bao nhiêu? Chu Phong thị cao bao nhiêu?”

“Đến đầu vai người.” Diêu Diệp nói: “Chu Phong thị không cao, đoán chừng cũng liền cao hơn nhi tử nàng một gang tay.”

Cái này rất kỳ quái, Đỗ Cửu Ngôn tha một vòng, nói: “Tỷ lệ này nàng không có khả năng che được nhi tử, hung thủ làm sao có thể nhìn không thấy.”

“Có phải là bởi vì trời quá đen, cho nên nhìn không thấy hay không?” Diêu Diệp nói.

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, nói: “Nàng nghe được động tĩnh, mang theo nhi tử chạy ra hậu viện, hung thủ truy qua đây từ sau lưng nàng đâm nàng một đao, đang lúc nàng hoảng loạn nhưng vẫn là hộ nhi tử dưới người.”

“Như vậy, hung thủ không có khả năng nhìn không thấy hài tử này.”

Diêu Diệp mục trừng khẩu ngốc, hắn thật không ngờ điểm này, Đỗ Cửu Ngôn quả nhiên là Đỗ Cửu Ngôn, nàng mới tiếp nhận án tử nửa ngày, cũng đã cho ra án tình hai ba ngày hắn cũng không có tra được.

Hắn bội phục không thôi, hỏi: “Vậy, ý của người là?”

“Ta còn không có ý gì, chẳng qua là cảm thấy kỳ quái.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Nhớ kỹ cái điểm này, lúc chúng ta tra chứng, lưu tâm để ý hơn.”

Diêu Diệp xác nhận.

Đỗ Cửu Ngôn đi tiền viện, đứng ở phía trước quan tài của Chu Phong thị, quan sát dung mạo của nàng.

Chu Phong thị không đẹp, mũi không cao da không trắng, là tướng mạo tương đối thông thường, có chút giống Chu đại lão gia.

“Bùi Doanh, còn có thu hoạch không?” Bùi Doanh nói: “Còn chưa có tra xong, ta dự định ở chỗ này một hồi. Ngươi đi về trước đi.”

“Để Diêu Diệp lưu hai người bồi ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Diêu Diệp, “Bùi Doanh cần nhân thử, ngươi lưu hai người cho nàng, còn có, nàng khom lưng ở trong quan tài tra như vậy không tiện, ngươi để người giúp nàng mang thi thể ra.”

Diêu Diệp xác nhận, chỉ bốn người bồi Bùi Doanh khám nghiệm tử thi.

“Đỗ tiên sinh, chúng ta bây giờ đi làm gì?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đi gặp Chu Nguyên và Tôn di nương.”

(Luna: Ta nghi ngờ chồng bà CPt cũng là con rể nhà này phái người ám sát)



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận