Đại Tụng Sư


Q3 – PHIÊN NGOẠI – 11: SÒNG PHẲNG DỨT KHOÁT


Dịch giả: Luna Wong – tuy án chưa kết thúc hẳn nhưng không hiểu sao tác giả lại đặt phiên ngoại bắt đầu từ chương này, nhưng sự thật chính là như thế đó. Đã sang phiên ngoại rồi mọi người ạ. Cám ơn mọi người đã theo ta tới tận chặn này nhé. Cám ơn rất nhiều.


Phòng An và Phong Triệu Bình được mời tới, để cho bọn họ nhận đồ trong rương.

“Ta chưa từng thấy qua những thứ này, không dám nói có đúng hay không, ” Phong Triệu Bình hỏi Phòng An, “Phòng quản sự, ngươi thấy thế nào?”

Phòng An lấy sổ sách ra, nhất nhất so nói: “Vâng, chính là mấy thứ này.”

“Là, là ba người các ngươi giết cả nhà nhạc phụ của ta?” Phong Triệu Bình nhìn ba người đối diện, giận dữ hỏi nói, “Tại sao các ngươi phải làm như vậy?”

Ba người không dám ngẩng đầu, quỳ không nói lời nào.

Vừa nói chuyện, mọi người áp từ Nguyên Lăng đến rồi, đoàn người vừa quỳ ở trong viện tử, lại thêm đám người Thịnh Đào tổng cộng có hai mươi mốt người.

Những người này vừa nhìn thấy rương đầy sân, nhất thời cái gì cũng hiểu. Vốn đang tâm tồn may mắn, tang vật chưa tìm được, hiện tại xem ra cái gì đều đã muộn.

Một nam nhân trong số bọn họ dường như đầu sỏ, đi qua đạp Thịnh Đào một cước, nói: “Thứ hèn nhát.”

Ba người Thịnh Đào dập đầu khóc, hô: “Chúng ta không phải cố ý, là. . . Là Đỗ Cửu Ngôn, nàng thiết kế chúng ta.”

“Đại ca, chúng ta sai rồi, chúng ta biết rồi.”

Nam nhân được gọi là lão đại cả giận nói: “Thứ hèn nhát, không có lần sau.”

Giết nhiều người như vậy, chờ kiếp sau làm tiếp người đi.

“Nói đi, ” Diêu Diệp đá “Lão đại” một cước, cả giận nói: “Nói từ đầu tới đuôi.”

“Tiểu nhân tên là Lý Mâu, người Nguyên Lăng. Chúng ta vốn có không có tính toán giết người.” Lý Mâu nói, “Là người kia, hắn nói bảo chúng ta giết hết, toàn bộ tiền thuộc về chúng ta.”

“Ta vừa thấy nhiều tiền như vậy, liền. . . liền nhất thời bị ma quỷ che mắt.”

Lý Mâu không có chống chế, đến nước này, cắn chặt răng đổi lấy một trận đánh, đánh xong dù là hắn không nói, bên trong huynh đệ hắn cũng sẽ có thứ hèn nhát nói, vậy còn không bằng dứt khoát khai ngay từ đầu, tốt xấu trước khi chết không bị tội.

“Người kia là ai?” Diêu Diệp hỏi.

Lý mâu trả lời: “Là Chu Nguyên, nhị gia Chu gia!”


“Hắn đến Nguyên Lăng tìm chúng ta, bảo chúng ta tới cướp nhà bọn họ, còn nói trừ hắn và nương hắn ra, không chừa một mống.”

“Hắn nói tài bảo của gia đình hắn nhiều đến mười mấy người chúng ta cả đời đều tiêu không hết.”

Lý Mâu nói.

Diêu Diệp nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, trong ánh mắt đều là kinh hỉ.

“Đêm hôm đó các ngươi đi bao nhiêu người, đều ở đây chứ?”

Lý mâu gật đầu.

“Ba nữ nhân thì sao, là ai?”

Không đợi Lý Mâu nói, trong đống nữ nhân thì có ba nữ nhân đi ra thừa nhận, quả nhiên là tức phụ của ba người trong đó, cũng là phụ nhân trên đường lẫn vào, không thể kém hơn những nam nhân này nửa phần.

“Tổng cộng mười bảy người, ” Diêu Diệp đếm số người một lầ, tách bảy nữ nhân còn dư lại xa nhau ở một bên khác.

Toàn bộ quá trình, tương đối thuận lợi.

“Bắt Chu Nguyên.” Thiệu Văn Lương quát dẹp đường, “Cái thứ to gan lớn mật, lang tâm cẩu phế!”

Diêu Diệp nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thiệu đại nhân nói rất đúng.”

Diêu Diệp lập tức mang người đi bắt Chu Nguyên.

Thiệu Văn Lương dương dương đắc ý, Đỗ Cửu Ngôn lần đầu tiên khẳng định hắn.

“Các ngươi, các ngươi những súc sinh này.” Phòng An đi lên chỉ vào bọn họ mắng.

Phong Triệu Bình ở một bên lau nước mắt.

“Phong Chu thị là ai trong các ngươi giết?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn mười bảy người, “Nói tình huống lúc đó với ta.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, Lý Mâu nói: “Ta không biết.” Lại hỏi đồng bạn, “Là ai?”

“Có phải nữ nhân mang theo hài tử chạy hay không?” Có một người vóc dáng thấp nhìn qua không tinh minh thế nào nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

“Không phải ta giết, lúc đó ta thấy nàng, nàng đã chết ở hậu viện. Bầu trời tối đen ta cũng không chú ý xem, liền trực tiếp đi.” Lúc nói chuyện nhìn người khác, “Nữ nhân chết ở phía sau chủ viện.”


Tất cả mọi người lắc đầu, trăm miệng một lời nói: “Không có, chúng ta không có giết nàng.”

“Ngươi, các ngươi muốn trốn tránh trách nhiệm?” Phong Triệu Bình cả giận nói.

Lý Mâu nói: “Cái này không cần thiết, cả nhà hơn hai mươi nhân mạng, chúng ta đều nhận, còn ngại thêm cái này sao?”

Bookwaves.com.vn

Phong Triệu Bình ngơ ngẩn, thì thào nói không ra lời, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Đỗ tiên sinh, chẳng lẽ còn có người khác?”

“Không biết.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Chờ Chu Nguyên tới lại nói.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi tiếp: “Vậy đao trên người Chu Nguyên, là khổ nhục kế hắn an bài?”

“Vâng!” Lý Mâu nói, “Giết người nào, thương tới trình độ nào trong tay ta đều có tính toán.”

“Cho nên, tuy rằng hắn ngã trong vũng máu, thế nhưng không chết được. Nếu như phát hiện sớm, cùng ngày có thể tỉnh, nếu như phát hiện trễ, nhiều lắm hôn mê vài ngày.”

“Thì ra là thế, ” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Ta rất thưởng thức ngươi, dám làm dám chịu, coi như là một con người.”

Lý Mâu ha hả cười, nói: “Đỗ tiên sinh, sự tình là chúng ta làm, sẽ không liên luỵ người nhà chứ?”

“Chỉ cần không có tham dự, cũng sẽ không có liên lụy.”

“Còn có một vấn đề, vì sao các ngươi đặt tài vật ở khách điếm?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Lý Mâu trả lời: “Giết người chúng ta dự định đào tẩu, thế nhưng Chu nhị gia nói, chúng ta nhiều người như vậy, nếu như cùng đi nhất định làm động tĩnh rất lớn.”

“Cho nên, bảo chúng ta phái vài người, đặt tài vật ở khách điếm, vu oan người khác trước. Quan phủ làm việc từ trước đến nay đều chậm, bọn họ có người cần thẩm, sẽ thẩm tra chung quanh những người đó.”

“Mặc kệ kết quả cuối cùng là cái gì, ít nhất phải làm lỡ mười ngày, có lúc này, chúng ta đã đi rất xa rồi. Trời cao biển rộng chúng ta đi đâu đều được.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Là một ý kiến hay! Cho nên, các ngươi tạm thời chôn tài vật ở địa phương khác, dự định chờ bên này xong chuyện bỏ chạy?”

“Phải.” Lý Mâu nhìn thoáng qua Thịnh Đào, nói, “Trách mệnh số của chúng ta quá kém, đụng phải các ngươi.”

Thật đúng vậy, nếu như không phải bọn hắn vào ở, Diêu Diệp ít nhất phải ở vòng mấy ngày trên đường này, nói không chừng y theo phong cách làm việc của Thiệu Văn Lương, đâm lao phải theo lao, trực tiếp kéo đủ số người kết án.

Bọn họ thực sự an toàn.


“Bước này, an bài rất chu đáo.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Lý Mâu đương nhiên biết Đỗ Cửu Ngôn không có khích lệ hắn, cho nên ngượng ngùng sờ sờ mũi, quỳ không dám động.

“Vương gia, Đỗ tiên sinh.” Diêu Diệp đi nhanh chạy cào trong viện lai, sắc mặt cực kỳ xấu xí, vội vã hô, “Con mẹ nó, Chu Nguyên chạy rồi.”

Trong viện nhất thời an tĩnh lại.

“Đồ hỗn trướng!” Thiệu Văn Lương bước chân lên, “Ban thân hắn bị trọng thương, khẳng định chạy không xa.”

“Lập tức đóng cửa thành soát thành, lại mời dân binh phòng thành giúp đỡ cùng ra ngoài thành.” Thiệu Văn Lương nói, “Tuyệt không thể để cho hắn chạy thoát!”

Diêu Diệp xác nhận, gọi thủ hạ chính là huynh đệ đi làm việc.

Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương liếc nhau, hai người đều là đầu lông mày cau lại, Quế vương nói: “Trái lại đánh giá thấp hắn.”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn tiếc nuối nói, “Án đầu tiên trong năm của chúng ta, làm rất bất lợi a.”

“Lưu loát, lưu loát, rất trôi chảy, ” Thiệu Văn Lương tiến lên đây, nói, “Nếu không có vương gia và vương phi xuất thủ, vụ án này chúng ta sợ rằng hiện tại đến những kẻ bắt cóc giết người này cũng không có tra được.”

“Vụ án lớn như vậy, mới dùng bốn ngày đã có kết quả, có thể lực và tốc độ này, cũng chỉ có vương gia và vương phi mới có thể.”

Thiệu Văn Lương tuy là vẻ mặt nịnh nọt, nói để người khó tin tưởng, nhưng lời này của hắn lại nói không sai, vụ án này nếu không gặp phải Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương, chớ nói bốn ngày, mười bốn ngày bọn họ cũng không nhất định có thể phá được án.

“Thiệu đại nhân khiêm nhường, người cũng rất lợi hại.” Đỗ Cửu Ngôn cười ha hả nói, “Lô Khê có quan phụ mẫu như người vậy, là phúc khí của người Lô Khê a.”

Thiệu Văn Lương ngẩn ra, hắn sờ không rõ Đỗ Cửu Ngôn là khen hắn hay phúng hắn.

“Mọi người giam giữ đi, ” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Nếu án tử kết rồi, vậy cũng không có chuyện của chúng ta nữa.”

Bookwaves.com.vn

Nàng nói chuyện muốn đi, Phòng An bỗng nhiên quỳ xuống, nói: “Đỗ tiên sinh, tiểu nhân cả gan còn có hai chuyện muốn nhờ.”

Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại nhìn hắn.

“Chuyện thứ nhất, chính là hy vọng Đỗ tiên sinh có thể làm tụng sư, đem những hung thủ giết người này, ra trước pháp luật, hung hăng xử nặng, để có thể trấn an vong linh chết thảm.”

“Thứ nhì, Chu gia gia đại nghiệp đại, nhiều tài sản như vậy, phải phân phối thế nào còn thỉnh vương gia và Đỗ tiên sinh làm chủ.”

Đỗ Cửu Ngôn cũng rất hiếu kỳ, hỏi: “Ta làm chủ?”

“Vâng!” Phòng An nói, “Tiểu nhân từng nghe đồn đãi, nói nhị lão gia ở bên ngoài nuôi một ngoại thất, ngoại thất sinh một nhi tử, năm nay đã có hơn ba tuổi.”

“Hiện tại trong đại viện Chu thị, cũng chỉ có một độc đinh là hắn.”

Chu Nguyên còn có ngoại thất và tư sinh tử? Việc này lúc Diêu Diệp đang tra chứng, không có nói tới. Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Ý của ngươi là, không nên đưa tài sản cho hài tử ba tuổi này?”

“Vâng! Nhị gia làm chuyện đại nghịch bất đạo, mất đi nhân tính như vậy, nếu như còn đem đại viện Chu thị cho hài tử này, đại lão gia và đại gia của chúng ta trên trời có linh thiêng cũng sẽ không nhắm mắt.”


“Vậy cho ai?”

Phòng An lắc đầu, nói: “Không, không bằng liền, người trong bộ tộc Chu thị nhiều như vậy, do vương gia và Đỗ tiên sinh người làm chủ phân, lại chọn một người có năng lực xuất chúng quản, chí ít gia nghiệp của Chu thị còn ở trong tay người của Chu thị.”

“Cũng, cũng coi như làm chuyện tốt.” Phòng An nói.

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, Phòng An này thật đúng là không đơn giản, nàng nói chuyện lại nhìn về phía Phong Triệu Bình, hỏi: “Ngươi cảm thấy thế nào?”

Người năng lực xuất chúng quản lý, vậy quản quản không sẽ hết phải không?

“Đây là chuyện của Chu gia, tiểu dân không có bất kỳ ý kiến gì.” Phong Triệu Bình nghẹn ngào nói, “Tiểu dân chỉ muốn thay phát thê báo thù, để hung thủ đền tội.”

“Sự tình còn thật phức tạp, rốt cuộc làm sao bây giờ, chờ bắt được Chu Nguyên lại nói.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện, liền cùng Quế vương đi.

Quế vương ngưng mi hỏi: “Kết thúc rồi?”

“Kết thúc rồi. Chuyện còn dư lại không có quan hệ với chúng ta.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Quế vương mắt liếc nhìn nàng, Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, “Chúng ta đi tìm chút đô ăn, toan ngư, huyết tràng của nơi này là tuyệt nhất.”

“Đi, đi!”

Tìm một tiệm ăn tốt, Cố Thanh Sơn gọi tất cả mọi người qua, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện.

Bùi Doanh nói: “Như vậy, Phong Chu thị rốt cuộc là ai giết?”

“Không thảo luận chuyện này, ” Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, nói, “Chúng ta là đi ngang qua đây tiện đường làm việc, sự tình làm thành, cầm phí dịch vụ tra án xong, chúng ta liền đi.”

Lỗ Niệm Tông cau mày nói: “Vậy Chu thị đại viện phân nhà, các ngươi mặc kệ sao?”

“Không có cách nào khác. Thanh quan khó xử việc nhà, huống chi, đây là chuyện trong tộc, ta xử lý, ta chính là ăn no rửng mỡ.” Quế vương nói.

Mọi người ngẫm lại cũng đúng, không có hỏi lại nữa.

Ngày thứ hai, Chu Nguyên vẫn không có tìm được.

Đỗ Cửu Ngôn tìm Phòng An tới, nói rõ chuyện về sau nàng không quản, để hắn thỉnh Thiệu Văn Lương làm chủ. Phòng An cũng không có ép ở lại, dâng năm nghìn lượng tụng phí.

“Ta đây không khách khí nữa.” Đỗ Cửu Ngôn cười híp mắt thu.

Phòng An liền nói không dám, “Nếu không có vương gia và vương phi xuất thủ tương trợ, oan tình của Chu gia cũng sẽ không nhanh như vậy có kết quả, tiểu nhân thay trên dưới Chu gia, dập đầu cho vương gia và vương phi.”

Đỗ Cửu Ngôn cười nhìn hắn, gật đầu: “Lễ này ta nhận, ngươi trở về đi.”

Phòng An xác nhận liền đi.

Buổi chiều, đoàn người bọn họ cũng thu thập xong hành lý, ly khai Lô Khê huyện thành.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận