Đại Tụng Sư


Q3 – CHƯƠNG 12: CHU GIA PHÂN SẢN


Dịch giả: Luna Wong – Chu gia chia gia sản


Diêu Diệp từ trong phòng của Thiệu Văn Lương đi ra, táo bạo nói với thủ hạ: “Nhìn ta làm gì, tìm người a.”

“Lão tử cũng không tin, hắn còn có thể lên trời.”

Hai ngày rưỡi, một người bán tàn như Chu Nguyên, có thể đi nơi nào.

Bên trong ngoài Lô Khê thành thành tìm hết rồi, cư nhiên một chút tung tích cũng không có, đến một cọng lông đều không tìm được.

Hắn không phải muốn hộ nương hắn không cho nàng chết sao?

Hiện tại hắn vừa đi, nương hắn cũng không có ai chiếu cố, mấy ngày nữa sẽ chết đói.

“Tên súc sinh này!” Diêu Diệp mắng một câu, cầm đao của mình liền đi đại viện Chu thị, vừa tới đầu ngõ, liền thấy tộc nhân Chu thị, như lễ mừng năm mới đi từ đường, thành quần kết đội đi tới một phương hướng.

“Các ngươi đi đâu?” Diêu Diệp hỏi.

“Diêu bộ đầu, có phải người cũng là Phòng quản sự mời tới hay không? Hắn nói muốn làm hậu sự cho cả nhà đại viện, để họ Chu chúng ta đều đi qua thương lượng một chương trình. Còn nói, chờ sự tình xong xuôi, hắn mời Thiệu đại nhân còn có lão tộc trưởng cùng nhau, phân mỏ và tiền của đại viện.”

“Chia tiền?” Diêu Diệp nhướng mày nói, “Làm sao chia?”

Người nói chuyện nói: “Hiện tại còn chưa biết, có người nói trước phải đề cử người xử lý mỏ.”

“Vậy các ngươi đề cử ai?”

Người nọ lắc đầu, nói: “Chúng ta nào biết đề cử, phỏng chừng tám chín phần mười chính là Phòng quản sự. Kỳ thực ai quản đều như nhau, chỉ cần chúng ta có thể lấy được tiền, chúng ta đều cam tâm tình nguyện.”

Bọn họ lấy được tiền chính là bánh rơi từ trên trời xuống, còn chọn cái gì nữa, mang ơn vô cùng là được.

Trong lòng của Diêu Diệp giật mình, nghĩ tới điều gì, nhưng lại không có nghĩ ra gì cả.

Hắn vẫy tay để người nói chuyện đi trước, chính hắn đứng ở đầu ngõ, liều mạng nghĩ xem vừa rồi trong đầu mình lóe lên một cái ý niệm gì.

Nhưng nhất vô sở hoạch.

“Tìm người!” Diêu Diệp quay đầu đi, tiếp tục tìm Diêu Diệp.


Hai ngày sau, tang sự trong đại viện Chu thị xong xuôi, người bộ tộc đưa ma xong trở lại đại viện, Như Phòng An lúc trước nói, do Thiệu Văn Lương và tộc trưởng làm chủ phân nhà.

Nhà của Chu gia đại viện nói dễ chia thì dễ chia, tất cả vàng bạc đều tính ra, nhà nhà bất luận thân sơ người người đều có phần, những sản nghiệp khác, cuối năm xuất ra sổ sách một năm, dựa theo tiền lời một năm, nhà nhà chia đều.

Nhưng lại rất phức tạp, nguyên nhân là mỏ và cửa hàng đều phải có người xử lý, ai làm tổng quản sự, thì khó mà nói.

“Ta nói, nhị gia còn chưa tìm được, án tử còn chưa có định đoạt đi, có phải có chút sớm hay không?” Chu gia có người quan hệ huynh đệ tộc với Chu Nguyên hô.

Hắn nói vừa ra, lập tức để cho vô số người lên tiếng mắng.

“Kẻ bắt cóc đều nhận rồi, án tử còn là Đỗ Cửu Ngôn tra, còn có thể giả bộ? Hơn nữa, nếu hắn không phải hung thủ hắn chạy cái gì a.”

Thất chủy bát thiệt??? Mắng một trận, người ra mặt giúpChu Nguyên cũng không dám nói tiếp nữa.

“Yên lặng!” Tộc trưởng nói, “Chuyện này là nha môn quản, Thiệu đại nhân nói không có việc gì, thì không có việc gì.”

“Nhà là nhất định phải phân, không thể để tài của Chu gia chảy ra bên ngoài.”

“Vậy tộc trưởng, gia nghiệp lớn như vậy, rốt cuộc cho ai xử lý?”

Phòng An long tay áo, mặt mày rũ xuống cảm giác lão tăng nhập định, tộc trưởng nhìn hắn một cái, nói: “Phong quản sự theo Chu Chấn mấy chục nămn, tất cả sản nghiệp của đại viện, không ai rõ ràng hơn hắn, ta thấy, như trước giao cho hắn xử lý dùm tương đối khá.”

“Phòng quản sự tuy là quản sự, nhưng hắn rốt cuộc chỉ là một quản sự. Chúng ta cảm thấy không thích hợp.”

“Đúng! Lúc trước hắn giấu đại lão gia đào góc tường ở bên ngoài tự mở cửa hàng, người nào không biết? Giao cho hắn, nói không chừng sau này hắn còn riêng tử mở biết bao nhiêu cửa hàng nữa. Chúng ta đừng nói chia tiền, sợ rằng đến cuối cùng còn phải lấp tiền vào trong.”

Phòng An hơi biến sắc mặt, dư quang nhìn người nói chuyện một mắt.

“Vậy ngươi nói, ngươi cảm thấy ai hợp?” Tộc trưởng hỏi.

Thiệu Văn Lương không nói lời nào, chỉ cần cuối cùng hắn đánh nhịp là được, cho nên hắn vẫn thần tình tự tại uống trà.

“Ta thấy, Phong gia cô gia cũng rất tốt. Hắn là nữ tế chính kinh của đại lão gia, thái độ làm người lại chính phái, không cờ bạc không gái gú. Hiện tại cô nãi nãi cũng đi rồi, một mình hắn mang theo nhi tử sống cũng không dễ dàng.”

“Huống chi, nếu nói năng lực, năng lực của đại cô gia tốt hơn Phòng An nhiều.”

Trong lòng của Phòng An rét run, đường nhìn tìm ở trong đám người, lại không nhìn thấy Phong Triệu Bình.

Phải biết rằng, Phong Triệu Bình bình thường rất ít ở Lô Khê ở lâu dài, tiếp xúc với tộc nhân Chu thị cũng không nhiều. Nhưng chính là như vậy, lại còn có người thay hắn nói chuyện.


Bookwaves.com.vn

Phong Triệu Bình không đơn giản a, Phòng An lần đầu tiên có cảm giác như vậy, phát hiện đối với cô gia nhà mình, hắn cũng không biết.

Không đợi hắn kinh ngạc xong, bỗng nhiên, lại có bảy tám người phụ họa nói: “Đúng, Phong cô gia khẳng định hợp hơn Phòng An.”

“Theo ta thấy, để Phong cô gia xử lý, Phòng An làm trợ thủ là được rồi. Hai người đều là người có năng lực, không sợ làm không tốt chuyện mỏ.”

Rất nhiều người phụ họa, đều cảm thấy cái ý nghĩ này thỏa đáng, dù sao Phong Hiến còn có một nửa huyết mạch của Chu gia.

Tộc trưởng nhìn Phòng An, muốn biết thái độ của hắn.

Ngón tró của đôi tay đặt trên đầu gối của Phòng An cong cong.

“Cũng được.” Tộc trưởng nói, “Hai người hợp lực làm việc, coi như chiếu ứng.”

“Đi mời Phong cô gia tới.”

Lập tức có người xác nhận, chạy đi thỉnh Phong Triệu Bình.

Nhưng đợi nửa ngày, Phong Triệu Bình mới vội vả tới, chắp tay nói với các vị: “Thật không phải, mới vừa rồi Hiến nhi không biết đi nơi nào, ta đang tìm hắn.”

“Không biết, Thiệu đại nhân và tộc trưởng còn có các vị trưởng bối tìm tại hạ đến có gì phân phó?”

“Chu gia muốn phân gia sản, mọi người muốn đề cử một vị xử lý sản nghiệp. Mọi người nhất trí cho rằng ngươi tương đối hợp.” Tộc trưởng nói.

“Thỉnh ngươi qua đây, là hỏi ý của ngươi, ngươi có bằng lòng xử lý sản nghiệp của Chu gia hay không, do Phòng An làm trợ thủ của ngươi.”

Phong Triệu Bình rất kinh ngạc nhìn mọi người, lập tức phất tay nói: “Không được, không được. Ta có tài đức gì xử lý sản nghiệp lớn như vậy.”

“Thỉnh cho chọn người già giặn hơn đi.”

Phong Triệu Bình chối từ, để Phòng An ngẩn ra.

“Ngươi thật không muốn?” Tộc trưởng hỏi.

Phong Triệu Bình xác nhận.

“Nhưng là, nhưng là trong đại viện gia sản nhiều như vậy, nếu ngươi không quản lý, tương lai thất bại làm sao bây giờ? Ngươi có lỗi với nhạc phụ dưới cửu tuyền của ngươi a.” Tộc trưởng nói.


Tộc trưởng chỉ là thuận thế hỏi một câu, xác nhận Phong Triệu Bình không nhận, hắn cũng sẽ không hỏi nữa.

Hắn và Phòng An tối hôm qua đã thảo luận xong rồi, nhưng thật không ngờ, Phong Triệu Bình ở trong mắt người Chu gia có thanh danh tốt như vậy, cư nhiên có nhiều người đề cử như vậy.

“Thật sự là. . .” Phong Triệu Bình đang muốn cự tuyệt nữa, huynh đệ trong Chu gia tộc đồng loạt đứng lên bảy người, bảy người này còn đều là tộc huynh nói chuyện tương đối có uy tín. Bọn họ trăm miệng một lời, nói: “Phong cô gia, chúng ta biết tự ngươi có sản nghiệp, ngươi cũng không muốn khổ cực. Nhưng vì đại lão gia, ngươi ăn chút thiệt thòi đi.”

“Tạm thời gánh trọng trách này, chờ tương lai có người thích hợp, người lui ra nhường lại, được không?”

Phong Triệu Bình đầy mặt làm khó.

Nhưng do bảy người này liên thủ nói, những người khác cũng đều biểu thị tán thành, càng cảm thấy Phong Triệu Bình là người thích hợp nhất.

“Đây. . .” Phong Triệu Bình nhìn về phía Phòng An, “Phòng quản sự, ngươi khuyên nhủ mọi người đi.”

Phòng An đương nhiên không có khả năng khuyên, lúc này, hắn chỉ có thể cười nói: “Có thể người làm phiền, cô gia khổ cực chút.”

“Vậy, ta đây liền khổ cực chút, tạm thời quản, chờ trong tộc Chu thị chọn lựa ra người thích hợp, ta liền nhường lại.” Phong Triệu Bình nói.

Nếu sự tình đàm thành, tộc trưởng lấy hiệp ước đã chuẩn bị sẵn ra, lấy danh nghĩa bộ tộc Chu thị, ký hiệp ước với Phong Triệu Bình cùng với Phòng An.

Bookwaves.com.vn

Phong Triệu Bình tiến lên, cử bút muốn ký tên.

Bỗng nhiên, ngoài cửa có người hô: “Chờ một chút!”

Mọi người cả kinh, đều nhìn lại trước cửa, liền thấy đại danh đỉnh đỉnh Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, không nhanh không chậm tiến vào.

“Vương phi?” Thiệu Văn Lương cọ đứng lên, bước nhanh qua đây hành lễ nói, “Vương gia và người đã trở về?”

Tất cả mọi người nhìn nàng, gương mặt hiếu kỳ, dù sao đây cũng là đại danh đỉnh đỉnh Đỗ Cửu Ngôn.

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

Phòng An và Phong Triệu Bình các chần chờ một chút, đón hành lễ.

“Đỗ tiên sinh, người. . . Người chưa có đi?”

Hắn tận mắt thấy bọn họ đi a.

“Vốn là đi rồi, nhưng trên đường ta lại suy nghĩ một chút, nếu Phòng quản sự thanh toán tụng phí cho ta, ta không ther chỉ làm phân nửa liền đi a.”

“Ta làm việc, từ trước đến nay theo lẽ công bằng, phẩm hạnh đứng đầu!”

Phòng An nhìn Đỗ Cửu Ngôn, khóe miệng cấp tốc run lên.

Hắn một chút cũng không tin những lời này của Đỗ Cửu Ngôn, nàng trở về nhất định có nguyên nhân khác.


“Đang phân gia sản sao?” Đỗ Cửu Ngôn đi vào bên trong, chắp tay với lão tộc trưởng, ngồi ở vị trí của Thiệu Văn Lương, Thiệu Văn Lương ngồi vị trí của tộc trưởng, hai bên trái phải thêm một cái ghế cho tộc trưởng.

Phòng An và Phong Triệu Bình theo qua, đứng ở một bên.

Tất cả mọi người thật không dám nói, nhưng phần nhiều là hiếu kỳ quan sát, không ai sợ.

Dù sao theo phía sau danh tiếng của Đỗ Cửu Ngôn, là năng lực biện tụng phá án xuất sắc của nàng, mà không phải là giết người như ngóe các loại.

“Vâng, đang phân.” Tộc trưởng đứng dậy trả lời.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nhướng mày nhìn mọi người, người bộ tộc của Chu thị thật đúng là nhiều, đảo qua như thế, chỉ nam nhân đã có bảy tám chục người, nếu lại thêm hài tử và phụ nhân, đoán chừng cũng có hơn hai trăm người.

Là một đại tộc.

“Làm sao chia? Sản nghiệp giao cho ai xử lý?”

Tộc trưởng muốn nói, Thiệu Văn Lương đoạt lời nói: “Tài vật ngân lượng thì chia đều. . .”

Hắn tinh tế thông báo một lần, nói: “Sản nghiệp giao cho Phong Triệu Bình xử lý, do Phòng An làm trợ thủ.”

Đường nhìn của Đỗ Cửu Ngôn vừa chuyển, rơi vào trên người Phong Triệu Bình, thần sắc của Phong Triệu Bình bình tĩnh tiến lên đây, hành lễ nói: “Tiểu nhân bất tài, được các vị huynh đệ trong tộc tín nhiệm, thật sự kinh sợ, còn thỉnh Đỗ tiên sinh làm chủ, lại chọn một vị hiền đức khác.”

“Đã biết.” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

Phòng An cũng phụ họa, nói: “Thỉnh Đỗ tiên sinh làm chủ.”

“Ta có thể làm chủ sao?” Đỗ Cửu Ngôn vừa nhìn về phía những người khác trong tộc Chu thị.

Mọi người trăm miệng một lời nói: “Có thể!”

“Làm phiền Đỗ tiên sinh.” Tộc trưởng cũng nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, suy nghĩ một chút, nói: “Đại viện Chu gia gặp tai ương diệt môn, coi như xong, cũng liền có Chu Nguyên còn sống, là người duy nhất có quyền lợi kế thừa đi?”

“Nhưng Chu Nguyên là hung thủ hắn lang tâm cẩu phếa.” Tộc trưởng nói, “Dù là hắn danh chính ngôn thuận, cũng không có thể cho hắn.”

“Đúng vậy, Đỗ tiên sinh. Chờ bắt được hắn, hắn cũng phải chém đầu đi.”

Đỗ Cửu Ngôn phất phất tay, nói: “Ta thấy, cho Chu Nguyên đi, để hắn kế thừa.”

—— lời nói ngoài ——

Nam Kinh tuyết rơi, hơn nửa đêm ta mở cửa sổ ra cảm thán một câu, bả Lý tiểu thư đánh thức, vì vậy Lý tiểu thư không nên khoác y phục xem tuyết.

Lễ mừng năm mới thật tốt, tiểu hài tử sẽ không bị huấn, ha ha ha ha.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận