Đại Tụng Sư


Q3 – CHƯƠNG 35: AN NAM QUỐC TÌNH


Dịch giả: Luna Wong


“Thư của chúng ta?” Đỗ Cửu Ngôn rất kỳ quái, chỉ chỉ nhà Lưu Cống, “Đi vào mới nói.”

Cố Thanh Sơn xác nhận, vừa liếc nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Vương phi, người bị thương sao?”

“Khụ khụ. . .” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Lúc xuống núi trật chân, nghỉ một lát là được.”

Cố Thanh Sơn ồ một tiếng, có chút kỳ quái liếc nhìn chân của Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn từ trước đến nay không yếu ớt, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe được nàng đi đường bị trật chân, bởi vì đau chân để Quế vương cõng.

Rất kỳ quái a.

Bất quá, đây là chuyện của chủ tử, không phải hắn nên hỏi.

Ba người trở về nhà Lưu Cống, mễ Cống cũng khẩn trương hỏi Đỗ Cửu Ngôn làm sao vậy.

“Không có việc gì, rất tốt.” Đỗ Cửu Ngôn ha hả cười, muốn giết chết Quế vương, “Chính là chân tê một chút, hiện tại không sao.”

Mễ Cống thở phào nhẹ nhõm, pha trà cho bọn hắn, bàn thân thêu thùa may vá.

“Xem trong thư viết cái gì.” Đỗ Cửu Ngôn bảo Quế vương xem thư.

Quế vương mở thư, nhanh như gió đảo qua, đầu lông mày dần dần nhíu lên, cư nhiên dời đèn qua lại đọc một lần, Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Thư của ai?”

“Quý Ngọc!” Quế vương tương tín đưa cho nàng, “Nàng xem một chút.”

Quý Ngọc? Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc.

Quý Ngọc năm trước rời kinh, cuối tháng tư tháng năm thành thân, coi như nàng và Lý Kiêu thành thân cũng có thời gian một năm.

Khoảng thời gian đó từng gửi cho nàng một phong thư, nhưng chỉ là đôi câu vài lời, không có cường điệu nói sinh hoạt hôn hậu của nàng.

Nàng tiếp nhận thư, xem xong cũng là sửng sờ.


Quý Ngọc nói ra An quốc công trước, nàng nói thỉnh Đỗ Cửu Ngôn tha thứ, nàng giống Cửu Giang vương, từ vừa mới bắt đầu đã biết dã tâm của An quốc công, ngoại trừ một ít chi tiết chuyện nàng không biết, nhưng đối với thái độ làm người của An quốc công, nàng là biết.

Sẽ dĩ, lúc đó nàng cấp thiết muốn gả cho Quế vương như vậy. Cũng không phải là nàng muốn gả, mà là ý của An quốc công.

Ngay cả nàng gả cho An nam, tuy là lựa chọn của bản thân nàng, nhưng sự lựa chọn này, cũng là vì hùa theo ý của An quốc công. An Nam tuy là nước phụ thuộc, nhưng thái độ làm người của Lý Kiêu khôn khéo thiện mưu, có tài trị quốc, cho nên đối phương muốn hòa thân, An quốc công lập tức nghĩ tới nàng.

“Ngày nàng đi, ở trong xe ngựa đã nói với ta, là đề phòng An quốc công.” Đỗ Cửu Ngôn không nói gì, “Lúc đó ta không có nghe được.”

Quế vương gật đầu, nói: “Nhiều người nhiều miệng, nàng cũng không dám nhiều lời.”

Đỗ Cửu Ngôn thở dài, tiếp tục xem thư, “Di, đây là ý gì?”

Quý Ngọc nói, An nam lập quốc hai năm, mặc dù môn phiệt hơi yên tĩnh chút, nhưng quốc nội trật tự, bách tính sinh hoạt thậm chí với triều đình đều vẫn là loạn tao tao, Lý Kiêu ngày đêm không nghỉ cũng giống như phù du hám cây, không hề khởi sắc.

Những môn phiệt này thâm căn cố đế, nước và dân chi loạn, sợ rằng Lý Kiêu lại dùng hai mươi năm nữa cũng khó thống trị.

“Loạn như vậy sao?” Đỗ Cửu Ngôn không biết An Nam, nàng hỏi, “Tình hình trong nước khác biệt rất lớn với Đại Chu?”

Quế vương gật đầu, nói: “An Nam quốc thụ ảnh hưởng của người Hán mấy trăm năm, nhưng cũng không có theo chúng ta đẩy mạnh mà tiến, bọn hắn bây giờ là mấy trăm năm trước của chúng ta. Tình hình trong nước rung chuyển môn phiệt cắt cứ, tứ đại gia tộc thâm căn cố đế, thế lực đã xa cao hơn triều đình, khiến vương vị không có tác dụng trăm năm. Lý Kiêu có thể làm vương, cũng là dùng thủ đoạn giữa ba nhà khác, tạm thời cân đối, nhưng hắn đăng cơ xong, chắc chắn sẽ không thỏa mãn hiện trạng bị người chế trụ, nhưng đạp người khác thượng vị, còn muốn đá văng ra những người này ra, có thể không dễ dàng.”

“Huống chi, ba nhà này cũng không phải hắn muốn đã thì có thể đá.”

“Quân, tài, mọi người ở trong tay bọn họ, vương như Lý Kiêu sẽ không dễ.”

“Thì ra là thế.” Đỗ Cửu Ngôn tiếp tục đọc thư, Quý Ngọc ở trong thư nhắc tới cầu bọn họ đi sứ An nam, cùng lúc giúp Lý Kiêu tạo thế, để tứ đại gia thấy rõ ràng tình thế, phía sau Lý Kiêu có Đại Chu cường đại làm hậu thuẫn, để cho bọn họ tạm thời không dám hành động thiếu suy nghĩ, cho Lý Kiêu đầy đủ thời gian tráng thế lực lớn.

Thứ nhì, còn lại là muốn cầu Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn giúp Lý Kiêu một tay, một khi vương triều của Lý Kiêu bị triệt, An nam lại sẽ lần thứ hai loạn lên, đến lúc đó tất nhiên sẽ lan đến bách tính biên cảnh, đối với Đại Chu mà nói, cũng tồn tại nguy hiểm và uy hiếp nhất địn.

“Đi An nam?” Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi, nhìn về phía Quế vương, nói, “Muốn đi không? Có muốn viết thư hỏi Bả gia một chút hay không?”

Bọn họ đi trái lại rất tiện, từ Mạnh Cấn đến Trấn An nhập An nam cảnh nội, không bao lâu. Nhưng nếu như lại từ kinh thành phái người qua đây, chí ít còn phải nửa năm cước trình.

“Hỏi hắn một chút đi.” Quế vương nói, “Hắn là thánh thượng, chuyện lớn như vậy, phải được hắn biết và đồng ý.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nhìn hắn, cười nói: “Hiện tại không tự làm chủ?”

“Ta cũng không muốn đắc tội hắn, hôm nào hắn bỏ gánh không làm hoàng đế, ta còn phải trở về.” Quế vương sờ sờ mũi, ngượng ngùng nói.

Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, nói: “Cho nên, chờ đợi củ cải nhỏ sớm lớn lên một chút, hắn có thể nhường vị cho củ cải nhỏ, như vậy chúng ta cũng không cần tội lỗi.”


“Người khác là nhi tử dựa vào phụ mẫu, chúng ta vừa lúc tương phản, là phụ mẫu dựa vào nhi tử.”

Bookwaves.com.vn

Quế vương lúng túng ho khan một tiếng không nói chuyện.

“Ta đây viết phong thư cho kinh thành, để luôn thư của Quý Ngọc vào trong.” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Cố Thanh Sơn, “Chuyển phát nhanh bao lâu có thể đưa đến?”

“Qua lại nửa tháng.” Cố Thanh Sơn nói.

Thực sự là quá xa, xuyên xéo toàn bộ Đại Chu.

“Kỳ thực, chúng ta đi cũng có thể, để chuyển phát nhanh đưa thuốc trở về cho Bả gia.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Quế vương, “Nếu như An Nam thực sự lại loạn, Lý Kiêu đến mượn binh, chúng ta cũng không có thể thực sự mặc kệ.”

“Lúc đó đồng ý để Quý Ngọc gả qua đó, lúc đó chẳng phải vì ổn định triều chính bên kia sao.”

Quế vương gật đầu, nói: “Đúng là lý do này.”

“Vậy đi?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi, “Bả gia nhất định sẽ ủng hộ chúng ta, dù sao ba người chúng ta tâm ý tương thông mà.”

Quế vương liếc nàng một cái, chua xót nói: “Nàng là tức phụ ta, nào có ngày ngày nhớ người khác.”

“Ta còn là đệ tức của hắn.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ vai của Quế vương, nói, “Hữu tình của ta và Bả gia, cũng không phải ngươi dùng mỹ sắc có thể tan rã và ly gián.”

Quế vương vỗ bàn, chỉ nàng nói: “Nàng chờ.”

Lúc nói chuyện ám muội quét nàng một mắt.

Đỗ Cửu Ngôn không dám nói nữa, nói lầm bầm hai tiếng, viết thư cho kinh thành.

Sau đó, mọi người mang theo con mồi trở về, mễ Cống cao hứng không ngớt, bọn họ cũng có tay săn săn thú, trình độ của Lưu Cống cũng không tệ, nhưng so sánh với bọn hắn, vậy thì thật là tiểu vu nhìn thấy đại vu, nàng nói: “Chúng ta còn chưa từng có lần nào săn được nhiều đồ như vậy.”

“Tới nơi này thêm phiền toái cho các ngươi, mấy thứ này xem như một chút tâm ý của chúng ta.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện, cho Lưu Cống hai túi muối và năm mươi lượng bạc, “Ngươi dẫn đường cho chúng ta, đây là thù lao.”

Lưu Cống phất tay, nói: “Ta làm sao có thể lấy đồ của các ngươi, các ngươi có thể tới tìm ta, là vinh hạnh của ta, nghìn vạn lần không được.”


“Muối thu đi.” Mễ Cống cười nói, “Bạc chúng ta không cần.”

Đỗ Cửu Ngôn không đẩy không kéo nữa, sáng ngày thứ hai lúc rời đi, vẫn là đặt bạc dưới gối đầu.

Lúc bọn họ rời đi, Lạp Ngõa trại tộc trưởng mang người đứng ở lộ khẩu tiễn bọn họ, gương mặt kiêng kỵ, muốn tiến lên đây nói nhưng lại không dám.

Mọi người do Lưu Cống dẫn đầu qu hai đỉnh núi cáo biệt với Lưu Cống, đến trong Mãnh Cấn thành tìm một khách sạn ở.

“Muốn đi An nam không?” Mọi người ăn cơm xong, ngồi ở trong hậu viện khách sạn hóng mát, Đỗ Cửu Ngôn cũng không biết, hỏi Quế vương, “Có đi không?”

Quế vương một đường đều nghĩ chuyện này, nói: “Chờ ý của kinh thành đi, loại sự tình này vẫn là phải xem đại cục định đoạt thế nào.”

“Nếu là một bẩy rập, chúng ta đi chính là tự chui đầu vào lưới.”

Chu Tiếu nghe cả kinh, hỏi: “Bẩy rập, vương gia là cảm thấy Lý Kiêu sẽ thiết kế gạt người qua đó, sau đó để người làm con tin?”

“Lòng phòng người không thể không có.” Quế vương nói, “Chúng ta đan thương thất mã qua đó, nếu bọn họ có dị tâm, có bản lãnh đi nữa cũng khó toàn thân trở ra.”

“Có đạo lý.” Tiền Đạo An nói, “Vậy ở chỗ này chờ sao?”

Bookwaves.com.vn

Quế vương gật đầu, nói: “Tới Trấn An ở trước, nếu không đi chúng ta vòng đường hồi kinh.”

“Vậy cứ quyết định như vậy.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Trước hết để cho người đưa thuốc trở về kinh thành.”

Ngày thứ hai bọn họ khởi hành, mấy ngày sau nhập Quảng Tây cảnh nội, khiển chuyển phát nhanh đưa thư và thuốc trở về kinh thành.

Bọn họ ở lại Trấn An.

Trấn An và An nam không xa, bên kia có việc bên này rất nhanh có thể nhận được tin tức.

Thuê một đại trạch viện, mọi người dàn xếp xong.

“Nếu chúng ta muốn đi An Nam, có phải phải có người thông dịch hay không? Ngôn ngữ có thể liên hệ không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Tiền Đạo An trả lời: “An Nam lúc trước tiền triều, đều là quyền sở hửu của chúng ta, bố chính sử ti cùng với quận phủ cũng còn ở, bọn họ học là đạo Khổng Mạnh, cũng thiết lập khoa cử. Nhưng trước tiền triều quốc nội chúng ta rung chuyển, An Nam cảnh nội Lương, Lưu gia tộc quật khởi, quân khởi nghĩa không ngừng tác loạn, lúc này mới bị bọn họ độc lập ra ngoài, tự lập An Nam nước.”

“Đến trung kỳ tiền triều, cục diện chính trị của quốc nội chúng ta ổn định, Nam Việt lại bắt đầu rung chuyển, Lương, Lưu hai nhà thế lực bị suy yếu, lại mới có Lý, Vương nhị tộc. Lúc này An Nam Trần vương hình cùng khôi lỗi, tất cả chính quyền đều nắm ở trong tay bốn nhà.”

“Điều Trần vương có thể làm, chỉ là tiếp đãi đối xử, lâm triều nghe báo cáo và quyết định sự việc mà thôi.”

“Cuối thời kì tiền triều, quốc nội chúng ta lần thứ hai rung chuyển, đồng nhất thời kì An Nam Trần vương bị phế, bốn nhà thay phiên chấp chính. Nhưng mâu thuẫn như trước không ngừng, lần thứ hai nội chiến. Một trận chiến này lục tục đấu trên dưới một trăm năm, dân chúng lầm than.”

“Thẳng đến mấy năm gần đây Lý gia Lý Kiêu xuất hiện, thăng bằng thế cục, leo lên vương vị.”


Đỗ Cửu Ngôn lộ ra biểu tình nguyên lai như vậy, gật đầu: “Cho nên vương gia nói Lý Kiêu muốn triệt để nắm quyền, khó như lên trời.”

Môn phiệt cắt cứ đã có gần bốn trăm năm lịch sử, tại thời gian đã lâu, thế lực của bốn nhà từ lâu là thâm căn cố đế, hơn nữa, bách tính cũng quen hình thức chính quyền như vậy, muốn rút củi dưới đáy nồi, xoay cục diện quá khó khăn.

“Vậy từ lập trường của người mà nói, bọn họ không ổn định, đối với Đại Chu mà nói cũng là chuyện tốt.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Chí ít, không cần lo lắng dưỡng hổ vi hoạn, nuôi nấng một bạch nhãn lang.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Chu Tiếu nở nụ cười, nói: “Hắn coi như là con thú, cũng nhiều lắm là con thỏ.”

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, suy nghĩ một chút thật đúng thế.

Là đao cùn hay là lợi kiếm, người nắm trong tay vẫn là Đại Chu.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Luật pháp thì sao, cũng là sử dụng hình thức của Đại Chu?”

“Phải!” Tiền Đạo An nói: “Năm đó lúc lập quận phủ, dời rất nhiều người sang, người bên kia, dù là không phải người Chu, cũng nhất định có huyết thống của chúng ta.”

“Không có khác chúng ta bao nhiêu.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, đang muốn nói, chợt nghe bên ngoài viện truyền đến tiếng động lớn ồn ào, Đỗ Cửu Ngôn đứng lên nói: “Không biết thanh âm gì, ta vô giúp vui.”

“Ta cũng đi.” Tống Cát Nghệ nói.

“Đi, đi cùng đi nhìn.” Đậu Vinh Hưng lôi kéo Lưu Kiều ra ngoài, Lỗ Niệm Tông cũng theo ở phía sau, “Nói không chừng lại xuất hiện án mạng.”

Chu Tiếu phe phẩy cây quạt, nói với Quế vương: “Chủ yếu là, đều quá rảnh rỗi!”

Có chút gió thổi cỏ lay, thì ước gì là có người lập đài hát hí khúc, bọn họ xem náo nhiệt giết thời gian.

—— lời nói ngoài ——

Cảm giác gần nhất bình luận khu không náo nhiệt, là không phải là bởi vì viết không dễ nhìn, o(╯□╰)o. Lần ngoại đầu mối chính còn chưa lên, dù sao ta muốn viết rất dài ma, ha ha ha ha.

Không bằng, chúng ta lai ngoạn sai sai sai ba, cái này tân án tử, là vụ án gì. (ta dĩ cất lưỡng chương sở dĩ không tồn tại đến lúc sửa chữa án kiện loại hình, ha ha. )

A: Bên đường giết người

B: qiangjian

c: Tộc nhân đàn cái

D: Bên đường trộm đạo

Đáo mười hai giờ khuya hết hạn, đoán đúng 88 một tiêu tương tiền, nhân số không hạn!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận