Đại Tụng Sư


Q3 – CHƯƠNG 36: CHỈ VÌ TIỀN THƯỞNG

Dịch giả: Luna Wong

Lúc Đỗ Cửu Ngôn đi ra, thanh âm huyên náo đã đi xa dọc theo đường phố.

“Đi.” Nàng lôi kéo Lỗ Niệm Tông, theo dòng người đi phương hướng mặt đông, Lỗ Niệm Tông hào hứng hỏi thăm nói, “Đại thúc, vì sao ồn như thế a.”

Đi ở một bên đại thúc nhìn bọn họ, liền nở nụ cười, nói: “Các ngươi là nơi khác tới đi. Vừa rồi đây là bộ khoái bắt người đó, vụ án này đều bắt năm sáu người rồi, cũng không biết lúc nào mới xong.”

“A?” Mắt của Lỗ Niệm Tông chiếu sáng, “Vì sao bắt nhiều người như vậy, là vụ án gì?”

Đại thúc thấp giọng nói: “Là Lưu phủ đại tiểu thư, hai tháng trước ở cửa nhà bị một nam nhân cưỡng gian. Đại tiểu thư sợ truyền đi phá hủy thanh danh, nên không có nói với người nhà.”

“Ai biết, cư nhiên mang thai. Lưu thái thái âm thầm sai người mua thuốc trở về, đại tiểu thư dùng xong, ai ngờ lại xuất huyết nhiều, hài tử là mất, có thể sau này cũng không có thể sinh dưỡng nữa.”

“Việc này triệt để không dối gạt được, Lưu viên ngoại giận tím mặt, bẩm báo quan nha. Nói dù là táng gia bại sản, cũng phải tìm được tên hung thủ này, để hắn đền mạng.”

Lỗ Niệm Tông bây giờ nghe đã hiểu, Đại tiểu thư này bị cưỡng gian mang thai, là mang thai thế nào.

“Răng trắng lớn, ” Đỗ Cửu Ngôn che lỗ tai của hắn, “Loại sự tình này, tiểu hài tử đừng nghe.”

Lỗ Niệm Tông lắc đầu, nói: “Ta nghe hiểu được a.”

“Tên hung thủ này rất xấu rồi, nên bắt được hắn thiến ngay tại chỗ.”

Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, khóe miệng run lên, nói: “Biện pháp này của ngươi, rất có sáng ý!”

“Vậy quan phủ bắt được người chưa?” Đậu Vinh Hưng hỏi vị đại thúc kia.

Đại thúc lắc đầu, trả lời: “Hai tháng trước, đây đều sắp ba tháng rồi, bên người đại tiểu thư lúc đó vừa không có dẫn theo người, cũng liền nhìn ra thân cao và thể hình của đối phương, cái khác hết thảy chẳng biết.”

“Đây còn chưa, thêm người lúc nãy nữa, quan phủ đều bắt bảy người rồi. Làm cho lòng người bàng hoàng.”

Đậu Vinh Hưng gật đầu, nói: “Lâu như vậy, quả thực không dễ tra.”

“Phải không dễ tra, tri phủ Thái đại nhân cũng đau đầu. Sáng sớm hôm nay Lưu viên ngoại lên tiếng, nếu ai giúp hắn tìm được tên hung thủ này, hắn tiền thưởng một vạn lượng!”

Mắt của Đậu Vinh Hưng trong nháy mắt trợn tròn, như một đăng lung, tép tép miệng nói: “Thủ bút lớn như vậy a.”

“Lưu viên ngoại sinh bốn nhi tử, được một bảo bối khuê nữ như th, vốn là luyến tiếc gả ra ngoài, hiện tại tốt, có người hủy khuê nữ của hắn, hắn nhất định phải tức giận.” Lưu thúc nói, “Cũng không biết người trời giết nào làm loại sự tình này, sớm một chút bắt được là được.”

Lưu thúc nói chuyện liền đi.

Đậu Vinh Hưng và Tống Cát Nghệ đều dừng lại, cùng với Lỗ Niệm Tông, đều mắt lom lom nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

“Một vạn lượng.” Lưu Kiều cũng rất hưng phấn, “Thật nhiều tiền a.”

Là quá nhiều, Đỗ Cửu Ngôn tép tép miệng, nói: “Đối với việc chúng ta là tụng sư a, cũng không thể một mực làm giao dịch tra án phá án chứ.”

“Việc này, truyền đi ảnh hưởng danh tiếng của ta. Quan trọng nhất, đây đều ba tháng rồi, không vết chân không dung mạo, chúng ta xuất mã cũng không tra được.”

Tống Cát Nghệ nói: “Vừa, vừa lúc, giết, giết, giết, thời gian.”

Bọn họ phải ở Trấn An chờ tin tức của kinh thành, một đi một về nửa tháng, cũng không thể mỗi ngày đánh mã điếu chứ.

“Không bằng, đi xem?” Đỗ Cửu Ngôn cũng ngứa tay, ngoại trừ ngứa tay còn muốn lấy một vạn lượng này.

Nếu như củ cải nhỏ ở chỗ này, nhất định lôi kéo nàng chạy tới nhà Lưu viên ngoại nhận việc.

Đến ngoài nha môn, trên tường bát t, quả nhiên dán một tấm bố cáo, là của Trấn An thổ phủ, đóng đại ấn của phủ nha.

Trên đó viết, Lưu Càn nguyện ra một vạn lượng tiền thưởng, bắt được hung thủ tàn hại nữ nhi của hắn.

Phía dưới còn viết miêu tả hung thủ. Nam tính, niên kỷ ở trong khoản hai mươi đến hai mươi tám tuổi, thân cao chừng có sáu thước, tay như quạt hương bồ lòng bàn tay có vết chao, nhân lúc đó là buổi tối, đối phương lại dùng khăn che mặt, Lưu tiểu thư chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt của người kia.

Mắt rất đẹp, lông mi thật dài, mũi rất cao, mặc một bộ y phục màu đen, lúc chạy bước tiến mạnh mẽ còn đặc biệt nhanh, chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi.

“Sáu thước?” Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, dựa theo chiều cao của Đại Chu, một thước ước chừng ba mươi mốt cm, vậy thân cao sáu thước, tuyệt đối là hạc giữa bầy gà, như. . .

“Mặc Hề!” Lỗ Niệm Tông nói, “Chỉ có Mặc Hề có sáu thước đi?”

Quế vương không có đo cụ thể, là sáu thước hay là sáu thước rưỡi. Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Bả gia ta cũng thế.”

Bookwaves.com.vn – Luna: Lần này sợ QV gặp nạn đào hoa rồi. Lần trước thì nhân số đoàn người vừa đủ với số lượng đám cướp, lần này QV có miêu tả giống thủ haha)

“Đỗ tiên sinh ngươi xem thử xem nàng hình dung, thân cao sáu thước, mắt to sóng mũi cao, bước tiến mạnh mẽ, đây. . . Người nọ là không phải có chút quá dễ nhìn sao?” Lưu Kiều che mặt cười nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Mặc dù không nhìn thấy tướng mạo, nhưng liền miêu tả một góc băng sơn, ta cũng cảm thấy tương đối anh tuấn.”

“Có phải là Lưu tiểu thư phán đoán hay không?” Lưu Kiều nói, “Nam tử tốt như vậy, cũng sẽ không làm loại sự tình này đi?”

Sau khi vị Lưu tiểu thư này bị người xâm phạm, nàng lại không nhìn thấy mặt của đối phương, sự thực lại không cách nào cải biến, nàng sẽ theo bản năng nghĩ đối phương đẹp mắt một chút.

Chí ít, nếu như đối phương là một người anh tuấn, vậy khẳng định so với người hèn mọn, có tính an ủi hơn.

Trong lòng cũng tốt hơn một chút.

“Vụ án này không dễ tra a.” Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu nói, “Gần ba tháng, đầu mối hữu dụng duy nhất, chính là vóc dáng của hung thủ rất cao, trừ miêu tả này ra, đều không có đủ tính quả thực.”

“Vậy còn nhận việc hay không?” Lỗ Niệm Tông dược dược dục thí.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhận!”

“Chúng ta nhàn rỗi sẽ ăn cơm, nhiều người ăn cơm như vậy, rất phí tiền!”

“Phải làm việc mới được.”

Mọi người biểu tình khác nhau, Lỗ Niệm Tông nhỏ giọng nói: “Ta cho ngươi tiền.”

Đỗ Cửu Ngôn đang muốn nói, Đậu Vinh Hưng cũng nhấc tay nói: “Ta cũng đưa tiền.”

“Ta nói các ngươi không có cho sao? Ý của ta là, chúng ta kiếm tiền xong, có thể tiết kiệm được nhiều như vậy. Có từng đọc sách không, có muốn để các ngươi đơn độc nhập học hay không?”

Đậu Vinh Hưng bĩu môi, ý của ngươi vốn cũng không phải là ý này được chưa.

“Nhận!” Lỗ Niệm Tông hét quát một tiếng, hướng về phía nha dịch coi chừng hô, “Chúng ta nhận việc!”

Nha dịch căn bản không cảm thấy ngạc nhiên, từ khi bố cáo dán ra bọn họ đã là người nhận việc thứ hai mươi rồi. Dự tính phía sau còn có thật nhiều người, vô số kể.

Chỗ bọn họ này, thật đúng là náo nhiệt.

“Nhận việc thì đi nha môn lĩnh một hồ sơ, sau đó tự tra án là được. Tra được, trở lại nha môn, không tra được coi như các ngươi chưa từng tới.” Nha dịch khinh xa thục lộ phất tay, để cho bọn họ đi vào.

Lỗ Niệm Tông ồ một tiếng, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Ta đi lĩnh hồ sơ, chờ ta một chút.”

Hắn két lưu chạy vào khứ, một hồi lại chạy ra, lau mồ hôi nói: “Ngôn Ngôn, bên trong thật là nhiều người a.”

“Cạnh tranh rất kịch liệt.”

Đỗ Cửu Ngôn không kinh ngạc, nói: “Nhiều tiền thưởng như vậy, ta đoán hung thủ cũng hận không thể tự nhảy ra nhận tội.”

“A!” Lỗ Niệm Tông nói, “Nếu là hắn nhảy ra, chúng ta đây chẳng phải là kiếm không được tiền sao.”

Đỗ Cửu Ngôn nhún vai, nói: “Vậy xem hắn có ngoan kính này hay không, buông tha một cái mạng của bản thân, đổi cho nhà người một ngày lành.”

Nàng nhìn hồ sơ Lỗ Niệm Tông lĩnh, bên trên kể lại viết Lưu tiểu thư chính mồm miêu tả quá trình án phát.

Bookwaves.com.vn

Nhà Lưu viên ngoại ở trong thành, viện tử rất lớn. Tám tháng ba chính giờ hợi, con mèo của Lưu tiểu thư nuôi đào tẩu, nàng sợ kinh động người nhà, liền cùng bốn nha hoàn hai bà tử trong viện mình, len lén tìm trong nhà.

Nàng vốn ở trong phòng chờ, nhưng đợi đã lâu cũng không thấy mọi người trở về. Nàng sợ mèo của nàng bị người ôm đi, nhất thời nóng ruột cũng ra tiểu viện của mình tìm.

Nàng cũng không có rời viện tử, chỉ là tìm kiếm ở hậu viện, bất tri bất giác tìm tới cửa hông hậu viện, nghe được ngoài cửa có tiếng mèo kêu, nàng vốn định gọi người, nhưng lại sợ mèo chạy xa, mình mở cửa hông.

Ngoại cửa hông là một ngõ nhỏ rất hẹp, nhưng hai đầu đều thông, nàng nhìn thấy mèo của nàng núp ở góc tường.

Lưu tiểu thư cao hứng không ngớt, tiến lên ôm của nàng mèo, đúng lúc này nàng nghe được phía sau có tiếng bước chân qua đây, không đợi nàng đáp lại đã bị một nam nhân bưng kín miệng mũi.

Nam nhân vóc dáng rất cao, khí lực cũng rất lớn, quả đấm khóa hai cái tay của nàng, tay kia ở trong miệng nàng lấp mảnh vải không cho nàng kêu to.

Nam nhân dùng dây lưng của nàng trói ngược tay nàng.

Liền ở trong ngõ hẻm, thi hành cưỡng gian nàng.

Sau đó, nam tử thu thập xong bản thân, thả tay nàng ra, bước nhanh tiêu thất ở trong ngõ hẻm, toàn bộ hành trình không có nói câu nào.

Lưu tiểu thư sợ lạnh run, nhưng vừa sợ lan truyền ra ngoài danh tiếng của mình hủy không nói, còn để phụ mẫu lo lắng.

Nên, đã nghĩ giấu diếm chuyện này.

Ai biết, nàng cư nhiên một lần đã có bầu.

“Thật thê thảm a.” Về đến nhà, Tô Ngưng Nguyệt và Bùi Doanh cũng nhìn hồ sơ, nàng tức giận nói, “Nam tử như vậy, bắt được nhất định phải thiên đao vạn quả hắn.”

“Ân.” Bùi Doanh nói, “Vì vui thích nhất thời của mình, hủy cả đời của một nữ tử, thực sự đáng chết.”

Quế vương gõ bàn một cái nói, nhắc nhở: “Trước chớ cộng tình. Vụ án này tra thế nào?”

“Tất cả đầu mối và chứng cứ cũng không có. Cũng không thể như phủ nha, nhìn thấy nam nhân thân cao sáu thước, thì bắt hết thẩm vấn một phen chứ?”

Tất cả mọi người nhìn Quế vương, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia, người gần đây không nên ra cửa.”

“Có quan hệ gì với ta?”

“Thảo nào lúc vào thành, thật là nhiều người đều nhìn vương gia, ta còn tưởng rằng là bởi vì vương gia anh tuấn, không nghĩ tới là bởi vì thân cao.” Tô Ngưng Nguyệt nói.

Quế vương nhíu mày, mất hứng nói: “Bọn họ bắt người cũng phải có một căn cứ, há có thể nhìn thân cao bắt người.”

“Thật sự là ít thấy.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Hơn nữa, ta cho rằng dĩ vương gia người tài mạo, nói không chừng chờ cả nhà Lưu viên ngoại thấy người, liền không truy cứu, trực tiếp để người thú Lưu tiểu thư.”

Quế vương cười nhạt.

“Chúng ta phải bảo vệ vương gia dung mạo xinh đẹp.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Không thể để cho người bị khi dễ.”

Quế vương muốn đánh nhau với nàng, tốn hơi thừa lời nói: “Nàng xác định, ở loại chuyện này ta cần bảo vệ sao?”

“Xác định a.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ bờ vai của hắn nói, “Xem chúng ta làm sao ngăn cơn sóng dữ, nhất cử bắt được hung thủ, kiếm một vạn lượng của hắn, tiện đường bảo hộ vương gia.”

Bùi Doanh nói: “Lần này cũng không cần ta, ta ở nhà giữ cửa đi, vừa lúc cũng chỉnh lý một phen hiểu biết của ta trong đoạn đường này.”

“Ta và Ngưng Nguyệt bồi ngươi. Bọn họ kiếm tiền, chúng ta làm cơm giữ nhà.” Lưu Kiều nói.

Mọi người cũng đều nhìn Quế vương.

“Nhìn ta làm chi?” Quế vương nói, “Ta không cần các ngươi bảo hộ.”

Lúc nói chuyện đứng lên, “Đi, tra án.”

Một vạn lượng lận đó.

Để lại ba nữ tử ở nhà, Hàn Đương lưu thủ bồi bọn họ, Trịnh Ngọc Cầm là nhất định phải đi, có nàng ở Kiều Mặc cũng là đầu ngón chân không rời gót chân của nàng, Lỗ Niệm Tông còn lại là chỗ nào náo nhiệt thì chui vào chỗ đó.

Đoàn người hăng hái ra viện tử.

Vừa lên phố, bọn họ cấp tốc bị một đám người vây quanh, từng đôi mắt như đăng lung, nhìn chằm chằm Quế vương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui