Đại Tụng Sư


Q3 – CHƯƠNG 45: HIỆN TRƯỜNG KỲ QUẶC

Dịch giả: Luna Wong

“Đây là Bùi Doanh, ” Đỗ Cửu Ngôn giới thiệu Bùi Doanh cho Hồ bộ đầu, “Nàng là ngỗ tác kinh nha.”

Gương mặt của Hồ bộ đầu kinh ngạc, Bùi Doanh bất quá mười bảy mười tám tuổi, vô cùng thanh tú xinh đẹp, vừa nhìn chính là người đọc sách, không nghĩ tới lại là ngỗ tác.

Kinh thành thật đúng là bảo địa a, có tụng sư lợi hại như Đỗ Cửu Ngôn vậy, còn có nữ ngỗ tác Bùi Doanh trẻ tuổi như vậy.

“Ngươi tỉ mỉ tra một chút.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Bùi Doanh.

Bùi Doanh xác nhận, ở dưới vẻ mặt kinh ngạc của đại phu, mang cái bao tay, ngồi xổm trước thi thể Tiếu Chí Viễn , Hàn Đương cầm vở, đi theo bên người nàng giúp nàng ghi lại.

Đỗ Cửu Ngôn một lần nữa đi ra, nhìn Lưu Vĩnh Khang, hỏi: “Tinh tế nói một chút, các ngươi là lúc nào đến nơi đây, đánh thế nào, trước sau đem tất cả sự đều nói một lần, càng tỉ mỉ càng tốt.”

“Bọn họ đêm nay ở bên ngoài uống một chút rượu, trở về viện tử liền náo loạn, người cũng nghe được.” Lưu Vĩnh Khang cảm giác được, chỉ cần Đỗ Cửu Ngôn mở miệng, tất cả cục diện đều trong khống chế của nàng, hắn căn bản không có tự hỏi, vì sao hỏi hắn không phải là Hồ bộ đầu, mà là một nữ tử hướng về phía tiền thưởng đường về không rõ.

“Ta đưa bọn họ đến viện của ta khuyên, vốn có đang nói chuyện, sau đó nghe được tiếng động lớn xôn xao ở tiền viện, ta dự định đi xem, không nghĩ tới nửa đường, liền thấy sai vặt trong nhà áp Tiếu Chí Viễn và một người vóc dáng rất cao đi hậu viện, ta lộn trở lại dự định nhìn một chút.”

“Lúc trở về, ba huynh đẹ bọn họ cũng đã cầm gậy gộc tới nơi này, nói muốn giáo huấn Tiếu Chí Viễn.”

Lưu Vĩnh Húc vừa rồi cũng không có say hồ đồ, lúc này tỉnh rượu, sự tình hắn đều nhớ, hắn nói tiếp: “Ba người chúng ta theo Tiếu Chí Viễn cùng nhau tiến viện tử.”

“Đuổi sai vặt đi, chúng ta liền vọt vào đánh.”

“Mỗi người đánh hai ba cái đi. Tiếu Chí Viễn ôm đầu, đều là đánh phía sau lưng.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Đầu thì sao, ai đánh?”

“Ta, ” Lưu gia lão nhị Lưu Vĩnh Cần nói, “Ta huy một gậy đánh vào trên đầu hắn, lúc đó tay hắn còn che đầu, tay cũng đánh tới.”

“Hắn vẫn ngồi chồm hổm, ” Lưu Vĩnh Húc nói.

“Ta vọt vào, ngăn cản bọn họ.” Lưu Vĩnh Khang nói, “Kéo bọn họ ra ngoài, liền đứng ở trong sân nói chuyện, cũng không lâu lắm các ngươi đã tới rồi.”

Sai vặt bị bọn họ đuổi ra ngoài, trở về chính viện báo tin.

“Sau khi ra ngoài thì sao, cửa là đang đóng hay là mở, lúc đó Tiếu Chí Viễn là trạng thái gì?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Lưu Vĩnh Khang nhớ lại một chút, nói: “Lúc đó Tiếu Chí Viễn là ngồi chồm hổm dưới đất, ôm đầu, còn dùng tay bưng đầu.”

“Cửa, ” Lưu Vĩnh Khang nhìn Lưu Vĩnh Húc, Lưu Vĩnh Húc nói, “Đóng, lúc ngươi đi ra khép cửa lại.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Lưu Vĩnh Khang, nói: “Nhưng lúc chúng ta tiến vào, cửa là mở.”

“Mở?” Lúc đó quá loạn, Lưu Vĩnh Khang cũng không lớn nhớ kỹ, “Vậy chính là lúc ta đi vào kiểm tra mở cửa.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Từ lúc sai vặt chạy về, đến chúng ta chạy tới nơi này, nhiều lắm một chén trà nhỏ qua một chút.”

Lưu gia viện tử to, viện tử trống không này lại ở sau cùng, phải vòng qua một hoa viên lớn một vườn hoa nhỏ, đi bộ thời gian uống cạn một chun trà, lại thêm lúc sai vặt chạy về báo tin, một chén trà nhỏ hơn một chút.

“Hơn mười phút.” Đỗ Cửu Ngôn thấp giọng lầu bầu nói.

“Chúng ta đi vào đánh hơn mười lần Vĩnh Khang đã tới rồi, sau đó đóng cửa đi ra, chúng ta ở trong viện tử cãi nhau.” Lưu Vĩnh Húc nói, “Không, không bao nhiêu thời gian đi.”

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Lúc đó không có nghe được thanh âm nào khác, Tiếu Chí Viễn không có kêu to?”

“Có hô, ” Lưu Vĩnh khang nói, “Ta không có để ý, bởi vì lúc đánh hắn hắn cũng một mực hô mắng.”

“Nói tỉ mỉ một chút.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Bốn huynh đệ Lưu Vĩnh Khang hai mặt nhìn nhau, chuyện này nói tỉ mỉ? Lúc đó nọn họ còn thật không có quá chú ý.

“Lúc đánh hắn hắn một mực mắng chửi người, sau đó ta lôi kéo ba người bọn họ đi ra, tiện tay đóng cửa phòng, chúng ta đứng ở trong sân nói, nói cái gì nhỉ?” Lưu Vĩnh Khang nhớ lại tình cảnh lúc ấy.

Lưu gia lão tứ Lưu Vĩnh Kỳ nói: “Ngươi nói nhị ca, nói không nên đánh đầu người, xuất một chút khí là được, thế nào còn có thể đánh ra máu.”

“Đúng.” Lưu Vĩnh Khang nói, “Lúc đó nhị ca còn tức giận, nói ta lòng dạ đàn bà, ta và nhị ca ta còn cãi vài câu.”

Lưu Vĩnh Cần nói: “Vốn chính là ý này. Năm đó hắn tới nhà chúng ta là ngươi mang tới, nói là cùng trường, ta thấy chính là hổ lang. Lớn lên nhân mô cẩu dạng, lại làm chuyện thất đức.”

“Sau đó thì sao, ” Đỗ Cửu Ngôn cắt đứt lời của Lưu Vĩnh Cần, “Nói tiếp, lúc này trong phòng là tình huống gì.”

Lưu Vĩnh Khang trả lời: “Hình như kêu vài tiếng ba, đang mắng người. Chúng ta vốn có không quản, đột nhiên thanh âm mắng người của hắn dừng lại, sau đó ta đi vào kiểm tra, hắn nằm trên mặt đất, người còn sống.”

Bookwaves.com.vn

“Sau đó, qua bao lâu chúng ta đến?”

“Sau đó nửa chén trà nhỏ, các ngươi đã đến.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, không có hỏi lại, mà là đi trở về phòng, ngồi xổm bên người Tiếu Chí Viễn, quan sát dáng vẻ của hắn.

Trên trán tét một lỗ nhỏ, máu chảy không tính là rất nhiều, hiện tại cũng đã đọng lại, trên mặt ngoại trừ thương này ra, địa phương khác không có thương tổn.

Bùi Doanh cởi áo của Tiếu Chí Viễn, có thể thấy tay khửu tay, phía sau lưng của hắn có rất nhiều vết tím, còn có ngực cũng có.

Bốn huynh đệ Lưu Vĩnh Khang vẫn khăng khăng, bọn họ chỉ đánh sau lưng của Tiếu Chí Viễn, nhưng bởi vì hắn vẫn hai tay ôm đầu, nên tay và khuỷu tay cũng bị đánh trúng.

“Di?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn trước ngực của Tiếu Chí Viễn, bởi vì hắn là nằm nghiêng, cho nên nàng phải ngồi xổm xuống, Cố Thanh Sơn và Chu Tiếu một đầu một cước cố định thi thể.

“Đây không giống như là gậy gộc đánh a.” Nàng nói.

Cố Thanh Sơn gật đầu, nói: “Ta vừa rồi cũng nhìn, đối lập với vết côn phía sau lưng, hình dạng ứ tử của cái trước ngực này rõ ràng không giống.”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn ghế bày trên mặt đất, nói với Cố Thanh Sơn, “Lúc đi, mang theo mấy cái ghế luôn.”

Cố Thanh Sơn xác nhận.

Đỗ Cửu Ngôn ấn ấn bụng của Tiếu Chí Viễn, bụng thực cứng, nàng không xác định bên trong thường thường đều là máu, nàng nhìnBùi Doanh, nói, “Dám mổ bụng không?”

Bùi Doanh ngẩn ra, nhìn ánh mắt nàng hơi có chút chiếu sáng, hỏi: “Có, có thể chứ?”

“Đương nhiên có thể.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Lúc đó khôi phục Chu luật, bao gồm luôn luật khám nghiệm tử thi mổ bụng.”

Bùi Doanh còn chưa có tự mình động thủ giải phẩu, nàng rất kích động cũng có sợ, hỏi: “Ta, có thể thử xem.”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

Chỉ có giải phẫu, mới có thể chân chính xác định nguyên nhân cái chết của Tiếu Chí Viễn, rốt cuộc là có phải chỉ là bởi vì xuất huyết bên trong đưa đến hay không.

Xuất huyết bên trong tử vong, sẽ không cấp tốc như thế chứ?

“Hồ bộ đầu, ” Đỗ Cửu Ngôn phân phó nói, “Để người của ngươi nâng thi thể của Tiếu Chí Viễn trở về, Bùi Doanh muốn tiến hành giải phẫu. Còn có, Tiếu Chí Viễn là người Trấn An sao, người nhà có ở không?”

Hồ bộ đầu vẫn ngồi chồm hổm ở một bên xem nàng tra án, đánh giá nàng, quan sát như vậy, lại hoàn toàn không có chú ý dung mạo, mà hoàn toàn bị thần thái tra án và nói chuyện của nàng hấp dẫn. Hắn chưa từng có gặp qua một người đang tra án, trấn định thong dong tự tin ổn trọng như thế.

Bookwaves.com.vn

Phảng phất hết thảy tất cả nơi này, đều ở trong khống chế của nàng, mỗi nói một câu nói, hỏi một vấn đề, đều không phải là hồ ngôn loạn ngữ, mà là có lý do có mục đích.

Trong thời gian ngắn ngủi, nàng đã làm ra hai loại phán đoán.

So sánh, hắn làm bộ khoái nhiều năm như vậy, thấy hiện trường như vậy, cư nhiên ngoại trừ tức giận và xử trí bốn huynh đệ Lưu gia ra, hoàn toàn thật không nghĩ đến, còn có khác khả năng.

“Hồ bộ đầu?” Đỗ Cửu Ngôn nhắc nhở.

“Vâng, vâng!” Hồ bộ đầu phản ứng kịp, thật tò mò nếu như Đỗ Cửu Ngôn lên công đường biện tụng, sẽ là bộ dáng gì.

Người trong thiên hạ đều nói, cuộc đời này không có ở ngoài nha môn xem Đỗ Cửu Ngôn biện tụng, chẳng khác nào sống uổng một hồi.

Thậm chí còn có người tự thiết kế án tử, sau đó đi cầu Đỗ Cửu Ngôn biện tụng.

Nàng biện tụng, miệng như huyền hà kéo tơ bóc kén, nghe vừa kích động lại đã nghiền.

“Ta rất đẹp sao?” Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi nhìn Hồ bộ đầu, “Nhìn chằm chằm vào ta, có suy nghĩ từng, ta sẽ xấu hổ hay không?”

Hồ bộ đầu mặt đỏ lên, ho khan, nói: “Tiểu nhân đi làm ngay.”

Lúc nói chuyện, gọi huynh đệ phía ngoài tiến đến, “Lấy đồ, nâng Tiếu Chí Viễn trở về.”

“Vâng!” Bọn bộ khoái cũng kỳ quái thế nào Hồ bộ đầu chỉ chớp mắt liền Đỗ Cửu Ngôn nói gì nghe nấy, không chỉ bọn hắn, trong viện tất cả mọi người đều có ý nghĩ như vậy.

Không khỏi càng thêm kỳ quái, thân phận của Đỗ Cửu Ngôn.

Tiếu Chí Viễn bị người nâng đi, trong nha môn lại có một bộ khoái rất lớn tuổi đến, bước đi chiến nguy nguy, Hồ bộ đầu thấy hắn chắp tay nói: “Kha bá, làm phiền ngươi in lại vết chân trên đất.”

“Nhiều vết chân như vậy, in cái nào? Đây có ích lợi gì, dù là in lại, không có đăng ký, cũng tìm không được người a.”

Kha bá vừa nói, vừa giơ đăng lung, chiếu vết chân cả gian phòng .

“Hai cái ghế che lại, một vào một ra.” Hồ bộ đầu nói.

Kha bá kinh ngạc một chút, “Còn biết che lại, ngươi có tiến bộ a.” Lúc nói chuyện ngồi xổm xuống.

Hồ bộ đầu lúng túng không thôi, nói: “Đây là Đỗ tiên sinh làm, người mau làm việc đi, đừng chậm trễ thời gian của Đỗ tiên sinh.”

Kha bá ngẩng đầu tìm Đỗ tiên sinh Hồ bộ đầu nói, nhưng cũng không có phát hiện ai nhìn qua tương đối lợi hại, liền tự mình đi làm việc.

Đỗ Cửu Ngôn ra viện tử, Hồ bộ đầu cũng theo đi ra, người của Lưu gia vây lên, Lưu Càn nói: “Người này khẳng định không phải bốn người bọn họ giết, bọn họ nào có lá gan giết người a.”

Hồ bộ đầu nói: “Có phải bọn hắn giết hay không, có nhiều mắt nhìn.”

“Tốc tốc đi thu thập một chút, sau đó cùng ta quay về nha môn, trước khi án tử chưa tra rõ, bốn người các ngươi ai cũng chỉ có thể ở trong tù đợi.”

Lưu thái thái gào khóc, bụm mặt nói: “Đây là đụng phải tà gì, nếu bốn người bọn họ có ai có chuyện gì, ta cũng không muốn sống nữa.”

“Có thể hay không, có thể để cho bọn họ ở nhà chờ hay không? Ta lấy tính mệnh đảm bảo, bọn họ khẳng định không có giết người.” Lưu Càn nói.

Hồ bộ đầu lắc đầu, nói: “Việc này ta không làm chủ được.” Lúc nói chuyện đi hỏi Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ tiên sinh, người nói được không?”

Lưu gia người sửng sốt, Lưu Càn bật thốt lên hỏi: “Đỗ tiên sinh. . . Là quan viên triều đình sao?”

“Ngươi không biết?” Hồ bộ đầu hỏi.

Lưu Càn lắc đầu.

—— lời nói ngoài ——

Cuối tuần tốt, lại có thể ngủ nướng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui