Q3 – CHƯƠNG 96: HIỆN TRƯỜNG TRA CHỨNG
Dịch giả: Luna Wong
Còn chưa qua thất, nên quan tài cyả Lưu Hữu Bằng còn để trong nhà.
Lúc Đỗ Cửu Ngôn, Quế vương, Bùi Doanh cùng với Quách Ao, Tôn Hỉ Vũ, Liên Khuê đến, nhà hắn bày linh đường, người đến người đi, đến đây phúng viếng.
Bởi vì Lưu Hữu Bằng còn chưa có thành thân, cho nên mẫu thân hắn Lô thị để thứ dân ở trong tộc, chọn một mối hôn sự, thu một nghĩa tử.
Tiểu cô nương nhiều lắm mười lăm tuổi, dung mạo rất thanh tú, quỳ gối phía trước quan tài vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn, nàng dắt tay của “Nhi tử”, hai người kinh khủng bất an nhìn đàn người lui tới.
“Nhi tử” ba bốn tuổi, rất trắng sách, khéo léo do tiểu cô nương dắt tay, không khóc không làm khó, đầu gối quỳ đau, cũng không dám lười biếng ngồi một hồi, chỉ có thể xê dịch một chút, cắn môi chịu đựng.
“Tiếp tục khóc.” Một bà tử trừng mắt tiểu cô nương một cái, thấp giọng nổi giận nói, “Một chút quy củ cũng đều không hiểu.”
Tiểu cô nương sợ đến run lên, cúi thấp đầu tiếp tục khóc.
Đỗ Cửu Ngôn nhíu mày đầu, chỉ vào quan tài nói: “Những người không có nhiệm vụ lui ra ngoài đi, chúng ta phải khai quan nghiệm thi.”
“Khai quan?” Lô thị nhảy dựng lên, “Đây, đây là điềm xấu, không được!”
Chu Nham đứng ở một bên không nói gì, thi thể trước hắn đã kiểm tra thực hư, cho nên hắn đi theo, không phải là vì khám nghiệm tử thi, mà là vì nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn.
Hiện đầu mối hắn đang nắm giữ nhiều hơn Đỗ Cửu Ngôn, cho nên, hắn chỉ cần nhìn thẳng Đỗ Cửu Ngôn, nhìn bản thân bỏ sót cái gì là được rồi.
“Còn có điềm xấu gì xấu hơn chết?” Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên nhìn Lô thị.
Lô thị cực hiếm bị người nói chuyện không tôn trọng như thế, đầu lông mày của nàng vặn một cái, muốn nói. Không đợi nàng nói, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Xin ngươi phối hợp, chúng ta bây giờ là quan phủ phá án.”
“Ta là tụng sư, cũng là Quế vương phi, ha hả!” Đỗ Cửu Ngôn liếc nhìn nàng nhắc nhở.
Nàng đang nhắc nhở bản thân, thân phận của nàng mình đắc tội không nổi. Lửa trong lòng Lô thị, còn thật không dám phát, chỉ có thể nhịn nói: “Chờ một chút, phụ thân nhà của ta sắp tới.” Nàng nói chuyện, vội để người đi thỉnh Lưu Dân.
Lưu Dân vội vã chạy tới, vừa nhìn là Đỗ Cửu Ngôn, nhất thời không dám ngăn, thấp giọng nói với Lô thị: “Là Quế vương phi phá án, ngươi cản cái gì, chúng ta đắc tội không nổi, không nên hồ nháo.”
“Vâng!” Lô thị không dám nhiều lời, để mọi người lui xuống đi.
Chu Nham đứng ở bên cạnh quan tài.
Đỗ Cửu Ngôn không quan tâm hắn có nhìn hay không, bởi vì dù là hắn nhìn thấu quá trình, cũng không nhất định có thể dời đi kết quả.
Liên Khuê và Tôn Hỉ Vũ mở quan tài, Lưu Hữu Bằng lẳng lặng nằm ở bên trong, đã có mấy ngày, hơn nữa trời nóng nực, thời khắc này thi thể đã có chút mùi lạ, gương mặt phù thũng phát phao.
Thi thể được mang rađặt ở trên ván quan tài, Bùi Doanh chuẩn bị sắp xếp, ngồi xổm bên cạnh thi thể bắt đầu kiểm tra thực hư.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Bùi Doanh, động tác của nàng không nhanh không chậm, tra phi thường tỉ mỉ chăm chú.
“Đây, nữ nhân Đại Chu, đều làm chuyện như vậy?” Lô thị đứng ở một bên, nhìn trong lòng thẳng sợ hãi.
Chỉ chớp mắt liền thấy Bùi Doanh để người cởi luôn áo liệm của Lưu Hữu Bằng mặc, mặt nàng trầm trầm, cũng không dám nói gì.
“Thế nào.” Đỗ Cửu Ngôn mang cái bao tay, ngồi xổm bên người Bùi Doanh, cầm tay của Lưu Hữu Bằng kiểm tra.
Móng tay vá khe rất sạch sẽ, thi ban trên người phân bố không đều, phía sau lưng nhiều hơn trước ngực.
“Đây là sau khi chết bị người di động tạo thành đi?”
Bùi Doanh gật đầu, thấp giọng nói: “Quả thực như vậy.”
“Ngươi xem xoang mũi và khoang miệng của hắn.” Đỗ Cửu Ngôn ở bên tai nàng thấp giọng nói, “Nhìn bên trong có dị vật hay không.”
Bùi Doanh nhìn nàng, kỳ quái nói: “Ngươi hoài nghi hắn cũng không phải là chết đuối ở thùng nước tắm?”
“Phải.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Phương pháp muốn giết người rất nhiều, dìm chết một người, cũng không phải giản tiện nhất.”
Nếu như là có người lẻn vào căn phòng của Lưu Hữu Bằng, lúc đó Lưu Hữu Bằng cũng không có phát hiện hung thủ. Như vậy hung thủ ở phía sau thần không biết quỷ không hay, dùng biện pháp gì giết hắn nhỉ?
Sự lựa chọn của hắn có rất nhiều.
Tỷ như dùng đao cắt cổ, dùng vật nặng đập ót, dùng sợi dây siết cổ.
Theo Đỗ Cửu Ngôn, hành động ấn đầu vào thùng nước tắm này, quá phí sức. Nhất là gần chết người giãy dụa lực đạo rất lớn, người bình thường căn bản đè không được.
“Ở trong bồn tắm, nước là sạch sẽ.” Đỗ Cửu Ngôn thấp giọng nói, “Nếu như ở địa phương khác, trong xoang mũi và khoang miệng, sẽ phải lưu lại tàn lưu.”
Bùi Doanh gật đầu, phương pháp này, Điếu Đại cũng nói qua với nàng, nhưng không có nói trắng ra dễ hiểu như Đỗ Cửu Ngôn.
Đỗ Cửu Ngôn đưa cho nàng một cái khăn.
Bùi Doanh dùng khăn bọc đũa rất dài, đi lau khoang miệng của người chết.
Chu Nham đứng ở một bên, trong lòng lộp bộp một chút. Hắn biết hắn sót chỗ nào rồi.
Hắn từng hoài nghi, hiện trường án phát đầu tiên, không phải gian phòng. Lúc đó cũng muốn đi thăm dò, nhưng bởi vì đầu mối quá ít và điều kiện hạn chế, sau đó lại phát hiện Phó Đình, hắn liền bỏ qua ý nghĩ này.
Hiện tại xem ra, hắn chính là bỏ quẻn điểm trọng yếu nhất.
Bookwaves.com.vn
Chu Nham không tự chủ được đi về phía trước một bước, muốn xem rõ ràng.
Đỗ Cửu Ngôn ngẩng đầu nhìn hắn một cái, mặt của Chu Nham mạnh đỏ lên, đứng không dám cử động nữa.
Đỗ Cửu Ngôn mặc kệ hắn.
Bùi Doanh xếp khăn lại cất, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Được rồi, đầu mối của người chết ít, nếu như không giải phẫu, cũng chỉ có thể đến nơi đây.”
“Như vậy trước, ” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Chúng ta đi căn phòng phát án.”
Bùi Doanh xác nhận, đi thu dọn đồ đạc.
“Thu đi.” Quế vương nói với Lưu Dân, “Nếu có cần chúng ta còn có thể trở lại, các ngươi hành tang như bình thường đi.”
Lưu Dân chắp tay xác nhận.
Đoàn người đi ra, Chu Nham cũng theo sát không xa không gần.
Bùi Doanh thấp giọng nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Kết quả ra rất không lý tưởng, trong miệng người chết không có đồ gì.”
Nàng mở khăn cho Đỗ Cửu Ngôn xem.
Đỗ Cửu Ngôn ngửi ngửi, ngoại trừ một cổ mùi thúi ra, còn có một loại mùi tanh khôn k.
“Xem gian phòng người chết chết.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn chằm chằm khăn tay, như có điều suy nghĩ.
Căn phòng của Lưu Hữu Bằng còn duy trì nguyên trạng, đây là lúc đó Chu Nham yêu cầu, Đỗ Cửu Ngôn phi thường rộng lượng nói với Chu Nham: “Điểm này làm rất tốt, chưa tới lúc định án cuối cùng, hiện trường án phát còn bảo lưu nguyên dạng.”
Chu Nham hừ một tiếng, vào cửa đứng ở một bên.
Đệm giường là mới đổi, một chút nếp uốn ngủ qua cũng không có, Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào bình phong đắp y phục, hỏi Lưu Nghĩa đi theo bọn hắn: “Đây là y phục Lưu Hữu Bằng thay?”
“Phải!” Trong lòng Lưu Nghĩa lẩm bẩm, nhưng cũng nghe nói chuyện đánh cuộc của Đỗ Cửu Ngôn và Lưu Trấn, không biết xử lý như thế nào.
Đỗ Cửu Ngôn cầm y phục của Lưu Hữu Bằng, ngửi ngửi, nhướng mày nói với Quế vương: “Vương gia, người đến.”
Quế vương qua đây, phu thê hai người đứng ở trước tấm bình phong, thấp giọng nói chuyện.
Một lát sau, Đỗ Cửu Ngôn đi tới phía trước thùng nước tắm, hỏi: “Còn có thùng nước tắm đồng dạng kích thước không?”
“Có, có.”
“Làm phiền người nâng qua đây, lại mang nhiêu đây nước tới.”
Lưu Nghĩa không dám phản đối, phân phó người đi làm.
Ánh mắt của Chu Nham lộ ra vẻ khinh thường, hừ lạnh một tiếng, nói: “Mực nước và kích cỡ thừng như thế, nhìn là được, còn phải thí nghiệm?”
Đỗ Cửu Ngôn không phản ứng hắn.
Nước và thùng đều mang qua, cùng vị trí đặt thùng lúc trước, mực nước cũng chênh lệch không bao nhiêu.
“Mọi người ” Đỗ Cửu Ngôn nhìn mấy người Liên Khuê và Quách Ao, “Các ngươi ai có thân cao xấp xỉ với Lưu Hữu Bằng?”
Cố Thanh Sơn có kinh nghiệm, lập tức nhấc tay trả lời: “Ta cao hơn hắn rất nhiều, cũng khỏe mạnh rất nhiều, ta khẳng định không được.”
Đây là sự thực, nhưng hắn phải sớm phủi sạch trước, không thôi vương phi nhất định sẽ hãm hại hắn.
“Hắn, ” Quách Ao cơ linh chỉ vào Liên Khuê, “Hắn, hắn tuy rằng tráng bằng Lưu Hữu Bằng, nhưng vóc dáng không sai biệt lắm.”
Liên Khuê a một tiếng, hậu tri hậu giác lắc đầu: “Ta, ta, ta cảm thấy ta ngồi không lọt.”
“Ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào Quách Ao, “Cởi y phục, đi vào.”
Quách Ao khóc không ra nước mắt, khổ ha ha ứng, tắm rửa trước mặt của mọi người, cởi chỉ còn lại có khỏa khố, vào trong thùng nước tắm.
Vóc dáng của Quách Ao tầm trung, người ốm hơn Lưu Hữu Bằng một ít, thế nhưng ngồi xuống, chân là gấp ở bên trong, mực nước cũng liền đến vị trí ngực.
“Cố Thanh Sơn!” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Cố Thanh Sơn tiến lên, nói với Quách Ao: “Ngươi cố sức phản kháng!”
Bookwaves.com.vn
Không đợi Quách Ao đáp ứng, hắn đè đầu của Quách Ao, dìm hắn vào trong thùng nước tắm.
“Ô ô!” Quách Ao kêu thảm thiết một trận, cái cổ kêu răng rác, đầu liều mạng ngẩng lên đối kháng.
Cố Thanh Sơn cố sức.
Lực đạo không nhỏ, nhưng Quách Ao cũng liền mặt đụng nước, trình độ này muốn dìm chết người, cơ bản không có khả năng.
Nhất là nước không đủ, hai là thân thể uốn lượn xong, trong thùng nước tắm lưu lại không gian, không đủ chỗ để nhét đầu xuống.
“Cửu, cửu gia, cứu mạng a!” Quách Ao còn có khí lực nói!
Cố Thanh Sơn buông tay, Quách Ao ghé vào trong thùng nước tắm, vù vù thở phì phò, Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Cảm giác thế nào?”
“Không, không có việc gì, ” Quách Ao lắc đầu, “Ta còn có thể chống được một chút.”
Đỗ Cửu Ngôn ừ một tiếng, Quách Ao chợt nghe Cố Thanh Sơn nói: “Lực đạo rất lớn, dìm chết người như vậy, cơ bản làm không được.”
Võ công của Quách Ao nhất định là không bằng Cố Thanh Sơn, nhưng hắn từ phía sau lưng đè đầu, Quách Ao vẫn có phản kháng. Coi như là hung thủ có lực cánh tay mạnh như Phó Đình, cũng không nhất định có thể làm được.
“Nguyên lai không phải hỏi ta, ” Quách Ao lau nước mắt, cảm thấy làm một lâu la hợp cách, cũng không dễ dàng.
Chu Nham đứng ở một bên, như bị sét đánh. Hắn bỗng nhiên hiểu, tại sao Đỗ Cửu Ngôn phải làm thực nghiệm.
Bởi vì chỉ có thử qua, mới có thể triệt để bài trừ loại khả năng này.
Như vậy, hiện tại chuyện kiểm chứng quan trọng nhất, kỳ thực không phải nguyên nhân cái chết của người chết, mà là hiện trường án phát đầu tiên.
Người chết rốt cuộc là chết ở địa phương nào.
“Diệp Hổ đâu?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Lưu Nghĩa.
Lưu Nghĩa nhìn thoáng qua Chu Nham, lại cẩn thận nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn. Chưa có so sánh còn không biết cao thấp của thủ đoạn tra án có thể phân rõ ràng như vậy.
Lúc đó Chu Nham tra, chính là không ngừng truy vấn bốn người, đánh giá suy tính phán đoán.
Đỗ Cửu Ngôn lại khác, vừa lên là thực nghiệm, trục điều, trục điều suy đoán.
Nói như vậy, mỗi bước đi của nàng đều đẩy ra trước, đều là nắm chắc, nắm chặt mười phần.
“Vâng, sẽ tìm hắn ngay.”
Diệp Hổ cung đứng ở cửa, Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Ngươi nấy nước tắm ở đâu, tổng cộng nấu bao nhiêu?”
“Ở trù phòng, ” Diệp Hổ cúi đầu nói, “Trong nồi.”
“Đi xem.”
Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương cùng đi trù phòng.
Chính là một cái lò và nồi thiết đơn giản, hai bên trái phải có đống củi lửa. Nồi lớn đến không tính được, nhưng nấu một nồi nước nóng tắm rửa, là vậy là đủ rồi.
“Cứ, cứ nhiều như vậy.” Diệp Hổ minh họa mực nước, Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, hỏi, “Nếu pha nước lạnh, ngươi cảm thấy mực nước trong thùng nước tắm thích hợp không?”
Diệp Hổ gật đầu.
Loại sự tình này chính là suy đoán, trừ phi làm tiếp một lần.
Đỗ Cửu Ngôn không có hỏi lại, nói với Lưu Nghĩa: “Làm phiền người mời Lưu Tử Quân, Lưu Tử Phong sang đây.”
Một lát sau, hai huynh đệ người bị mời qua đây.
Đỗ Cửu Ngôn dựa theo nguyên thoại lại hỏi một lần.
Lưu Tử Phong nói: “. . . Ta quả thực buông ngoan thoại, thế nhưng chỉ là nói mà thôi, ta muốn giết người cũng không gan này.”
“Ta, ta cũng vậy, ” Lưu Tử Quân nói, “Mặc dù ta thấy hắn không thuận mắt, nhưng không đến mức giết hắn.”
“Vì sao ngươi không thích hắn?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Lưu Tử Phong.