Q3 – CHƯƠNG 111: XỬ LÝ SAO ĐÂY
Dịch giả: Luna Wong
Lương Di và Quý Ngọc cùng nhau rời đi, không lâu sau, các nàng là khuê trung tỷ muội, tâm đầu ý hợp chi giao.
Đỗ Cửu Ngôn tấm tắc cảm thán, đi thư viện.
“Ngôn Ngôn, ” Tâm tình của Lỗ Niệm Tông rất tốt, bởi vì thư viện quá nhiều người, mà hắn là viện trưởng, mỗi ngày có thể quản rất nhiều người, “Ta rất bận rộn, ngươi có việc nói mau nga.”
Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo Lỗ Niệm Tông đi căn phòng làm việc của hắn, đóng cửa lại thấp giọng nói: “Cữu cữu, ngươi có biết Lương Khắc Hưng tới không?”
Lỗ Niệm Tông lắc đầu: “Hắn tới, vì sao ngươi quỷ quỷ túy túy như thế, lẽ nào ngươi muốn giết Lương Khắc Hưng?”
Đỗ Cửu Ngôn gõ đầu của hắn, thấp giọng nói: “Ngươi thật không hiểu hay giả bộ không hiểu a, hắn tới là vì hôn sự của Lương Di.”
“Hai người các ngươi không phải lang hữu tình muội cố ý sao? Có thể đàm hôn luận giá đi?”
Lỗ Niệm Tông xoa trán, há to miệng, hình dạng không dám tin, nói: “Đây, liền thành thân?”
“Không thôi thì sao?” Đỗ Cửu Ngôn đánh giá Lỗ Niệm Tông, “Cữu cữu, ngươi sẽ không phải trêu đùa tiểu cô nương, căn bản không có ý định thành thân chứ?”
Lỗ Niệm Tông lắc đầu, nói: “Ta, ta mới không có, ta là thật muốn thành thân a.”
“Nhưng là, ta cảm thấy Di Di có thể không quá thích ta.” Lúc Lỗ Niệm Tông nói chuyện, ngồi xuống ghế, có vẻ rầu rĩ không vui.
Đỗ Cửu Ngôn không giải thích được: “Các ngươi mỗi ngày ngươi tới ta đi không phải rất vui vẻ sao? Vì sao ngươi lại cảm thấy nàng không thích ngươi?”
Lỗ Niệm Tông ôm mặt nhìn Đỗ Cửu Ngôn: “Ngôn Ngôn, ngươi nói ta có nên hỏi nàng một chút hay không?”
“Ta chưa từng có hỏi, hắn rốt cuộc có thích ta hay không.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Đương nhiên có thể hỏi một chút. Nếu muốn thành thân, vậy khẳng định phải làm cho rõ ràng.”
“Ta cũng cảm thấy thế.” Lỗ Niệm Tông rất khẩn trương lôi kéo Đỗ Cửu Ngôn, “Ngôn Ngôn, ta thực sự sắp thành hôn sao?”
Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên nhìn hắn: “Đây không phải là mộng tưởng của ngươi cho tới nay sao?”
“Đúng nga.” Lỗ Niệm Tông mở rộng cửa chạy ra phía ngoài, “Ngôn Ngôn, ta sẽ đi hỏi Di Di ngay bây giờ.”
Lúc nói chuyện đã không ảnh.
Đỗ Cửu Ngôn trừng hắn một mắt, không biết nói hắn như thế nào mới tốt.
Bất quá, ở dưới tình huống hiện tại, nếu như Lỗ Niệm Tông và Lương Di thật có thể thành chuyện đẹp, đối với bọn họ mà nói, là giúp ích lớn lao.
Chỉ cần Lương Khắc Hưng nguyện ý gả nữ nhi cho Lỗ Niệm Tông, chẳng khác nào nhận đồng vương triều của Lý Kiêu, hắn cam nguyện cúi đầu xưng thần.
Lỗ Niệm Tông một hơi thở chạy đi Lương phủ, tìm được Lương Di, hai người ngồi xổm ngoài tường Lương phủ, quỷ quỷ túy túy nói chuyện.
“Ngươi tìm ta, vì sao không vào trong nhà?” Lương Di đánh giá hai đầu ngõ, kỳ quái nói, “Phụ thân ta hôm nay tới, vừa lúc ngươi có thể đi bái kiến hắn.”
Lỗ Niệm Tông phất tay, nói: “Không nên không nên, ta rất khẩn trương.”
“Ngươi khẩn trương cái gì?” Lương Di che mặt, trong ánh mắt đều là tiếu ý.
Lỗ Niệm Tông ngồi chồm hổm, trong tay chẳng biết thế nào lúc nào lượm một nhánh cây, chậm không mục đích vẽ vòng trong, nữu nữu niết niết không nói lời nào.
“Ngươi làm sao vậy?” Lương Di nghiên đầu đánh giá hắn, hỏi, “Có cái gì không cao hứng sao?”
Lỗ Niệm Tông dùng sức gật đầu lại lắc đầu, mắt đen sáng long lanh nhìn chằm chằm nàng, ghé vào bên tai nàng nhỏ nhẹ hỏi: “Di Di tiên nữ, ngươi có thích hay không a?”
Khí tức rót vào nhĩ tế, hâm nóng một chút ngứa một chút, mặt của Lương Di đỏ lên, cúi thấp đầu nói: “Sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này?”
“Bởi vì ta không xác định a.” Lỗ Niệm Tông ngồi chồm hổm, như con vịt tập tễnh đi đến trước mặt Lương Di, mặt đối mặt với nàng, hỏi, “Ngươi nói cho ta biết đi, ta rất gấp muốn biết.”
Khuôn mặt gần trong gang tấc, mặt của Lương Di đỏ thành anh đào, nàng ho khan một tiếng, hỏi: “Vậy nàng có thích ta hay không?”
“Thích, rất thích!” Lỗ Niệm Tông nói, “Thích vô cùng.”
Lương Di khúc khích cười, gật đầu nói: “Ta đây cũng thích ngươi, rất thích.”
“Thực sự?”
“Ân, thực sự?”
Lỗ Niệm Tông một chút nhảy lên, như con chó nhỏ chạy qua lại ở trong đường hẻm: “Di di tiên nữ thích ta!”
Bookwaves.com.vn
“Di di tiên nữ thích ta!”
Lương Di nhìn dáng vẻ của hắn, che miệng cười khanh khách, cũng chạy theo hắn: “Ngươi cao hứng ta thích ngươi như vậy sao?”
“Đúng vậy đúng vậy.” Lỗ Niệm Tông nói, “Bởi vì ngươi là người đầu tiên thích ta.”
Lương Di ngẩn ra lôi kéo hắn dừng lại, hỏi: “Cũng không có người thích ngươi sao? Ngươi đáng thương như vậy?”
“Cũng không đáng thương.” Lỗ Niệm Tông lắc đầu, “Có nàng thích ta, ta một chút cũng không đáng thương.”
“Người khác, không quan trọng!”
Lương Di mím môi, mắt hạnh má đào đầy mặt cảnh xuân, nàng chắp tay sau đít nín cười, nói: “Ta quan trọng nhất sao?”
“Ân!”
“Vậy ngươi muốn thành thân với ta?”
“Muốn!”
“Vậy sau khi thành thân, ngươi quay về Đại Chu hay là ở lại An Nam?”
“A?” Lỗ Niệm Tông không hiểu nhìn nàng, “Ý gì?”
Lương Di nói: “Ngươi thích ta như vậy, sau khi thành thân nhất định sẽ ở lại An Nam chứ?”
“A?” Lỗ Niệm Tông thoáng cái bối rối, gãi đầu nhìn nàng, “Đây, lẽ nào, không phải. . . Ta, ta chưa cân nhắc qua vấn đề này!”
Lương Di ngưng mi nói: “Vậy ngươi bây giờ cân nhắc a, mau nghĩ mau nghĩ. Vấn đề này phải nghĩ kỹ.”
“Không dễ nghĩ a.” Lỗ Niệm Tông nói, “Ta là người Đại Chu, cha nương ta đã lớn tuổi, chỉ có một nhi tử là ta.”
“Lần này ta đi là theo chân Ngôn Ngôn du lịch. Có thể mang một tức phụ nhi trở về, cha nương ta khẳng định cao hứng, nhưng ta không có khả năng mang không được tức phụ về, còn lưu lại An Nam luôn a.” Lỗ Niệm Tông quả thực chưa nghĩ qua cái này, hắn vẫn cho rằng thành thân, đương nhiên là nữ tử đến nhà nam tử.
Nào có nam tử ở lại trong nhà của nữ hài chứ.
Cũng không phải ở rể.
Huống chi, cha hắn chỉ có một nhi tử là hắn, hắn phải tẫn hiếu.
Lỗ Niệm Tông nghĩ đau đầu, lại ngồi chồm hổm xuống, gương mặt khổ não.
“Vậy làm sao bây giờ?” Lương Di dậm chân nói, “Cha nương ta cũng chỉ có một mình nữ nhi là ta a.”
“Kinh thành xa như vậy, ta gả qua thì cả đời cũng không thể trở về nữa.” Lúc Lương Di nói chuyện liền khóc lên, “Ta đi ai cũng không quen, ta làm sao bây giờ? !”
Lỗ Niệm Tông ngẩng đầu nhìn nàng, thấy nàng khóc thương tâm hắn cũng khóc lên.
“Vậy, vậy làm sao bây giờ?”
Hai người đều bối rối, đều có thể hiểu được đối phương, nhưng lại không cách nào để cho mình thỏa hiệp.
Buổi tối, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương cùng đi Lương phủ, lần đầu tiên thấy Lương Khắc Hưng, hơn bốn mươi tuổi, khí chất rất ôn hòa nho nhã, hình dạng cùng thế vô tranh.
“Quế vương gia, vương phi.” Lương Khắc Hưng hành lễ với hai người, “Nghe tiếng các loại sự tích của nhị vị đã lâu, hôm nay nhìn thấy, tam sinh hữu hạnh!”
Quế vương không lên giọng với hắn, hỏi: “Ngươi tới rồi, Sùng An có người coi chừng không?”
“Có, trưởng tử còn đang coi chừng.” Lương Khắc Hưng cũng không có quanh co lòng vòng, nói, “Giao An bên kia hơi có chút động tĩnh, có người thấy có đội thuyền ở nửa đêm tới tới đi đi, muốn điều tra nhưng bởi vì cách quá xa, không dễ tra cho rõ.”
“Nếu như không phải đội thuyền cỉa Lý vương, vậy cũng có thể hơn phân nửa là của Trịnh Văn Hải.”
Việc này Quế vương biết. Trịnh Văn Hải đang len lén đổi thứ dân trong thành thành binh.
Không nóng nảy, bọn họ có biện pháp.
“Trịnh gia chủ muốn đề phòng chúng ta cũng bình thường, theo hắn đi an bài đi.” Quế vương đương nhiên sẽ không nói quá rõ với Lương Khắc Hưng, dù sao đối phương cũng là gia chủ. Môi hở răng lạnh đạo lý, Lương Khắc Hưng không có khả năng không biết.
“Được. Chuyện này nói vậy vương gia và Lý vương đã có sắp xếp.” Lương Khắc Hưng vừa nói vừa nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, “Lần này ta đếnThăng Long, mục đích chủ yếu, vẫn là muốn hỏi một chút, Lỗ công tử bên này dự định gì với hôn sự.”
Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, nói: “Lỗ công tử là cữu cữu của ta, hôn sự của hắn sao ta có thể làm chủ, bất quá nếu là hai người bọn họ đây đó đều có tình nghĩa, ta và vương gia vẫn là nhạc kiến kỳ thành.”
“Ân.” Quế vương tỏ thái độ.
Lương Khắc Hưng gật đầu: “Ta cũng không có ý kiến gì. Nhắc tới ta còn chưa thấy qua Lỗ công tử, chẳng biết có thể không thỉnh hắn qua đây không, ta cũng để và hắn gặp một mặt, hỏi ý của hắn một chút.”
Hắn cho rằng Lỗ Niệm Tông sẽ cùng đi.
Đỗ Cửu Ngôn đi vào thỉnh Lỗ Niệm Tông, nhưng ở thư viện và hành cung đều không có tìm được người: “Lúc ta tới không tìm thấy hắn, không bằng ngày khác ta. . .” lời của nàng còn chưa dứt, đột nhiên Lương Kiều tiến vào, lúng túng hành qua lễ, chỉ chỉ bên ngoài, nói, “Lỗ công tử và Di nhi ở phía bên ngoài viện khóc.”
“A?” Đỗ Cửu Ngôn đầy mặt không giải thích được, vài người cùng đi ra cửa nhỏ của Lương phủ, quả nhiên thấy Lỗ Niệm Tông và Lương Di hai người đối diện ngồi chồm hổm, mắt khóc như quả đào.
Lỗ Niệm Tông vừa nhìn thấy liền tựu chạy tới, ủy khuất ba ba tựa ở trên bả vai nàng, nói: “Ngôn Ngôn!”
“Làm sao vậy?” Đỗ Cửu Ngôn lấy khăn lau nước mắt cho hắn, “Khóc thành như vậy.”
Lương Di cũng chạy đi ôm Lương Khắc Hưng, khóc nói: “Phụ thân, làm sao bây giờ?”
“Làm sao vậy?” Lương Khắc Hưng vừa đau lòng lại hiếu kỳ, “Thế nào ngồi chồm hổm ở chỗ này khóc, là xảy ra chuyện gì sao?”
Hắn biết tâm trí của Lỗ Niệm Tông vẫn còn con nít, cho nên sẽ không cho rằng là Lỗ Niệm Tông khi dễ Lương Di.
Đỗ Cửu Ngôn cũng nhìn Lỗ Niệm Tông, Lỗ Niệm Tông thấp giọng nói: “Ta, ta thấy nàng khóc ta cũng khóc, thế nhưng, chuyện này rất đáng để khóc.”
“Chuyện gì?” Tuy rằng không thích hợp, nhưng Đỗ Cửu Ngôn thấy mắt của hai người như quả đào, muốn cười.
Lương Di nói: “Hắn thành thân xong không muốn ở lại An Nam, làm sao bây giờ?”
“Ta cũng không muốn đi Đại Chu, xa như vậy một mình ta ai cũng không quen, ta sẽ rất nhớ nhà.” Lúc nàng nói chuyện, ôm Lương Khắc Hưng lại oa một tiếng khóc lên.
Tất cả mọi người bối rối, hai mặt nhìn nhau.
Vấn đề này, còn thật là một vấn đề lớn.
“Trước đừng khóc, ” Đỗ Cửu Ngôn an ủi, “Chúng ta về trước, chậm rãi thương lượng, xem có biện pháp chiết trung hay không.”
Nàng cũng sẽ không để Lỗ Niệm Tông ở tại chỗ này. Thái độ làm người của hắn quá đơn thuần, còn không bằng củ cải nhỏ để cho nàng yên tâm.
Huống chi, dưới gối Lỗ Chương Chi chỉ có một nhi tử là hắn, dốc lòng giáo dưỡng, nàng không cần hỏi cũng không biết, đối phương sẽ không đồng ý.
“Về trước đi.” Lương Khắc Hưng đỡ nữ nhi, mọi người hồi phủ.
—— lời nói ngoài ——
Làm sao bây giờ ni, rất khổ não nha!