Q3 – CHƯƠNG 120: TRÊN ĐƯỜNG HỒI KINH
Dịch giả: Luna Wong
“Cổ quái cái gì?” Quế vương ngưng mi nói, “Thịt nhiều?”
Đỗ Cửu Ngôn xua tay, chỉ vào bụng nói: “Động rồi, động rồi!”
“Cái gì động?” Quế vương hỏi, “Có phải khí nén trong bụng hay không? Nàng thả cái rắm hay ợ thử xem?”
Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu: “Không đúng, chuyện này không giải quyết được.”
“Sơ ý, sơ ý rồi.” Nàng ngồi xuống, đầy mặt ảo não.
Quế vương bị nàng dọa, ngồi đối diện nàng nhìn chằm chằm bụng của nàng: “Có phải là không thoải mái hay không, thỉnh đại phu đến?”
“Vương gia.” Đỗ Cửu Ngôn nắm tay hắn, “Ta ngươi hai người, là một kẻ ngu si.”
Quế vương ngạc nhiên: “Ngu thế nào?”
“Quỳ thủy của ta không có tới mấy tháng, ta cư nhiên sẽ không lưu ý. Bụng của ta đây mỗi ngày càng lớn lên, ta cho rằng chỉ là phì nhục.” Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào bụng của mình.
Quế vương hỏi: “Không thôi thì sao, còn có anh nhi sao?”
Đỗ Cửu Ngôn rất có thâm ý nhìn hắn.
Khóe miệng của Quế vương thẳng run: “Hài tử? Không phải phì nhục là hài tử?”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Vừa thai máy a. Không phải hài tử còn có thể là cái gì?”
“Ta cũng có kinh nghiệm.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Phì nhục không biệt tự mình động.”
“Quan trọng là, động từ bên trong!”
Củ cải nhỏ không phải nàng sinh, cho nên nàng hoàn toàn không có kinh nghiệm. Sống vài chục năm, lần đầu tiên thể nghiệm mang thai, cư nhiên tới kích thích như thế.
Không để ý, hài tử có thể động.
“May ta cơ linh, bằng không ngày nào đó ta đau bụng, sinh hài tử ra ta mới biết được?”
Quế vương nhìn chằm chằm bụng của nàng, như là nghèo cả một đời tự nhiên có được dĩnh vàng một căn nhà, lay động tay sờ bụng của Đỗ Cửu Ngôn.
“Ta, ta lại có hài tử?”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tám chín phần mười là hài tử của ngươi.”
“Ân?” Quế vương nói.
Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, nằm ở trên kháng vuốt bụng, nói: “Vương gia, vậy làm sao mới tôt, ta một chút chuẩn bị cũng không có. Lúc sinh hài tử có đau hay không, rốt cuộc có bao nhiêu đau nhỉ?”
“Ai nha, ” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Lại động, rất nhẹ, ngươi tới cảm giác một chút.”
“Bên trái!”
Quế vương dán tại trên bụng của, quả nhiên cảm giác được trong lòng bàn tay bị cái gì chấm một cái, chỉ là một chút, nhưng rất rõ ràng còn thần kỳ.
“Cứ động như vậy?” Quế vương nói, “Đây là động hài tử?”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.
“Ha ha!” Quế vương ngửa mặt lên trời cười to, vỗ kháng nhảy cao lục thước, “Ta lợi hại lắm!”
Lúc nói chuyện, như chuột chạy ra ngoài, vừa ra viện tử gặp phải người, giữa lấy đối phương nói: “Ngươi đoán vì sao Đỗ Cửu Ngôn sẽ béo?”
Đối phương lắc đầu.
“Bởi vì nàng có thai.” Quế vương chỉ chỉ cái mũi của mình, “Khuê nữ của ta.”
“Ha ha!”
Quế vương một đường chạy nhảy, như gió thổi qua mỗi khắp ngõ ngách của Diêm thôn, tiếng cười quanh quẩn ở trong sơn cốc.
Một nén nhang, tất cả mọi người đã biết, trong khoảng thời gian này Đỗ Cửu Ngôn khác thường, là bởi vì có thai.
“Ta có khuê nữ rồi!”
Hắn đứng ở đỉnh núi tận trời hô, Đỗ Cửu Ngôn đứng ở cửa nhà, mặc dù nhìn không thấy hắn, thế nhưng có thể tưởng tượng ra được, giờ này khắc này biểu tình của hắn có bao nhiêu đắc ý.
Mã Ngọc Nương rất tự trách: “Nhìn ngươi mệt mỏi dễ đói, ta nên nghĩ tới những thứ này, nhưng lại cảm thấy ngươi đã sinh hài tử, khẳng định trong lòng đều biết.”
“Không nghĩ tới ngươi cũng không biết. Là ta sơ ý, nên ngẫm lại mới đúng, may là mẫu tử bình an.”
Đỗ Cửu Ngôn xấu hổ không ngớt, nàng là thật không có nghĩ tới phương diện này, đang thật tốt, ai sẽ nhớ chuyện sinh hài tử chứ.
“Dù sao kinh nghiệm không nhiều lắm, lần sau sinh nữa sẽ biết.”
Bookwaves.com.vn
Mã Ngọc Nương bật cười, nói: “Vậy bây giờ cảm thấy thế nào? Còn muốn ăn cái gì không?”
“Cũng kỳ quái, vốn có mỗi ngày lúc này sẽ đói, biết có hài tử, đã cảm thấy không đói bụng.” Đỗ Cửu Ngôn không nói gì, loại sự tình có thai này, cũng quá thần kỳ đi.
Kim Tú nói: “Vậy không trở về nữa chứ, một đường xóc nảy hai tháng, làm sao chịu nỗi?”
“Không có việc gì.” Đỗ Cửu Ngôn cảm giác mình người nhẹ như yến, không có gì bất đồng với trước đây, “Tự ta cẩn thận chút, không có việc gì.”
Sinh hài tử, nàng vẫn cảm thấy hồi kinh tương đối khá, dù sao đại phu và hoàn cảnh đều tốt hơn nơi này rất nhiều.
Huống chi, củ cải nhỏ ở, nàng muốn cho củ cải nhỏ biết trước, đệ đệ hay muội muội đến.
Nghĩ tới đây, nàng thậm chí có chút khẩn cấp, rất chờ mong khi củ cải nhỏ biết, có đệ đệ hay muội muội, phản ứng của hắn.
“Ngôn Ngôn, ” Quế vương chạy về, cẩn cẩn dực dực đỡ nàng, “Sao nàng lại đi ra, tiếp tục trở về nằm a.”
“Đứng như vậy có mệt hay không, đau thắt lưng không?”
Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, nói: “Không đau cũng không phiền hà, ta phải động nhiều một chút, không thôi hài tử quá lớn, khó sinh.”
“Khó sinh?” Quế vương chưa từng có nghĩ tới vấn đề này, thậm chí ngay cả tỉ mỉ, nữ nhân rốt cuộc sinh hài tử thế nào, sẽ kinh lịch cái gì, rốt cuộc có bao nhiêu đau nhức những thứ này hắn cũng không có nghĩ tới.
Hắn chỉ là đơn giản, muốn thể nghiệm một chút, cảm giác từ lúc có thai đến khi hài tử sinh ra cùng với lúc hắn làm cha.
“Vậy, vậy, ta đây leo núi với nàng?”
“Bước đi cũng được.” Quế vương nói, “Động nhiều thì an toàn?”
Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười: “Ta hiện tại ăn ít một chút, mỗi ngày động nhiều là được, ngươi không cần khẩn trương như vậy, thu dọn đồ đạc chúng ta hồi kinh.”
“Trở về?” Quế vương nói, “Đi đường được không?”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Được a, bụng sáu tháng của Tô Ngưng Nguyệt đều có thể ngồi hai tháng xe ngựa, ta sợ cái gì.”
“Ta đây nhiều lắm bốn tháng, có quan hệ gì.”
“Nàng và Tô Ngưng Nguyệt không giống nhau.” Quế vương lắc đầu, vẻ mặt lo lắng, “Vẫn là ở đây sinh tương đối khá.”
Ma ma tức tức, mắt của Đỗ Cửu Ngôn đưa ngang một cái, Quế vương lập tức sửa lại ngữ khí: “Được được, tất cả nghe theo nàng.”
“Ta đi vào trong xe ngựa trải thêm mấy cái chăn, mềm mại chút.”
Hắn tự mình động thủ, trải bốn tấm chăn vào trong xe ngựa, Đỗ Cửu Ngôn ngồi ở bên trong hoàn hảo, nhưng chính hắn ngồi, đầu đều sắp đụng vào trần xe, hắn cũng không sao, vui tươi hớn hở nghiên đầu nhìn nàng.
Trước khởi hành một ngày Lỗ Niệm Tông và Lương Di gấp trở về.
“Ngôn Ngôn, ngươi thật sự mang thai sao?” Lỗ Niệm Tông thần kỳ nhìn bụng của Đỗ Cửu Ngôn, “Nhanh như vậy lại lớn như vậy?”
Đỗ Cửu Ngôn lườm hắn một cái: “Cữu gia, đã bốn tháng rồi.”
“Vậy tại sao trước đây cũng không có phát hiện?” Lỗ Niệm Tông ghét bỏ nhìn nàng, “Người thật đần nga.”
Đỗ Cửu Ngôn suy sụp mặt, Quế vương cọ một cái xuất đầu: “Đừng tưởng rằng ngươi là cữu gia, có thể tùy tiện nói chuyện. Cửu Ngôn đã sớm biết, chính là không nói với ngươi mà thôi.”
Khóe miệng của Lỗ Niệm Tông run lên, lầu bầu nói: “Một chút cũng không tin.”
Bốn người thêm Cố Thanh Sơn và Hàn Đương thu thập một phen, ngày thứ hai từ Diêm sơn hồi kinh, trung gian đến nhà Tống Cát Nghệ ở vài ngày, Tô Ngưng Nguyệt sinh một nhi tử, Tống Cát Nghệ nói: “Thầy bói kia nói một chút cũng không chuẩn.”
Bất quá mặc dù oán giận, nhưng ôm hài tử hắn cười thấy răng không gặp mắt, Quế vương liếc hài tử, tưởng tượng hài tử của bản thân có hình dạng gì.
Nghỉ ngơi vài ngày, tiếp tục khởi hành. Tiền Đạo An và Chu Tiếu ở nhà chuẩn bị thành thân, Đậu Vinh Hưng tạm thời không muốn xóc nảy, một lòng muốn cố gắng có hài tử, cũng lưu tại trong nhà.
Bọn họ trở về ít người, trên đường rất thanh tịnh.
“Vừa lúc nhàn rỗi, chúng ta đặt một cái tên đi.” Quế vương ngẹo đầu, cái cổ mệt khó chịu, liền nằm xuống lai, “Mỹ Nhan?”
“Mỹ Mỹ?”
“Không thôi, gọi Phù Dung?”
Đỗ Cửu Ngôn véo hắn, khinh bỉ nói: “Ngươi không thể nghiêm túc đặt một cái tên? Cái gì Mỹ Mỹ, Mỹ Nhan, sao ngươi không đặt Thịnh Thế?”
“Thịnh thế cũng không tệ a.”
“Cút!”
Bookwaves.com.vn
Quế vương ngượng ngùng, nghĩ tên không thương lượng với Đỗ Cửu Ngôn, ở trong lòng yên lặng đặt một đống tên nhớ kỹ.
Trung tuần tháng năm, bọn họ đến Khai Phong, Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy hơi mệt chút, liền quyết định ở chỗ này vài ngày.
Lỗ Niệm Tông và Lương Di dừng lại một cái, liền kết bạn đi ra ngoài chơi. Quế vương đỡ Đỗ Cửu Ngôn xuống lầu, vừa tới dưới lầu, chợt nghe sai vặt trong điếm hô to một tiếng: “Người, người là Đỗ tiên sinh và Quế vương gia đi?”
“Đúng, người chính là Đỗ tiên sinh.”
Sai vặt hưng cao thải liệt lại gần, chờ thấy rõ mặt, vừa chạy vừa nhảu hướng về phía chưởng quỹ hô: “Chưởng quỹ, chúng ta bồng tất sinh huy rồi, Đỗ tiên sinh và Quế vương gia ở tại tiệm của chúng ta.”
Chưởng quỹ như là bay ra ngoài, tròn vo mập mạp, két lưu một chút thoan đi ra: “Ở nơi nào ở nơi nào.”
“Thật là Đỗ tiên sinh!” Chưởng quỹ vỗ tay nói, “Ta ở kinh thành gặp qua, lần trước người đi ngang qua Khai Phong ta cũng đã gặp.”
“Vương gia, Đỗ tiên sinh, dập đầu cho nhị vị.”
Lúc nói chuyện, hắn dẫn đầu quỳ xuống.
Trong đại đường, nguyên bản khách nhân ra ra vào vào đều dừng lại, hô lạp lạp đi qua thỉnh an bọn hắn.
Đỗ Cửu Ngôn ha hả cười, hình tượng hiện tại của nàng có chút vụng về a, ảnh hưởng phong thái của nàng: “Vương gia, ngày hôm nay ta ủy thác người làm người phát ngôn của ta.”
“Tuân lệnh!” Quế vương hắng giọng, “Các vị đứng lên đi, thân thể của Đỗ tiên sinh hiện tại không tiện, mọi người không nên khách khí, tùy ý chút!”
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn chằm chằm bụng của Đỗ Cửu Ngôn, đều đứng dậy chúc mừng bọn họ.
Ầm ầm nói hồi lâu, mọi người mới tản. Nhưng là bán ngày, toàn bộ người ở Khai Phong đều biết khách điếm Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn ở.
Cửa của khách sạn trong lúc nhất thời ngựa xe như nước, người ta tấp nập.
“Chúng ta thành điểm tham quan ngắm cảnh.” Đỗ Cửu Ngôn ghé vào cửa sổ xem ra phía ngoài, “Thực sự không muốn đi ra ngoài.”
Nếu như trước đây nàng muốn ra ngoài uy phong một chút, nhưng bây giờ không có tiện vẫn là thu liễm một chút cho tốt.
“Các ngươi đang nhìn cái gì?” Trong đám người, có người tò mò hỏi.
Tên còn lại trả lời: “Sao ngươi còn không biết, đây chính là đại sự.”
Người hỏi có chút xấu hổ: “Ta không ở trong thành, nên không biết.” Dừng một chút lại nói, “Không quấy rầy!”
“Là Đỗ tiên sinh và Quế vương gia đi ngang qua Khai Phong, tất cả mọi người muốn ở chỗ này chờ, muốn thấy phong thái.” Người kia nói.
Người hỏi sửng sốt, quay đầu lại nhìn trả lời người: “Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn?”
“Đúng vậy!”
Người hỏi không nói gì, ngẩng đầu nhìn khách sạn, ánh mắt si, một lúc lâu hắn lại cúi thấp đầu bước nhanh xuyên qua đám người, bỗng nhiên phía sau có người nói: “Đỗ tiên sinh đang có mang, chắc chắn sẽ không đi ra ngoài, các ngươi đều trở về đi, chận ở chỗ này kinh nàng sẽ không tốt.”
“Nhiều người như vậy, nếu như đụng trúng, các ngươi ai có thể chịu trách nhiệm?”
Cước bộ của người hỏi triệt để dừng lại, không tự chủ được quay đầu lại, nhìn người nói chuyện, người nọ là chưởng quỹ của khách sạn, đang uy phong đứng ở cửa, nói với mọi người.
“Đều trở về đi. Đỗ tiên sinh lợi hại hơn nữa hiện tại cũng là thời gian nhu nhược nhất, các ngươi chận như thế cũng ảnh hưởng nàng nghỉ ngơi.”
“Nếu như nàng mất hứng, ngày mai sẽ đi thì sao?”
Mọi người đều gật đầu, khuyên nhau: “Chưởng quỹ nói rất đúng, vẫn là không nên nháo đến Đỗ tiên sinh. Sau này nàng khẳng định còn đến Khai Phong.”
Mọi người vừa nói chuyện dần dần tản.
Trên đường phố trước khách sánnj, người hỏi vẫn đứng, một đôi tay vắt cùng một chỗ, hồi lâu sau này hắn xoay người, chạy đường cũ, càng chạy càng nhanh ra khỏi thành.
—— lời nói ngoài ——
Thấy được nhắn lại, nhưng không có cách nào khác hồi phục, đau đầu! ! ! Lần ngoại kế hoạch viết đáo tháng sáu phân, nhưng hiển nhiên ta khoác lác, cạc cạc! ! ! Nói mạnh miệng thiểm thắt lưng, hai ngày này đau thắt lưng, ha ha ha ha!
Tình tiết không sai biệt lắm, chúng ta sẽ không tiếp tục sau này viết, tái viết xuống khứ dĩ tài nghệ của ta rất có thể chính là mò mẩm, ha ha ha ha.