Thảm kịch đêm cắm trại.
Nghe Nguyệt Tâm thốt lên tên của người đeo mặt mà Thiệu Quân kinh ngạc, Soul ko phải là người bình thường sau có thể xuất hiện ở đây được chứ?
- cô nói anh ta là Soul....? - Thiệu Quân trừng mắt hỏi Nguyệt Tâm.
Nguyệt Tâm giật mình, đến khi ý thức được mình lỡ lời thì Thiệu Quân đã nghe được những gì cần nghe rồi. Nguyệt Tâm giận mình, cô đã quá sơ xuất, cũng tại việc Soul bất ngờ xuất hiện ko nằm trong kế hoạch làm cô phân tâm, giờ cô cũng ko biết phải giải thích làm sao việc một cô gái bình thường như cô lại biết về sự tồn tại của Soul.
- tôi....tôi.... - trong lúc Nguyệt Tâm còn đang lắp bắp tìm lý do để dời sự chú ý của Thiệu Quân thì từ phía sau truyền đến giọng nói hơi run rẩy.
- anh ta.....anh ta...là ai vậy?
Thiệu Quân quay đầu lại, khi thấy người xuất hiện là ai thì mặt anh biến sắc, anh lớn tiếng.
- Ngọc Nữ!!!! Cô ra ngoài đây làm cái gì???
Ngọc Nữ chạy nhanh lại bên cạnh Thiệu Quân, đôi tay nhỏ bé túm lấy áo khoác của anh, ánh mắt len lén liếc về phía Soul đang đứng.
- tôi....lo cho anh mà!
Trong lòng Thiệu Quân ấm áp lên, cơn giận cũng từ từ biến mất, anh thở dài, lần đầu tiên đưa tay lên vuốt tóc cô, giọng anh nghe dịu dàng hơn.
- cô ra đây chỉ làm tôi thêm phân tâm thêm thôi!!
Ngọc Nữ bối rối trước hành động đột nhiên thân mật của anh, cô cuối đầu lẩm bẩm.
- tôi chỉ lo cho anh thôi, ko biến thành gánh nặng của anh đâu!
Thiệu Quân lại thở dài, anh quay sang Nguyệt Tâm.
- hai người vào liều hết đi, ở đây nguy hiểm lắm! - anh biết Wind rất thích Nguyệt Tâm, nếu cô có chuyện gì thì ko tốt lắm.
- tôi ko sao, Ngọc Nữ vào đi. - giọng nói của Nguyệt Tâm đã trở lại vẻ lãnh đạm của ngày thường, cô phải ở đây tìm hiểu xem tại sao Soul lại ở đây, phải chăng Đại Tỷ đã thay đổi kế hoạch?
Áng mây đen bị gió thổi đi, trả lại àn đêm ánh trăng sáng vàng nhạt vốn có, đồng thời soi rõ bóng dáng anh tuấn của Soul dưới gốc cây, anh ta đang nhàn nhã đứng xem kịch vui, khóe miệng khẽ nhếch, bàn tay đeo găng tay đen tùy ý xoay tròn chiếc phi tiêu bạc trong tay, một bộ dáng thong dong tự tại. Mấy người áo đen thấy Soul ko tính hành động gì thì ko còn sợ hãi nữa, tên cầm đầu hướng Thiệu Quân cười đểu.
- sao thế?? Thiếu chủ Hắc Lang lại núp váy phụ nữ à?
Thiệu Quân nắm chặt tay, cố gắng ko để lộ ra bắt cứ kích động nào, kì thật trong lòng anh giờ đang rất loạn, anh chưa từng ra mặt giải quyết chuyện gì của Hắc Lang, nên căn bản sẽ ko ai biết được anh có liên quan đến tổ chức Hắc đạo này, nếu thế thì tại sao mấy tên này lại biết? Đáp án chỉ có một, Chuyện này và chuyện Soul đột nhiên xuất hiện ở đây chắc chắn có mối quan hệ với nhau, chắc rằng thế lực phía sau họ rất lớn.
Nguyệt Tâm nghe tên cầm đầu nói mà ko khỏi đổ mồ hôi, tuy lần đầu gặp mặt Thiệu Quân cô nghi ngờ thân phận anh ko phải đơn giản, nhưng ngàn lần cô cũng ko thể nào ngờ được Kiều Thiệu Quân lại là thiếu chủ của Hắc Lang, tổ chức làm mưa làm gió ở thế giới ngầm dạo gần đây, đồng thời cũng là tổ chức bí ẩn đứng phía sau gây nên hiềm khích giữa Dạ Vương và Ám Ảnh.
Ngọc Nữ mờ mịt nhìn mấy tên áo đen rồi lại nhìn Thiệu Quân, lúc nãy hình như mấy tên kia nói Thiệu Quân đang lãnh đạo một tổ chức? Hắc Lang? Phải chăng cái tên này là một tổ chức mafia nào đó? Nghĩ thông suốt được chuyện này, bỗng dưng Ngọc Nữ thấy đáy lòng mất mác bởi hình như ngoài cái tên Kiều Thiệu Quân cùng gia thế ko tầm thường của anh thì căn bản cô ko còn biết gì về anh nữa!
Thiệu Quân ko phát hiện ra sự biến đổi của Ngọc Nữ, anh vẫn đang tập trung tinh thần để đối phó với đám người trước mắt này.