Quán bar Nightmare. Hình Đường.
- Đại Tỷ! Chị định làm gì người này? - Ghost cung kính nói với Đại Tỷ.
Đại Tỷ nghiền ngẫm nhìn người đàn ông bị trói ở một góc, toàn thân đẫm máu, hình như mỗi bàn tay chỉ còn lại ba ngón. Đại Tỷ nhếch môi.
- đúng là can đảm, đến như vậy còn ko chịu khai!
- khai gì nữa ạ? Hắn ta ko phải người của Dạ Vương sao? - Devil đứng kế bên thắc mắc.
Đại Tỷ nhẹ nhàng bước đến gần người đàn ông, cánh tay trắng nõn vươn ra xé toạc lớp áo bên vai trái của hắn ta, nụ cười bên khóe miệng ngày càng đậm.
- đúng như ta đoán!
Ghost cùng Devil cũng tò mò bước đến, dưới ánh đèn nhàn nhạt có thể thấy rõ trên vai trái của hắn ta có một hình xăm, đó là chữ "Dạ".
- Đại Tỷ! Tại sao Dạ Vương cũng phân biệt người trong bang bằng cách này? - Devil há hóc miệng, bởi vì cách này rất giống cách của Ám Ảnh, anh em trong bang đều phải xăm trên vai một chữ "Ám" để làm tín hiệu.
- đây đúng là ấn kí của Dạ Vương, nhưng hắn ta thì ko phải! - Đại Tỷ bình thản.
- ko phải??? - Devil ngạc nhiên, Ghost cũng ngước đôi mắt tò mò muốn biết đáp án.
- đúng vậy, căn cứ vào hình xăm này! - Đại Tỷ liếc mắt nhìn khuôn mặt trắng bệch của người đàn ông. - hình xăm ko đúng vị trí! Chính xác là nó phải nằm bên vai phải!
- làm......làm sao cô biết? - người đàn ông run rẩy, chưa bao giờ ông ta thấy sợ một người như thế. Người này cho ông ta cảm giác lạnh lẽo như ở dưới địa ngục.
Đại Tỷ cười bí ẩn, ra lệnh.
- chúng ta đã biết được những gì cần biết, chôn sống hắn đi!
- dạ! - Devil cúi đầu, nhìn Ghost theo Đại Tỷ biến mất sau cánh cửa.
- vậy rốt cuộc ông là người của ai? - Devil hứng thú hỏi, khuôn mặt đẹp trai như thiên sứ lại khiến người ta cảm thấy có đôi cánh đen tàn ác thấp thoáng sau lưng.
- tôi là người của Dạ Vương! - dù đã bị vạch trần người đàn ông vẫn gằng giọng nói.
- chậc.....đúng là ko thú vị gì cả! - Devil lắc đầu, sau đó cười tàn nhẫn. - vậy thì tôi sẽ cho ông sớm được giải thoát nhé?
Người đàn ông run rẩy. Devil khoát tay.
- đem tới ngoại ô! Làm cho sạch sẽ vào!
- dạ! - mấy người áo đen cúi đầu 90 độ, rồi tiến đến lôi người đàn ông vẫn đang chưa hoàn hồn ra khỏi Hình Đường, sau đó tất cả máu sẽ được dọn dẹp gọn gàng, căn phòng lại trở nên sạch sẽ như lúc chưa có chuyện gì xảy ra.
Phòng VIP của quán bar.
- Đại Tỷ! Chị còn định thâu tóm Dạ Vương ko? - Ghost hỏi, nếu ko phải Dạ Vương sai người ám sát Đại Tỷ, tốt nhất nên tránh chạm trán với những tổ chức có thế lực như Dạ Vương.
- tạm thời thì ko, chúng ta nên tìm ra con chuột đứng trong tối trước! - Đại Tỷ cười nhạt, dám mượn danh tổ chức khác để ám sát người cầm đầu Ám Ảnh, đúng là có can đảm.
- ý Đại Tỷ là người đã sai ông ta ám sát chị rồi đỗ tội cho Dạ Vương?
- đúng là chỉ có cô mới hiểu tôi, Ghost! - Đại Tỷ nâng lên ly rượu.
"cách"
Hai ly rượu chạm khẽ vào nhau, ở nơi đầy rẫy âm mưu và nguy hiểm hình như vừa tồn tại thứ được gọi là "tình bạn".
- oa~ hai người! Sao lại ko chờ tôi chứ! - tiếng ai đó bực bội vang lên, theo sau đó là Devil mệt mỏi đi vào.
- sao? - Đại Tỷ nhàn nhạt lên tiếng.
- haha ko có gì, em giải quyết ông ta rồi! - Devil cười trừ, cũng tự mình ngồi xuống ghế rồi nâng ly rượu lên hớp một ngụm.
- à Đại Tỷ! Sao chị lại hiểu Dạ Vương như vậy? - Devil chớp mắt hỏi, cái chuyện hình xăm làm anh rất tò mò, ko hiểu sao Đại Tỷ có thể biết được chuyện bí mật đến thế.
- đúng vậy! Chẳng lẽ chúng ta có nội gián ở Dạ Vương? - Ghost tiếp lời, cô cũng khó hiểu như Devil.
- cũng có thể coi là vậy! - Đại Tỷ thản nhiên, ly rượu màu hổ phách đã vơi đi một nữa.
- hả? Sao em ko biết??? - Devil trợn tròn mắt, Tả hộ pháp sao lại ko được thông báo chuyện này?
- cậu ồn ào quá! - Ghost lạnh lùng liếc nhìn anh.
- chúng ta cần một nội gián nữa! Hai người, ai muốn đi? - Đại Tỷ nhìn một lượt Tả Hữu hộ pháp của mình.
- tất nhiên là em rồi! Còn ai có nâng lực hơn em chứ! - Devil ngửa cổ lên trời, độ tự kỷ của người này là hạng nhất trong bang.
- Đại Tỷ chọn ai? - Ghost khinh bỉ, ko thèm nhìn Devil, chỉ cung kính hỏi lại Đại Tỷ.
- dĩ nhiên là......Ghost rồi! Chuyện quan trọng này sao có thể giao cho kẻ lắm chuyện như Devil chứ? - Đại Tỷ khẽ mỉm cười.
- cái gì mà lắm chuyện? Đại Tỷ! Em là được việc lắm đó nhé! - Devil bĩu môi.
- cậu nói cứ như oan uổng lắm! - Ghost cười nhạt.
- tất nhiên rồi! Hai người chỉ giỏi việc vu oan cho người tốt như tôi! - Devil giãy nãy, lúc này ai mà biết anh là người lạnh lùng tàn nhẫn khi xử lí kẻ thù chứ?
- .......
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Trường Hoàng Gia. Lớp 11C VIP.
- nè Kyo làm gì mà ngơ ngẩng vậy?? - Wind vỗ vỗ vai hắn hỏi. Từ sáng tới giờ cứ như là một thằng ngáo, đúng là hết chỗ nói.
- ....... - hắn ko trả lời, chỉ lơ đễnh nhìn ra phía cửa lớp.
- Kyo!
- ......
- Kyo! Kyo??!!!
- ......
- HẠ DIỆP DUY KHANG!!!!!!!
- hở? - hắn ngây thơ quay sang nhìn Wind.
Wind ko còn gì để nói với hắn nữa, cái thằng này thật là, để chừng nào người ta kêu cả họ lẫn tên mới chịu tỉnh mộng!
- mầy sao vậy? - dù cho rất muốn đấm vào cái mặt ngu của hắn, nhưng với tư cách bạn bè Wind vẫn quan tâm hỏi.
- Jeny chưa vào lớp! - hắn thở dài, nằm úp mặt xuống bàn.
Wind tròn mắt nhìn hắn, thì ra giờ này cô công chúa nhỏ chưa vào lớp, thảo nào anh thấy im lặng như vậy, còn thằng bạn của anh 100% là tương tư rồi!
Vừa lúc đó cửa mở ra, chàng vương tử ung dung đi vào, tuy khuôn mặt tuấn mĩ này đã quá quen thuộc đối với học viên trong lớp, nhưng ko ai có thể kiềm chế để ko xa chân vào nét đẹp đó. Một nét đẹp nữa Thiên Thần nữa Ác quỷ. thấy Andy vào, hắn đã săng sái hẳn lên.
- anh Andy! Sao Jeny còn chưa vào lớp?
Andy ko nói gì, ánh mắt dừng ở cửa lớp, ba giây sau, thân hình nhỏ nhắn vừa nghe nhạc vừa chơi game thanh thản đi vào. Do nó quá chú tâm đến khi đụng vào bàn của Andy lúc này mới giật mình.
- oa! đau!
Nó vừa dứt lời, cả Andy và hắn cùng bật dậy bước đến bên nó.
- Jeny em sao rồi? - Andy lo lắng.
- sao ko cẩn thận gì vậy? - hắn mắng khẽ nhưng trong lời nói phần thương tiếc chiếm nhiều hơn.
Nó tròn mắt nhìn hai người mặt mày hình sự kia, nó chỉ đụng trúng bàn một chút chứ có phải gãy tay gãy chân gì đâu mà hai người này chuyện bé xé to vậy chứ!
- hai người! Em có bị gì đâu!
Hai người nào đó còn bận kiểm tra xem nạn nhân có bị nội thương ở đâu ko, vậy mà nạn nhân lại thản nhiên thốt lên một câu ngây thơ như thế làm hai người đứng hình.
- em ko sao thật chứ? - Andy kéo cô em gái lại gần, hết xoay trái lại xoay phải.
- ko sao mà~ - nó bó tay với hai con người này, đúng là rảnh rỗi!
Andy thở hắt ra, anh vốn dĩ ko có cách trị cô em gái nghịch ngợm này.
- sao lại xụ mặt ra như thế? Hihi em có một tin rất zui muốn nói với mọi người! - nó cười rực rỡ.
- tin gì????? - mười mấy cái mỏ dài ra hỏi nó.
- lúc nãy tôi có đi ngang phòng hiệu trưởng, nghe nói lớp ta chuẩn bị có thành viên mới đó nha! - nó nháy mắt.
- thật sao???? *o* ?
Cả lớp tươm tướp lên, bắt đầu bình luận.
- ko biết con cháu nhà ai mà có thể vào được lớp này nhở?