Đại Vương Phi Phúc Hắc

Thành thị vốn xa hoa náo nhiệt đèn sáng trăng thanh gió ríu rít từng đoạn trên đỉnh núi treo leo tiếng chạy không ngừng hai nữ nhân cấm đầu chạy mãi tới vách núi treo leo thì đứng lại quét mắt lạnh lùng người phía sao.

"Ai nha Tỷ sao lại thành như vậy đáng thương nga"

Ý vân Chanh chua phát lên ngôn từ

"Lâm Ý Vân chị chưa bao giờ bạc đãi cô vậy mà con người cô lại lòng lang dạ chó"

Ý nhiên hừ lạnh mấy câu, Ý vân giận run người đập vở ly rượi hung hăng nhìn Ý nhiên"hừ cái gì mà không bạc đãi Lâm ý Như bao giờ con sống Lâm ý vân ta không bao giờ có một tia sáng haha vì sao mà mọi người điều hướng đến cô ta tao cũng mang họ lâm tại sao không được như nó"

Y vân điên cuồng gào thét tiêng gói mang đi vang dội" Lâm Y vân đời này ta ngu dại tin hai người nếu trời cao có mắt cho ta trùng sinh quyết không tha cho hai đôi cẩu nam nữ"

Y như cười lạnh nhìn Ý nhiên đang bị Cổ Trùng dài vò"Y như cô mau giao Hai huyễn thú ra"

Dịch phong từ sao đám người hung hẵn đi ra. " huyễn thú sống theo ta chết cũng theo ta đôi cẩu nam nữ đừng mong có"


Ý Như nắm tay Muội Muội Mình cùng nhìn nhau nhảy xuống vách núi" không xong rôi cô ta tự vẩn"

Tiếng Y vân thét lên hai bóng người lao vụt xuống" mẹ nó xuống núi tìm xác"

Dịch phong hậm hực phân phó

-----------------------------------

Dịch bắc*

" Tỷ Tỷ tỉnh lại đi"

Lục Y nhiên khẽ vỗ má chị Mình. "ưm..

ưm"

lục Như ca mở mắt ra nhìn xung quanh đầy mùi ẩm móc lại nghĩ Tử vẫn không thành lại bị bắt về vội vàng sờ miếng ngọc trên cổ vẫn còn.

"Tỷ chúng ta xuyên vệt rồi"

Y nhiên cở trói cho chị mình phủi bụi trên người nhìn cách ăn mặc chắc con nhà quyền quý.

"Tìm cách thoát khỏi đây"

Như ca không nói hai lời nắm tay em gái mình nhẹ như tên lao ra cửa sổ Típ đất an toàn.

"Tỷ có thông tin về hai thân xác này rồi, Lục như ca và Lục Y Nhiên là tỷ muội bị Di nượng dụ dỗ lừa đến đây thà chết không chịu vào lầu xanh do duyên phận hai tỷ muội ta lại xuyên vào đây"


Y nhiên balo bôla một hồi, Như ca nhìn lên trời"Em xem đó là huyễn thú lv10 phải không"

"À đúng rồi ý mà nhìn quen nha"

Y nhiên gãi đầu Như ca không nhanh không chậm nói"đi thôi tam muội sắp đến thăm ta"

Hai người vận công lao vụt lên trời sanh Y nhiên Vốn thân thể khỏe mạnh nên vận công là chuyện dễ nhưng như ca vôn sinh non công lực của Ý như qua lớn nên chưa thích họp cần một giấc ngủ.

Hai chị em mò về phủ đã tối Đèn duốt sáng trưng "Lục nhi hai tỷ tỷ con đâu" Lục vương đập mạnh bàn Lục Nhi rúm người lại khóc thút thích"Phụ thân con không biết trong lúc dạo phố thì lạc mất hai tỷ ấy huhu."

Y nhiên từ ngoài đi vào nghe vậy bật cười"Phụ thân Chỉ là do tỷ muội con ham chơi lạt mất Tam muội"

Lục Nhi thấy hai người đứng sờ sờ đó Tim muốn đứng luôn mẹ con trần thị mặt này xanh mét.

Lục vương nhìn con gái bình yên vô sự thật sự muốn khóc, vộ vã chạy lại ôm hai bảo bối vào lòng vỗ về"Hai đứa dọa phụ thân chết khiếp lần sao đừng như vậy nữa nếu không mẹ con sẽ oán phụ thân"

Như ca nhìn chăm vào cái người mà sao này cô gọi là cha cô lại ganh tị với như ca tại sao cô vốn không có gì nổi bật sao được Phụ thân hết mực sủng ái, còn cô vừa sinh ra năng lực hơn người lại phải bỏ mạng ở vực sâu.


"Phụ thân người thiên vị nha con cũng bị thương nè"

Y nhiên bất dác muốn làm nũng lục vương bật cười"Nha đầu này nay lại làm nũng thật không giống thường ngày"

Y nhiên lại lanh chanh nói"Chứ không phải Phụ thân luôn sủng ái chị con hơn sao"

Như ca gõ lên đầu Y nhiên một cái " Nha đầu yên lặng một chút"

Y nhiên bất mãn bĩu môi"phụ thân tỷ ức hiếp con"

"Nào hai đứa mới về nghĩ ngơ sớm ngày mà trong cung mở yến tiệt phụ thân muốn dẫn Như ca đi tỷ tỷ con đã 15 rồi cần mối hôn sự"

Như ca nghe vậy biểu tình trên mặc hơi rúc lại rồi cáo lui về phòng.

Nhìn ba cha con họ Trần Thị muốn phun lửa uất giận nhìn lục vương


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận