Đám Cưới Hào Môn



""/ Cô có ý gì!

“Mở giúp em với.” Hà Mộc An ngẩng đầu lên khỏi máy vi tính, nằm ngửa trên giường nhìn cô, sau đó lại tiếp tục nhìn vào máy tính

“Nhanh lên, em muốn đi tắm, để bị gỉ ố sẽ không đẹp nữa.”

“Anh nghĩ cho kỹ nhé, cái này là anh tặng, nếu bị hỏng thì người xót là anh.”

“Này, anh không lo thật à! Không đáng tiền thì sao chứ, cũng là anh tặng em, nói cho cùng nó cũng là lòng thành của anh, anh cứ như vậy mà chà đạp tình cảm của anh dành cho em sao.”

“Anh trả lời một tiếng sẽ chết sao!” Hạ Diệu Diệu không nản chí cố gắng tháo nó ra, cuối cùng đá thành giường vài cái, nhìn anh trốn trong giường giả chết! Thôi vậy, cô xoay3người đi vào nhà tắm, ổ thì cho ổ, lại không phải dùng tiền của cô mua.

Vương Tịnh Kỳ không ngờ rằng bản thân không thể tháo nó ra được, trong trường hợp này, trước mặt nhiều người như vậy, vậy mà lại không tháo được chiếc vòng ra

Vương Tịnh Kỳ đối mặt với các loại ánh nhìn của mọi người xung quanh, cảm thấy tình cảnh lúc này còn chật vật hơn cả năm đó cô ta rời bỏ nơi đây ra nước ngoài: Sao có thể như vậy, sao lại tháo không ra?

Hạ Diệu Diệu cúi đầu, ánh mắt vô cùng tĩnh lặng nhìn cô ta, giống như đang suy nghĩ điều gì.

Vương Niệm Tư vô cùng luyến tiếc nhìn Vương Tịnh Kỳ, tiếp tục nói: “Thật sự là không tháo ra được hay là không muốn0tháo? Không muốn cũng không được, đúng rồi nha.” Vừa nói cô vừa quay qua Diệu Diệu: “Năm đó tớ thích chiếc vòng này như vậy cậu cũng không nỡ cho tớ, cứ nói nó là món đồ bản thân yêu quý nhất, bây giờ nó lại đeo trên tay người khác, cậu suy nghĩ cho kỹ xem phải giải thích với tớ thế nào?”

Hạ Diệu Diệu cố nặn ra một nụ cười: Tiết tấu hình như có gì đó sai sai.

“Lúc nãy tớ còn tưởng là do tớ hoa mắt, không ngờ thật sự là của cậu.” Hạ Diệu Diệu lúc này mới hiểu: Không cần cô nói, Niệm Tư cũng có thể một mình diễn tiếp.

Vương Tịnh Kỳ không thèm nhìn Vương Niệm Tư, Vương Niệm Tư muốn gây sự với cô ta! Ý tử trong lời5nói của Vương Niệm Tư rất rõ ràng, món đồ mà người ta quý trọng đến nỗi không cho người khác xem, bây giờ lại đang đeo trên tay cô ta, hành vi như vậy là thế nào, cô ta lại còn không tháo được nó ra.

Cao Quân Dao cũng phát hiện thấy tình hình xung quanh không đúng, chị Tịnh Kỳ bị xem thường đến không nói nên lời, những người xung quanh lại xì xầm to nhỏ với nhau, dường như chỉ trong chốc lát, tất cả thiện ý của bọn họ ban nãy đều biến thành ác ý.

Cao Quân Dao rất muốn hét lớn lên: Cô ta nói là bạn trai cũ tặng thì là bạn trai cũ tặng sao, rõ ràng là của anh trai cô! Nhà họ Cao cô ta sao lại không mua4nổi! Nhà họ Cao bọn họ có cái gì mà mua không nổi, rõ ràng là Hạ Diệu Diệu đang nói dối gạt người! Rất hiển nhiên, đám đông vây quanh ở đây đều là các quý phu nhân rảnh rỗi đang xem náo nhiệt, có người thì nghiêng về phía nhà họ Cao, hoặc là những người sống dựa vào nhà họ Cao

Nên bọn họ đứng trên lập trường của mình nói giúp cho Cao Quân Dao: “Niệm Tư tiểu thư nói quá rồi, tôi thừa nhận là chiếc vòng tay này rất đẹp, nhưng nói nhà họ Cao mua không nổi thì có hơi quá.” “Đúng đó.” “Đúng thế.”

Trong đám người có hai ba người nói phụ hoạ theo, đều cho rằng những gì mình nói đều là sự thật

Vương Tịnh Kỳ chỉ muốn trong tình huống9vẫn còn khống chế được cục diện mà tháo chiếc vòng ra, trả cho Hạ Diệu Diệu đang đứng trước mặt, ít nhất có thể giữ lại được tôn nghiêm cuối cùng, nhưng cô ta có làm thế nào cũng không tháo ra được, chút nho nhã mà cô ta đang cố duy trì, bây giờ dần dần trở nên thảm hại vô cùng.

Vương Niệm Tư nghe vậy ngược lại cười càng dịu dàng hơn: “Đương nhiên..

không nói quá, bởi vì nếu như không đáng giá thì cổ Vương đây cũng sẽ không đeo trên tay?” “Niệm Tư tiểu thư có ý gì.” Vương Tịnh Kỳ đã bỏ cuộc không cổ tháo chiếc vòng ra nữa: Đúng, chiếc vòng này rất đẹp, hôm nay cô ta đeo nó ra ngoài chính là sơ suất của cô ta.

Nhưng nếu nói nó đáng tiền như vậy thì cô ta không tin, kỹ thuật chế tác của chiếc vòng này rất hiếm thấy, nguyên liệu thiết kế cũng rất phong phú, nên chắc chắn là một sản phẩm được nhiều người yêu thích, nhưng nó có thể đáng giá bao nhiêu? Cho dù là sử dụng những nguyên liệu quý nhất, cộng thêm nó do nhà thết kế quá cô nên có thêm giá trị cổ vật một chút, cùng lắm cũng chỉ đến vài trăm nghìn nhân dân tệ.

Đó là nó được bán cho nhà thiết kế yêu thích nó, còn nếu bán cho người bình thường thì sao, nó còn có giá trị như vậy sao, nhiều nhất cũng chỉ có giá ba triệu tệ hơn, làm sao lại nói quá về giá trị của nó như vậy, không sợ bị méo miệng sao.

Nhưng bây giờ không phải lúc nói những điều này, bây giờ là đồ người người ta đang đeo trên tay cô ta, cô ta cần nhanh chóng giải quyết việc này, Vương Tịnh Kỳ liền khôi phục bình tĩnh, thay đổi ngữ khí nói: “Niệm Tư tiểu thư nói cũng đúng, là do tôi sơ sót, tôi đích thực đã mang nó trên tay, cho dù là người khác tặng hay như thế nào, tôi thật sự rất thích nó, tôi thật có lỗi.”

“Nếu cô Hạ không để bụng, xin cho tôi có cơ hội chuộc lỗi, cô cứ lấy từ trong hộp nữ trang của tôi vài món, tất cả món đồ của tôi cô đều có thể tuỳ ý chọn lựa, xem như đó là lời xin lỗi của tôi.”

Vương Tịnh Kỳ nói dịu dàng.

Những người đứng xung quanh nghe vậy liền không ngừng gật đầu, Vương tiểu thư làm vậy là đúng, chiếc vòng trên tay cô ta đang đeo mặc dù rất tinh xảo, nhưng nó đã đeo trên tay, nhìn rõ ràng chất liệu kích cỡ, Vương tiểu thư lần này đã biểu đạt thành ý của mình, trang sức mà cô ta đem đến chắc chắn không ít, câu đó đã thể hiện rất rõ ràng thành ý của cô ta.

Những người trong ngành đang đứng xung quanh cũng thay đổi cách nhìn đối với Vương Tịnh Kỳ không ít, việc này có thể giải quyết như vậy là tốt nhất, bất luận là cô gái đến kiểm chuyện này là muốn đòi lại đồ của cô ta, hay là trút giận, Vương Tịnh Kỳ cũng đã nhượng bộ, cũng xem như là giữ lại được thể diện.

Hai người họ có thể nói chuyện riêng với nhau, nếu cứ không chịu cho qua như vậy có khi càng làm cho người ta chán ghét.

Vương Niệm Tư nhìn tình hình như vậy làm sao không biết, nhưng nếu như cô để chuyện này kết thúc như vậy chẳng phải có đi lấy lòng người khác nhưng không thành sao, cho dù Hạ Diệu Diệu không trách cô, Hà Mộc An biết được cũng sẽ cho cô biết tay! Cô làm sao có thể để mình rơi vào tình huống như vậy.

Vương Niệm Tư nghe vậy liền cười lạnh, đứng lên phía trước Hạ Diệu Diệu nói: “Tịnh Kỳ tiểu thư thật biết tính toán, dùng món đồ không đáng giá của cô đổi lấy đồ của Diệu Diệu, tính thật là hay.”

Hoàng phu nhân đang đứng trong đám đông bỗng nhìn qua, Vương Niệm Tư hôm nay sao vậy? Với địa vị của Vương Tịnh Kỳ ở OSISI thì đổ của cô ta làm sao không đáng giá, chắc chắn sẽ có một chiếc đẹp như chiếc vòng đó thôi, cô ấy hôm nay có hơi quá đáng rồi.

Vương Niệm Tư không để ý đến ánh mắt những người xung quanh đang nhìn mình: “Tiểu thư Lilsa có phải đã xem qua, nên mới muốn dùng tất cả món đồ mình có đổi lấy nó, Vương tiểu thư không cảm thấy làm như vậy không đúng sao.”

Tất cả món đồ! Vương Niệm Tư có phải là điên rồi không! Hạ Diệu Diệu đột nhiên nghĩ đến điều gì, kinh ngạc nhìn Vương Niệm Tư, cô mặc dù biết được chiếc vòng này Hà Mộc An tặng chắc chắn rất có giá trị, nhưng không thể nào lại có giá trị như vậy, trừ phi nó còn có ý nghĩa khác

Nhưng lại không phải là nhẫn, có thể có ý nghĩa gì khác.

Hạ Diệu Diệu nỗ lực nhớ lại trước đó, nhưng do lâu quá rồi, lúc đó chỉ xem là bình thường nên cũng không quan tâm, nên bây giờ cái gì cũng không nhớ ra.

Vương Tịnh Kỳ nghe vậy liền có một dự cảm không tốt.

Vương Niệm Tư cười nhìn cô ta: “Chẳng lẽ Vương tiểu thư khi đặt nó dưới ánh sáng nhìn thấy chữ khắc trên đó, biết được ý nghĩa của nó, nên mới muốn chiếm lấy nó không chịu trả, chẳng lẽ Vương tiểu thư đây là muốn thực hiện mục đích của mình, muốn thử xem có kết quả hay không? Thậm chí còn muốn lấy đồ của mình để đổi lấy chiếc vòng này?”

Ý nghĩa của chiếc vòng? Chiếc vòng này đại diện cho cái gì? Những người xung quanh liền bàn tán với nhau.

Từ lúc Vương Niệm Tư nói ra câu đó thì không có người nào cho rằng là câu nói phiến diện, ngược lại họ lại nghĩ Vương Niệm Tư hết lần này đến lần khác bất chấp thân phận của mình đứng ở đây, chỉ có thể là do ý nghĩa phía sau chiếc vòng này, những chiếc vòng này đại diện cho cái gì? Lòng hiếu kỳ của đám đông dâng cao, xung quanh ai cũng bàn tán rôm rả, tất cả bàn luận đều xoay quanh ý nghĩa của chiếc vòng đó, với lại vị Vương tiểu thư này vừa về nước lại muốn lấy đồ vật có ý nghĩa đặc biệt như vậy làm gì? Hạ Diệu Diệu cảm thấy bản thân đã bị đẩy ra khỏi sân khấu, nên chỉ đứng ở một bên xem náo nhiệt

Cô nhìn Vương Niệm Tư đang phát huy, không sợ cô ấy làm việc tồi tệ hơn

Chiếc vòng này của Hà Mộc An tặng, nên có thể nó sẽ giúp cho Niệm Tư củng cố vững chắc địa vị của mình

Còn về việc có làm cho Vương Tịnh Kỳ mất mặt hay không, cô..

không quan tâm

“Vương tiểu thư, tôi đây rất kính trọng cha của cô, nên cô đừng ở đó ăn nói lung tung!” Vương Tịnh Kỳ biết vào lúc này nếu tỏ ra yếu thế sẽ càng làm cho bản thân bị động hơn, đối phương rõ ràng không muốn tha cho cô: “Đồ tôi đã đeo là tôi không đúng, nhưng tôi không biết nó là của cô Hạ, tôi chỉ là nhận lấy món đồ bạn tặng cho, đây cũng xem như là người không biết không có tội.”

Vương Niệm Tư lắc đầu: “Cái khác thì được, nhưng việc này nếu nhà thiết kế Vương đây nói không biết đương nhiên không được, Vương tiểu thư là người trong ngành, tôi không tin, Vương tiểu thư nhìn thiết kế lại không đoán ra được xuất thân của nó; trên bề mặt có nhiều vết tích cũ, chứng tỏ nó là vật có chủ có đúng không? Nếu hai điểm này không đủ chứng minh ý muốn “ăn trộm” của Vương tiểu thư đây, vậy thì, lúc để nó dưới ánh sáng thích hợp, phía cạnh bên của nó sẽ hiện ra một chữ Hà, kể sát bên chữ Hà là logo của Tập đoàn Hoà Mộc, còn chính giữa chữ Diệu chính là hình một chiếc chìa khoá, hình này dưới góc độ ánh sáng khác sẽ hiện ra, Vương tiểu thư thân là người trong ngành, dám nói bản thân không có lòng riêng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui