Đón chào Mặc Quân là gương mặt tươi cười vui vẻ của Tô Yên.
Người khác nhìn vào còn tưởng đây là một cặp thanh mai trúc mã đã có hôn ước từ bé.
Tô Yên xinh đẹp nhìn anh bằng đôi mắc dịu dàng quan tâm.
Tô Yên: "Làm việc suốt 5 tiếng chắc anh mệt rồi.
Em có mua bánh cho anh này, mau lại đây ngồi đi."
Mặc Quân không nói gì.
Anh đi đến ngồi lên chiếc ghế đối diện với cô rồi nở nụ cười không mấy thật lòng.
Mặc Quân: "Lát nữa anh sẽ ăn, em đến đây có chuyện gì sao?"
Tô Yên: "Em nhớ anh nên đến đây.
Chẳng lẽ có chuyện gì thì mới được tìm anh sao?".
Cô làm ra vẻ giận dỗi.
•
Mặc Quân: "Không có."
Tô Yên liếc nhìn Hàn Tuyết đừng cạnh Mặc Quân ra vẻ khó nói.
Anh liền hiểu ý hất tay cho thư ký Tuyết rời đi.
Cô càng nhìn càng thấy Hàn Tuyết không thuận mắt.
Tô Yên: "'Cô ta sẽ là mối họa sau này, phải diệt trừ sớm.
Nhưng trước hết phải theo kế hoạch đã."
Tô Yên ấp ủng mở miệng: "Anh Quân...thật ra em...cũng có chuyện muốn nhờ anh.
Sẽ...không phiền anh chứ?"
Mặc Quân cười thầm.
Vừa nãy chối cãi bây giờ lại nhờ vả? Này chẳng phải là giấu đầu hở đuổi sao?
Mặc Quân cười mỉm: "Không phiền."
Tô Yên: "Anh Quân, anh cũng biết Tô Gia đang trên bờ vực phá sản.
Tuy đã được Cố Gia giúp đỡ nhưng cũng chỉ là phần nào.
Bây giờ em đang có một dự án chắc chẳn sau này sẽ rất phát triển, anh là bạn thân của Cổ Thượng Phong có thể giúp em để cử dự án này không?"'
Thấy Mặc Quân nhìn về hướng cửa sổ.
Tô Yên biết anh không quan tâm mấy đến lời nói của mình.
Cố liền cắn răng dùng chiêu bài cũ.
Tô Yên: "Anh Quân...em biết nhờ vả bạn trai mới quen như vậy là không tốt.
Nhưng em muốn chúng ta quen nhau là xứng đôi vừa lứa.
Em không muốn con chúng mình sau này nghe nhiều lười dị nghị phía bên nhà ngoại.".
Cô cuối đầu dường như rất buồn bã, tủi thân.
Mặc Quân vẫn không nhìn cô.
Một tay để lên đùi, một tay chống cằm gõ gõ lên má suy nghĩ gì đó.
Cuối cùng không cảm xúc mà đáp lời.
Mặc Quân: "Được."
Cố Thượng Lâm: "Vậy nên cậu muốn nói là dù biết cô ta lợi dụng mình nhưng cậu vẫn muốn làm theo?"
Mặc Quân nhún vai: "Đúng vậy.
Vui mà.
Với cả dù sao nó cũng không ảnh hưởng đến tôi.
Cứ coi như là đang đánh một ván cờ đi.
Chưa biết được ai là gà ai là thóc đâu."
Cố Thượng Lâm: "Đúng là điên."
Mặc Quân nghe mắng liền mỉm cười: "Đồ điên mới chơi được với hai kẻ quái dị các cậu."
Cố Thượng Lâm: "Cút!"
Mặc Quần: "Khà khà.
Đừng như vậy chứ.
Tôi chỉ là kiếm thú vui cho cậu thôi mà."
Cố Thượng Lâm: "Thú vui của cậu là đem phiền phức đến cho vợ tôi?"
Mặc Quân nhìn Tô An đang ngoan ngoãn nằm ngủ say trong lòng Cố Thượng Lâm liền không khỏi ghen tị.
Tại sao anh và hắn cùng xông pha giang hồ nhiều năm như vậy nhưng hắn lại có phúc cưới được một cậu Omega xinh đẹp như thể chứ.
Đứng là giận thật đấy.
Mặc Quân vờ như giận dổi, anh quay mặt sang một bên nói: "Hừ, đúng là có sắc bỏ bạn mà.
Cũng không nề tình tôi và cậu ăn ở cùng nhau lâu như thế, chưa gì cưới vợ liền quên tôi là bạn."
Cố Thượng Lâm cảm thấy rùng mình trước lời nói của Mặc Quân.
Hắn bày ra vẻ mặt ghê tởm một cách rõ ràng.
Cố Thượng Lâm: "Tớm muốn chết.
Đừng nói những lời ghê tởm đó trước mặt bé yêu nhà tôi.
Cậu còn không mau biến? Tôi không nghĩ cậu còn giữ được cái mạng nếu còn ngồi ở đây lâu thêm nữa đâu."
Mặc Quân: "Biết rồi mà."
Cố Thượng Lâm: "Có động tĩnh gì thì báo cho tôi." Khựng lại một chút rồi hắn nói tiếp.
"Tôi sắp phải trở về rồi.
Tôi cảm nhận được tên Thượng Phong kia không có tình cảm với An An, nhờ cậu để ý em ấy hộ tôi mộ chút.
Đừng để em ấy chịu khổ."
Mac Quan liec nhin lai dang sau, sau d6 chong hai tay ra sau dau ma budc den cia.
Mặc Quân: "Biết rồi.
Nhưng cũng không thể xía vào quá nhiều.
Chuyện của hai cậu, Mặc Quân tôi quản không nổi."
CE Thuong Lam gat dau roi nhin xuong T6 An: "Dudc."