Du Thanh Vi tiễn chủ nhà ra cổng tiểu khu rồi quay về nhà, nàng dùng túi vải bố chống thấm bọc bộ hài cốt lại đặt lên xe, gọi Lộ Vô Quy: "Tiểu muộn ngốc, đi với chị ra ngoài một chuyến."
Lộ Vô Quy hỏi: "Chị muốn đi siêu độ rồi chôn cất tay đạo sĩ giả này à?"
Du Thanh Vi "ừm" một tiếng, nắm tay kéo Lộ Vô Quy lên xe.
Nàng lái xe ra khỏi tiểu khu mới quay sang nói với Lộ Vô Quy: "Tiểu muộn ngốc, em nhìn thử xem có ai theo dõi chúng ta không?"
Lộ Vô Quy cẩn thận xem xét xung quanh: "Không có."
Du Thanh Vi lái xe một đoạn khá xa mới tấp xe vào vỉa hè, gọi điện thoại cho Hạ Nhan Hi, Quý Lưu Quân, Yến Thính Vũ, Trần Vũ, Giang Vũ Hiên, Đông Lai tiên sinh, Cẩm Trần đạo trưởng, Dực Di đại sư, hẹn bọn họ đến Thính Vũ Lâu uống trà.
Nàng lại gọi một cuộc cho Kim Sa, kêu các nàng ấy đến Thính Vũ Lâu.
Dàn xếp xong xuôi hết, nàng mới lái xe thẳng đến Thính Vũ Lâu.
Thời điểm nàng đến Thính Vũ Lâu, đúng vào lúc giữa trưa mặt trời chói chang nhất.
Du Thanh Vi bước xuống xe, mở chiếc ô đã được trấn bùa giúp Lộ Vô Quy che khuất ánh mặt trời.
Một tay nàng cầm dù cho Lộ Vô Quy, một tay cầm túi vải bố chứa bộ hài cốt nhanh chóng bước vào phòng nghị sự bên trong Thính Vũ Lâu.
Lúc nàng đến thì Yến Thính Vũ, Hạ Nhan Hi, Quý Lưu Quân, Trần Vũ, Giang Vũ Hiên, Dực Di đại sư đều đã tới, Cẩm Trần đạo trưởng do ở Thượng Thanh Cung có chút xa nội thành nên còn chưa tới nơi.
Yến Thính Vũ ngồi trên ghế sofa, cười liếc Du Thanh Vi, nói: "Du đại đương gia, có chuyện gì khiến cho em hốt hoảng sốt ruột gọi mọi người đến Hiệp Hội vậy?"
Du Thanh Vi bước vào phòng nghị sự, đem bộ hài cốt đặt lên trên bàn, nàng mở túi vải bố để lộ ra bộ hài cốt trắng hếu cho mọi người nhìn.
Nàng nói: "Vừa mới chết, lúc tôi ngủ dậy thì người này còn đang tung tăng nhảy nhót làm phép lừa tiền, chỉ trong chớp mắt liền thành một bộ xương như vầy, da thịt và nội tạng đều không còn."
Biểu tình của mọi người nháy mắt trở nên ngưng trọng, sôi nổi đứng dậy đi đến kiểm tra bộ hài cốt.
Yến Thính Vũ cầm lấy một cây xương đùi bẻ thử.
"Răng rắc" một tiếng xương đùi liền biến thành mảnh vụn.
Nàng ta dùng đồng dạng phương pháp bẻ thử một đoạn xương sống, xương sống cũng vỡ vụn y hệt như vậy.
Nàng ta kết luận: "Cốt tủy đều đã bị hút sạch." Yến Thính Vũ nhìn về phía Du Thanh Vi, hỏi: "Đám gia hỏa vừa mới dọn tới cách vách nhà em gây ra à?"
Du Thanh Vi gật đầu, đáp: "Quỷ Quốc nữ vương, Quỷ Yêu có mười hai tinh huyết.
Nàng ta mang theo mười bảy Quỷ Yêu làm tùy tùng, trong đó có một tên gọi là A Hàn có thực lực mạnh nhất, hắn là đội trưởng của nhóm tùy tùng."
Yến Thính Vũ nhếch miệng, hỏi: "Là do Tiểu Lộ đại sư bán Quỷ Đế sắc lệnh đưa tới?"
Du Thanh Vi giật mình, ngay sau đó gật đầu, nói: "Có thể nói là như vậy."
Trần Vũ suy tư, nhẹ nhàng gõ gõ bàn, nói: "Những đại quỷ này ăn người? Ăn người sống?"
Du Thanh Vi đáp: "Xác thực mà nói, toàn bộ Quỷ Quốc đều ăn người." Nàng đem tin tức mà Tiết Nguyên Kiền nghe được từ phía Thành Hoàng nói cho mọi người ở đây biết, bao gồm cả mục đích mà Quỷ Quốc nữ vương đến tìm Lộ Vô Quy.
Yến Thính Vũ hồ nghi nhìn Du Thanh Vi: "Ý của em là em lo lắng nếu Lộ Vô Quy đi đến Quỷ Quốc khai quang tượng cho Quỷ Đế, thì Quỷ Đế sẽ lấy Quỷ Quốc làm nơi dừng chân, còn Quỷ Quốc có chỗ dựa là Quỷ Đế, sau đó cấu kết với Thành Hoàng ở Âm Ty chiếm cứ đường Âm, đem tất cả âm hồn quỷ vật ở đường Âm và người sống ở địa giới dương gian đưa đến Quỷ Quốc?"
Du Thanh Vi đáp: "Vô cùng có khả năng như vậy."
Quý Lưu Quân hỏi Lộ Vô Quy: "Tiểu Lộ, em có ý kiến gì không?"
Lộ Vô Quy đáp: "Tôi sẽ không đi Quỷ Quốc."
Quý Lưu Quân lại hỏi: "Nhưng nếu Quỷ Quốc nữ vương mạnh mẽ bắt em đi thì sao?"
Lộ Vô Quy nhìn Du Thanh Vi, cô trầm mặc một lúc lâu mới đáp lại: "Tôi không biết, nhưng tôi không thể lập tượng cho Quỷ Đế được.
Tôi mơ hồ cảm thấy nếu tôi làm như vậy sẽ hại chết rất nhiều người, sau này....!tôi cũng chỉ có thể đi Quỷ Giới, không thể nào ở lại địa giới dương gian được nữa, tôi không muốn rời xa Du Thanh Vi, chúng tôi chỉ vừa mới động...." Cô còn chưa nói xong đã bị Du Thanh Vi tay lanh mắt lẹ bưng kín miệng.
Lộ Vô Quy sửng sốt, chớp chớp mắt, đem câu nói còn chưa nói xong nuốt vào bụng.
Du Thanh Vi cảnh cáo liếc Lộ Vô Quy, nàng giơ giơ quạt xếp trong tay làm bộ muốn đánh người, hai bên tai đều đỏ ửng.
Quý Lưu Quân xấu xa dài giọng trêu ghẹo: "Còn không phải là động phòng sao! Chúc mừng nha!"
Du Thanh Vi cả giận: "Có nói chính sự hay không hả?"
Quý Lưu Quân đáp: "Có cái gì mà nói nữa? Đây là địa giới dương gian, quỷ vật ở Âm Phủ đến dương gian ăn người sống thì chỉ có hai con đường để đi thôi, một là diệt bọn chúng! Hai là đánh cho bọn chúng đến từ chỗ nào thì cút về chỗ đó!" Nàng nhìn về phía Yến Thính Vũ và Trần Vũ, hỏi: "Các người nói có phải hay không?"
Yến Thính Vũ cho Quý Lưu Quân một cái xem thường, đáp: "Cô là hội trưởng, nghe cô."
Trần Vũ lên tiếng: "Vậy tiêu diệt hay là đánh đuổi đi? Là trực tiếp đánh hay vẫn là báo trước đánh sau?"
Kim Sa mang theo Mục Mộ và Cửu Nguyệt chạy tới.
Kim Sa vừa bước vào cửa liền hỏi: "Bà chủ, có phải cô và đám gia hỏa đến từ Quỷ Quốc kia đối đầu với nhau không?"
Du Thanh Vi gật đầu, nói: "Sáng nay thiếu chút nữa liền đánh nhau rồi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tâm Niệm Em Đã Lâu
2. Ký Ức Độc Quyền
3. Lương Ngôn Tả Ý
4. Chàng Mù Hóa Ra Em Thật Yêu Anh
=====================================
Bất quá lúc đó hai bên đều có băn khoăn, cuối cùng mới không động thủ.
Tôi đoán chừng sau cuộc xung đột sáng nay, nếu chúng ta không chủ động làm gì đó thì tối nay Quỷ Quốc nữ vương cũng sẽ có động tác thôi."
Quý Lưu Quân do dự một chút, nhưng nhanh chóng ra quyết định.
Nàng nói: "Được rồi, chuyện này sớm không đến thì muộn cũng đến thôi, trong lúc chờ đợi Cẩm Trần đạo trưởng đến thì chúng ta ăn cơm trưa trước đi." Nàng nói với Trần Vũ: "Trần Phó hội trưởng, anh xem chuẩn bị vật tư sẵn sàng."
Trần Vũ gật đầu đồng ý: "Đưa cho tôi danh sách chi phí và yêu cầu nhân thủ, tôi sẽ lập tức an bài."
Quý Lưu Quân gật đầu, quay sang nói với Yến Thính Vũ: "Yến Phó hội trưởng, cô an bài nhân thủ phong tỏa tiểu khu, đừng để cho người ở xung quanh và nhà cửa bị ảnh hưởng, cũng đừng để cho đám đại quỷ kia chạy thoát." Nàng nhìn về phía Đông Lai tiên sinh: "Đông Lai thúc, vòng vây bên ngoài giao cho thúc và Thính Vũ, không thành vấn đề chứ?"
Đông Lai tiên sinh gật đầu, đáp: "Cứ yên tâm."
Quý Lưu Quân lại nhìn về phía Yến Thính Vũ.
Yến Thính Vũ nhướng mày, đáp: "Sẽ không để chúng thoát."
Quý Lưu Quân nói: "Được rồi! Yến Phó hội trưởng, cô an bài nhân thủ bao vây bên ngoài xong, chờ Thanh Sơn đạo trưởng tới thì giao lại cho ông ấy.
Cô sẽ là chủ lực cùng chúng tôi đi gặp Quỷ Quốc nữ vương." Nàng nói xong, điểm danh lại một lần nữa những người sẽ đi theo đội chủ lực chặn đánh Quỷ Quốc nữ vương rồi nói: "Những người tôi vừa điểm tên sẽ là đội chủ lực, ai có dị nghị thì hiện tại nói ra."
Mọi người suy xét chuyện phân bố nhân thủ, cảm thấy không có vấn đề gì liền đồng ý.
Quý Lưu Quân tiếp tục an bài chuyện tấn công như thế nào, làm sao để chia cắt Quỷ Quốc nữ vương ra khỏi đám tùy tùng, nàng hỏi: "Có ai có ý kiến gì không?"
Mọi người lại tiếp tục suy xét, cảm thấy có thể liền gật đầu đồng ý.
Quý Lưu Quân nói: "Xong! Chút nữa cứ theo kế hoạch mà làm, nếu như tình huống có biến thì hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Hiện tại ăn cơm thôi."
Du Thanh Vi vốn nhìn quen tác phong thích dây dưa đánh Thái Cực của mấy người trong Hiệp Hội, đột nhiên hiện tại nhìn thấy Hiệp Hội dùng phương pháp sấm rền gió cuốn như vậy, có chút khiếp sợ sững sờ.
Nàng ngơ ngác nhìn Quý Lưu Quân, thầm nghĩ: "Quý Lưu Quân lên làm Hội trưởng lúc nào ấy nhỉ?" Trước đó không lâu nàng còn nghe nói Hiệp Hội đang kêu báo danh ứng tuyển Hội trưởng và Phó hội trưởng, Hạ Nhan Hi lúc đó còn hỏi nàng muốn ủng hộ ai làm Hội trưởng, ai làm Hội phó và quản lý này nọ, thế mà bây giờ đã tuyển xong rồi? Hiệp Hội khi nào thay đổi tác phong a?
Trong lúc Du Thanh Vi còn đang thất thần, Hiệp Hội đã tan họp.
Quý Lưu Quân phất tay kêu người đưa bộ hài cốt đi an táng.
Hạ Nhan Hi nhìn vẻ mặt phát ngốc, trong mắt còn mang theo khiếp sợ của Du Thanh Vi, kéo kéo cánh tay nàng, nói: "Đi thôi, ăn cơm trưa trước đã."
Lộ Vô Quy tiến lên, đem tay Hạ Nhan Hi đang vòng lấy tay Du Thanh Vi tách ra, cô ôm lấy tay Du Thanh Vi rồi nói với Hạ Nhan Hi: "Của tôi."
Hạ Nhan Hi: "...." Nàng nhìn nhìn Lộ Vô Quy rồi yên lặng dịch đến bên kia của Du Thanh Vi, nói: "Em không quản nhà em à?"
Du Thanh Vi phục hồi lại tinh thần, nói thầm trong bụng: "Tôi còn bị khi dễ sắp chết, quản như thế nào mà quản!" Nàng đánh trống lảng sang chuyện khác: "Hiệp Hội tuyển cử xong hết rồi à? Ý của tôi là việc tuyển Hội trưởng và Phó hội trưởng ấy."
Hạ Nhan Hi nói: "Lúc trước Hiệp Hội tổn thất thảm trọng, mấy lão gia tử đều lui về nghỉ hưu nhường lại vị trí của mình, mọi người dựa vào việc bỏ phiếu để tuyển cử nên rất nhanh liền xong rồi." Nàng đi ở phía sau cùng, liếc mắt nhìn mọi người đang đi về phía nhà ăn, nhỏ giọng nói: "Quý Lưu Quân có cửu vĩ hồ yêu Vị Tầm chống lưng, Yến Thính Vũ thì có lực lượng của thi yêu, ai dám tranh chức Hội trưởng với hai người đó chứ? Tôi bỏ phiếu cho Quý Lưu Quân, Trần Vũ, Giang Vũ Hiên bọn họ cũng bỏ phiếu cho Quý Lưu Quân, cho nên vị trí Hội trưởng thuộc về Quý Lưu Quân.
Yến Thính Vũ thì ngồi xuống vị trí Phó hội trưởng.
Thanh Sơn đạo trưởng cũng lui khỏi vị trí, Đạo Tử Đường do Yến Thính Vũ tiếp nhận.
Bên phía Trần Vũ thì anh ta đã thương lượng với Giang Vũ Hiên, để Giang Vũ Hiên bỏ phiếu cho anh ta ngồi vào chức Phó hội trưởng." Nàng vừa nói chuyện vừa kéo Du Thanh Vi đi về phía nhà ăn.
Du Thanh Vi nhìn Hạ Nhan Hi, hỏi: "Còn chị thì sao?"
Hạ Nhan Hi đáp: "Có ba chị em Kim Sa làm cố vấn cao cấp cho tôi, tôi cũng vớt được một vị trí tương đương với chức Phó hội trưởng, nhưng chủ yếu chỉ là quản lý hội viên Hiệp Hội này nọ, nhàn nhã lắm."
Du Thanh Vi nghĩ nghĩ, hỏi: "Thượng Thanh Cung bên kia sẽ không rút lui khỏi Hiệp Hội chứ?"
Hạ Nhan Hi đáp: "Tất nhiên là không.
Thượng Thanh Cung bên kia nghe nói Cẩm Trần đạo trưởng chuẩn bị lui xuống, để cho Thanh Sơn đạo trưởng trở về tiếp quản Thượng Thanh Cung.
Còn đại diện của Thương Thanh Cung ở Hiệp Hội sẽ do Ngô Hiểu Ngôn phụ trách, Ngô Hiểu Ngôn hiện tại cũng là một vị quản lý.
Lúc trước có sáu vị trí quản lý, nhưng hiện tại chỉ còn ba cái."
Bởi vì buổi chiều có hành động cho nên cơm trưa mọi người vội vã ăn xong liền ai làm việc người nấy.
Vừa xong cơm trưa, Loạn Hoài và Khôi Tử Tuyển cũng tới.
Du Thanh Vi nhìn thấy hai cô ả, cũng rất là ngoài ý muốn.
Rốt cuộc hai cô ả đã nhậm chức ở miếu Thành Hoàng, là quan sai của Âm Ty, Thành Hoàng và Quỷ Quốc nữ vương đều nghe lệnh Quỷ Đế, chuyện này, Thành Hoàng không nhúng tay giúp đỡ bên kia đã là giúp các nàng một đại ân rồi.
Nàng quyết định chủ động tấn công vào ban ngày cũng có một phần là để tránh đi Thành Hoàng.
Du Thanh Vi ngạc nhiên hỏi hai cô ả: "Hai người giúp chúng tôi đối phó với Quỷ Quốc nữ vương, không sợ đắc tội với Quỷ Đế à?"
Khôi Tử Tuyển đáp: "Trở mặt với Quỷ Đế, hai người chúng tôi chưa chắc sẽ chết.
Nhưng ở địa giới này, bị cô và người của Hiệp Hội Dân Gian Tông Giáo liên thủ thanh toán thì mạng nhỏ của chúng tôi sẽ thực sự toi a.
Đêm qua Thành Hoàng gia có nói, ông ấy không thể động thủ, các người xây miếu cho ông ấy, ông ấy rất cảm kích, cho nên ông ấy sẽ không nhúng tay giúp bên nào cả."
Du Thanh Vi gật đầu, nói: "Cảm ơn."
Loạn Hoài lên tiếng: "Hiệp Hội Yêu Linh bên này, dám chính diện giao chiến với Quỷ Quốc nữ vương cũng chỉ có mấy người chúng tôi thôi, mấy tiểu Yêu Linh kia không có khả năng đánh lại."
Du Thanh Vi nói: "Các người có thể tới giúp đã là rất tốt rồi." Nàng vừa nói xong, nhìn thấy Cẩm Trần đạo trưởng râu tóc bạc phơ đang dẫn dắt người của Thượng Thanh Cung đi đến, vội vàng đứng dậy tiếp đón.
Khôi Tử Tuyển ngồi dựa lưng vào ghế.
Ả đánh giá phòng nghị sự của Hiệp Hội Dân Gian Tông Giáo một vòng, quay sang nói với Loạn Hoài: "Trước kia ta không bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày chúng ta liên thủ với người của Hiệp Hội Dân Gian Tông Giáo nha."
Loạn Hoài rất là điềm tĩnh đáp lại: "Thế sự khó liệu."
Đợi đến khi nhân thủ tề tựu đủ, mọi người lên xe đi về phía Du gia.
Du Thanh Vi ngồi trên xe, nhìn mọi người trật tự leo lên xe bus do Hiệp Hội an bài, có chút hoảng hốt.
Nàng thật sự không nghĩ tới lần này Hiệp Hội sẽ hành động nhanh gọn dứt khoát như thế, tới Khôi Tử Tuyển và ba chị em Kim Sa cũng đến rất nhanh, vì không lường trước được nên nàng chưa kịp kêu ba người quỷ đạo trở về, lên xe rồi nàng mới nhớ tới việc gọi điện thoại báo cho Tiết Nguyên Kiền và hai cha con Long sư thúc.
Nàng nhờ bọn họ đi đón ba người quỷ đạo rồi tắt điện thoại, quay sang hỏi ba chị em Kim Sa đang ngồi ở băng ghế phía sau: "Như thế nào mà lần này mọi người lại phản ứng nhanh như vậy, giống như đã thương lượng trước."
Kim Sa đáp: "Ngay buổi tối Quỷ Quốc nữ vương dọn đến ở cách vách nhà bà chủ thì chúng tôi đã thu được tin tức rồi, Đường Viễn còn cố ý đến tìm chúng tôi, sau đó đi tìm Hạ Nhan Hi để nhờ cô ấy thông báo cho bên Hiệp Hội."
Du Thanh Vi ngẩn người, một lúc sau mới bật cười, nói: "Lần này không ngờ mọi người lại có thể đoàn kết như vậy."
Kim Sa nói: "Nếu để cho Quỷ Quốc nữ vương đứng vững gót chân ở địa giới này, thì về sau chúng ta còn có thể làm được gì nữa!"
Du Thanh Vi im lặng..