Dâm xảo tập

Ở phía dưới cánh hoa và rừng rậm còn có một cái động, hắn vẫn chưa từng thử nơi này. Trước kia vì chưa thuần thục chuyện tình dục nên tự nhiên cũng không có thử. Nghe nói chỗ kia cực kỳ chật chội, còn khoan khoái hơn so với nữ tử còn trinh tiết.
 
Liễu Đường đã tiết một lần, cơ thể nàng ấy đã thả lỏng và mềm mại hơn rất nhiều, có lẽ thử chút cũng không sao. Hắn híp mắt nhìn nàng ấy, nói:
 
"Ừm... Đường Nhi của trẫm... rất ngọt ngào... lúc này đã tin tưởng trẫm chưa?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Ưm... Đường Nhi còn có thể tin ai... ngoài Hoàng Thượng..."
 
"Nếu đã tin trẫm, vậy trẫm sẽ cho nàng càng vui vẻ hơn..."
 
Nàng ấy vẫn còn đang nghẹn ngào nức nở nên không nghe rõ được "vui vẻ hơn" mà hắn nói là gì. Bất thình lình, hắn nâng hai cặp đùi trắng thon thả của nàng ấy lên vai, hắn thay đổi góc độ và đâm vào càng lúc càng sâu, càng ngày càng đau nhói. Dưới thế công mãnh liệt, đương nhiên nàng ấy đã không nhận ra ngón tay của hắn đã đảo quanh ở cửa động phía dưới.
 
Cho nên khi hắn đâm vào bất ngờ, thử nghĩ xem nàng ấy kinh ngạc đến thế nào.
 

"A a a a a!" Nàng ấy thét chói tai! Cả người chao đảo như cá vẫy nước, bụng dưới thít chặt, hang động cũng siết chặt theo.
 
Ôi, hóa ra lại kỳ diệu như vậy! Hắn thầm cảm thán, động tác ra vào dưới hông chậm lại, nhưng mỗi một cú thúc lại càng sâu hơn. Nếu sức nhẫn nại của hắn không đủ mạnh ắt hẳn đã tiết ra rồi.
 
Thân thể nữ tử là vật tươi đẹp tuyệt vời nhất thế gian!
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đột nhiên, Liễu Đường lại bị ôm lấy, bị hắn lật úp và gập người lại. Chiếc eo thon này dường như không có khuyết điểm, ánh trăng chiếu rọi, bắt đầu từ phần lưng nhỏ nhắn chiếu đến nơi thắt lưng trơn nhẵn, cuối cùng chiếu đến bờ mông tròn trịa đầy đặn. Nó mẫu mực hơn rất nhiều so với những sách vẽ trên thế gian này, quả là một vẻ đẹp tuyệt trần.
 
Chân hắn áp với chân Liễu Đường nhích đi từng bước một, tư thế này lại càng cắm vào sâu hơn.
 
"Ưm ah..." Không còn lại âm thanh kinh ngạc nữa mà là ngữ điệu của khoan khoái. Hắn nghĩ tư thế có thể nhấm nháp đường hầm u tối của nàng ấy, có lẽ còn cho nàng ấy nếm thêm vài lần lên đỉnh giao hợp. Có một nguyên nhân khác nữa, đại khái vì tư thế này đưa hậu huyệt của nàng ấy lên trên, càng tiện cho hắn.
 
Một ngón tay đã vào được mà không gặp trở ngại, hắn lại tăng thêm một ngón. Hai động đủ đầy, cảm giác lại kích thích hơn, khuôn mặt nàng ấy vùi vào trong chiếc áo bào mềm mại nên không nghe rõ lắm nàng ấy kêu cái gì.
 
Cuối cùng, sau nhiều màn dạo đầu như vậy dường như đã có thể thao tác. Hắn nhẹ nhàng kéo vật cứng ẩm ướt kia ra, khụy một chân trên mỏm đá, đột nhập vào hậu huyệt của nàng ấy.
 
"Không a a a..." Nàng ấy hét to lên, có vài phần đau đớn dữ dội. Cũng chính là lúc này, hoa huyệt của nàng ấy co thắt, nước dâm lại bắn tung tóe ra ngoài. Ánh trăng sáng bạc rơi trên thân thể mềm mại của nàng ấy, giờ phút này nàng ấy đang bạt mạng co giật và run rẩy. Chân tay Liễu Đường đạp loạn huơ bậy, không biết là đang cầu xin hay đang vui sướng.
 
Nàng ấy không nhớ nổi đêm nay mình đã khóc bao nhiêu lần, không biết mình là đang vui hay buồn. Hay nói, mỗi một lần rơi nước mắt đều là sự hòa quyện giữa hai người, nước mắt này đưa nàng ấy đến thời khắc xa lạ như hiện tại. Trước mắt bỗng hiện lên bóng dáng của một nữ tử quy củ, đoan trang hòa nhã, sau đó thì dần dần tiêu biến. Đó chính là Liễu Đường nàng.
 
Đương nhiên hắn không thể nhìn thấy được hình dáng nữ tử trong đầu nàng ấy, hậu huyệt chưa từng được khai phá đã giam chặt mọi tâm tư của hắn. Đợi đến khi suối âm tuôn hết, hắn mới duỗi ba ngón tay, ra ra vào vào hoa huyệt tựa như động tác của côn thịt trước đó.
 
Chiếc áo bào này có lẽ không dùng được nữa. Ra vào nhịp nhàng đan xen như thế này cũng là một thể nghiệm hoàn toàn mới đối với hắn.
 

Ban đầu còn hơi lo lắng, dù sao nơi hậu huyệt này lại bẩn. Kết quả khi được nếm thử, ngược lại cũng không có mùi vị ghê tởm kỳ quái gì, hắn nghĩ có lẽ nàng ấy duy trì phẩm hạnh và thói quen tốt, yêu thích sạch sẽ. Cũng có thể do hôm nay đi ra ngoài dạo chơi, từ sáng đến giờ vẫn chưa ăn gì vào bụng nên không có tàng trữ bẩn thỉu.
 
Chơi đùa lâu như vậy, hắn cảm thấy đã đến lúc. Hắn hóp bụng, lại cắm phập vào thêm mấy cái mới chịu rút gậy thịt cứng rắn ra. Huyệt đạo phía sau của nàng ấy bị kích thích mà co rút, cúc huyệt phun ra mớ dịch trắng hỗn độn, mùi tinh dịch nồng nặc lan tỏa xung quanh.
 
Hai người đều không cảm thấy lạnh, trận mây mưa kịch liệt như vậy được tạm dừng để nghỉ ngơi, cả hai đều thở hổn hển. Nàng ấy xoay người, mặt đối mặt với hắn. Trên khuôn mặt xinh đẹp đoan chính đó ẩn chứa sự ai oán khôn nguôi.
 
Trong khoảnh khắc đó, hắn có hơi hối hận.
 
Hắn lau vết nước long lanh nơi khóe mắt nàng ấy, sau đó lại đóng gói ôm nàng ấy về lại trong hang. Cây cỏ có thể đâm vào người, hắn không dám để nàng ấy nằm lưng trần nên đã cho nàng ấy ngồi gập chân trên người hắn.
 
Đống củi bên trong hang động cháy không lớn nhưng vẫn đủ ấm áp, quấn chặt lấy đôi nam hoan nữ ái này, thổi bừng tia lửa dục.  
 
Bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt không chất chứa dục vọng thì còn là gì khác nữa? Sau khi hoan ái xong đã để lại cho hắn khoảng không tịch mịch, vì thế hắn lại bắt đầu mong chờ lần hoan ái tiếp theo từ sự bủn rủn và mệt mỏi này. Nhưng lúc này hắn lại do dự, sinh ra cảm giác khác đối với Liễu Đường.
 
Dường như Liễu Đường đọc được tâm tư của hắn, nàng ấy ngâm nga khẽ một tiếng, đáy lòng trở nên lạnh lẽo. Sau khi vui vẻ xong rồi, chân tình của hắn đối với nàng ấy liệu có nhiều hơn lão phu quân gần đất xa trời kia không?
 
"Ngọc lang tìm chốn nào mua say, sầu bi chót gặp tú ngọc khuê." Liễu Đường khẽ vuốt mặt hắn, ngâm thành một câu thơ như vậy.

 
"Hửm?" Lời thơ này quen thuộc, giống như đã từng đọc được ở chỗ phu tử rồi. Nếu đã không thể lý giải thì cũng không nên cứng nhắc. Hắn gặm mút ngón tay mềm mại của nàng ấy, nhìn nàng ấy trìu mến, chuẩn bị gọi về một đợt sóng triều mới.
 
Liễu Đường không hề thất vọng, dường như đã suy nghĩ cẩn thận, không biết từ khi nào trong mắt nàng ấy đã nhuốm màu câu dẫn làm hắn mừng rỡ. Càng khiến hắn bất ngờ hơn đó là, lần này nàng ấy lại là người chủ động trước, đưa đôi môi thơm lên dán chặt vào hắn.
 
"Điện hạ... Ôm Đường Nhi đi..." Giọng nói nhẹ nhàng du dương, hắn không nhịn được, ôm chặt lấy tiểu mỹ nhân khảm vào trong ngực. Thứ đồ chơi ở giữa lại hùng vĩ ngẩng cao đầu, vừa đỡ một cái đã tiến vào bên trong hoa huyệt của nàng ấy.
 
"Ưm a... Ah..." Đầu nàng ấy ngửa ra sau, mái tóc đen đã thả tung xuống từ lâu và xõa trên bờ vai nàng ấy. Hắn gặm cắn vai nàng, bắt đầu lên xuống nhịp nhàng như mê mẩn cuồng si.
 
Bóng dáng ngồi chồng lên nhau chiếu vào trên đá, nảy sinh nên triết lý tình yêu, đó thuộc về những người tìm kiếm niềm vui triết học. Quản cái gì đạo nghĩa luân thường hay quân thần đức hạnh, sung sướng là được.
 
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận