Đan Đại Chí Tôn


Bọn người Cổ La nhanh chóng lui lại, tránh đi năng lượng đại triều đang mãnh liệt bốc lên kia.

- Nàng làm sao...!
Nhậm Thủy Hàn khó có thể tin.

Khuôn mặt Tịch Dao lại có chút động, tập trung vào thân ảnh xinh đẹp trên diễn võ trường kia.

- Ba trận hai thắng, ta thắng rồi.

Sắc mặt Dạ An Nhiên hơi trắng bệch, đây cũng là cực hạn mạnh nhất mà nàng bây giờ có thể thi triển.

Bất quá, đủ để chấn nhiếp các tông.

- Ngươi...!Ngươi không phải lục phẩm linh văn?
Cừu Nguyên Lương bỗng nhiên tỉnh ngộ, lực khống chế mạnh như vậy cũng không phải lục phẩm linh văn có thể làm được.

Một tiếng hô to này để đỉnh núi an tĩnh lại càng yên tĩnh.

Không phải lục phẩm?
Đây là ý gì.

Chẳng lẽ Dạ An Nhiên là thất phẩm linh văn?
Đừng nói giỡn.

Thất phẩm linh văn chính là Thánh linh văn!
Dạ An Nhiên thản nhiên nói:
- Nếu như chỉ là lục phẩm linh văn, ba năm trước đây ta cũng không cần phải rời khỏi Thiên Sư tông.

Năm đó Thiên Sư tông gặp phải kịch biến, trùng hợp là thời điểm nàng lại thức tỉnh linh văn.

Dạ Thiên Lan có ý lập tức đẩy nàng lên phía trước, phấn chấn tông môn.

Nhưng lúc ấy Thiên Cương tông chèn ép quá nghiêm trọng, Dạ Thiên Lan lo lắng đẩy nàng ra sẽ bị điên cuồng ám sát.

Cho nên, Dạ Thiên Lan cắn răng, bí mật chuyển dời nàng đến Lang Gia quốc.

Cừu Nguyên Lương nhìn chằm chằm Dạ An Nhiên, hít một hơi thật sâu thốt ra:
- Thiên Thư...!Thánh văn?
- Thiên Thư thánh văn?
Sắc mặt bọn người Mộ Dung Xung cực kỳ khó coi.

Điều đó không có khả năng!
Thiên Thư linh văn đã đủ cường đại, làm sao còn có thể là Thánh linh văn!
- Ta đã biết Thánh linh văn.

Thời điểm trong động ở Đại Hoang, Khương Phàm đã sớm đoán được linh văn phẩm cấp của Dạ An Nhiên.

Chỉ là nàng một mực không nói, hắn cũng không nói làm gì.

- Thánh linh văn?
- Thiên Sư tông chúng ta có hai Thánh linh văn?
Bọn người Cổ La đều mở to hai mắt nhìn, khó mà tin được.

- Chúng ta làm sao cả nửa điểm cũng không biết?
Độc Cô Thương cùng Văn Thải Y thật bị kinh hãi.


Trong đại điện, tông chủ và các trưởng lão mười tám tông đều đã ngồi xuống, cùng nhau chào hỏi trò chuyện, thoạt nhìn như là lão hữu xa cách từ lâu, bầu không khí coi như hòa hợp.

Duy chỉ có Dạ Thiên Lan lẻ loi trơ trọi ngồi ở phía sau cùng, không có người đến bắt chuyện, cũng không có ai chào hỏi.

Tại thế cục không sáng tỏ trước đó, bọn hắn cũng không nguyện ý sớm biểu lộ thái độ.

Ba vị tôn chủ ngồi ngay ngắn ở phía trên bọn họ cũng thỉnh thoảng đưa ánh mắt nhìn về phía Dạ Thiên Lan.

Thượng Thanh tông cùng Thiên Cương tông đều chuẩn bị kỹ càng, hôm nay bất luận như thế nào cũng đều phải trục xuất Thiên Sư tông khỏi mười tám tông.

Thần sắc tông chủ Ngọc Đỉnh tông hơi có vẻ phức tạp, dựa theo tính toán của hắn, đúng là hi vọng Thiên Sư tông rời khỏi, hắn sẽ thuận lợi tiếp nhận Khương Phàm.

Nhưng đêm qua, có người bái phỏng hắn, hắn quá phận còn bị phạt đứng một đêm.

Thần sắc Dạ Thiên Lan ngưng trọng, nhưng còn bảo trì bình thản.

- Tông chủ!
Một vị trưởng lão Thiên Cương tông đột nhiên xông tới.

- Lăn ra ngoài!
- Không hiểu quy củ!
Tông chủ Thiên Cương tông quát tháo, đây là trường hợp nào, có thể tùy tiện vào đây sao?
- Tông chủ, có chuyện ngài cần biết.

Cừu Nguyên Lương và Dạ An Nhiên khiêu chiến...!Đã bại.

Vị trưởng lão kia kiên trì nói.

Tông chủ các tông cùng các trưởng lão lần lượt an tĩnh lại, kỳ quái nhìn sang.

Cừu Nguyên Lương bại?
Hắc Kim thánh văn bại bởi Thiên Thư linh văn?
Cái này không phải là hoang đường sao!
Vị trưởng lão kia liếc mắt Dạ Thiên Lan, trầm giọng nói:
- Dạ An Nhiên...!Là Thiên Thư thánh văn!
- Cái gì?
Tông chủ và các trưởng lão các tông bỗng nhiên đứng dậy, đều không ngoại lệ.

Thiên Thư thánh văn?
Một tông song thánh văn?
- Dạ tông chủ, lệnh nữ là Thánh linh văn?
Tông chủ Ngọc Hư tông lập tức hướng Dạ Thiên Lan chứng thực, đây cũng không phải là trò đùa.

Một tông môn xuất hiện một Thánh linh văn là cùng, bây giờ lại còn có hai người?
Một là khuê nữ, một là con rể?
Cái này còn cao đến đâu!
Dạ Thiên Lan đứng dậy, gật đầu cười khẽ:
- Tiểu nữ, đúng là thất phẩm Thánh linh văn.

- Tin tức quan trọng như vậy, tại sao ngươi lại muốn giấu diếm?
- Ta hình như không có giấu diếm, chỉ là một mực không nói với bên ngoài mà thôi.

Sắc mặt Tông chủ các tông quái dị, đột nhiên nghĩ đến chuyện ba năm trước đây Dạ An Nhiên biến mất.

Tốt thay cho tên Dạ Thiên Lan nhà ngươi, vậy mà có thể nhịn được áp lực, đưa Thánh linh văn ra ngoài.

Lấy tiến làm lùi, bảo toàn Thiên Thư thánh văn!
Tông chủ Thiên Cương tông gắt gao nhìn chằm chằm Dạ Thiên Lan một hồi, bước nhanh đi ra đại điện, tông chủ các tông khác cũng đều theo sát đi ra ngoài.

- Thắng bại đã định, hai vị có thể đi xuống.

Khương Phàm đi đến lôi đài, chỉ đội ngũ Thượng Thanh tông phía xa
- Nghe nói Thượng Thanh tông có vị Hình Luyện, linh văn là Tử Dương thánh văn, có dám lên đài đánh một trận?
Các đệ tử Thượng Thanh tông đang nghị luận tình huống của Dạ An Nhiên, không nghĩ tới lại bị điểm danh.

- Ta không nghe lầm chứ, hắn đang khiêu khích chúng ta?
- Một tên con hoang không biết từ nơi nào xuất hiện cũng dám khiêu chiến Thánh Tử Thượng Thanh chúng ta?
Hai vị đệ tử tin anh Thượng Thanh tông trầm mặt xuống, ánh mắt bất thiện nhìn Khương Phàm khiêu chiến trên lôi đài.

Đỉnh núi lần nữa oanh động, đệ tử các tông cũng còn chưa từ Thánh linh văn kích thích mà khôi phục lại, vậy mà lại có trò hay khác để xem nhìn.

- Khương Phàm khiêu chiến Hình Luyện!
- Kim Viêm thánh văn quyết đấu Tử Dương thánh văn!
- Thiên Sư tông hôm nay thật đúng là đến hiện ra tư thái!
- Khương Phàm có chút cuồng ngạo.

Đám người chủ động nhường ra một con đường, từ đài diễn võ thẳng tới Thượng Thanh tông bên kia.

Hình Luyện không chỉ có thân hình cao lớn, bộ dáng anh tuấn, hắn còn có khí chất tôn quý.

Tầm mắt hắn hơi trầm xuống, thần sắc lạnh lùng, như là chuyện gì cũng đều không để vào mắt, hắn đứng ở nơi đó cảm giác có vài phần như hạc giữa bầy gà.

Hôm nay hắn chuẩn bị kỹ càng muốn khiêu chiến Khương Phàm, lại không nghĩ rằng mình bị khiêu chiến ngược..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui