Đan Đại Chí Tôn


Kim Cương tông!
- Tốt!! Quá tốt rồi!!
Kim Bất Hoán ở trong điện đi qua đi lại, kích động mà xoa tay.

Khương Phàm lại là từ Lang Gia quốc chạy nạn tới! Lang Gia quốc hiện tại sẽ dẫn hắn trở về, giết chết!
- Tra cho ta.

Tra xem Khương Phàm sẽ đi hay không.

Tra xem Thiên Sư tông có phản ứng gì.

Kim Bất Hoán lớn tiếng ra lệnh.

Hắn lo lắng Kim Cương tông sẽ gặp nguy hiểm, không nghĩ tới lại đột nhiên có cơ hội tới.

Nếu Lang Gia quốc rải tin tức đến, khẳng định sẽ bày ra thiên la địa võng.

Khương Phàm không quay về thì thôi, nếu trở về thì hẳn là phải chết.

Thiên Sư tông thấy chết không cứu vẫn còn tốt, nếu như bồi tiếp đi qua, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Bọn hắn vừa vặn có thể thừa cơ hội Thiên Sư tông rời đi, cưỡng ép đoạt lại vài toà quặng mỏ tinh thạch.

Đến lúc đó coi như Dạ Thiên Lan có thể còn sống trở về cũng là tổn thất nặng nề, không có cách nào bắt bọn hắn được.

- Tông chủ, trước tiên không nên kích động.

Dạ Thiên Lan không ngốc, biết rõ nơi đó có bẫy, hắn làm sao có thể đi mạo hiểm.

Sắc mặt Đại trưởng lão âm trầm, tâm tình vô cùng hỏng bét.

Cháu trai bị Khương Phàm giết chết, đệ tử xem trọng lại bị Thánh Nữ tông thông đồng.

Hắn mấy ngày nay luôn cảm giác giống như ăn phải con ruồi.

- Điều tra thêm liền biết.

Kim Bất Hoán có dự cảm Khương Phàm sẽ trở về, Thiên Sư tông cũng sẽ bồi tiếp.

Không biết vì cái gì, chính là cứ có loại dự cảm này.

Thiên Sư tông!
- Đây tuyệt đối là âm mưu của Tam hoàng tử.

Tin tức rải nhanh như vậy, chính là bọn hắn đang giở trò.

Sau khi Dạ An Nhiên nhận được tin tức cũng rất gấp.

Lại là bọn người Yến Tranh, lại là Bạch Ngao Thương.

Đây rõ ràng chính là muốn dẫn dụ Khương Phàm trở về.

Nàng cơ hồ có thể tưởng tượng được, tâm tình Khương Phàm khi nhận được tin tức.

Thế nhưng, chuyện quan trọng yếu như vậy Khương Phàm lại không đến thương lượng cùng với nàng?
Một mình liền xông về sao?
Dạ An Nhiên nóng nảy, đồng thời cũng có chút chua xót.

Năm tháng, bọn hắn vẫn giống như người xa lạ.

- Chúng ta làm sao bây giờ, trơ mắt nhìn hắn trở về chịu chết sao?
Bọn người Hồng sư tỷ, Cổ La đều gom lại nơi này.

Rốt cuộc cũng biết được thân phận Khương Phàm, lại không nghĩ rằng sẽ là dưới tình huống như thế này.

Khương Phàm dù sao cũng còn trẻ con, quá vội vã rồi.

- Các ngươi chờ ở đây, ta đi tìm phụ thân.

Dạ An Nhiên đi tới nơi phụ thân bế quan, yên lặng chờ ở đó, cũng tại tỉnh táo lại suy nghĩ về chuyện này.

Cứu, khẳng định là phải cứu.

Nhưng mà, làm sao cứu?
Thiên Sư tông gần đây khí thế dâng cao, lực ảnh hưởng phóng đại, nhưng này vẻn vẹn chỉ là bởi vì Thánh linh văn mang tới oanh động.

Trải qua năm năm thảm bại đó, tông môn thực lực kỳ thật yếu đi rất nhiều, hiện tại lại phân ra rất nhiều cường giả đóng giữ ba tòa quặng mỏ tinh thạch mới có được, người có thể sử dụng càng ít.

Nàng thật sợ phụ thân sau khi suy nghĩ lại sẽ từ bỏ Khương Phàm.

Dạ Thiên Lan vào đêm khuya đã xuất quan.

Chính như mong đợi, linh văn toàn diện thăng hoa, thành tựu thất phẩm Thánh linh văn.

Thánh linh văn!
Hắn tuyệt đối không nghĩ đến chính mình có thể đạt tới phương diện thần thánh như vậy.

Loại kỳ tích này chưa bao giờ nghe thấy mà cứ như vậy phát sinh ở trên người hắn.

Bởi vì thăng hoa linh văn kích thích, cảnh giới cơ hồ muốn trực tiếp rảo bước tiến lên đến Sinh Tử cảnh.

Ngay cả khí chất đều càng trở nên nho nhã thêm, càng có uy nghiêm thêm.

Nhưng đột nhiên xuất hiện tin tức để vị tông chủ còn đắm chìm trong cuồng hỉ này trở mặt tại chỗ.

- Khương Phàm không rên một tiếng liền chạy? Hắn đây là tự mình chịu chết!
Dạ Thiên Lan vừa vội vừa giận.

Rõ ràng là cái bẫy, còn muốn tới nhảy vào?
Đứa nhỏ này bình thường thông minh như thế bây giờ biến đi đâu hết rồi?
- Khương Phàm mặc dù chỉ mới mười ba tuổi, nhưng là người trọng tình trọng nghĩa, không có khả năng trơ mắt nhìn bọn hắn chết tại trong tay Tam hoàng tử.

Hắn cũng biết đó là chịu chết, cho nên không có cho chúng ta biết.

Sau khi Dạ An Nhiên tỉnh táo lại cũng đã hiểu suy nghĩ của Khương Phàm.

Nếu Tam hoàng tử bố cục thiên la địa võng trong Thành Khôi Binh, khẳng định đã nắm chắc vây chết hắn.

Nếu như hắn thỉnh cầu Thiên Sư tông hỗ trợ, chẳng khác nào mời Thiên Sư tông chịu chết.

Hắn không mở được cái miệng kia.

- Khương gia đâu, còn không có tin tức sao?
Sắc mặt Dạ Thiên Lan nghiêm túc, mặc dù kỳ quái tin tức của Khương Phàm làm sao nhanh như vậy đã truyền đến chỗ Tam hoàng tử nơi đó, nhưng sự thật đã phát sinh, chỉ có thể nghĩ biện pháp ứng đối.

- Còn không có.

Tuy nhiên, Tam hoàng tử muốn giết không chỉ là Khương Phàm, còn có người của Khương gia.

Bọn hắn không đến, tử hình sẽ không bắt đầu.

Khương Phàm rất thông minh, hẳn cũng có thể nghĩ đến điểm này.

Hắn sốt ruột chạy tới đó, là muốn tụ hợp cùng Khương gia!
Trong lòng Dạ An Nhiên rất gấp, nhưng không có thúc giục phụ thân.

Dạ Thiên Lan đi qua đi lại, lặp đi lặp lại suy nghĩ.

Hắn không thể thấy chết không cứu.

Nhưng mà...!
Muốn cứu người thì phải có đầy đủ nhân thủ.

Thiên Sư tông, căn bản không bỏ ra nổi.

Mà lại chuyện này náo đã đến mức mọi người ở La Phù sơn mạch đều biết, một khi hắn mang người rời đi, Thiên Cương tông rất có thể sẽ đến đỡ Kim Cương tông tới trả thù.

Không chỉ có quặng mỏ tinh thạch sẽ bị tổn thất, tông môn cung đều sẽ bị thương nặng.

Cứ mặc kệ như vậy sao?
Không được!!
Trước kia, Khương Phàm là vì Thiên Sư tông mà đã làm rất nhiều chuyện, hắn cũng không thể không có lương tâm như thế.

Thiên Sư tông càng không thể để các tông La Phù chế nhạo!
Thật lâu sau đó...!
Dạ Thiên Lan hít một hơi thật sâu, thái độ kiên quyết.

- Truyền lệnh tám đại quặng mỏ tinh thạch, tất cả trưởng lão cùng đệ tử đóng giữ, toàn bộ rút lui trở lại cho ta
- Cái gì? Toàn bộ?
Sắc mặt Dạ An Nhiên hơi biến, từ bỏ quặng mỏ?
Đây chính là căn cơ của Thiên Sư tông.

Nàng lúc đầu chuẩn bị đề nghị phụ thân từ bỏ ba tòa, không nghĩ tới phụ thân còn ác hơn, trực tiếp rút về toàn bộ.

- Quặng mỏ ngay tại đó, Kim Cương tông muốn chiếm, tùy cho bọn hắn chiếm.

Chúng ta nếu như có thể còn sống trở về, coi đây là cái cớ diệt Kim Cương tông hắn.

Nếu như về không được....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui