Dẫn Lối Vào Tim Em


Dứt lời, Song lão gia nhìn về phía Lãnh Bá Siêu, trầm giọng hỏi:
- "Cảm ơn cậu vì thời gian qua đã cưu mang Nhã Đan.

Nhưng dù gì con bé cũng không phải vợ chính thức của cậu cho nên tôi sẽ đưa con bé rời khỏi đây.

Xin lỗi vì những gì Nhã Đan đã làm khi giả mạo thân phận của Diệp Linh Lang mà kết hôn với cậu."
Nói rồi, ông nắm lấy tay của Vệ Ngữ Đồng mà đưa cô hướng ra phía chiếc xe bên ngoài đang đợi sẵn, không quên cúi đầu chào cảm ơn tất cả mọi người trong Lãnh gia.
- "Sau này có việc gì cần, Song gia luôn sẵn sàng giúp đỡ.

Đã tới lúc, tôi phải đưa Nhã Đan trở về nơi vốn thuộc về mình rồi."
Nghe những lời này khiến Lãnh Bá Siêu vô cùng hoang mang mà lập tức chạy về phía Vệ Ngữ Đồng níu chặt lấy tay cô, nhìn Song lão gia nói:
- "Cha không thể đưa cô ấy rời khỏi đây được."
Thẩm Đằng chứng kiến chỉ biết đưa tay che miệng cười thầm.


Liền lập tức, Song lão gia khó hiểu hỏi:
- "Tại sao chứ? Bây giờ nơi này không còn là nhà của con bé nữa."
Ông vừa dứt câu thì đã phải trợn tròn mắt khi chứng kiến cảnh tượng Lãnh Bá Siêu bá đạo hôn lấy cô con gái cưng trước mặt mình.

Một lúc sau, Lãnh Bá Siêu nghiêm giọng, dõng dạc nói:
- "Nhã Đan đã là vợ của con mặc dù trên giấy tờ là Diệp Linh Lang."
Dứt lời, anh quỳ xuống trước mặt Vệ Ngữ Đồng mà rút ra chiếc nhẫn kim cương đưa về phía cô trước sự ngỡ ngàng ngơ ngác của mọi người xung quanh.
- "Song Nhã Đan, trước sự chứng kiến của cha mẹ hai bên, anh chính thức cầu hôn em.

Chúng ta cưới nhau nhé."
Vệ Ngữ Đồng vẻ mặt chần chừ liền nhìn sang cha mình như thể chờ đợi sự chấp thuận của ông thì đã nghe giọng nói đầy cương quyết từ Lãnh Bá Siêu.
- "Con xin hứa sẽ chăm sóc Nhã Đan thật tốt.

Xin cha hãy chấp nhận đứa con rể này."
Khóe môi Song lão gia khẽ nhếch mà đi vòng người Lãnh Bá Siêu mà đánh giá.

Một lúc sau, ông trầm giọng nói lớn:
- "Dù sao thì tôi chỉ muốn Nhã Đan sống một cuộc sống hạnh phúc.

Tuy nhiên, vì thân phận của Nhã Đan đã không giống như xưa cho nên sính lễ bắt buộc phải đáp ứng theo yêu cầu của Song gia."
Nghe những lời này, Lãnh lão gia khẽ tiến lại gần, tự tin đáp:
- "Cho dù sính lễ là bao nhiêu đi chăng nữa cũng không thành vấn đề.


Chỉ cần hai đứa trẻ đến với nhau thì cho dù có bắt Bá Siêu ở rể, chúng tôi cũng chấp nhận."
Lãnh Bá Siêu vô cùng sốc ngay khi nghe sự đề nghị này từ cha mình, nhưng suy nghĩ một lúc, chỉ cần giữ được vợ thì anh cũng chấp nhận.
Song lão gia không ngờ phía Lãnh Bá Siêu lại có thể hạ mình đến mức chấp nhận ở rể khiến ông không nhịn được liền lập tức bật cười thật lớn đáp:
- "Không cần phải đến mức bắt Bá Siêu ở rể đâu.

Chỉ là hôm nay tôi muốn đưa Nhã Đan trở về ngôi nhà mà nó đã xa cách suốt thời gian qua."
Liền lập tức, Lãnh Bá Siêu vòng lấy tay của Vệ Ngữ Đồng, dõng dạc nói:
- "Vậy con cũng đi cùng, với tư cách là chồng của Nhã Đan."
Tất cả mọi người xung quanh bật cười trước sự xuống nước đến bất ngờ từ phía Lãnh Bá Siêu.

Không ngờ, anh chỉ vì sợ mất vợ mà chai mặt đòi theo đến tận Song gia.
- "Thằng bé này thú vị đấy."
Song lão gia nở nụ cười bất lực mà gật đầu đồng ý.

Điều này khiến Lãnh Bá Siêu không giấu nổi sự hạnh phúc mà nhấc bổng người Vệ Ngữ Đồng lên cao, xoay vài vòng.
- "Lãnh Bá Siêu, em chóng mặt rồi.


Mau thả em xuống."
Cạch...
Vệ Ngữ Đồng và Lãnh Bá Siêu ngồi vào hàng ghế sau.

Còn Song lão gia thì ngồi vào ghế phụ phía trước.

Thoáng chốc, chiếc xe lăn bánh, hướng thẳng về con đường phía trước.
Đợi những chiếc xe lăn bánh, một lúc lâu, Thẩm Đằng mới ngồi vào bên trong xe.

Quan sát từ phía gương chiếu hậu, anh tinh mắt phát hiện có chiếc xe quen thuộc dừng ở một góc đường đang lẳng lặng dõi theo.

Một lúc sau, chiếc xe quay đầu, đi hướng ngược lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận