Tạ Nghị cũng đồng dạng tê liệt mà ngã xuống trên mặt đất, cố gắng kìm nén cảm giác không khỏe trong cơ thể, sau đó mới khó khăn bò dật, vừa mở miệng thì khói đen cũng từ trong miệng bay ra ngoài: “MD, tinh thần biến dị cũng sẽ làm tổn thương chính chủ thể sử dụng, thật không có thiên lý mà…”
Tạ Nghị đối với năng lực của mình cực kỳ buồn bực, tinh thần lực biến dị của cậu chính là loại năng lực điện năng mạnh hàng đầu trong tất cả các loại tinh thần lực. Nhưng nếu người khác có thể hoàn mỹ nắm giữ của mình thì cậu lại không thể hoàn toàn nắm vững loại điện năng này, một khi sử dụng điện năng thì thân thể cậu cũng bị năng lượng đó làm thương tổn, tuy so với đối thủ chỉ chịu uy lực có một nửa.
Dù chỉ chụy ảnh hưởng có một nữa nhưng cảm giác đó thật sự không dể chịu chút nào. Còn có điện năng này không thể giúp gì cho cậu trong việc điều khiển cơ giáp, thậm chí không thể sử dụng khiến Tạ Nghị thất vọng vô cùng, cho rằng loại năng lực này có cũng bằng không.
Cách đó không xa, trên một cây đại thụ, có hai người thiếu niên mặc đồng phục màu đỏ đang đứng tựa vào thân cây, giám sát chặt chẽ trận chiến của Tạ Nghị và Viên Thần.
“Lão Đại bảo chúng ta tới đây để giám sát người bạn này, quả nhiên là lợi hại…..”Người thiếu niên đang ngồi trên cây nở nụ cười nói, cậu rất vừa lòng với người bạn Tạ Nghị này.
“Ánh mắt của Lan lão Đại luôn lợi hại như vậy……Chỉ là tớ cảm thấy kỳ quái, lão Đại làm sao có thể gửi tin tức cho chúng ta chứ?” Người thiếu niên đang đứng còn lại vẻ mặt nghiêm túc hỏi, đây là chỗ mà cậu có nghĩ cả trăm lần cũng không ra được.
Từ sau khi đấu đại giới bắt đầu thì tất cả liên lạc khí của người tham dự đều bị vô hiệu hóa tất cả các công năng, chỉ trừ những tin tức được đầu não của học viện chủ động thông báo hoặc là nút nhận thua là còn hoạt động, ngoài ra, người tham dự không thể khởi động làm bất cứ liên lạc nào khác. Nhưng những thứ này đối với Lăng Lan mà nói lại không phải là vấn đề gì, cũng giống như trên hành tinh Ma Thú, cho dù bị phong tỏa nhưng Lăng Lan vẫn có thể liên lạc với bọn họ.
“Nghĩ nhiều như vậy làm gì……” Người thiếu niên đang ngồi buồn bực liếc mắt nhìn đồng đội của mình, cậu ta chính là người thích nghĩ ngợi nhiều, những chuyện đơn giản luôn bị người bạn này suy nghĩ thành phức tạp, “Kế quân, cậu đừng phí tâm tư mà nghĩ tới những việc không liên quan đến mình, nếu lão Đại không nói thì có nghĩa là chúng ta không thể làm được.”
Cậu rất hiểu biết lão Đại nhà mình, nếu có thứ gì bọn họ có khả năng học thì lão Đại sẽ không keo kiệt mà không dạy bọn họ, nếu không nói tới thì có nghĩa là năng lực của bọn họ không thể làm được.
Người thiếu niên đang đứng nghe vậy thì sửng sốt rồi như bừng tỉnh, ngay sau đó cười khổ nói: “Tề Long, kỳ thật người hiểu lão Đại nhất chính là cậu……” Tiếng nói như người bừng tỉnh sau cơn mơ, quả thật giống như Tề Long đã nói, chỉ cần bọn họ có thể học được thì Lăng Lan cũng sẽ không bủn xỉn mấy thứ đó, nếu Lăng Lan không nói, vậy tỏ vẻ chuyện này căn bản không phải là thứ mà bọn họ có thể học…… Nếu so với những suy nghĩ đơn giản của Tề Long thì cậu cũng là người suy nghĩ quá nhiều.
Nguyên lai hai người này chính là Tề Long và Hàn Kế Quân, tổ đội hai người bọn họ một đường đánh đâu thắng đó, nhẹ nhàng giải quyết nhiều tổ đội ưu tú của ban 2 và ban ưu tú của năm mười, đối với việc không đụng phải bất cứ tổ đội nào của ban 1 khiến bọn họ cực kỳ tiếc nuối.
Cách đây không lâu, Tề Long thu được tin nhắn từ Lăng Lan truyền đến nói chỗ này xuất hiện một người bạn vô cùng thú vị, rất mạnh nhưng lại ẩn núp rất sâu, bảo bọn họ tới nhìn xem, nếu thấy vừa ý thì thu người bạn mới này thành thành viên thứ sáu trong tiểu đội của bọn họ.
Bọn họ đứng ở chỗ này nhìn khoảng năm phút, trên cơ bản đã biết thực lực của đối phương, nếu so với Tề Long thì hơi kém một chút, nhưng nếu so với Lạc Lãng thì chưa biết được.
“Ồ? Đối phương tựa hồ vận dụng thiên phú thức tỉnh rồi.” Tề Long kinh ngạc làm bừng tỉnh Hàn Kế Quân đang trầm tư, Hàn Kế Quân ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên là trên người người bạn kia đang bắt đầu xuất hiện dị trạng. Từ sau khi Lăng Lan sử dụng từ thiên phú thức tỉnh này thì tiểu đội Tề Long liền không sử dụng cách gọi tinh thần biến dị nữa, bởi vì bọn họ cảm thấy cách nói của Lăng Lan càng chính xác hơn.
Đối với cách gọi mới này bọn họ cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao bọn họ cũng biết khả năng sáng tạo các cách gọi mới của Lan lão Đại là vô cùng.
Hai người thấy một kích cuối cùng của hai người đang chiến đấu phía dưới, cũng thấy được Tạ Nghị bị thiên phú của chính mình đánh cho xém chết thì hơi kinh ngạc, Tề Long không khỏi cười nói: “Sặc, thiên phú này cũng quá có ý tứ rồi, thế như có thể phản phệ chính bản thể, thật là kỳ ba!”
Ngay cả người luôn nghiêm túc như Hàn Kế Quân nhìn một màn trước mặt, cũng nhịn không được mà da mặt rung động, nhất thời không thể tiếp thu. Cậu đối với thiên phú thức tỉnh, cũng chính là tinh thần biến dị nghiên cứu rất sâu, tất cả nhưng tài liệu có liên quan đều được cậu tra và tìm qua nhưng chắc chắn cậu chưa nhìn qua có loại thiên phú kỳ ba nào mà có thể đã thương đối thủ một ngàn còn tự hại mình tám trăm? Đây chính là loại chiêu thức đồng quy vu tận nha.
“Này, mấy người xem diễn đủ rồi chứ?” Vừa mới phỉ nhổ năng lực chính mình, Tạ Nghị đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hai người lạnh lùng nói. Chiến đấu xong, tĩnh hạ tâm, Tạ Nghị lập tức cảm giác được có người đang nhìn chằm chằm nơi này.
“Ha ha, thật cẩn thận, cảm giác cũng nhanh nhạy, thật là không tồi ~!” Tề Long nghe đối phương hỏi lập tức cười trả lời. Cậu đối với người bạn trước mặt cực kỳ có hứng thú, hận không thể lập tức mời cậu ta nhập đội.
Kỳ thật để Tề Long vui mừng rất đơn giản, chỉ cần đối phương đủ mạnh, có thể thường xuyên đánh nhau với cậu liền ok.
Tề Long vừa dứt lời, cả người liền từ trên cây nhảy xuống tới, đi tới trước mặt Tạ Nghị. Hàn Kế Quân thấy thế chỉ có thể câm lặng mà xuống theo, Tề Long luôn luôn thuộc phái hành động phái, cậu cũng cực kỳ bất đắc dĩ với tính cách này của bạn mình.
“Tề Long!” Người luôn chiếm vị trí đầu bảng trường kỳ trong niên cấp của bọp họ, Tạ Nghị vẫn biết. Tầm mắt cậu lại quét đến Hàn Kế Quân đi theo phía sau Tề Long, ánh mắt hiện lên vẻ hiểu rõ, hai người này lúc nào cũng là mạnh không rời tiêu, tiêu không rời mạnh, cùng nhau xuất hiện ở trước mặt cậu cũng là bình thường, chẳng qua vì sao bọn họ dừng lại ở chỗ này, chú ý trận đấu của cậu? Chẳng lẽ bởi vì cậu là ưu tú mà đối phương là ban 1 sao? Tạ Nghị phỏng đoán ý đồ của Tề Long Hàn Kế Quân.
“Tuy rằng không biết lão Đại từ khi nào bắt đầu chú ý tới cậu, bất quá cậu thật sự rất mạnh, mời cậu gia nhập vào tiểu đội của chúng tôi, tớ rất hoang nghênh.” Tề Long đánh giá Tạ Nghị từ trên xuống dưới rồi mới mở miệng nói.
“Gia nhập tiểu đội các cậu?” Tạ Nghị không hiểu ra sao, “Vì sao?” Tự nhiên có một người từ trên trời xuống nói muốn mời cậu gia nhập vào tiểu đội của bọn họ, như vậy cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy không hợp, đầu óc mê mang.
Tề Long đang muốn nói chuyện thì Hàn Kế Quân đột nhiên kéo tay cậu lại, lúc này cậu mới ngậm miệng. Tề Long là một người lười biếng, nếu Hàn Kế Quân ám chỉ để cậu ấy ra mặt thì cậu liền an tâm đứng một bên, không muốn phí miệng lưỡi thuyết phục đối phương..
Hàn Kế Quân tiến lên, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Xin hỏi phải gọi cậu như thế nào?”
“Tạ Nghị!” Tạ Nghị bị bộ dạng nghiêm túc của Hàn Kế Quân làm sững sờ, trên đời này, người cậu không thể đối phó nhất chính là những người có vẻ mặt này.
“Bạn học Tạ Nghị, bây giờ cậu đã gia nhập vào tiểu đội nào chưa?” Nếu đã gia nhập thì Hàn Kế Quân liền không nhắc tới đề tài lúc nãy nữa, tuy rằng tiểu đội của bọn họ còn đang thiếu một người nhưng bọn họ cũng sẽ không vì vậy mà đi đào thành viên của tiểu đội khác, hành vi này bọn họ khinh thường làm.
“Cái này thì chưa có!” Vì vẫn luôn che dấu thực lực nên đương nhiên đối với việc gia nhập tiểu đội, cậu một chút cũng không có hứng thú, vì vậy vẫn luôn hành động một mình.
Hàn Kế Quân nghe thấy câu trả lời này thì vẻ nghiêm túc trên mặt hòa hoãn một chút, bất quá vẫn nghiêm túc như cũ mà giải thích cho Tạ Nghị: “Là thế này, tiểu đội của chúng tớ hiện tại đang thiếu một thành viên, mà sắp tới chúng ta chuẩn bị làm nhiệm vụ phá quan trong thế giới ảo, chuẩn bị sớm một bước để tiến vào thế giới ảo chân chính, tiếp xúc với cách đấu của cơ giáp, không biết mấy chuyện này cậu có hứng thú hay không?”
Tạ Nghị đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng Hàn Kế Quân để đoán xem đối phương nói thật hay là giả.
Đối với cách đấu cơ giáp, cậu đương nhiên là có hứng thú, sở dĩ cậu vẫn luôn đi một mình cũng là có mục đích riêng, cậu vẫn luôn chú ý đến ba tiểu đội hàng đầu để tìm kiếm đối tượng hợp tác. Đương nhiên chính cậu cũng từng nghĩ tự mình thành lập tiểu đội, tự mình hoàn thành nhiệm vụ, đáng tiếc những học sinh có thực lực đều bị ba tiểu đội hàng đầu thu nạp, mà những người chưa được thu vào cũng hy vọng mình được là thành viên của ba tiểu đội đó nên cuối cùng cậu cũng chỉ có thể buông tha cho quyết định này.
Mà bây giờ, điều làm cậu không nghĩ tới chính là tiểu đội của Lăng Lan lại chủ động mời cậu gia nhập, điều này làm cậu cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn, trái tim phút chốc nhảy lệch nhịp. Cho dù cố gắng ổn định cảm xúc này nhưng cậu mới chỉ là một thiếu niên mười ba tuổi, cảm giác muốn trở thành tiểu điểm được mọi người chú ý vẫn luôn có trong người cậu, nếu không phải từ đầu cậu đã quyết tâm vào trường quân giáo hàng đầu khiến mọi người kinh ngạc thì cậu cũng không thể nhẫn nại nhiều năm như vậy…
“Là hợp tác?” Tạ Nghị hỏi. Cậu cần biết đây chỉ là mời cậu vào tiểu đội nhất thời hay thật sự trở thành đồng đội cả đời, đáp án không giống nhau thì quyết định cuối cùng cũng sẽ không giống nhau…
Hàn Kế Quân theo bản năng mà nhìn về phía Tề Long, đều nhìn thấy ý cười trong mắt đối phương, Hàn Kế Quân quay đầu lại nhìn về phía Tạ Nghị, nói: “Hợp tác?”
Ánh mắt Tạ Nghị liền hiện lên một tia mất mát, người xa lạ nửa đường gia nhập quả nhiên chỉ thích hợp làm hợp tác.
“Không phải!” Hàn Kế Quân liền nói ngay sau đó làm Tạ Nghị kinh ngạc mà há to miệng, một bộ dáng vẻ không thể tin tưởng.
“Chúng tớ chỉ thu đồng đội, hợp tác? Chúng tớ có rất nhiều đối tượng để hợp tác.” Võ Cảnh, Diệp Nhứ đều là có thể đối tượng hợp tác, nhưng bọn hắn sẽ thể không trở thành đội viên của bọn họ. Lăng Lan ngay từ đầu đã nói qua, thành viên trong tiểu đội thà thiếu chứ không ẩu, một khi gia nhập thì chính là những người đồng bạn trưởng thành bên nhau, tương lai sẽ là những đồng đội chiến hữu sống chết cùng tiến cùng lùi.
“Nếu cậu chỉ muốn hợp tác với chúng tôi thì…. Thật xin lỗi, lời mời vừa rồi không còn giá trị.” Lúc Hàn Kế Quân nói lời này biểu tình lạnh lùng, một đường sắc bén lướt qua đôi mắt.
Tâm tình Tạ Nghị lúc này cực kỳ mâu thuẫn, cậu đồng ý thì có nghĩa sẽ trở thành một thành viên trong tiểu đội Lăng Lan, như vậy bắt buộc phải ký một phần hiệp nghĩ không thể chủ động rời khỏi tiểu đội, như vậy nếu sau này cậu và cả tiểu đội đều gia nhập trường quân Đệ nhất nam tử quân giáo thì tiểu đội này của cậu sẽ được lưu lại, như vậy sau này cậu không thể gia nhập những tiểu đội khác mạnh hơi.
Phải biết rằng, cho dù tiểu đội Lăng Lan này cho dù tiểu đội trưởng là Lăng Lan hay là Tề Long thì Tạ Nghị tin chắc bọn họ đều có thể thuận lợi tiến vào trường quân đội hàng đầu Liên Bang. Nói cách khác, lựa chọn lần này của cậu có thể là lựa chọn cả tương lai sau này…
Tựa hồ cảm giác Tạ Nghị đang băn khoăn, Tề Long và Hàn Kế Quân cũng không thúc giục đối phương. Dù sao đây cũng là một chuyện liên quan đến tương lai đại sự, một chút qua loa là điều không thể chấp nhận. Mà bọn họ cũng hy vọng đối phương có thể suy xét rõ ràng, bọn họ hy vọng những người gia nhập vào tiểu đội của bọn họ chính là những đồng đội mà tương lai có thể cùng nhau nắm tay, cùng tiến cùng lùi chứ không phải là một người luôn dao động không chừng, không thể đồng tâm.
Không thể đưa ra quyết định cuối cùng, Tạ Nghị bỗng nhiên nhớ tới lần khiêu chiến vượt cấp của Tề Long, cậu biết đối phương cũng không yếu hơn cậu, rồi bỗng nhớ tới vị lão Đại Lăng Lan thần bí khó lường sau lưng Tề Long….