Lăng Lan nghe vậy tức khắc ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới Tề Long là bởi vì cô mà lâm vào khốn cảnh này. Lúc này Tề Long bởi vì muốn mạnh lên nhanh chóng mà tâm bị mất cân bằng, tuy rằng bây giờ sức tấn công đã mạnh hơn trước nhưng trong cách đấu, sức mạnh không phải muốn là có ngay được, nó cần phải dựa vào thời gian tích lũy dần. Nếu không phải cô có không gian học tập, có thể có được nhiều thời gian hơn hiện thực để rèn luyện thì chỉ dựa vào khoảng thời gian ngắn ngủi trong hiện thực, cô cũng không có biện pháp để đạt tới khí kình đỉnh……
Phải nói tâm Tề Long đã xuất hiện vấn đề, nếu không giải quyết vấn đề này ngay thì nó sẽ trở thành một tới họa ngầm cực kỳ nguy hiểm cho tương lai của Tề Long.
Trong lòng Lăng Lan suy tính một phen rời mở miệng nói: “Tề Long, cậu có ý tưởng này tớ thật cao hứng. Tương lai, có khả năng chúng tớ sẽ lên chiến trường, lúc ấy, tớ hy vọng người bảo vệ sau lưng tớ chính là cậu!”
Ánh mắt Tề Long đột nhiên sáng ngời, cả người kích động lên, những lời này của Lăng Lan rõ ràng nói cho cậu biết Lăng Lan rất kỳ vọng vào cậu, điều này làm suy nghĩ muốn biến cường của cậu càng mãnh liệt, cậu tuyệt đối không thể cô phụ phần kỳ vọng này của lão Đại.
“Nhưng, Tề Long, biến cường cũng không phải đơn giản như vậy, nó không thể gấp gáp mà cần thời gian tích lũy……” Lăng Lan nói thêm vào câu này khiến tâm tình Tề Long đột nhiên trầm xuống, như vậy có tính là Lan lão Đại cự tuyệt cậu không? Lại hoặc là cậu căn bản không phải là một thiên tài, cho nên căn bản theo không kịp bước chân lão Đại?
“Tớ hy vọng cậu làm tới đâu chắc tới đấy, đánh tốt tầng cơ sở thì tương lai mới có thể đi càng cao.” Lăng Lan chậm rãi nói.
“Nhưng như vậy tớ sẽ càng cách lão Đại càng xa.” Tề Long kích động trả lời.
Lăng Lan hơi hơi nhướng mày, “Sao có thể? Cậu chỉ cách tớ càng ngày càng gần.”
“Hả?” Tề Long bị những lời này của Lăng Lan làm sửng sốt, trong lúc nhất thời không thể lĩnh hội ý tứ lời này của Lăng Lan.
Lăng Lan lạnh lùng mà chỉ chỉ thân thể của mình nói: “Tình huống cơ thể của tớ như thế nào các cậu đều biết phải không?”
Tề Long cúi đầu, hạ xuống nói: “Phải bồi dưỡng chăm sóc lại từ ba đến bốn năm!” Đây là lý do thoái thác của Lăng gia đối với bên ngoài.
“Tề Long, đây là đại giới!” Lăng Lan tự giễu mà nói, “Tuy rằng nguyên nhân thân thể tớ hư tổn là do bị kẻ địch ám sát, nhưng thân thể tớ bị thương, rách nát đáng sợ như vậy một phần nguyên nhân khác chính là do tớ muốn nhanh chóng đột phát những cảnh giới mới trong cách đấu.”
Trong lòng Lăng Lan không ngừng cáo tội với những chư vị thần phật qua đường, vì cứu lại tương lai của tiểu đệ nhà cô, cô chỉ có thể rải cái nói dối mà thôi.
Kỳ thật những lời này của Lăng Lan cũng không phải nói dối hoàn toàn. Nếu không phải vận may Lăng Lan cực tốt có được Thần Khí không gian học tập để gian lận thì cho dù thiên tài mà muốn có thực lực của cô bây giờ thì cũng phải trả giá bằng việc then thể bị tổn thương mãi mãi mới có thể miễn cưỡng mà đạt được.
“Sao có thể?” Lăng Lan nói làm tất cả các chiến hữu chấn kinh, (trong truyện khi là “đồng bọn” mà mình thì không nghĩ ra cách dùng nào thay cho chữ này nên để chiến hữu luôn nha), bọn họ không thể tưởng được thoạt nhìn cường đại, bình tĩnh như Lan lão Đại lại cũng có thể có lúc ra những quyết định không khôn ngoan đến bậc này.
Lăng Lan quét mắt nhìn các chiến hữu nhỏ trước mặt một vòng, nhàn nhạt mà nói: “Bởi vì tớ không muốn thua bởi cha mình……” Lăng Lan hơi hơi ngửa đầu, tựa hồ ức chế cảm xúc chính mình, rất nhanh cô lại cúi đầu, lúc đối mặt với bọn họ thì tâm trạng đã khôi phục như thường, “Nhưng thiên phú của tớ không so được với của cha tớ, cho dù tớ lại nỗ lực huấn luyện như thế nào cũng không đạt được thành tích của cha, càng ngày càng cách xa khiến cho tớ cảm thấy thật sự nóng nảy, cho nên, ở lúc không thích hợp đã cố ý đột phá thân thể.”
Trừ bỏ mấy người Tề Long biết cha Lăng Lan là ai nên cũng không xuất hiện thần sắc kinh ngạc thì những người còn lại đều kinh ngạc đầy mặt mà nhìn Lăng Lan. Ở trong mắt bọn họ, Lăng Lan đã yêu nghiệt đến làm cho bọn họ ngưỡng mộ, nhưng Lăng Lan lại nói mình hoàn toàn kém với cha cau cậu ấy, vậy rốt cuộc cha Lăng Lan có bao nhiêu yêu nghiệt đây???
Lăng Lan nhìn thấy những bộ dạng kinh ngạc của người khác thì tứ khắc hiểu rõ, chỉ sợ bọn họ còn không biết cha cô chính là Lăng Tiêu. Xem ra bọn Tề Long trước khi cô cho phép nói đều quyết định im lặng, không nói thân phận của cô cho người khác biết, điều này khiến cho lòng cô cảm động vạn phần. Cô tâm thần vừa động liền nói: “Có phải cảm thấy có chút không nghĩ ra hay không? Như thế nào lại có người yêu nghiệt như vậy?”
Đám người Hàn Tục Nhã Lạc Triều nghe vậy liều mạng gật đầu, bọn họ thật sự nghĩ không ra đến cùng ai lại yêu nghiệt khủng bố như vậy, khiến cho Lan lão Đại không gì làm không được đều cam bái hạ phong.
“Cha tớ là Lăng Tiêu!” khóe miệng Lăng Lan hơi hơi nhếch lên. Trong lòng khó nén được kiêu ngạo, cha cô chính là yêu nghiệt như vậy.
“A!” Hàn Tục Nhã là người đầu tiên lớn tiếng hét lên, là người thích cơ giáp, cô đương nhiên biết tên Lăng Tiêu này đại biểu cái gì.
“Thần cấp sư sĩ!” Những người khác khiếp sợ đồng thời nhịn không được nuốt xuống một ngụm nước miếng, Lăng Tiêu ở trong lòng bọn họ chính là sự tồn tại của thần linh, bọn họ căn bản chưa bao giờ nghĩ tới người quen của mình có quan hệ với vị “thần linh” đó.
Một trận kích động trôi qua, các bạn nhỏ nhanh chóng bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn về phía Lăng Lan mang theo hâm mộ cùng đồng tình, hâm mộ cha Lăng Lan là thần cấp sư sĩ Lăng Tiêu, cũng đồng tình Lăng Lan thế nhưng muốn cùng đệ nhất yêu nghiệt được xã hội nhân loại công nhận tranh phong, không thua thảm mới kêu quái lạ đâu.
Lăng Lan bị ánh mắt đó làm cho có chút ngượng ngùng, cô một chút cũng không muốn cùng cha tranh phong, chỉ là lấy cớ này tương đối có thể nói phục người khác mà thôi. Cô ho khan một chút quay đầu nhìn phía Tề Long nói: “Tề Long, tuy rằng tớ miễn cưỡng đột phá thành công, nhưng lại bị thương đến căn cơ, không thể không tĩnh dưỡng, chẳng lẽ cậu cũng tưởng giống tớ, nằm ở trên giường bốn năm 5 năm, thậm chí càng lâu hơn?”
Tề Long đột nhiên lắc đầu, cậu cũng không muốn như vậy, cậu chỉ là muốn ở những lúc lão Đại yêu cầu, cậu có thể đứng ở bên người lão Đại mà không phải ngốc nhìn, hoặc là bị lão Đại bảo vệ. Cho nên tâm muốn biến cường sẽ không thay đổi, nhiều nhất cậu sẽ cẩn thận một chút, thời điểm rèn luyện đột phá thể thuật cũng không cần quá gấp.
Ánh mắt Tề Long để lộ ra ý tứ của mình, trong lòng Lăng Lan thầm than, đứa trẻ này vì sao cái gì cũng hiện lên mặt như vậy chứ? Lần đầu tiên Lăng Lan cảm thấy có chút đau đầu, làm lão Đại người tớ quả thật tmd khó, cô nên như thế nào tiêu trừ cái tâm tư này của Tề Long đây?
“Tề Long, kỳ thật việc cậu đang làm bây giờ chính là tự mình chui vào sừng trâu.” (không hiểu luôn) Lăng Lan đột nhiên nghĩ tới nhiệm vụ phải thực hiện sau năm bảy, tức khắc trước mắt sáng ngời, cô cảm thấy đã có biện pháp giải quyết chuyện phiền phức này, nếu không có biện pháp áp chế tâm tình muốn biến cường của Tề Long xuống vậy thì khiến tìm cho Tề Long biện pháp biến cường an toàn khác, “Con đường nhỏ để biến cường cũng không phải chỉ có thể thuật cách đấu.”
Tề Long hoang mang mà liếc liếc mắt một cái Lăng Lan, không biết Lăng Lan muốn nói cái gì.
“Trên thế giới này, người mạnh nhất không phải cách đấu sĩ, mà là cơ giáp sĩ.” Lăng Lan nhắc nhở, “Liền giống như cha tớ Lăng Tiêu, thể thuật của ông ấy tuy rằng chỉ là lĩnh vực cấp, nhưng ông ấy lại là thần cấp sư sĩ, là chung cực vũ khí Liên Bang, đây là sự tồn tại mà cho dù cường giả thần vực đều không thể chống lại.”
“Mà kế tiếp, các cậu phải đi làm nhiệm vụ phá quan để hoàn toàn ra ngoài thể giới ảo thật sự, đây vốn là mục tiêu ban đầu của tớ, tuy rằng hiện tại tớ không thể đi, nhưng, như vậy cũng không có nghĩa là tớ từ bỏ mục tiêu này. Cho nên, Tề Long, làm tiểu đội đội trưởng, làm tiểu đệ của tớ, cậu cần phải thay tớ đi hoàn thành nó.”
Nhiệm vụ này đối với thực lực bây giờ của Tề Long cũng như cả tiểu đội có thể nói là hoàn toàn thuộc độ khó cấp S, nhưng khi Tề Long nghe được mệnh lệnh của Lăng Lan thì tức khắc tinh thần rung lên, đột nhiên vỗ ngực nói: “Yên tâm đi, lão Đại, tớ sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.”
“Đây chỉ là bước đầu tiên, chờ tới lúc chân chính tiến vào thế giới ảo thì mọi người liền đi học tập điều khiển cơ giáp, ba năm sau, tớ trở về học viện tham gia khảo thí, hy vọng các cậu đều thành công thăng cấp tới trung cấp cơ giáp sĩ trở lên, đặc biệt là cậu Tề Long, cần phải đạt tới cao cấp cơ giáp sĩ.”
“Vì sao?” Tề Long khó hiểu hỏi.
“Cậu không phải muốn biến cường sao?” Lăng Lan nhàn nhạt mà nói, “Cao cấp cơ giáp sĩ có thể chống cự một cường giả lĩnh vực sơ cấp, lúc ấy, cậu liền có tư cách đứng ở bên người tớ, cùng tớ cộng đồng chiến đấu.”
Ánh mắt Tề Long lóe sáng, cậu rốt cuộc tìm được một lối tắt để biến cường rồi, ba năm, cậu liền có tư cách đứng ở bên người lão Đại, với cậu mà nói, điều này so với cách đấu thể thuật càng thêm nắm chắc.
Tề Long trọng trọng điểm đầu nói: “Được, lão Đại, tớ nhất định sẽ hoàn thành cái mục tiêu này, ba năm sau, tớ nhất định sẽ trở thành cao cấp sư sĩ.”
“Được, nếu ba năm sau các cậu không đạt tới mục đích này thì đừng trách bị trừng phạt.” Lăng Lan nói lời này giọng nói có vẻ có chút âm trầm lạnh lẽo làm trừ bỏ Tề Long, những người khác đều nhịn không được đánh một cái run run, sắc mặt trở nên cực kỳ hôi bại.
Phải biết rằng, ba năm thời gian mà từ một thực tập tay mơ trở thành trung cấp cơ giáp sĩ là một chuyện tuyệt đối khó làm được, liền tính bọn họ chưa từng thực tế tiếp xúc quá trình học tập điều khiển cơ giáp thì cũng biết trong thế giới ảo, muốn thăng cấp là phải tích lũy một số điểm cực kỳ lớn, mà số điểm lại được tích từ những trận thắng trong cách đấu cơ giáp, càng đáng sợ chính là, một khi thua liền sẽ bị khấu trừ một số điểm bằng với lúc chiến thắng, chính loại quy tắc này đã làm cho rất nhiều người dù đã ở trong đó 2,3 năm cũng không thể thoát khỏi kiếp sống tay mơ, bởi vì điểm của họ vẫn là số 0 như cũ.
Nếu muốn bọn họ trong thời gian ba năm thành công thăng cấp trung cấp cơ giáp sĩ, thì trong khoảng thời gian đó bọn họ phải đảm bảo rằng mình có thể thăng cấp liên tục và phải thành công, nhưng nếu là như vậy thì căn bản không thể được…
Sắc mặt đưa đám, Hàn Tục Nhã nhịn không được mở miệng khẩn cầu nói: “Chúng tớ là nữ sinh, như vậy có thể giảm yêu cầu xuống thấp một chút có được không?”
Lăng Lan liếc mắt nhìn đối phương một cái: “Nếu là cảm thấy chính mình không thể hoàn thành, vậy đơn giản không cần đi học cơ giáp.”
Lăng Lan không lưu tình chút nào nói làm sắc mặt Hàn Tục Nhã nan kham, nhịn không được phản bác nói: “Tớ nhớ rõ, trong thế giới ảo, người lợi hại nhất cũng dùng ba năm ba tháng thời gian mới từ một tớy mơ thành công thăng cấp đến trung cấp cơ giáp sĩ, chúng tớ sao có thể thành công?”
“Đó chỉ là kỷ lục công khai ra bên ngoài, theo tớ được biết thì có một người chỉ dùng nửa năm đã từ một cái thực tập tớy mơ trở thành trung cấp cơ giáp sĩ, dùng một năm thời gian trở thành cao cấp cơ giáp sĩ” Lăng Lan nhàn nhạt mà trình bày mỗ sự kiện thật.
“Sao có thể, ông ấy là ai?” Cảm giác đầu tiên của Hàn Tục Nhã chính là không tin.
“Cha tớ là Lăng Tiêu!” Lăng Lan nhàn nhạt mà trả lời.
“Bác Lăng là thần cấp sư sĩ, còn là yêu nghiệt đệ nhất được thế giới công nhận, chúng tớ sao có thể so cùng chứ?” Hàn Tục Nhã nhụt chí trả lời, một tiếng “bác Lăng” này của cô khiến khóe Lăng Lan nhịn không được mà dật dật, phải biết rằng, hình ảnh Lăng Tiêu trong không gian truyền thừa chính là một mĩ nam phong hoa tuyết đại chứ tuyệt đối cùng cùng đẳng cấp với chữ “bác” này.
Lăng Lan tận lực duy trì vẻ mặt đạm nhiên tiếp tục nói: “Cho nên tớ mới yêu cầu các cậu trong thời gian ba năm, như vậy so với thời gian thăng cấp của Lăng Tiêu cũng đã nhiều hơn gấp ba lần, phải biết rằng cùng là ba năm, nhưng Lăng Tiêu đã là một vương bài sư sĩ. Các cậu cũng biết, cơ giáp sĩ thăng cấp vương bài sư sĩ là một đạo lạch trời, rất nhiều người thậm chí cả đời đều ở tại trạm kiểm soát này không thể đột phá…… So sánh với điểm này, yêu cầu của tớ đã đủ thấp.”