Edit: Phi Nguyệt
Trương Kinh An đi tới bên chiếc ghế salon Lăng Lan vừa chỉ rồi ngồi xuống, câu mở lời hắn không nói với Lăng Lan mà lại nhìn sang Tề Long đứng cạnh cô, mặt lộ vẻ tán thưởng: “Đàn em Tề Long, năm nay cậu là tân thủ khoa thi đầu vào của trường quân giáo, cậu đã cho học viện đồng quân trung tâm Doha chúng ta một vinh dự rất lớn đấy! Với thực lực này của cậu có thể đứng trong hàng ngũ top toàn trường rồi, tương lai cậu chính là trụ cột của phe học viện đồng quân trung tâm chúng ta.”
Bề ngoài có vẻ Trương Kinh An đang tán dương Tề Long, nhưng thực tế là muốn gieo trong lòng Lăng Lan một cái gai để cô sinh lòng kiêng kỵ với Tề Long. Trương Kinh An nghĩ chỉ cần cho Tề Long một cơ hội, với thực lực mạnh mẽ như cậu ta sẽ không cam tâm thần phục ở dưới trướng Lăng Lan. Trương Kinh An tin tưởng, bằng vào năng lực của hắn tuyệt đối có thể chiêu dụ được tên ngốc Tề Long này vào thế lực của mình.
Ngay khi mới tiếp xúc lúc ban đầu, sự lạnh nhạt của Lăng Lan đã khiến Trương Kinh An quyết định buông tha ý định chiêu dụ Lăng Lan và chuyển sang Tề Long. Để thực hiện được điều này, việc đầu tiên cần làm chính là phải ly gián quan hệ của hai người, khiến cả hai trở nên nghi kỵ nhau đến mức trở mặt mới thành công. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Trương Kinh An lại nói lời tán dương Tề Long, hắn hy vọng có thể kích thích được dục vọng tranh đoạt danh lợi của Tề Long, từ đó sản sinh ra tâm lý bất mãn với Lăng Lan.
Chỉ có điều, những tính toán của Trương Kinh An nhất định sẽ thất bại. Một mặt hắn khích lệ Tề Long, sau lưng ngấm ngầm quan sát biểu cảm biến hóa trên gương mặt của cậu ta, nhưng hắn phát hiện Tề Long không hề có phản ứng gì đối với lời nói của hắn, Trương Kinh An khẽ nhíu mày, trong lòng bỗng có cảm giác lo lắng.
Lăng Lan đương nhiên biết rõ ý định của Trương Kinh An, nhưng cô không quan tâm, vốn cô cũng có ý định để Tề Long làm người đứng đầu, nhưng cậu ta là tên cuồng cách đấu nên không có hứng thú với việc đó mà thôi.
Trương Kinh An thấy hai người không phản ứng trước lời nói của mình, thậm chí hắn còn cảm nhận được một ít trào phúng trong mắt của Lăng Lan, hắn đành phải tức giận bỏ dở kế hoạch gây chia rẽ vừa mới nhen nhóm, tiếp tục quay sang cười giả lả với Lăng Lan: “Còn có đàn em Lăng Lan nữa, vài năm không gặp, phong thái của cậu vẫn như trước đây!” Lăn lộn ở trường quân giáo vài năm rõ ràng đã mài dũa Trương Kinh An càng thêm thành thục, biết kiên nhẫn.
Trong đầu Trương Kinh An nhanh chóng tính toán quay trở lại quyết định ban đầu, nếu đã không đả động được Tề Long thì nhất định phải chiêu dụ được Lăng Lan.
Lăng Lan vẫn duy trì gương mặt không biểu cảm của mình, lạnh lùng đáp lời: “Cảm ơn!”
Giọng nói không độ của cô khiến Trương Kinh An nghẹn họng, nửa ngày sau mới hoạt động được cơ mặt nở ra một nụ cười, chỉ là nụ cười này hơi có phần miễn cưỡng.
Trương Kinh An không ngờ Lăng Lan sẽ không nể mặt hắn như thế, ngay cả chút biểu cảm ứng phó trên mặt cũng không có, vốn hắn còn muốn lợi dụng quan hệ đàn anh đàn em học cùng trường để kéo gần cự ly sau đó sẽ đưa ra lời đề nghị hợp tác, nhưng giờ xem ra khó mà thực hiện được.
Nghĩ vậy nên Trương Kinh An không vòng vo nữa mà đi thẳng vào vấn đề: “Vừa mới vào trường nên chắc đàn em Lăng Lan còn không biết các thế lực trong trường quân giáo phải không? Trong trường quân giáo này, muốn yên ổn học tập đến khi tốt nghiệp rất khó khăn đấy.”
Lăng Lan nhướng mày: “Ồ? Còn có chuyện này à?” Đã có người nguyện ý chủ động nói rõ thông tin, tất nhiên cô sẽ không cự tuyệt.
“Trong trường quân giáo có rất nhiều thế lực lớn nhỏ, tính ra cũng phải đến mười mấy thế lực, nhưng lớn mạnh nhất là bốn thế lực đứng đầu, theo thứ tự đứng nhất là thế lực Lôi Đình, thứ nhì là thế lực Thiên Cơ, thế lực Vô Cực đứng thứ ba, cuối cùng là thế lực của học viện đồng quân trung tâm Doha chúng ta.” Trên mặt Trương Kinh An lộ vẻ tiếc nuối, “Nếu những học viện khác trong Doha cũng nguyện ý thêm vào thế lực chúng ta thì chúng ta đã không phải đứng thứ tư rồi, tranh vị trí thứ nhất, thứ nhì còn khó khăn chứ vị trí thứ ba chắc chắn được. Còn nhớ trong trận đấu tranh đoạt vị trí với thế lực Vô Cực, chúng ta chỉ kém bọn họ đúng mười điểm, vì thế mà thua…”
Khi nhắc đến vị trí thứ ba, ngữ điệu trong giọng nói của Trương Kinh An mang theo sự không phục, hắn ngẩng đầu nhìn Lăng Lan, nói: “Nhưng tôi tin năm nay sẽ khác, chúng ta nhất định sẽ lấy được vị trí thứ ba. Tôi biết học viện đồng quân trung tâm chúng ta năm nay có hơn ba trăm người thi vào trường quân giáo, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì vị trí thứ hai cũng có thể cầm chắc trong tay.”
Nói đến đây, vẻ mặt Trương Kinh An xuất hiện sự kích động khó lòng kìm nén, hắn dường như đã có thể nhìn thấy hình ảnh thế lực học viện đồng quân trung tâm Doha oai phong một cõi như thế nào rồi.
Nhưng câu trả lời ngay sau đó của Lăng Lan đã đá hắn từ mơ mộng trở về hiện thực, giọng nói lạnh nhạt của Lăng Lan vang lên: “Tôi rất phục ý tưởng của học trưởng Trương, nhưng cá nhân tôi không thích tranh đấu cũng không muốn tham dự vào loại chuyện này, về phần những học viên khác, học trưởng Trương cứ thử đi mời bọn họ xem sao.”
Lời nói của Lăng Lan khiến Trương Kinh An suýt phun ra máu, hắn sững sờ trợn to mắt nhìn Lăng Lan: Cái gì mà không thích tranh đấu? Thế cái trận đấu đại giới kinh khủng năm đó là ai khơi mào ra? Chẳng phải là do cái người đang ngồi trước mắt đây à?
Trương Kinh An vừa muốn mở miệng nói gì đó bỗng thấy Lăng Lan đứng lên: “Phải đi đường xa nên có phần mệt mỏi, thứ lỗi cho tôi không thể tiếp chuyện với học trưởng được nữa, học trưởng Trương cứ tự nhiên nhé!”
Nói hết câu, Lăng Lan sải bước rời khỏi phòng khách và đi về phía phòng ngủ của mình, không hề cho Trương Kinh An có cơ hội níu kéo.
Nhìn bóng lưng Lăng Lan biến mất sau cánh cửa, sắc mặt Trương Kinh An hơi biến đổi, hắn cố nén lửa giận trong lòng quay sang tiếp tục câu chuyện với Tề Long: “Đàn em Tề Long có hứng thú góp một phần sức cho thế lực của học viện trung tâm chúng ta không?”
Tề Long đánh một cái ngáp rõ to, xua tay từ chối: “Chúng tôi đi theo Lan lão đại, cậu ấy không có hứng thú thì chúng tôi cũng không. Thật xin lỗi, học trưởng Trương! Tôi thực sự quá mệt mỏi cũng đi nghỉ đây. Chào nhé!” Nói xong cậu ta nhanh chân đi về phòng mình nghỉ ngơi.
Hai người mạnh nhất trong lứa học viên lần này của học viện đồng quân trung tâm từ chối thẳng thừng như thế khiến Trương Kinh An không kéo nổi mặt mũi, hắn căm tức nói lời từ biệt với Hàn Kế Quân rồi nhanh chóng rời khỏi khu biệt thự của nhóm Lăng Lan.
Khi về đến biệt thự của mình, Trương Kinh An mạnh tay ném ly trà trên bàn phòng khách xuống đất, cơn giận đè nén vì bị nhóm Lăng Lan khuất nhục cuối cùng cũng được bộc phát: “Mẹ kiếp, rượu mời không uống thích uống rượu phạt! Nó cho rằng bây giờ nó còn có thể hô mưa gọi gió như trước đây à?”
“Đội trưởng, tiếp theo chúng ta phải làm gì? Đi dạy dỗ bọn chúng một trận?” Một đội viên đến gần thấp giọng hỏi. Đây cũng là điều lệ ban đầu do Trương Kinh An đặt ra, ai không muốn thần phục sẽ phái một tiểu đội đến cưỡng chế, đánh cho đến khi đối phương đồng ý gia nhập vào thế lực mới thôi.
Ánh mắt Trương Kinh An khẽ sáng lên, trong lòng có một sự thôi thúc muốn cho người đi giáo huấn mấy tên nhóc thối tha kia nhưng rất nhanh hắn đã đè nó xuống. Hắn biết bây giờ chưa phải lúc thích hợp, vì những học sinh khác còn chưa gia nhập vào thế lực của hắn, nếu bọn họ biết bởi vì không chịu gia nhập mà đám Lăng Lan bị hắn giáo huấn, chỉ sợ trong lòng bọn họ sẽ có khúc mắc.
Ha! Chờ hắn đem những học viên mới này bỏ hết vào túi, hắn nhất định sẽ hung hăng dạy dỗ đám nhóc con đó một trận nhớ đời! Đáy mắt Trương Kinh An lóe lên tia độc ác, đến chết hắn cũng không quên nỗi sỉ nhục trong học viện đồng quân trung tâm năm đó. Thù mới hận cũ, hắn nhất định sẽ trả lại đầy đủ.
Thất bại lần này của Trương Kinh An rất nhanh đã bị các thế lực phía trên biết được, bọn họ vừa giễu cợt vừa cảm thấy hả hê. Nhưng không ai trong số họ coi trọng người được mang danh yêu nghiệt của trường đồng quân trung tâm kia, cho dù biết thủ khoa năm nay là người của học viện đồng quân trung tâm, họ cũng không để trong lòng, bởi vì năm nào cũng có thủ khoa, nhưng chân chính có thể trở thành người mạnh nhất trong trường quân giáo thường thường lại không phải là thủ khoa.
Trong khi tất cả mọi người đều cho rằng thế lực của học viện đồng quân trung tâm sẽ nhanh chóng có xung đột, thì trên thực tế mọi việc lại vô cùng tĩnh lặng, phía Trương Kinh An không áp dụng hành động gì với đối phương, mà đám Lăng Lan tựa hồ cũng chú tâm vào việc học tập, không hề thấy chuyện tranh quyền đoạt vị nào xảy ra. Động thái này làm các thế lực lớn cảm thấy hoang mang, lẽ nào Trương Kinh An thật sự có thể nhẫn nhịn trước đám học sinh mới không nghe lời này ư?
Tất nhiên không phải Trương Kinh An không muốn động mà là hắn ta không thể nhúc nhích được, bởi vì trong khoảng thời gian này hắn không ngừng mời mọc những học sinh khác gia nhập vào thế của mình nhưng đều bị từ chối. Trương Kinh An cũng từng muốn hạ thủ với những học sinh yếu nhất, đến khi ra tay lại phát hiện nhóm học sinh mới này dường như có quan hệ với nhau, hơn nữa quan hệ còn vô cùng tốt, dễ sản sinh ra hậu quả rút dây động rừng. Phát hiện này làm Trương Kinh An phải hủy bỏ kế hoạch của mình, chỉ có thể nhẫn nhịn tiếp tục nghĩ biện pháp khác.
Việc Trương Kinh An liên tiếp vấp phải trắc trở trong quá trình thu phục nhóm học viên mới, Lăng Lan đều biết, vì Vũ Cảnh, Lý Anh Kiệt, cùng các tiểu đội trưởng khác vẫn thường xuyên trao đổi với cô về chuyện này.
Lăng Lan nói thằng ra quyết định muốn đứng ngoài quan sát khoảng một năm, dù sao năm đầu tiên vào trường cũng có nhiệm vụ huấn luyện thể năng rất cực khổ, bọn họ chắc chắn sẽ không có tinh lực tham gia vào loại tranh đấu phe phái này. Khi nào đến năm thứ hai, thời cơ chín muồi mới có thể quyết định tham gia vào thế lực đối phương hay tự tổ chức thế lực riêng.
Quyết định của Lăng Lan cũng giúp những người còn lại định hình được phương hướng sắp tới, nên tất cả đều quyết định tạm thời không gia nhập bất cứ thế lực nào, chỉ chuyên tâm vào việc hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện trước mắt. Để phòng ngừa chuyện thế lực của Trương Kinh An vì không mời được bọn họ mà giận quá làm liều, cả đám giao ước thành lập một đoàn Tân Sinh để cùng nhau tiến lùi.
Bọn họ cũng không hỏi ý tứ của Lăng Lan mà trực tiếp đề cử cô lên làm đoàn trưởng thứ nhất, Tề Long là đoàn trưởng thứ hai, Vũ Cảnh thứ ba, Lý Anh Kiệt thứ tư, vị trí đoàn trưởng thứ năm do các đội trưởng của những tiểu đội khác thay phiên nhau đảm nhiệm, cùng nhau giải quyết công việc trong đoàn.
Khi Lăng Lan biết được kết quả này chỉ im lặng không nói gì. Ý định đứng ngoài quan sát một năm lúc ban đầu của cô là vì muốn cho bọn họ tích lũy thêm giá trị chứ không phải để họ thành lập một đoàn đội riêng, đương nhiên cô càng không muốn trở thành đoàn trưởng thứ nhất của đoàn Tân Sinh này… Haiz, cô vốn không muốn phải chịu trách nhiệm làm cái gì mà.
Có điều, cơ mặt của Lăng Lan vốn đã bị liệt từ lâu, chẳng mấy khi thấy cô thể hiện xúc cảm ra mặt, nên dù trong lòng không thích cũng chỉ tỏa ra khí lạnh đến ngược đãi đám học sinh ngu ngốc không hiểu tâm tư chân thật của cô.
Vẻ lạnh lẽo của Lăng Lan tuy rằng làm đám học sinh bên dưới kính sợ, mỗi lần đi qua cô đều có cảm giác lạnh đến mức hai chân run lên, nhưng lại càng làm cho họ thêm kiên định và tin tưởng vào quyết định của mình: Nhìn đi, nhìn đi, đoàn trưởng số một của bọn họ thật dũng mãnh, chỉ một ánh nhìn mà đã làm bọn họ đóng băng rồi. Dưới sự dẫn dắt của đoàn trưởng, chắc chắn bọn họ có thể ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng thẳng ở trường quân giáo này rồi.
Không biết là ai đem chuyện đoàn Tân Sinh được thành lập tiết lộ cho đám học sinh mới từ các trường đồng quân khác trong Doha, những học sinh này vốn đã vô cùng tín phục Lăng Lan sau sự kiện thành công khống chế phi thuyền trước đó, nên không ít người muốn gia nhập vào thế lực, chỉ có một vài người vì lý do cá nhân nên phải gia nhập vào thế lực Doha của Trương Kinh An.
Cứ như vậy, đoàn Tân Sinh lại có thêm năm trăm học viên mới thêm vào, tạo thành một thế lực tầm trung khiến các thế lực khác không dám chèn ép quá mức. Nếu thực sự phát sinh bạo động trong trường quân giáo, phía trường sẽ ra mặt dẹp loạn, đến lúc đó ai cũng không có lợi. Dưới tình huống đó, đoàn Tân Sinh của những học sinh mới tạm thời có được một không gian hoạt động tự do.