Nhưng dù giáo viên có tức giận hay buồn bực thì cũng không có biện pháp xử lý Lăng Lan. Nếu nói học sinh đặc cấp ban 1 là những thiên tài mà bọn họ có nhiệm vụ bồi dưỡng trọng điểm thì Lăng Lan chính là vật bảo trong tay bọn họ, trong lòng yêu thích không biết bao nhiêu. Đây cũng là lý do vì sao người giám khảo phải xông lên, ra vẻ mắng Lăng Lan, đây cũng là nhắc nhở Lăng Lan đừng xuống tay quá ngoan, khiến cho bọn họ khó xử.
Cho dù trong lòng yêu thích Lăng Lan như thế nào thì đối với bên ngoài, bọn họ vẫn phải đối xử bình đẳng, nói như thế nào thì những đứa trẻ ở đây đều là tương lai của Liên Bang, không thể vì người này mà bỏ rơi người kia.
Nói tóm lại, biểu hiện của giám khảo lúc này chính là giống với cảnh: con nhà mình đi đánh con nhà người khác, là người lớn phải la con mình vài tiếng đến trấn an đối phương, mà trong lòng mình có đắc ý hay không... Há há, vấn đề này ai cũng biết.
Cứ như vậy, dưới sự lãi nhãi của giám khảm, , Lăng Lan đành phải ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ đã biết. Không có biện pháp, Lăng Lan còn phải ở trong học viện này thêm mười năm, không thể không cuối đầu. Vả lại Lăng Lan là một đứa trẻ rất ngoan, ngoan đến mức kiếp trước cũng chưa từng cái gọi là thời kỳ phản nghịch...
Nghĩ đến đây, Lăng Lan suy nghĩ kiếp này có nên thử phản nhịch một lần hay không? Bất quá những lúc có suy nghĩ xấu như vậy, trong đầu Lăng Lan hiện lên hình ảnh mẹ Lam nước mắt lưng tròng, mông lung, ánh mắt bi thương thì những suy nghĩ xấu ấy biến mất không có. Cô tuyệt đối không đối phó được với kia kỹ thuật diễn có thể đạt giải Oskar của lão mẹ được, nếu nói cô là tiểu hồ ly tu đạo 100 năm thì mẹ cô chính là đại hồ ly tu luyện ngàn năm, căn bản không cùng đẳng cấp để so sánh.
Mấy lần cô đều thua dưới tay lão mẹ bởi một chiêu này, dù biết rõ mẹ cô chỉ đang giả vờ nhưng cô cũng sẽ ngoan ngoãn trúng chiêu. Ai bảo cô là người không muốn thấy người khác khóc chứ, kiếp này cô triệt để bị lão mẹ lão mẹ này ngàn năm nắm trong tay, giống như Tôn Ngộ Không trong tay Phật Như Lai, vĩnh viễn không chạy ra ngoài được.
Nghĩ đến đây Lăng Lan liền khó chịu, cô bắt đầu thống hận người cha đã mất sớm kia, vì sao lại đễ phiền toái này lại cho cô, nếu ông ấy còn sống thì hồ ly tinh ngàn năm này có người phụ trách canh phòng rồi.
Nhưng mà Lăng Lan cũng chỉ nghỉ nghĩ thôi, Lam Lạc Phượng chính là gánh nặng ngọt ngào mà kiếp này Lăng Lan có đau cũng vui vẻ gánh...
Cuộc chiến tranh cấp buổi sáng chính thức kết thúc, những đứa trẻ thành công tiến tiếp không có chuyện gì làm có thể tự do hoạt động, còn những đứa trẻ thua trận thì tiếp tục ở lại phòng cách đấu, chờ hệ thống công bố danh sách học sinh từ 26 đến 50 để chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo, đương nhiên chuyện này cũng không liên quan đến bốn người Lăng Lan, mọi người trực tiếp trở về biệt thự nơi ở của đám Tề Long để nghỉ ngơi. Mọi người ngồi quân quần với nhau trên sofa phòng khách cùng nhau xem những trận đấu đang diễn ra.
Trong danh sách học sinh từ 26 đến 50, người mà bọn họ chú ý nhất chỉ có mỗi Lâm Trung Khanh, dù sao ngay từ đầu Lâm Trung Khanh đã có ý không tốt đến bọn họ, khiến bọn họ không thể không chú ý tới cậu ta.
Trận đấu 50 tiến 25 Lâm Trung Khanh đánh với người đứng thứ 2 trong top đầu là Vũ Cảnh, tất cả mọi người đều đoán trận này Lâm Trung Khanh chắc chắn thua thảm bại, bất quá tình hình trận đấu cũng không giống như mọi người tưởng lắm, cùng là thua nhưng Lâm Trung Khanh đấu với Vũ Cảnh hơn 100 chiêu, hao hết sức lực nên mới bị đánh bại.
Kết quả này khiến các học sinh ban 1 đều “Ồ” lên, bất quá bọn họ không giật mình vì sự tiến bộ thần tốc của Lâm Trung Khanh, mà là khiếp sợ thực lực của Lăng Lan. Bởi vì bọn họ đều nhớ tới trận đấu ngày thứ 2 sau khai giảng, Lăng Lan từng dùng 1 chiêu thoải mái đánh bại Lâm Trung Khanh, như vậy có phải chứng minh thực lực của Lăng Lan chắc chắn sẽ nằm trong top 3 của lớp đặc cấp hay không?
Lúc này ánh mắt của những học sinh lớp đặc cấp đối với Lăng Lan chính là cố kị.
Sau đó, biểu hiện của Lâm Trung Khanh cũng khiến cho tất cả học sinh bớt bất ngờ. Trong cuộc chiến tranh dành vị trí thứ tự trong lớp, Lâm Trung Khanh đã chứng minh thực lực của mình, cậu ta liên tục đánh bại nhiều người, rồi dành vị trí thứ 28 trong danh sách.
Thành tích này tuy cũng không qua chói mắt nhưng nếu so với kết quả ngày nhập học thì sự tiến bộ của Lâm Trung Khanh không thể nghi ngờ là quá kinh người, phải biết rằng việc tăng thứ tự trong danh sách thực lực ở đặc cấp ban 1 là một chuyện không hề đơn giản, bởi vì những học sinh ở đây đều là thiên tài từ những nỏi khác hội tụ lại, đều rất nổi tiếng, mà việc đạp ngã những thiên tài này thực sự rất khó. Điều này cũng có thể chứng minh tư chất của Lâm Trung Khanh thật sự rất nghịch thiên, đương nhiên cậu cũng cố gắng nổ lực hơn người khác rất nhiều, nếu không cũng không thể từ vị trí 50 tiến đến 28.
Biểu hiện lần này của Lâm Trung Khanh cũng khiến bốn người Lăng Lan coi trọng, thằng nhóc này âm mưu đầy mình, tuy không có khả năng uy hiếp đến Lăng Lan nhưng cậu ta rất có thể trở thành đối thủ của Tề Long. Đặc biệt là Hàn Kế Quân phải chịu áp lực lớn nhất, bởi vì phương hướng phát triển tương lai của Lâm Trung Khanh rất có thể giống với cậu, là đầu não, quân sư của quân đoàn.
Trong khoảng thời gian này, Lăng Lan cũng xem cuộc chiến đấu của các nhân vật nổi tiếng của các khóa trên, quả nhiên là có một số người rất mạnh, tuyệt chiêu rất nhiều khiến Lăng Lan rất vui vẻ, những tuyệt chiêu ấy cô đều lệnh cho Tiểu Tứ lại, nếu có thể phá giải huyền cơ của 1,2 chiêu thì xem như Lăng Lan cũng gặt hái được rất nhiều.
Những tuyệt chiêu cách đấu trong học tập không gian tuyệt đối là đứng đầu, nhưng lực sát thương của chúng lại rất lớn, mỗi chiêu ra đều đánh vào tử huyệt của đối phương, không phải là loại thể thuật thích hợp dùng để luận bàn ở học viện, mà cách đấu ở Lăng gia cũng gặp phải vấn đề này, cách đấu của tử sĩ đương nhiên chỉ cần xem hiệu suất giết địch là xong. Đương nhiên Lăng gia không phải không có cách đấu thuật chính tông, chẳng qua Lăng Tiêu vừa chết, Lam Lạc Phượng lại cùng toàn bộ gia tộc Lăng thị trở mặt khiến cho Lăng Lan căn bản không có cơ hội học loại cách đấu này.
Cho nên mỗi khi Lăng Lan thì liền quyết định thắng thua, sinh tử của người khác làm gì có thời gian để kéo dài trận đấu chứ?
Khụ, dù sao thì cô cũng phải để giáo viên trong học viện chút mặt mũi đúng hay không? Tối thiểu cô cũng biểu hiện mình là một người rất nghe lời.
Sau khi tất cả các trận đấu kết thúc, cả bọn Lăng Lan liền chuẩn bị ăn cơm trưa, bất quá lần này bọn họ không tới căn tin mà trực tiếp đặt hạng trên mạng để căn tin cho người đưa đồ về biệt thự.
Ăn cơm trưa xong, mọi người cùng nghỉ ngơi một chút rồi đi về phía phòng cách đấu. Hôm nay phòng cách đấu đã không còn ồn ào, nháo nhiệt như những ngày đầu nữa, nó trở nên an tĩnh đến lạ thường. Ngoại trừ học sinh năm 10 chờ hệ thống công bố danh sách thứ tự cuối cùng, những người khác hầu như đều trở về ký túc xá của mình để xem trận đấu của top 25. (huhu…khúc này tác giả viết ngược viết xuôi sao ấy, mọi người đọc thông cảm nha)
Rất nhanh tin tức được chuyển đến , Lăng Lan mở ra vừa thấy thì ngây ngẩn cả người. Hóa ra lần này cô được thẳng tiến không cần đấu. Cô nghĩ có thể là do học viện sợ mình lại một chiêu tất sát, làm khó bọn họ cho nên liền an bày cô cho cô không cần ra tay.
Tin tức này vừa ra, những đứa nhỏ khác trong top 25 đều thầm hoan hô kêu lên. Dù sao không ai trong bọn họ muốn gặp phải Lăng Lan nhanh như vậy, cùng đánh với đối thủ khác còn có hi vọng thắng còn hơn đánh với Lăng Lan không có hi vọng gì.
Những người còn lại trong danh sách, không phân biệt mạnh yếu, đều được xếp đối thủ không theo bất kỳ nguyên tắc nào, vậy nên rất bi kịch là Tề Long đụng phải Hàn Kế Quân, đây là lần đầu tiên nhóm của Lăng Lan đụng phải tình huống người mình tự giết nhau, điều này khiến cho những người bạn học khác đều vui sướng dị thường, không có biện pháp, ai bảo người bên cạnh Lăng Lan đều rất mạnh, có thể bớt một người cũng giảm đi một khả năng bị cạnh tranh.
Hàn Kế Quân biểu hiện thật dứt khoát, vừa lên đài liền nhấc tay tỏ vẻ đầu hàng. Về phương diện cách đấu cậu thật sự không thể so sánh với Tề Long, bởi vì hai người bọn họ thường xuyên cùng nhau luyện tập nên Hàn Kế Quân rất rõ ràng kết quả cuối cùng là cái gì, cậu cũng sẽ không lãng phí khí lực vì loại kết quả đã định này.
Đối thủ của Lạc Lãng cũng tương đối yếu một chút, bất quá tiến vào top 25 thì tất cả đều là người có thực lực, Lạc Lãng đấu với cậu ta cũng không thể áp đảo quá nhiều, phần thắng chỉ chiếm được sáu phần thôi.
Trên lôi đài, Lạc Lãng đánh rất cẩn thận, cậu vẫn nhớ rõ lời nhắc nhở của Lăng Lan trước khi bắt đầu trận đấu, loại chuyện lật thuyền trong mương này cậu tuyệt đối không muốn nó xảy ra ở trên người midnh. Nhưng mà, lão đại chính là lão đại, nói như vậy chắc chắn có ý tứ gì khác...
Ừ ừ, lại thêm một đứa trẻ không rõ chân tướng bị sức quyến rũ của Lăng Lan thuyết phục, bất tri bất giác lại sùng bái Lăng Lan thêm một chút.
Lạc Lãng đánh rất cẩn thận và nghiêm cẩn, điều này làm cho đối thủ của cậu không có cơ hội gì từ đầu tới cuối, chờ tới lúc đối phương sắp bị hao hết thể lực thì Lạc Lãng một chiêu triệt để đánh đối phương bay ra khỏi lôi đài, thành công thăng vào top 13.
Chín người đầu tiên của lớp đặc cấp ban 1 không có gì ngoài ý muốn thành công bước vào vòng trong, chỉ có người đứng thứ 10 bị học sinh đứng thứ 14 đánh bại bị loại,ngoài ra còn có Lăng Lan, Tề Long, Lạc Lãng ba người, top 13 chính thức ra lò.
Tiếp theo đó là cuộc chiến tranh dành vị trí của 14 đến 25, Hàn Kế Quân biểu hiện cố gắng, đánh bại 2 người, không đấu một trận cuối cùng đánh thắng học sinh thứ 10 bị loại lúc trước, dành vị trí thứ 14, so với vị trí 21 ban đầu thì vị trí của cậu quả thật tăng không ít.
Bất quá thành tích hiện tại của mọi người cũng không khác với thành tích xếp lớp đầu vào là mấy, nếu không phải gặp Tề Long trong trận đấu tiến top 13 thì có thể vị trí của Hàn Kế Quân còn tiến lên thêm mấy bậc nữa.
Cứ như vậy, trong nhóm, Lăng Lan là người thoải mái thăng cấp nhất, rồi đến Tề Long, dù sao trận thứ hai cậu ta cũng không ra tay, mà Lạc Lãng là mệt nhất, vừa trở lại biệt thự, cậu ta liền trực tiếp về phòng, leo vào khoang an dưỡng để bổ sung năng lượng chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo vào ngày mai. Hiện tại không thể lãng phí thời gian , phải bắt lấy mỗi phút mỗi giây để khôi phục thể lực. Mà hai trận của ngày mai là 13 tiến 7, và 7 tiến 4, Lạc Lãng cũng không muốn dừng lại vì tiêu hao hết thể lực, cậu muốn tham gia vòng bán kết và trận chung kết, muốn đạt được tâm nguyện này thì cậu không thể qua lao.