Không để ý đến, vừa qua năm mới, đầu Giai Hi không đè nén được lại cao lên thêm một cái đầu, thân hình đã nhanh lên đến một mét bảy, hoàn hoàn đã đầy đủ bộ dáng của một cô gái trưởng thành.
Mẹ Dư nguyên lai vốn không cao, hơn nữa tuổi đã lớn không cản được lưng khom người gù, càng hiện vẻ béo lùn, bà không muốn trực tiếp đối mặt với Giai Hi, lộ ra bản thân giống như người lùn.
“Con nói một chút xem, con cao con dài như thế để làm cái gì? Quần áo tốt đến thế còn không mặc vào được, Tô Cẩn loại tốt nhất, kiểu dáng cũng mốt mới, mới mặc được mấy tháng?”
Giai Hi ngày lễ ngày tết đều sẽ nhận được hồng bao lớn của ông chủ Trình, người thì chưa thấy đâu, cô cũng không muốn thấy, chỉ cần có tiền và đồ vật có thể cuồn cuộn liên tục tràn vào Kim Lâu, đã vô cùng hài lòng.
Khéo sao vừa hay đã thành tiểu phú bà bí ẩn, hờn giận của cô đối người đàn ông cũng tiêu tan không ít.
Chẳng qua là hiện tại cô luôn ở trong khuê phòng, từ bàn ghế đến giường đệm, tất cả đều đổi thành gỗ lim quý giá, chạm khắc lên hoa văn tinh tế đẹp đẽ, ấm trà ly nước uống nước tất cả đều là vật phẩm tốt do trấn Cảnh Đức sản xuất.
Giai Hi lấy bàn tính ra, leng keng leng keng tính toán một trận rõ ràng, tính toán xem ông chủ Trình rốt cuộc xài bao nhiêu tiền, tính ra rồi trái lại khiến cho cô hết sức hoảng sợ, cộng thêm bao lì xì, ấy vậy mà không ít hơn ba vạn tệ.
Con số này nhiều đến kinh người, cần phải hiểu rõ, một ngàn tệ là có thể mua được một cái căn nhà vẻ vang, trong Kim Lâu chạy tay chân tạp vụ, một tháng cũng có năm đồng tiền.
Người ngoài đều nói tiểu Tào của Kim Lâu là tiểu tình nhân mà ông chủ Trình rất yêu thích, trên thực tế, hắn chỉ đưa tiền, còn người thì chưa bao giờ đi vào nơi này, càng đừng nói tới nói chuyện yêu đương với Giai Hi.
Nếu thật sự là người tình, tình hình tiền này nhận về có thể cho qua, nhưng bọn họ cũng không tính là kiểu quan hệ tình nhân, như vậy không phải quá mức sao?
Giai Hi cảm giác được độ phỏng tay khi nhận tiền này, bất luận là đồ vật gì ắt hẳn đều là trao đổi ngang giá, nếu vượt qua giá cả hợp lí, không phải cô thiếu người ta, chính là người ta nợ cô.
Vì thế ở tiết Thanh Minh hôm nay, thì ông chủ Trình lại sai người mang tới bánh kẹo và tờ kí ngân phiếu, Giai Hi liền cầm kẹo trong tay, để cho người ta đem ngân phiếu trả về.
Cũng mang về một phong thư, nói bản thân không có cụ thân sinh nên được thương tiếc, tiền này hắn cần phải thu hồi lại đem đầu tư cái khác.
Một âm điệu thấp lan vào trong viện, hát ngân nga ngược gió tiêu sái, đúng là giữa từ đường nơi tế bái tổ tiên.
Người đàn ông dáng người cao lớn chỉ vận một bộ áo choàng ngắn bằng lụa trắng cợt nhả, cùng với li quần đã buông xuống tới cổ chân, chân hắn dài, lộ ra một đoạn cổ chân, trên chân mang giày vải đế dày.