Dân Quốc Triền Miên Khó Dứt




Giai Hi hài lòng đặt đũa xuống, cầm miếng vải trắng trên bàn lên cẩn thận lau khóe môi, bên tai truyền đến một tiếng cười khẽ, thanh âm nóng bỏng cảm giác ngứa ngáy chui vào lỗ tai.


“Sao có thể nhiều như vậy, thịt mọc ở đâu hết mất rồi?”

Ông chủ Trình một tay xoa lên vai cô, từ phía sau duỗi đầu qua, một mùi xà phòng sau khi tắm rửa thoáng qua, Giai Hi nghẹn một ngụm nước bọt, nín thở.


Người đàn ông mỉm cười nhéo mũi cô, kéo ghế dựa ra, vỗ vỗ đùi mình: “Ngoan, lại đây ngồi.




Hắn lại dỗ dành mình! ! Giai Hi nghĩ vậy rồi gập mười ngón tay của mình, tự đá nhẹ vào bắp chân của cô dưới gầm bàn.


Ông chủ Trình mở hai chân ra chờ đợi, hai phút trôi qua, hắn ta cầm hộp thuốc lá trên bàn vào trong tay, rút ra một điếu, dùng ngón tay xoay xoay chiếc bật lửa màu bạch kim: “Giận dỗi có phải hay không! ! châm cho tôi một điếu thuốc được chứ?”

Giai Hi cảm giác mình giống như một con thú bị mắc kẹt, muốn đi không thể đi, không muốn để ý đến hắn nữa thì hắn lại hết lần này tới lần khác đến trêu chọc mình, luôn nói những điều độc đoán, nếu như hắn có thể hoàn toàn là người xấu, Giai Hi cũng sẽ không cần phải mâu thuẫn như vậy.


Cô vô cùng uất ức đứng dậy và di chuyển chậm như một con rùa, Giai Hi nắm lấy bật lửa, đinh một tiếng mở ra, dùng ngón tay mập mạp lăn qua đá lửa bật lửa lên.


Một ánh lửa được thắp sáng lên, ông chủ Trình nghiêng đầu lại châm thuốc, mặt hai người lúc này kề sát vào nhau, người đàn ông nâng mí mắt, đôi mắt đen lóe sáng dưới ánh lửa, hắn hít sâu một hơi dựa về phía sau, cực kỳ tự nhiên kéo eo Giai Hi để cô ngồi lên đùi mình.



“Làm sao vậy, không vui sao?”

Tôi vui cái gì được bây giờ chứ!

“Nhìn xem, cái miệng nhỏ nhắn nhếch cao như vậy! Được rồi mà, đều là tôi không đúng, đáng ra phải về sớm một chút với cô, có phải hay không?”

Người đàn ông từng câu từng câu một chọc vào bí mật nhỏ ở trong lòng Giai Hi, từng chút một bị hắn tiết lộ ra điều mà cô luôn khao khát, khiến cô càng ngày càng nóng, cảm thấy khó chịu nên cô dịch dịch mông.


Cô bỗng nhiên nghĩ ra, ngẩng đầu lên chớp chớp con ngươi đen sáng: “Hay là anh thu tôi làm con nuôi đi!”

“Con gái nuôi…” Ông chủ Trình cũng không nhìn mà ấn tàn thuốc vào gạt tàn thủy tinh, đứng thẳng người, đem mông không ngừng dịch chuyển của cô áp sát vào xương hông, hắn thâm trầm cười nhẹ một tiếng: “Nghĩ kỹ chưa, con gái nuôi của tôi cũng không dễ làm như vậy.



Giai Hi lúc này đã hối hận, bởi vì chỗ khe mông của cô đang bị một vật nóng hừng rực chọc vào, mang theo sự cứng rắn đẩy lên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận