Dân Quốc Triền Miên Khó Dứt




Cô vừa định đứng dậy thì ông chủ Trình khẽ ấn vai cô, khi cô ngồi xuống, chân vừa vặn bị một túi to chỗ đó kẹp vào.


“Ưm!.

.



Hoa tâm bị va chạm nghiền ép, cánh hoa mềm mại lập tức tiết ra một dòng dâm dịch.


Ông chủ Trình cảm thấy tư thế này không dễ nói chuyện, vì thế lại bóp eo cô, để cho hai chân cô tách ra ngồi xuống đối diện với mình.



Cả người Giai Hi như nhũn ra, thân thể ngửa ra sau, ông chủ Trình ôm cô lại, nắm lấy eo cô bằng hai tay, tay hắn rất mềm và linh hoạt, hắn vừa mỉm cười ân cần với cô và vừa đưa tay từ từ nhào nặn cô.


Giai Hi giơ tay chống lên ngực hắn, quần áo của hắn vừa mỏng vừa mềm, như thể chạm trực tiếp vào da thịt của hắn, hơi nóng mạnh mẽ truyền ngược lại qua lòng bàn tay cô.


“Tôi! tôi nói đùa thôi, anh Trình! ! ”

Xương hông Trình Khôn chậm rãi chuyển động hai cái, có thứ gì đó cực lớn để ở chỗ tiểu huyệt của cô, giống như đang vân vê huyệt hoa.


Hắn đột nhiên hồi tưởng lại lúc quan hệ lần đầu tiên với cô, lúc đó hắn không có cảm giác gì nhưng bây giờ hắn nhớ lại rõ ràng hơn, cảm thấy nó ngọt ngào và mềm mại, ẩm ướt và chặt chẽ, lần đầu tiên tiến vào ép cho hắn vài phút đã xuất tinh ra, lần thứ hai thì phải cố nén không xuất tinh để đâm sâu vào chỗ đó.


Trình Khôn giơ tay nắm lấy cằm Giai Hi, ánh mắt như điện bắn tới, vẻ mặt bình tĩnh mà nghiêm nghị, mang theo uy áp cường thế: “Con người của tôi, một khi nói ra một câu là sẽ không rút lại lời nói.

Cô hỏi tôi có thể hay không, tôi cũng đáp ứng, hiện tại cô chính là con gái nuôi của tôi…”

Hắn ưỡn ngực đè về phía Giai Hi, đôi môi mỏng lại gần: “Ở chỗ tôi, không có hai chữ hối hận.



Quả nhiên, đây là mật ong trộn lẫn kịch độc, Giai Hi muốn uống mật ong ngọt ngào, lại muốn bỏ đi độc tố, lúc này cô mới biết là đây là chuyện không thể nào xảy ra.


Giai Hi có chút khổ sở, cắn môi dưới, ánh mắt không tự chủ được mờ đi, cô siết chặt mười ngón tay, nắm chặt áo lụa của ông chủ Trình.



Trình Khôn thầm nghĩ, con gái nuôi này giống như là cũng nhận thành con gái ruột, hắn thở dài một tiếng, mềm giọng nói: "Được rồi, đừng buồn nữa, nhìn thật đáng thương.



Hắn lại gần hôn lên khóe môi Giai Hi, nắm lấy ngón tay cô từ trên ngực xuống đặt lên môi hôn một cái, sau đó để hai cánh tay mềm mại của cô ôm lấy cổ mình.


“Bé ngoan, cục cưng, con gái ngoan của cha nuôi, lại đây hôn cha nuôi, được không?”

Giai Hi hai mắt đẫm lệ mờ mịt đưa cánh môi qua, qua loa có lệ hôn lên sườn mặt hắn một cái.


Trình Khôn một tay vuốt ve lưng cô, một tay rong chơi từ làn váy, cặp đùi săn chắc và mịn màng, tròn trịa có lực đàn hồi, hắn vô cùng hưởng thụ vừa sờ vừa bóp, giữ chặt sau lưng con gái nuôi, nghiêng đầu ôm hôn.


Chiếc lưỡi dài ướt át cạy mở hàm răng của Giai Hi, mạnh mẽ bá đạo chiếm giữ khoang miệng của cô, lưỡi hắn quấn quanh phần thịt mềm bên trong, bất ngờ cuốn lấy cái lưỡi nhỏ đang chạy trốn mình, quấn quýt chiếc lưỡi khiêu khích nó, Giai Hi không ngậm miệng lại được nên nước bọt chạy ra dọc theo khóe môi chảy xuống, tạo thành một dấu vết dâm mỹ.



Trình Khôn hung hăng mút lấy đầu lưỡi của cô, hút đến lưỡi cô tê dần, cô gần như sắp không thở nổi vì hết hơi, chỉ có thể mềm nhũn dựa vào ngực hắn.


Ông chủ Trình vẫn chưa đã thèm thu môi lại, một tay bóp hai má cô, ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm cái lưỡi thơm nhỏ bên trong: “thè lưỡi ra.



Giai Hi giãy dụa lắc đầu, ông chủ Trình đẩy cô lên như muốn dạy cho cô một bài học “A! ! Ưm! ! ”

Cảm giác tê dại kia lại càng lớn thêm, sự ngứa ngáy không ngừng ăn mòn não bộ Giai Hi, cô nặng nề hít vào từng ngụm không khí, nước mắt lưng tròng cẩn thận từng li từng tí vươn ra một cái lưỡi nhỏ màu hồng phấn, Trình Khôn nặng nề ừ một tiếng, vươn đầu lưỡi của mình ra liếm mút lưỡi cô tiếp.


Nước bọt chảy ra ngày càng nhiều, thấm ướt lòng bàn tay của ông chủ Trình, hắn mới hài lòng mút đầu lưỡi Giai Hi hai cái, sau đó buông cằm cô ra, mỉm cười: “Phía trên hay phía dưới đều chảy rất nhiều nước nha”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận