Dân Quốc Triền Miên Khó Dứt





Hắn nâng nửa hông lên, đẩy ghế sang một bên, cơ thể Giai Hi mềm nhũn dựa lưng vào mép bàn, hai chân cô dang rộng treo ở hai bên cơ thể người đàn ông.

Những chiếc cúc áo sơ mi lần lượt được mở ra, ngọn đèn trên đầu chiếu thẳng xuống với ánh sáng vàng ấm rực rỡ, hai bầu ngực hình bán cầu đầy đặn từ trong áo lót lộ ra ngoài.

Những ngón tay màu lúa mì nhợt nhạt của người đàn ông duỗi thẳng ra, giữa các kẽ ngón tay của tràn ra lớp dịch nhầy trắng mềm như kem, Giai Hi ngẩng đầu lên ậm ừ hai tiếng, những giọt nước mắt uất ức tiêu tan, đồng tử dần trở nên mơ hồ và trống rỗng, có chút khó chịu lấy bàn tay che lấy bàn tay to lớn của người đàn ông: " Không muốn…không muốn như vậy..."

Trình Khôn đương nhiên không nghe, cơ bắp trên lưng phập phồng căng ra, lồng ngực nóng như lửa đốt, dùng đầu ngón tay nhéo núm vú đang run rẩy và cứng rắn trên ngực phải của Giai Hi, lặp đi lặp lại đùa bỡn.

"A...!a...!chậm một chút, làm ơn..."


"Gọi cha nuôi."

Hai má Giai Hi đỏ như trái đào, trong cổ họng phát ra một tiếng nỉ non mềm mại: "Cha nuôi, không muốn… không muốn làm như vậy...!ô ô..."

"Vật nhỏ này đúng là khẩu thị tâm phi."

Anh nhìn chằm chằm vào khung cảnh tuyệt đẹp trước mặt, Giai Hi vươn thẳng chiếc cổ thon thả, quần áo của cô bị mở toang, một bộ ngực bán cầu hoàn hảo dưới bàn tay của người đàn ông biến thành vô số hình dạng dị thường, cô thở hổn hển yếu ớt ngồi thẳng dậy hướng về phía trước ngực anh, áp chặt vào vật cứng rắn dưới vùng bụng phẳng lì và mịn màng, eo đung đưa như rắn nước.

Yết hầu của người đàn ông chuyển động, hắn dùng một tay kéo quần xuống, từ bên trong kéo vật to lớn của mình ra, thứ nóng bỏng nhảy ra từ đám lông xù xì, đầu nấm đầy đặn to đến kinh ngạc, thân cột thô to, đồng thời có những đường gân xanh nổi lên xung quanh.

Giai Hi nhìn xuống, kêu lên một tiếng, sợ hãi lùi về sau: " Quá, quá đáng sợ, không thể vào được."


Con ngươi đờ đẫn của cô ẩn chứa ánh mắt sợ hãi cùng háo hức, Trình Khôn cười thấp giọng mắng: "Tiểu lưu manh, lại chưa đi vào không phải sao, làm sao biết không vào được?"

Hắn sờ đùi Giai Hi, chiếc quần lót đã ướt sũng, Trình tổng không kiên nhẫn cởi chiếc quần lót của cô ra, kéo mảnh vải sang một bên, liền nhìn thấy hai cánh hoa đầy đặn khép hờ, quy đầu lại nhảy lên một lần nữa, một cái miệng nhỏ ở đầu mút phun ra hai giọt chất lỏng trong suốt như pha lê.

Cơ thể Giai Hi đột nhiên bay lên không trung, sau đó cô nằm ngửa trên chiếc bàn lạnh lẽo, Trình tổng đứng giữa hai chân cô, hướng về nguồn sáng mân mê những cánh hoa ướt át mềm mại, làn da trắng mịn hồng hào phát ra âm thanh ùng ục dưới sự khuấy động nông cạn của hắn, bức tường đỏ tươi bên trong cứ liên tục co rút lại, xuất ra rất nhiều chất lỏng, có tiếng cọt kẹt vang lên, vách tường bên trong cực kỳ hồng nhuận không ngừng co rút, ép ra rất nhiều chất lỏng bóng loáng.

Trình Khôn dùng ngón tay mở rộng môi âm hộ nóng bỏng, đâm nhanh quy đầu sắp nổ tung chuyển động lên xuống ở lối vào.

"Ưmmm...ưm..."

Giai Hi sắp phát điên rồi, lỗ chân lông trên khắp cơ thể mở căng ra, lông tơ dựng lên, cặp vú mềm mại không ngừng lắc lư qua trái qua phải, cô nắm lấy cổ tay Trình tổng đang chống ở bên cạnh, mắt đỏ bừng: "Cha nuôi...!đừng...!đừng giày vò con nữa..."

Trình Khôn khẽ thở dốc một tiếng, cắn chặt răng, từ trong mũi phun ra khí nóng: "Chờ đã, con gái ngoan, cha cho con, đều sẽ cho con..."

Vừa nói hắn vừa thô bạo đẩy vào trong, cả người khổng lồ xông vào trong hành lang, khó nhọc phá vỡ hàng rào: "Hi, quá chặt rồi!"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận