Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Lúc Tần Vô Ngân đang suy nghĩ biện pháp thu lấy những đồ vật này, lại vô tình tiện tay mở ra một bảo khố cựđại, mà lại phát hiện trong bảo khố này đều là Nguyên tinh.
Phải biết rằng, cho dù là một Nguyên tinh quáng mạch trong truyền thuyết, khai thác một ngàn năm cũng chỉ sợ chưa bằng một phần trng bảo khố này a.
Lúc này, hắn đột nhiên nghĩ tới những gian phòng khác, khoát tay, sau khi tiến vào mà không bị bất kỳ cái gì ngăn trở, mở ra toàn bộ mười hai gian phòng, nguyên tinh, toàn bộ đều là Nguyên tinh.
Cho tới bây giờ, dù có nằm mơ thì Tần Vô Ngân cũng chưa bao giờ nhìn thấy nhiều Nguyên tinh như vậy. Nguyên tinh bày đặt như là một ngọn núi nhỏ, tràn ngập khắp nơi.
Chỉ một khối Nguyên tinh nhỏ cỡ nắm tay cũng đủ để Thiên hạ dốc sức liều mạng tranh đoạt, ngay cảĐịa Anh cũng khó mà gặp được một lần trong đời, đừng nói gì là tranh đoạt. Một khối Nguyên tinh nhỏ cỡ cái móng tay có thể khiến Địa Anh đỉnh phong tăng lực lượng lên ba thành, có thể tưởng tượng Nguyên tinh trân quý như thế nào.
Nhưng ở chỗ này, toàn bộ đều là Nguyên tinh, Tần Vô Ngân nhìn mà như ngây dại đi.
- Không thể nào, mắt ta không nhìn lầm chứ?
- Ảo cảnh, đây là ảo cảnh sao?
- Đây là Nguyên tinh?
- Làm sao có thể... Có thể có nhiều Nguyên tinh như vậy?

Lúc này, thanh âm bọn người Lý Dật Phong sau lưng hắn vang lên, đừng nói là bọn người Lý Dật Phong, Túy Miêu sau khi thấy đều trợn tròn mắt ra nhìn. Ngay cả Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh một mực phóng khoáng trấn định cũng nhịn không được phát ra nghi vấn.
- Các ngươi... Làm sao có thể...
Tần Vô Ngân quá mức kinh hỉ. Thần niệm căn bản không cho lưu ý người ở phía sau, mãnh liệt quay đầu lại nhìn bọn người Trình Cung tiến vào, trong nội tâm sợ hãi lên. Lực lượng Hắc Diễm và sáu gãĐịa Anh Đỉnh Phong, làm sao có thể bị tiêu diệt trong thời gian ngắn ngủi như vậy, điều đ ó không có khả năng.
Nhưng mà sự thật lại diễn ra ngay trước mắt, chỉ trong nháy mắt, Tần Vô Ngân lập tức ý thức được một việc.
- Đây đều là của ta, ta muốn thu tất cả những Nguyên tinh này.
- Hảo.
Tiêu Miêu khẽ động, muốn dùng thế lôi đình oanh kích mà xuất Tử Kim Bàn Long thương trong tay ra. Kiếm khí của Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh cũng nhấp nhô, muốn bắn ra ngoài.
- Đừng nóng vội, cứđể hắn thu lấy.
Trình Cung đột nhiên khoát tay nói ra, một đạo lực lượng nhu hòa ngăn tất cả mọi người chuẩn bị ra tay lại.
Để hắn thu lấy? Nói đ ùa gì vậy? Chỗ Nguyên tinh này so với Tiên khí trong truyền thuyết chỉ sợ còn trân quý hơn. Đủ để tạo ra một thế lực cường hãn rung động Cửu Châu đại địa.
Liên Vân, Túy Miêu đều có chút khó hiểu. Mà Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh mặc dùđều do Trình Cung phân phối hết thảy, nhưng cũng vô cùng nghi hoặc nhìn về phía Trình Cung. Cho rằng Trình Cung này thật sự có chút vô lễ rồi, chẳng lẽ muốn đợi Tần Vô Ngân này cất kỹ những Nguyên tinh này rồi mới giết hắn đi? Nhưng những nguyên tinh này, chỉ sợ đến hàng vạn. Hậu quả thật làđ áng sợ a.
Tổn thất này, bất luận kẻ nào cũng đều không chịu nổi. Không nói bất luận kẻ nào mà bất kỳ một thế lực nào tại Cửu Châu đại địa cũng đều không chịu nổi.
Nếu đoàn Nguyên tinh này xuất hiện tại Cửu Châu đại địa, đủ để bất luận kẻ nào cũng đều điên cuồng, cho đến lúc đ ó, chỉ sợ người đến tranh đoạt đều là nhân vật ngoài Tôn cấp.
- Bành!
Trình Cung cũng không giải thích, lúc này lực lượng của Tần Vô Ngân cũng đã bao phủ gian phòng lớn thứ nhất này, muốn thu tất cả Nguyên tinh vào trong không gian giới chỉ của mình. Nhưng lực lượng này vừa nhiếp xuống, đoàn nguyên tinh xinh đẹp đến mức khiến người khác điên cuồng kia lại lập tức vỡ vụn trong thoáng chốc, hóa thành một đoàn hư vô.
- Cái gì... Tại sao có thể như vậy? Nguyên tinh của ta...
Tần Vô Ngân như đang ở trên chín tầng trời lập tức rớt xuống U minh luyện ngục, thần sắc vốn kích động đến đỉnh điểm, thoáng cái trầm xuống.

- Không có khả năng, Nguyên tinh của ta, đều là của ta...
Tần Vô Ngân nhảy vào gian phòng bên cạnh, muốn tiếp tục nhiếp lấy, nhưng kết quả lại đều giống nhau.
Nhưng Tần Vô Ngân lại không cam lòng, điên cuồng đi đến những gian phòng khác nhiếp cầm, nhìn thấy Tần Vô Ngân lúc này như điên cuồng đi. Bọn người Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh, Tùy Miêu, Lý Dật Phong đều đồng thời giật mình một cái.
- Đây là ảo cảnh? Vì cái gì mà ta không cảm nhận được?
Lý Dật Phong khó hiểu suy diễn, rất là kỳ quái.
- Không quá giống, nhưng...
Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh cũng muốn nói nhưng lại thôi, trực tiếp nhìn về phía Trình Cung.
- Không phải ảo cảnh, cũng không phải là hư ảo, nơi này thật sự làđịa phương Càn Không Đan Tôn gởi Nguyên Tinh, chỉ là Nguyên Tinh tại đây bị duy nhất một người dùng lực lượng một lần hút sạch toàn bộ, cỗ lực lượng kia cũng quá nhanh, quá mạnh mẽ, mà một loạt trận pháp chung quanh những Nguyên tinh này, dưới sự khống chế của biểu tượng bên ngoài kia, bịđụng chạm một phen, tan thành mây khói.
Trình Cung nhẹ giọng giải thích.
Nghe Trình Cung giải thích, mọi người đều rúng động trong lòng. Thật sựđã từng có nhiều Nguyên Tinh như vậy tồn tại.
Kinh khủng hơn chính là, cái này là lực lượng cường đại cỡ nào mà một lần hành động duy nhất lại thu lấy đi tất cả?
Cho dù là Thiên Anh cũng không có biện pháp một lần hành động mang hết chỗ Nguyên tinh lớn nhỏ như vậy rời đi. Chưa nói số lượng đoàn Nguyên tinh này cực lớn, xếp lại như một hòn núi cựđại.
Trong nội tâm mọi người đều rúng động, đồng thời đều có một loại cảm giác thất lạc, nếu như không gặp thì cũng không nói làm gì, nhưng vừa rồi trước khi Tần Vô Ngân kia nhiếp cầm, đoàn Nguyên tinh kia vẫn giống như là thực sự tồn tại ở chỗ này.

Trải qua mấy vạn năm sau, hắn lại một lần nữa khiến mọi người cảm nhận được uy lực của hắn.
- Chưa từng đạt được lại thất lạc, như thế này muốn không phát điên cũng khó, giống như là hắn.
Nhìn thấy tâm tính mọi người ít nhiều đều đã bị ảnh hưởng, Trình Cung liền dùng thần niệm phát ra thanh âm, vang lên trong đầu tất cả mọi người, mà thanh âm này lại có tác dụng tĩnh tâm, khiến trong lòng mọi người đều thanh tỉnh lại. Lúc này, Trình Cung khoát tay một cái, vỗ ra Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn cực lớn.
Giờ phú này, tâm thần của Tần Vô Ngân là bị ảnh hưởng lớn nhất, đối với người thế tục thì vàng bạc tài bảo có thể khiến họ ngu si, đối với người Tu Chân giới thì chính là một ít công pháp trân quý, pháp bảo, đan dược hay là Nguyên tinh vô cùng vô tận này, có thể dễ dàng nhìn thấy một tu chân giả cao cao tại thượng mất khống chế, đ ánh mất chính mình.
Ngay tại lúc tinh thần hắn thấp nhất, Trình Cung đột nhiên, nhưng lúc hắn hơi có chút phản ứng thìđã chậm rồi.
- Oanh!
Lúc này, hắn không có phản ứng hay phòng ngự gì, hẳn là chụp trúng thì hắn sẽ chết. Nhưng một đoàn hào quang bảy màu lại đột nhiên bay ra bên ngoài thân thể hắn, hoàn toàn bao phủ thân thể hắn lại.
- Truyền nhân Thất Âm Cầm cung, được Tiên Âm truyền thừa, ai dám gây tổn thương, Thất Âm Cầm cung nhất định không buông tha cho hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận