Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Oanh. . .
Theo Tần Vân Nhi đã triệt để thiêu đốt, từ trong thân thể lao ra một đạo hư ảnh.
Nhanh, quá nhanh, căn bản không thể thấy rõ, chỉ cảm giác được một cổ lực lượng va chạm màđến.
Nguyệt Minh thái tử muốn né tránh đã không còn kịp nữa, thân thể cả người hoàn toàn vỡ vụn, sự cường đại của cổ lực lượng này đã vượt quá trạng thái Địa Anh đỉnh phong bình thường, nhưng thời gian duy trì lại quá ngắn ngủi, chỉ trong sát na liền biến mất.
- Ah. . .
Hét thảm một tiếng, Nguyệt Minh thái tử lại xuất hiện lần nữa ở bên ngoài hơn mười dặm, chỉ là lần này hắn cũng không được may mắn như mấy lần trước nữa, một tia lực lượng còn lại của phân thân tá mệnh phù tuy rằng khiến hắn tránh được lập tức bịđ ánh chết, nhưng thân thể, Địa Anh cũng đã bị trọng thương. Địa Anh có một phần ba mất đi, thân thể càng thảm hại hơn, ngoại trừđầu là hoàn hảo đấy, dưới thân thể gần như đã bị vỡ vụn, các bộ phận như xương, thịt, nội tạng đều lộ ra, hơn nữa bị thương quá mức nghiêm trọng, đã khiến hắn khó có thể khôi phục lại thương thế trong thời gian ngắn được.
- Oanh. . .
Bầu trời đột nhiên nổ vang, một đạo thân ảnh dùng tốc độ cao nhất nhất bay tới trùng kích không gian chung quanh không ngừng nổ vang, tùy thời đều có xu thế xé rách không gian. Cái này có bao nhiêu khủng bố chứ, coi như Thiên Anh bình thường phi hành với tốc độ cao nhất cũng không thể nào tạo thành quy mô bực này được.
Sau một kích này, Tần Vân Nhi cảm giác mình như muốn rời khỏi thế giới này vậy, thần niệm, tất cảý thức cũng đã dần tiêu tán.
Nhưng vào lúc này, hình như có một thanh âm vang lên bên tai nàng, lại là thanh âm của hắn sao?
Cũng tốt, chết đi có thể nhìn thấy hắn cũng tốt.
Đang bay tới đ úng là Trình Cung, nhưng tiếc là khi hắn bay tới tất cảđã phát sinh, thậm chí không kịp ngăn cản, chờ hắn đến khi hắn đên thì thân thể, Địa Anh của Tần Vân Nhi đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại Phi Thiên Thanh Xàđang rơi xuống từ không trung. Giờ phút này Phi Thiên Thanh Xà cũng đã mất đi bộ dạng cực lớn vốn có, biến thành một con rán nhỏ dài chưa đủ bàn tayg, lớn không bằng ngón cái, khí tức sinh mệnh đang dần tiêu tán.
Trong thân thể con rắn nhỏ này, Trình Cung cảm nhận được khí tức của Tần Vân Nhi.
Tần Vân Nhi lạnh như băng gần đây nói rất ít, hai người trao đổi cũng không nhiều, nhưng nghĩđến bộ dạng vừa rồi của Tần Vân Nhi khi nói ra lời cuối cùng, lòng Trình Cung lại đang đau. Khi Đan Thành cần có người nhất, nàng mang người chạy đến Đan thành, có lẽ nàng chỉ là vì báo ân, thậm chí bởi vì câu nói đầu tiên của Sắc quỷ hiểu lầm mình làđại sắc lang, một màn kia Trình Cung vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, sau đ ó một mực bận rộn nên thời gian tiếp xúc nhau rất ngắn.
Nhưng mỗi lần gặp mặt, Trình Cung luôn luôn có một loại cảm giác nhìn xuyên qua y phục nàng, cho nên nói quan hệ của hai người cũng tương đối vi diệu.
Nguyên lai trong lòng của nàng, mình đã là nam nhân của nàng rồi, nhưng tiếc mình lại không hoàn thành trách niệm, ở Càn Khôn Đan Giới tuy rằng không khiến Tần Vân Nhi gặp chuyện không may, nhưng sau khi đi ra. . .
- Ta không chết, ngươi cũng không thể chết được, sống lại đi, làm nữ nhân của ta.
Trình Cung nói xong, khoát tay trực tiếp dùng lực lượng tánh mạng bổn nguyên của mình đưa vào đầu Thanh Xà, không có chút gì do dự, một giọt Địa Nhũ Thần Tủy cuối cùng còn lại đã tiến vào trong thân thể tiểu thanh xà.
Hắn có thể cảm nhận được trong nháy mắt cuối cùng, lực lượng mà Tần Vân Nhi và Phi Thiên Thanh Xà dùng tánh mạng làm đại giáđ ánh ra có bao nhiêu khủng bố, sau khi bộc phát ra lực lượng trong cơ thể cơ hồ đều thoát đi cả.
Cảm nhận được lực lượng của mình cũng không đủ, Trình Cung đã bắt đầu hấp thu nguyên tinh lực lượng của không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương đỉnh, loại nhỏ hiện giờđã không được, hắn trực tiếp hấp thu khối còn lại khi luyện công lần trước.
Nguyên tinh lực lượng khổng lồ, lực lượng của địa nhũ thần tủy, rốt cục khiến thân thể tiểu thanh xà kia không thu nhỏ lại nữa.
Nhưng khí tức của Tần Vân Nhi càng lúc càng mờ nhạt, đan dược, Trình Cung lập tức lấy vài loại Tục Mệnh Đan Dược mà mình có thể nghĩđến nhét vào trong miệng tiểu thanh xà, nhưng hiệu quả cũng không rõ ràng. Trong đầu Trình Cung có vài loại biện pháp, nhưng bây giờ trong tay không có những thiên tài địa bảo kia.
Làm sao bây giờ, tuyệt đối không thểđể cho Tần Vân Nhi chết đi được, tuyệt đối không được.
- Ah. . . Thân thể của ta, tại sao có thể như vậy, vì cái gì. . .
Giờ phút này, Nguyệt Minh thái tử ở bên ngoài hơn mười dặm nhìn thân thể mình kêu thảm thiết liên tục, phân thân tá mệnh phù của hắn còn thừa lại một ít, chính là cái lần trước điều khiển Cách Thế Quán Đỉnh đại trận. Vừa rồi hắn chính là dựa vào đ óđể tránh được một mạng, phân thân tá mệnh phù kia tuy rằng uy lực bị tổn thất một ít, nhưng kiến thức cơ bản lại vn còn.
Vì cái gì, mình có phân thân tá mệnh phù, đối phương lại vn có thể gây tổn thương cho bản thểình, nhưng lại không phải một chút, còn nghiêm trọng như thế nữa. Cho dù Thiên Anh bình thường cũng không có khả năng như thế, nàng chỉ là một gia hỏa vừa đạt tới Địa Anh thôi, sao lại như vậy được.
- Thiếu tông chủ, ai tổn thương ngươi.
Nhưng vào lúc này, một thanh âm hùng hậu vang lên, một cổ lực lượng bao phủ thân thểa hắn, lập tức khiến hắn cảm giác thân thể thoải mái hơn rất nhiều.
- Ha ha, đãđến, người của ta đãđến.
Trong mắt Nguyệt Minh thái tử chớp động lên hào quang, viện quân của mình rốt cuộc đã tới, lúc này hắn cũng phát hiện cổ lực lượng kinh khủng khiến hắn cũng không dám nhìn thẳng vào dĩ nhiên là Trình Cung.
- Trình Cung, ngươi vậy mà không chết, thật tốt quá, không chết là tốt rồi, ngươi nếu chết ta đi tìm ai báo thù, tìm đi tìm ai đ òi những bảo bối trong Càn Khôn Đan Tông chứ. Thái thượng trưởng lão, chính là người này, giết hắn đi, bảo tàng của Càn Khôn Đan Tông đều ở chỗ hắn, giết hắn đi.
Nguyệt Minh thái tử chính là loại đắc chí tựu càn rỡ, không được liền ra vẻ đ áng thương, giờ phút này nghe được Phù Văn Tông thái thượng trưởng lão chạy đến, lại lần nữa dùng mấy đốt ngón tay còn sót lại chỉ về phía Trình Cung.
Càn Khôn Đan Tông bảo tàng, đ úng vậy! !
Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, quan tâm sẽ bị loạn, Trình Cung đã quên mất chuyện này, ở Càn Khôn Đan Tông cuối cùng vn đạt được chút thứ tốt, tuy rằng toàn bộ cộng lại cũng không sánh bằng được đoạn tin tức mà cuối cùng nhận được từ hỏa chủng mà côn sắt đen kịt kia truyền qua, nhưng hiện giờđối với mình lại rất hữu dụng.
Trình Cung lập tức lấy ra Tục Mệnh đã lấy được từ Càn Khôn Đan Tông, Tục Mệnh Đan này chỉ còn lại có một chút nhưng so với tất cảđan dược hắn có hiện giờđều hơn hẳn, Trình Cung trực tiếp nhét vào trong miệng tiểu thanh xà/
Khi Tục Mệnh Đan tiến vào trong miệng tiểu thanh xà, thần niệm của Trình Cung cảm nhận được rất rõ, khí tức sinh mệnh của tiểu thanh xà cũng đã vững vàng hơn nhiều, khí tức của Tần Vân Nhi rốt cục không hề tiêu tán, chỉ là vn rất yếu ớt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui