Tần Vô Ngân đã bị giết, hiện giờ Nguyệt Minh thái tử cũng bị giết, mà yêu thú bây giờđang chiến đấu với Tư Không Sa lại rất cường đại, tốc độ so với Tư Không Sa còn nhanh hơn, nếu như hắn toàn lực bảo vệ thì Trình Cung cũng có thể dễ dàng chạy thoát. Không được, tuyệt đối không được để hắn đ ào tẩu lần nữa. Nếu không thì người chết tiếp theo chính là mình rồi.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Thiếu Cung chủ bị hắn giết rồi? Tại sao có thể như vậy? Thiếu Cung chủ tiến vào với các ngươi lúc nào?
Hà Lai nguyên vốn không lộ ra biểu lộ gì, thần sắc cũng không quáđểý lại đột nhiên trở nên khẩn trương lên.
Hắn chính là người bên cạnh Cung chủ, phụng mệnh đến đây để trợ giúp Chu Dật Phàm đoạt đồ vật, cũng không quáđể tâm. Dù sao thì Chu Dật Phàm cũng là người của vị Quá tôn kia, cũng không đối phó với Cung chủ, nhưng hiện giờ nghe tin tức Thiếu cung chủ gặp nạn thì sự tình không còn giống với lúc trước nữa rồi.
Tần Vô Ngân đạt được Tiên âm truyền thừa là một đại bí mật, thậm chíđa số người trong Thất Âm Cầm cung cũng không biết. Mà hắn vụng trộm dẫn người tiến vào trong bảo tàng Càn Khôn đan tông, càng không có mấy người biết rõ, trên thực tế, cái này chính là do Tần Vô Ngân tạm thời quyết định ra.
- Cuối cùng, Thiếu cung chủ đột nhiên nhảy vào một mình, về sau bị Trình Cung tự tay giết chết.
Chu Dật Phàm nhìn thấy Hà Lai rốt cục cũng động dung, cười lạnh trong nội tâm, lúc này không sợ hắn không ra tay nữa.
- Thái thượng trưởng lão, nhanh chóng bắt lấy Trình Cung này a, tránh phát sinh thêm chuyện gì. Bất kể là ai động thủ, hôm nay tuyệt đối không thể buông tha cho hắn.
Tình huống vàđịa vị của Võ Thân Vương bất đồng với Chu Dật Phàm, cho nên trực tiếp nói ra.
Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương vừa nói ra, những người tài giỏi này cũng tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ, đều nhìn về phía Trình Cung.
Giờ phút này, Võ Thân Vương lại có cảm giác đồng dạng với Chu Dật Phàm, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Trình Cung liên tiếp đ ánh chết Tần Vô Ngân, Nguyệt Minh thái tử, hơn nữa thực lực bây giờđã cách xa bọn hắn, nói không sợ hãi thìđ ó chính là giả dối. Hiện tại lại có cơ hội tốt như vậy, phải giết hắn.
Ánh mắt Võ Thân Vương nhìn về phía Trình Cung, hung ác nói:
- Trình Cung a, thật không nghĩ tới ngươi là một đại thiếu quần làáo lượt tại Vân Ca thành, vậy mà hiện giờ lại lâm vào tình cảnh này. Nhưng ngươi cũng chỉ có thểđi đến bước này thôi, hôm nay vô luận như thế nào ngươi cũng không thểđ ào tẩu được, bọn ta sẽ giết chết ngươi.
Nghĩđến chỗ này, Võ Thân Vương chậm rãi nắm một khối ngọc bài trong tay, chỉ là còn có chút do dự. Bởi vì thế cục trước mắt, bọn hắn bên này còn cóĐạm Đài Linh Trí, Tư Không Sa, Hà Lai, Giao Long Hoàng, Sư Hoàng, Âm Uy. Tổng cộng là sáu vị Thiên Anh, cho dùđối phương và một yêu thú của hắn cường đại như thế nào cũng vẫn tuyệt đối chiếm ưu thếáp đảo. Chỉ là Trình Cung lần lượt sáng tạo kỳ tích trong mắt bọn hắn, cho nên hắn không thể không sợ.
- Dám giết Thiếu cung chủ, tại Cửu Châu này, không còn người nào gan cùng mình như ngươi nữa rồi.
Trong mắt Hà Lai tràn ngập sát cơ.
Đạm Đài Linh Trí nghe Võ Thân Vương nói xong, lại nhìn Hà Lai tràn ngập sát cơ, hắn cũng không sốt ruột ra tay, chỉ là thần niệm đều tập trung lên người Trình Cung, đồng thời cũng đã chuẩn bị ra tay.
Mà giờ khắc này, bọn người Giao Long Hoàng, Sư Hoàng cũng đều đã chuẩn bị kỹ càng, muốn giết chết Trình Cung, nhưng không thểđể mất bảo tàng trên tay hắn. Đừng nhìn hiện giờ tất cả mọi người đều có cớ lấy, nhưng bọn hắn rất rõ ràng loại trình độ tranh đoạt này, vạn nhất rơi vào tay đối phương, màđối phương lại mang theo rời đi thì sẽ rất khó lấy lại.
Giống như là một ngọn núi lửa, giờ phút này, rốt cục cũng muốn phun trào rồi.
- Ai dám động đến hài tử Trình gia ta?
Một thanh âm vang lên. Từ xa xa trên bầu trời, một đạo bóng trắng xuất hiện ở ngoài vạn dặm. Một thân ảnh xuất hiện trong thần niệm của mọi người, chính đang đứng trên một Bạch hạc cực lớn. Giờ phút này, Trình Vũ Dương không còn ăn mặc nho nhã nữa, mà là một thân vận áo giáp màu trắng, so với Bạch hạc khiết bạch phía dưới thì còn trắng hơn. Tốc độ Bạch hạc kia nhanh đến kinh người, dĩ nhiên là một Đại yêu vương đỉnh phong. Tuy rằng không có biện pháp so với trực tiếp xé rách không gian cự ly ngắn như Thiên Anh, nhưng tốc độ cũng đã nhanh đến mức kinh người, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách vạn dặm. Đương nhiên, hiển nhiên là do Bạch Hạc kia đã thi triển thần thông nào đ ó, tiêu hao cũng rất lớn, nhưng sau đ ó trong miệng lại nhai thứđồ vật gìđ ó, khí tức vốn hỗn loạn lại trở nên vững vàng, thân thể chừng trăm mét chở Thiên Hồ Trình Vũ Dương bay đến trước người Trình Cung.
- Buồn cười, một tiểu gia hỏa còn chưa đạt tới Thiên Anh, vậy mà dám mang theo một yêu thúĐịa Anh đỉnh phong, liền cho rằng có thể nhúng tay vào.
Hà Lai còn tưởng rằng có nhân vật cường đại nào xuất hiện, lại không nghĩ rằng chính là Thiên Hồ Trình Vũ Dương, hắn căn bản không biết Thiên Hồ Trình Vũ Dương, chỉ là phát hiện Trình Vũ Dương cũng không phải Thiên Anh, hắn cũng liền không thèm đểý, đưa tay ra chuẩn bị tiếp tục động thủ.
Sắc mặt Chu Dật Phàm và Võ Thân Vương đều lộ vẻ lạnh lùng, nhìn Thiên Hồ Trình Vũ Dương, một mực đoán chừng người không thể nhìn thấu này, hắn như thế nào lại đến đây...
- Bành...
Đang lúc Hà Lai muốn động thủ, thân thể Thiên Hồ Trình Vũ Dương nhìn như chậm chạp, đột nhiên làm ra một tư thế ngoặt cung trong nháy mắt, chẳng biết từ lúc nào, một cây cung cực lớn hiện ra trong tay, thân hình cây cung này so với khôi giáp màu trắng Trình Vũ Dương đang mặc kia đều cao hơn một chút. Trình Vũ Dương chậm rãi kéo một chút, mặc dù trên cây cung kia không có mũi tên, nhưng khi hắn kéo dây cung ra, lập tức tạo ra từng đạo Cửu Thiên Cương Phong, không ngừng xoay tròn, bay xuống dưới, vùi đầu vào bên trong cây cung này.
- A...
Hà Lai đang muốn động thủ và bọn người Đạm Đài Linh Trí, Giao Long Hoàng, Sư Hoàng đang chuẩn bị tùy thời ra tay tranh đoạt đều lập tức cả kinh trong nội tâm.
Thiên Cung Thần Điện!
Bắc Câu Lô Châu, Thiên Cung Thần Điện, lúc ấy cũng đã ẩn ẩn áp chế yêu tộc tại Cửu Châu đại địa, cường đại vô cùng. Lúc này Lô gia Thiên Cung Thần Điện cuốn vào tràng tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu, còn không ngừng liên hợp chia cắt với mọi người, chỉ là ủng hộ Lam Vân Đế quốc. Chính là vì năm đ óĐại nguyên soái Trình Tiếu Thiên thống lĩnh binh mã Lam Vân Đế Quốc muốn tất cả mọi người dừng tay, chia cắt Nam Chiêm Bộ Châu.
Đây làđiều mọi người không thể nào tiếp nhận. Chiến đấu thế tục tại Nam Chiêm Bộ Châu đã diễn ra nhiều năm, đồng thời đại chiến giữa phần đông thế lực và Thiên Cung Thần Điện cũng chưa từng ngừng lại, cuối cùng Lô gia Thiên Cung Thần Điện bịđại thương, thậm chí còn có mấy cỗ thế lực quật khởi tại Bắc Câu Lô Châu. Đương nhiên, dù là như thế, sự cường đại của Thiên Cung Thần Điện cũng đã khiến tất cả thế lực lớn thấm sâu, thấu hiểu rất rõ.