Tâm Trình Cung mãnh liệt trầm xuống, hắn đã sớm phái Sắc quỷ âm thầm thông tri cho gia gia và Nhị thúc về kế hoạch của hắn, chính như lời Nhị thúc nói hôm nay, điều bọn hắn cần hiện tại chính là thời gian.
Gần kề cho thấy lực chấn nhiếp do sự hiện hữu của Hách Liên Lam Phượng, Tiểu Phong Tử xa xa không bằng Trình Vũ Dương trực tiếp bắn chết một gã Thiên Anh cường đại hiện giờ. Hơn nữa trên cây cung của Trình Vũ Dương sử dụng phát ra khí tức, Trình Cung có thể cảm nhận được rõ ràng, khiến bọn người Giao Long Hoàng kiêng kỵ, như nghĩ tới điều gìđ ó.
Giờ phút này, tam đại Thiên Anh Giao Long Hoàng, Sư Hoàng, Đạm Đài Linh Trí vận chuyển lực lượng tới cực hạn nhưng lại không có một tia cảm giác an toàn nào, nguyên một đ ám đều cảm giác như có một tòa núi lớn áp lên đỉnh đầu, tùy thời đều có khả năng giáng xuống.
Vừa rồi, Thiên Hồ Trình Vũ Dương bắn ra một mũi tên, trực tiếp xạ sát Thiên Anh, lực rung động này cũng quá lớn đi.
Quan trọng nhất là, trong khoảnh khắc đ ó, cây cung Trình Vũ Dương sử dụng trong tay phát ra khí tức khiến bọn hắn sợ run. Năm đ ó Giao Long Hoàng đã tham gia cuộc chiến kia, đã từng cảm thụ qua loại khí tức không bình thường này, ngay cả Thiên Anh, thậm chí Quá Tôn cũng đều vẫn lực dưới tầng khí tức này.
Cỗ khí tức kia là một loại tiêu chí, một loại tiêu chí ẩn mình nhiều năm, rốt cục Thiên Cung Thần Điện cũng bắt đầu hành động. Mà gần đây Thiên Cung Thần Điện giống như có vị Thiên Anh mới xuất thế, chẳng lẽ hết thảy cái này đều sớm đã có dự mưu rồi? Nếu không bằng vào một Trình Cung, làm sao có thể thu phục được Man tộc? Làm sao có thểđiều động nhiều Thiên Anh như vậy? Làm sao có thể khiến Vũ Châu Lý gia Lý Dật Phong một mực ở bên cạnh như thế?
Thiên Hồ Trình Vũ Dương đứng trên thân Bạch Hạc, giương cung ra, không hề nói một lời nhưng bọn người Giao Long Hoàng, Sư Hoàng, Đạm Đài Linh Trí ở một bên không dám động một chút âm uy nào. Nhất là giờ phút này nội tâm bọn hắn đang không ngừng run rẩy, hiện tại bọn hắn đã hối hận lắm rồi, sớm biết như vậy thì mình đã không nên đến đấy, ai nguyện ýđến thì cứđến.
Ngay cả Hà Lai Thất Âm Cầm cung cũng bị một mũi tên bắn chết, nếu vạn nhất hắn muốn giết mình...
- Oanh!
Lúc này, một trùng kích lực lượng khổng lồ lại phát sinh trên bầu trời. Trình Cung Hỏa Phương đ ánh bay Tư Không Sa đang trọng thương, Trình Cung biết rõ nếu giết bực tồn tại này thì quá khó khăn. Hơn nữa Tư Không Sa đã cóý e sợ, thậm chí tùy thời đều có khả năng chạy trốn, nếu như không có bất kỳ ngoại lực nào quấy nhiễu, dùng tốc độ Hỏa Phượng Ma Long hoàn toàn có thểđuổi theo, diệt sát Tư Không Sa. Nhưng Tư Không Sa đãđạt đến cảnh giới này, khẳng định có công pháp bảo vệ tính mạng, cũng có phương pháp liên hệ với Phù Văn Tông cường đại. Hơn nữa, cho tới bây giờ, như vậy cũng làđủ rồi.
Trình Cung vốn khiến thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long của mình phát uy, chính là muốn tạo tác dụng uy hiếp, hiện giờ mũi tên của Nhị thúc còn có lực uy hiếp so với kế hoạch trước kia của mình thì còn lớn hơn vài lần, hắn cũng không cần phải phí khí lực gì rồi.
Thân thể phân thân Hỏa Phượng Ma Long gia tốc, lập tức xuất hiện phía trên bọn người Trình Cung, thân ảnh cực lớn lẳng lặng lơ lửng phía sau bọn hắn, tản ra khí tức cường hoành, ẩn ẩn dùng Thiên Hồ Trình Vũ Dương làm hạch tâm, cộng với hai đại Thiên Anh A Cổ Đan Tuyền, Liễu Nguyệt, tạo thành một cỗ lực lượng cường đại.
Trái lại, thần sắc bọn người Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương đã sớm ảm đạm, thậm chí hai hàng lông mày Côn Bằng thái tử cũng nhíu chặt. Về phần mấy Thiên Anh khác bị Trình Vũ Dương uy hiếp, lại vừa mới bị Hỏa Phượng Ma Long làm bị thương thì không dám có bất kỳ động tác dư thừa nào, ai mà không sợ, nhỡ thằng này đột nhiên bắn ra một mũi tên nữa thì sao? Tu luyện tới Thiên Anh cũng không phải dễ dàng, cho dù không thểđột phá nhưng cũng là cao cao tại thượng, ai cũng không muốn bị gạt bỏ như vậy.
- Hiện giờ các ngươi không muốn đoạt đồ vật của nữa sao? không muốn phân phối đồ vật của người khác nữa sao?
Trình Cung lạnh lùng nhìn bọn hắn, thực lực quyết định hết thảy, vừa rồi bọn hắn còn biến Trình Cung thành một tên tiểu bối, hiện giờ nghe Trình Cung nói mà không một người nào dám nói lại.
- Cóít ngươi bị coi thường, không đ ánh không được. Đúng rồi, còn chưa nói một chuyện cho các ngươi, nhất là Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương và Côn Bằng thái tử, đoán chừng các ngươi còn không biết đây này. Hiện tại các ngươi đã thất bại triệt để tại chiến đấu thế tục, hôm nay toàn bộ Đồ Đằng đế quốc và Vương đình Thảo Nguyên cũng đã bị ta khống chế hoàn toàn, về phần Tây Chu hành tình và mấy lực lượng khác cũng đều bị tiêu diệt hết thảy.
Trình Cung nói rất tùy ý, nhưng lời này vào tai ba người Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương và Côn Bằng thái tử thì không khác gì một tiếng nổ lớn.
Trình Cung cũng không quản bọn hắn nghĩ cái khỉ gió gì, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía bọn người Tư Không Sa, nói:
- Hiện giờđến phiên các ngươi rồi, Thiên Anh thì rất ngưu bức sao? Lời này gặp Yêu tộc, ta cũng đã nói qua với bọn người Thiếu chủ các ngươi. Nhưng tiếc là bọn hắn không xem ra gì. Hiện giờ thực sự không phải là ta muốn thả các ngươi, nhưng có giết các ngươi thì cũng không được gì. Trở về mà nói với thế lực sau lưng các ngươi là Trình Cung ta chiến thắng tại chiến đấu thế tục, nếu không phục thì chúng ta sẽ chiến đại chiến Tu Chân giới một hồi.
- Đừng nói bổn đại thiếu chưa cho các ngươi cơ hội, bất luận là dùng danh nghĩa trả thù hay là tranh đoạt, hay là trực tiếp vạch mặt giết chết Trình Cung ta. Ba năm sau, Trình Cung ta sẽ khai tông lập phái tại Đan thành, đến lúc "hoan nghênh" các ngươi tới báo thù, có chuyện gì cần ói, hay là muốn chết thì cứ tới, đến lúc đ ó chúng ta sẽ chấm dứt hết thảy. Nếu như trong ba năm này các ngươi làm điều gì xằng bậy thì hãy coi chừng, các ngươi cũng biết tình tình Trình Cung ta rồi đấy, các ngươi điên thì ta càng điên cuồng hơn, ai mà lộn xộn thì ta tập trung tất cả lực lượng giết tên ngu ngốc đ ó trước, giống như dùng một mũi tên giết chết tên gia hỏa vừa rồi.
- Nếu như thực sự nuốt không trôi cục tức này thì cũng có thể giao hẹn thời gian địa điểm, chúng ta thanh toán thoáng một phát. Tốt rồi, lời nên nói thì bổn đại thiếu cũng đã nói xong, các ngươi cũng không cần ở lại chỗ này để mất mặt xấu hổ nữa, cút đi.
Đường đường là tứđại Thiên Anh, còn có anh kiệt trẻ tuổi của Yêu tộc, Thất Âm Cầm cung, Bà La Đa Thần miếu mà lại bị Trình Cung mắng như mắng hài tử, phất tay một cái liền trực tiếp hất văng bọn hắn.
Ai xằng bậy thì giết người đ ó trước. Quả thực là cuồng vọng tới cực điểm. Hắn cho rằng hắn là ai?
Lực lượng cường đại sau lưng những người này, ít nhất cũng có mấy ngàn năm lịch sử, thậm chí mấy vạn năm. Yêu tộc càng là truyền thừa từ thời Viễn Cổ đến bây giờ.
Nếu là lúc bình thường thì ai dám nói như vậy với Thái thượng trưởng lão Thiên Anh, cho dù có chết trăm lần cũng không hết tội.