Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Trình Vũ Dương thần niệm khẽ động, trong không gian giới chỉ trực tiếp bay ra một vật, sau đ ó hắn càng thêm suy yếu.
- Trong không gian giới chỉ này có ta toàn bộ những lực mà năm đ ó ta lưu lạc U Minh Luyện Ngục đoạt được, hi vọng ngươi có thể dùng đến. Cái hộp này nếu ngươi gặp Vi Nhi thì giúp ta giao cho nàng, nói cho nàng biết, ta đã làm nàng thất vọng rồi, ta không xứng làm nam nhân của nàng. Còn có. . . Nếu như. . . Trình Lam. . . Trình Lam làm sai chuyện gì, ngươi. . . xem tại. . . xem tại... xem tại...
Trình Vũ Dương cuối cùng nói mấy lần xem tại, nhưng cuối cùng lại không thoát ra khỏi miệng.
Bành!
Một cổ hỏa diễm màu đen đột nhiên bốc lên, thân thể Trình Vũ Dương bên trong khôi giáp lập tức bốc cháy, độc khí trực tiếp hóa thành độc hỏa thiêu đốt hắn, một cổ khí tức chỉ có U Minh Luyện Ngục mới có tràn ngập, bộ khôi giáp trên người Trình Vũ Dương cũng không phải là vật gì cường đại, chính áo giáp hắn dùng lúc còn trẻ, vậy cho nên áo giáp cũng lập tức bị thiêu đốt.
Đồng thời khi độc hỏa kia thiêu đốt, muốn tản ra, nhưng không đợi Trình Cung động thủ, không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh đột nhiên run rẩy một hồi, một cổ lực lượng bài xích xuất hiện, một đạo hỏa diễm trong nội đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh trực tiếp thôn phệđộc hỏa kia. Độc hỏa kia mang theo khí tức của U Minh Luyện Ngục liền hoàn toàn bị trấn áp, tiêu diệt.
Oanh!

Hạo Thiên Cung trùng trùng điệp điệp ngã xuống, giống như vật thể mấy trăm ngàn cân rơi xuống mặt đất vậy, oanh một tiếng.
Trình Cung đứng ở nơi đ ó, trong lòng cũngà cực kỳ khó chịu, nhìn qua Hạo Thiên Cung trên mặt đất còn có không gian giới chỉ mà Nhị thúc lưu lại, còn có cái hộp nhỏ kia nữa, thật lâu không nói gì.
Trách không được những năm kia truyền thuyết nghe nói Nhị thúc canh giữ ở biên cương, trách không được gần đây Nhị thúc mới xuất hiện, trách không được gia gia, phụ thân chưa bao giờ nói qua những chuyện này
Không có biện pháp cứu, không có biện pháp khuyên bảo, chỉ có thể nhìn Nhị thúc mang theo thống khổ rời đi. Có vài thời điểm có một số đau xót do một số việc tạo thành, vĩnh viễn khó có thểđền bù, có thể đền bù có thể cứu vãn thì vẫn còn là chuyện tốt.
Chắc hẳn gia gia và phụ thân đã sớm biết rõ, nếu không Hạo Thiên Cung không thể nào ở trong tay Nhị thúc được. Thiên Cung Thần Điện, tuy rằng chỉ từ trong miệng Nhị thúc nghe được một ít chuyện về ông ngoại cũng đã khiến Trình Cung rất muốn đi Thiên Cung Thần Điện xem sao.
Mà trên thực tế, Trình gia hiện giờ so bất luận thời điểm nào đều càng thêm nguy hiểm.
Ngay khi bọn Túy Miêu đều đang điều dưỡng thương thế, Trình Cung nghe xong Trình Vũ Dương nói lại chuyện năm đ ó sau đ ó triệt để tiêu tán trong thiên địa, có người đang dùng tốc độ cao nhất mà liều mệnh chạy tới Đan thành, chính làĐông Phương Thanh Mai lúc trước rời đi với Đông Phương Linh Lung, còn có một người trẻ tuổi đang mang theo nàng phi hành với tốc độ cao nhất nữa.
- Nhanh. . . Nhanh, nhanh nữa lên, đã qua nhiều ngày như vậy, thật sự nếu không cầu cứu đại thiếu thì, tiểu thư. . . Tiểu thư. . . sẽ...
Đông Phương Thanh Mai thúc giục, nói xong nói xong nước mắt liền nhịn không được rơi lã chã.
- Ta cũng rất sốt ruột ah, đ ám hỗn đản này vậy mà lại đối với tỷ tỷ như vậy, nếu không phải đ ánh không lại bọn họ thì ta đãđ ánh đ ám bọn chúng thành đầu heo rồi, một đ ám hỗn đãn đ áng giận.
Người trẻ tuổi tuổi không lớn lắm, nhưng nói chuyện lại có vẻ rất bạo lực, đủ để thấy nội tâm hắn hiện giờđang rất phẫn nộ.
Sau khi nói xong, hắn đang phi hành với tốc độ cao nhất nhìn về phía Đông Phương Thanh Mai:

- Đại thiếu mà ngươi nói kia rốt cục là ai, Nam Chiêm Bộ Châu căn bản không có gia tộc nào cường đại, hiện giờ loạn thành một bầy, nào cóđại thiếu nào có khả năng giúp đỡ tỷ tỷ chứ, đến cùng được hay không đây, đừng để chúng ta đi không một chuyến, còn không bằng tự chúng ta nghĩ biện pháp thì hơn.
- Ngươi đừng nói nhảm nữa, đại thiếu không được thì thiên hạ này sẽ không người nào có thể làm được cả. Nếu ngươi đi, không phải đã sớm cứu tiểu thư ra rồi sao, nhanh, đã tiến vào Nam hoang rồi, rất nhanh sẽ đến Đan thành rồi.
Đông Phương Thanh Mai hiện giờ căn bản không nghe lọt những lời khác, trong nội tâm chỉ có một ý niệm, tìm được đại thiếu, cứu tiểu thư ra khỏi biển lửa, tuyệt đối không thểđểđ ám người xấu kia được như nguyện được.
... ... ... ... ... ... ... ... . . .
Trình Cung im im lặng lặng ngồi ở chỗ kia, Nhị thúc Trình Vũ Dương đã sớm tiêu tán giữa thiên địa, nhưng trong lòng hắn lại thật lâu không thể bình phục lại.
Thẳng cho tới hôm nay hắn mới hiểu được mười mấy năm trước đến cùng xảy ra chuyện gì, cũng mới biết được tâm kết của gia gia, phụ thân, Nhị thúc là gì. Gia gia và phụ thân khẳng định không trách Nhị thúc, thậm chí ngay cả ông ngoại Lô Quân Hạo mà mình chưa từng gặp cũng chưa từng trách, nếu không cũng sẽ không lưu lại trong thân thể Nhị thúc ba đạo lực lượng bảo vệ tánh mạng rồi.
Chỉ là trời đưa đất đẩy tạo nên một đoạn kí ức đau xót, khó quên như vậy, khiến tất cả mọi người phải mang theo thống khổ nhiều năm như vậy.
Gia gia, phụ thân thậm chí vị Nhị thẩm rời đi sau đ ó, khẳng định cũng không phải là chưa khuyên bảo qua, dù sao chuyện này nói cho cùng cũng không phải đều do Nhị thúc sai, dù là người thông minh nào gặp phải người mình quan tâm nhất gặp chuyện không may, đều sẽ rối loạn như vậy cả.

Có lẽ kết quả như vậy đối với Nhị thúc mà nói, cũng chưa hẳn không phải là một loại giải thoát, bởi vì dù ai nói gìđi nữa thì cũng như hắn đã nói, vĩnh viễn khó có thể minh bạch nổi thống khổ của hắn.
Trình Cung và Lô Quân Hạo, còn có gia gia, phụ thân cũng vậy, đều không đổ sau lầm lên người Trình Vũ Dương, nhưng nghe Nhị thúc nói xong đoạn chuyện kia, trong nội tâm Trình Cung cũng có rất nhiều cảm giác. Cho dù tánh mạng ở kiếp này của mình, vị mẫu thân mà mình chưa bao giờ gặp mặt, có tình có nghĩa cởi mở với gia gia, ông ngoại tốt Lô Quân Hạo của mình vẫn một mực dùng một loại phương thức khác để bảo hộ mình và Trình gia. Còn có Nhị thẩm rời đi, vốn Trình Cung đối với Trình Lam đã chán ghét tới cực điểm, hành vi của hắn mà lựa chọn sai lầm của hắn khiến Trình Cung rất chán ghét, nhưng lúc này nghĩđến hắn cũng chỉ bất đắc dĩ thở dài.
Nếu tất cảđều bình thường, nếu có vợ chồng Nhị thúc một mực quản giáo hắn, nếu như gia gia không sa sút tinh thần, có lẽ mình sẽ nhiều thêm một hảo huynh đệ rồi.
Những chuyện này chỉ lóe lên trong đầu, Trình Cung cũng không làm ra những giả thiết không có tác dụng, một người trầm tư hồi lâu, hắn đưa tay mở ra không gian giới chỉ của Nhị thúc Trình Vũ Dương. Đây cũng là một không gian giới chỉ lớn siêu cấp, vậy mà so với không gian giới chỉ của bọn Tần Vô Ngân, Nguyệt Minh thái tử bịđ ánh chết còn lớn hơn mấy lần.
Loại vật này hiển nhiên không thể nào là Nhị thúc lấy ra được, bởi vì bản thân loại không gian giới chỉ này đã là tuyệt phẩm Linh Khí, giá trị cúa nó có thể so với hạ phẩm đạo khí bình thường. Cho dù sau khi tồn tại Thiên Anh bịđ ánh chết, không gian giới chỉ của hắn cũng không lớn bằng một phần mười Nhị thúc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận