Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Hách Liên Lam Phượng nghe xong cũng rất bất ngờ, nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, chỉ là trong nội tâm ẩn ẩn cảm giác được Trình Cung đã nhận được không ít chỗ tốt trong Càn Khôn Đan Tông.
- Tốt.
- Lại có chuyện làm phiền tông chủ, mang tất cả mọi người vào trong không gian tu luyện bí cảnh Vạn Ma Lôi Trì của Nguyên Thủy Ma Tông, sau đ ó năm ngày sau đ ó mang bọn ta tiến đến Đông Nam Vũ Châu Lý gia cách Nam Chiêm Bộ Châu một tòa thành phố lớn.
Đông Phương Ngọc Sanh ở một bên càng nghe càng kinh hãi, càng nghe càng im lặng, đồng thời cũng có một loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
Trách không được hắn một mực thong dong bố trí, không nóng nảy đuổi qua, nguyên lai là hắn có tính toán này, vậy mà để nhân vật Tôn cấp cảnh giới Thuần Dương làm công nhân bốc vác, chẳng những giúp đỡ hắn tiến đến Đông Nam Vũ Châu, còn phải trợ giúp hắn di động hơn mười vạn người nữa.
Chưa từng thấy qua người nào xa xỉ như vậy, phá sản như vậy, vậy mà sử dụng nhân vật Tôn Cấp làm công nhân bốc vác, lời này nếu nói ra chỉ sợ không có người nào tin.
Quá xa xỉ, quá khoa trương!
Nhưng cũng chỉ có cách này thôi, phải biết rằng sau khi Nam Chiêm Bộ Châu đại loạn tất cả thế lực lớn không ngừng chinh chiến ở Nam Chiêm Bộ Châu, Tu Chân Giới chinh chiến, thế tục chiến đấu, cũng không biết đã tiến hành bao lâu, Truyền Tống Trận vốn cố định đã sớm bị hủy diệt rồi.

Đối với Nhân Anh mà nói, nếu như không có Truyền Tống Trận hoặc là cánh cửa không gian, đi ngang qua một châu rất nguy hiểm. Coi như tồn tại Địa Anh tồn cũng phải hao phí hơn mười ngày mười đem không ngừng nghỉ, nếu kéo dài qua hai châu vậy cũng đừng nói nữa. Dù một mực không ngừng phi hành với tốc độ cao nhất cũng cần thời gian rất dài. Thiên Anh ngược lại có thể dựa lực lượng của mình để qua lại, nhưng thời gian cũng không ngắn, thường thường cũng cần mấy ngày.
Cũng chỉ người đạt tới Thuần Dương, tồn tại đỉnh phong của Cửu Châu mới có thể làm chuyện kéo dài qua một châu, đối với bọn họ mà nói nhiều nhất chỉ mất mấy canh giờ làđi qua được một châu rồi.
Thẳng đến lúc này, Đông Phương Ngọc Sanh mới hơi tỉnh ngộ, đã chạm được một chút vào mạch suy nghĩ của Trình Cung, nhưng cũng chỉ một chút thôi, bởi vì hắn vn có quá nhiều chỗ không rõ.
Mà lúc này hắn đột nhiên cảm giác thấy cảnh vật trước mặt đột nhiên biến mất, hắn mặc dù tất cảđều bị Trình Cung khống chế, nhưng có thể nhìn, có thể nghe, có thể nghĩ, khiếp sợ phát hiện giờ phút này bọn hắn vậy mà đã ở trên không Song Long thành. Tuy rằng hắn là người của Đông Phương gia tộc, nhưng tồn tại Tôn Cấp trong các đại gia tộc cũng cao cao tại thượng, trong trí nhớ của hắn cũng chỉ có gia gia hawnsnhinf thấy lúc nhỏ, nhưng khi đ ó là gia gia hắn, hắn tự nhiên không cảm thụ được gì rồi, giờ phút này trong lòng lại vô cùng rung động.
Tốc độ của Trình Cung phải bay bao lâu, hắn lại liên tưởng đến mình phải bay bao lâu, mà giờ khắc này chẳng qua chỉ một ý niệm, Hách Liên tông chủ này đã mang theo bọn hắn hắn xé rách không gian đi tới trên không Song Long thành rồi.
- Đều ở đây sao?
Giờ phút này Hách Liên Lam Phượng nhìn về phía Song Long thành, trong mắt cũng hiện lên một tia hồ nghi, không hiểu Trình Cung tụ tập đ ám ô hợp này đến làm gì. Trên thực tế Hách Liên Lam Phượng càng thưởng thức những người dưới tay được hắn bồi dưỡng kia.
- Đoàn thất bát tao cả, đều là những người này ah! !
Hách Liên Hồng Liên cũng trực tiếp bị Hách Liên Lam Phượng mang thep bên người, nhìn bộ dạng hơn mười vạn tán tụ tụ lại từ Nam Chiêm Bộ Châu ở bên dưới, Hách Liên Hồng Liên nhẹ giọng lầm bầm.
- A...
Trình Cung nhạt cười nhạt nói:
- Đó là ngươi còn chưa thấy qua bọn hắn càng cuồng dã và tình huống ban đầu, cái này đã tốt hơn gấp trăm lần rồi, trước kia giết một đ ám, cộng thêm bọn Tiểu Phong Tử bộc phát dọa sợ một đ ám, hiện giờ những người này đã trung thực hơn nhiều. Người trong toàn bộ Song Long thành, những người khác ta đều tạm thời để bọn hắn rời khỏi Song Long thành rồi.

Hơn mười vạn người, Hách Liên Lam Phượng căn bản không biết nói gì với Trình Cung, phải biết rằng bình thường mang theo người rời đi, đừng nói là xé rách không gian, coi như phi hành đều phải là người một nhà mới được, nếu không dưới tình huống không biết rõ, người khác đột nhiên công kích hoặc phản kháng, vậy thì sẽ rất phiền toái.
Nhưng giờ phút này Hách Liên Lam Phượng nghe Trình Cung nói xong, vung tay lên, hơn mười vạn người trực tiếp không tự chủ được bay lên, sau một khắc trực tiếp cảnh vật không gian biến hóa, vậy mà trực tiếp mang theo hơn mười vạn người xé rách không gian xuyên qua.
Tồn tại Thiên Anh bình thường có thể xé rách không gian xuyên qua trong khoảng cách ngắn, nhưng cũng phải rất cẩn thận. Ở một ít chỗ nguyên khí không ổn định, không gian không ổn định cũng không dám tùy ý xuyên qua, vn phải dựa vào phi hành và pháp bảo. Nếu Thiên Anh trên tầng bảy, vậy khoảng cách xé rách không gian xuyên qua sẽ lớn hơn rất nhiều, nhưng xé rách không gian xuyên qua khoảng cách càng dài tiêu hao càng lớn, cho nên lúc không cần sẽ không dễ dàng sử dụng. Nếu ở bên ngoài Nam Chiêm Bộ Châu, cho dù nhiều tồn tại Thiên Anh hơn nữa, cũng sẽ chọn sử dụng Truyền Tống Trận, bởi vì như vậy càng ổn định hơn.
Về phần Thiên Anh đỉnh phong, cho dù mang một ít người xé rách không gian xuyên qua cũng không có vấn đề gì, nhưng mang theo hơn mười vạn người xé rách không gian xuyên qua như vậy, cũng chỉ có tồn tại Thuần Dương mới có thể làm được.
Đương nhiên, hơn mười vạn người dù sao cũng không phải con số nhỏ, cho nên sự bảo hộ đối với mỗi người cũng sẽ không ổn định như vậy. Sẽ không giống như đối với bọn Trình Cung, Hách Liên Hồng Liên, Đông Phương Ngọc Sanh, cái gì cũng không cảm thụ được, khi hơn mười vạn người này hiểu được đã tiến vào trong hư không rồi.
Loạn lưu cuồng loạn trong hư không, năng lượng, khí tức cuồng bạo khó có thể hấp thu, chỉ tiếp xúc lên người những người này thôi đã khiến bọn hắn thống khổ vạn phần rồi.
- Tại sao có thể như vậy, đây là. . . Đây là trong hư không bị xé rách, ông trời ơi..!
- Sao chúng ta lại tiến vào đây, sao lại như vậy.
- Quá kinh khủng, nhanh câm miệng vận công.

... ...
Nhiều người tụ tập cùng một chỗ, đều trực tiếp bị mang theo xé rách hư không xuyên qua, bọn hắn lại lần nữa bị hù rồi, cảđ ám đều nhao nhao nói chuyện với nhau, nhưng sau đ ó có một ít lực lượng hàng lâm, có không ít người trực tiếp bị xé nứt, càng thêm rối loạn.
Nhưng mọi người cũng không quá ngốc, đều đã nghĩđến một vấn đề, có thể mang theo hơn mười vạn người xé rách hư không xuyên qua có bao nhiêu khủng bố, giờ phút này bọn hắn đột nhiên có một loại cảm giác xấu, tiện nghi của Trình Cung Trình đại thiếu này, tựa hồ không dễ chiếm như vậy.
Nhưng hiện giờ hối hận cũng đã chậm, muốn đi cũng đã không còn kịp rồi.
Ngược lại bọnTiểu Phong Tử, sắc quỷ, Túy Miêu, mập mạp đều biết chuyện gì xảy ra, cũng không có bất kỳ bối rối nào.
Lần này khác với từĐan thành đến Song Long thành, coi như là Hách Liên Lam Phượng, cũng phải xuyên qua hư không rất nhiều lần mới tới được Nguyên Thủy Ma Tông, nhưng cũng phải phí hơn hai canh giờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận