Nhóm dịch: Minh Nguyệt
Nguồn: Mê Truyện
Tuy Ẩn Phong thân thể rất đặc biệt, rất có giá trị, nhưng dù sao cũng là thể chất phụ trợ luyện đan, thành tựu tương lai còn khó mà nói, dù sao phải căn cứ cá nhân phát triển mà xem. Nhưng mà Nguyên Âm thân thể thì hoàn toàn bất đồng, người có được Nguyên Âm thân thể nhất định sẽ thành tựu bất phàm, ở phương diện luyện đan sẽ có thành tựu kinh người.
Trên thực tế Trình Cung cũng là trải qua cân nhắc mới nói, cũng không vì thống khoái nhất thời mới nói ra, nếu như đổi thành một hoàn cảnh khác, Trình Cung tuyệt đối sẽ không nói ra lời này. Bởi vì này rất có thể sẽ mang đến họa diệt môn cho Trình gia, có một ít người ngay cả Ẩn Phong thân thể cũng không từ thủ đoạn, nếu là Nguyên Âm thân thể thì đủ để hủy gia diệt môn.
Bọn hắn có thể ở Trình gia kiến tạo Linh Lung Các, hiển nhiên quan hệ không bình thường cùng Trình gia, hơn nữa trước kia biết rõ tiểu Tuyết là Ẩn Phong thân thể, biểu hiện cũng không tệ. Hơn nữa vừa mới thời điểm tiến vào, đã ngửi được nơi đây có rất nhiều dược vật, rất nhiều dược vật ngay cả Trình gia cũng không có được, về sau liên hệ cùng các nàng chắc chắn sẽ không thiếu. Căn cứ vào những nguyên nhân này, dưới tình huống có thể bảo chứng an toàn, Trình Cung cũng có ý nói cho Đông Phương Linh Lung biết, quả nhiên, đã thấy nàng giật mình siết chặt thẻ tre, nhìn nàng chậm rãi đứng dậy, Trình Cung lộ ra dáng tươi cười.
Cũng không tin, ngươi còn có thể ngồi được.
Một thân áo trắng như tuyết, trong lúc quay người đó vẫn còn giống như đang ở trong sương mù đột nhiên trở nên rõ ràng, nước trong hiện liên hoa, tự nhiên không trang sức, không có bất kỳ ăn diện, thanh lệ thoát tục. Dung nhan tuyệt mỹ, chỉ là trên mặt lạnh lùng, lập tức làm cho người ta có một cảm giác khó có thể tiếp cận.
Niên kỷ thoạt nhìn không lớn hơn tiểu Tuyết cùng Đông Phương Thanh Mai bao nhiêu, nhưng mà khí chất lại hoàn toàn bất đồng, quay người lập tức ánh mắt đụng cùng ánh mắt của Trình Cung, lộ ra rất ngoài ý muốn, sau đó nhìn chằm chằm vào tiểu Tuyết.
- Thật là Nguyên Âm thân thể. . .
Một hồi lâu, đột nhiên Đông Phương Linh Lung mở miệng, có chút giật mình, ngoài ý muốn nhưng cũng có chút ảm đạm, hiển nhiên đối với trước kia không có thể nhìn ra cảm giác rất là thất lạc. Mặc dù chỉ là thì thào tự nói, nhưng thanh âm lại giống như chung ngọc tề minh, rất là êm tai.
Mà thời điểm ánh mắt nàng nhìn về phía Trình Cung lần nữa, thì tràn đầy nghi hoặc cùng khó hiểu, nàng ở Trình gia đã năm năm, ít nhiều cũng biết rõ vị đại thiếu gia này, nhưng lần đầu tương kiến lại vượt quá ý liệu của nàng.
- Đại thiếu quả nhiên học rộng tài cao, Linh Lung bội phục, đồng thời cũng tỏ vẻ áy náy vì sự tình đó trước. Chỉ là có một chuyện muốn thương lượng cùng đại thiếu, đại thiếu đã biết rõ Nguyên Âm thân thể, chắc hẳn cũng biết muốn bồi dưỡng một gã Đan đạo đại sư cần tài vật cực lớn, cho dù có được Nguyên Âm thân thể, nhưng nếu như không có dẫn đạo chính xác, tài nguyên đầy đủ cũng không có thể có thành tựu.
Thanh âm Đông Phương Linh Lung không vội không chậm nói, ánh mắt thì lẳng lặng nhìn Trình Cung.
Từ khi tiến vào đây, ngửi thấy nơi đây có rất nhiều vị dược vật, còn có cảm nhận được Địa Hỏa chi khí rất nhỏ, Trình Cung đã biết rõ tại sao Linh Lung Các lại kiến tạo ở chỗ này. Ở đây thậm chí có hỏa mạch tự nhiên nối thẳng dưới mặt đất, người chưa có đạt tới Đan đạo đại sư, lợi dụng loại hỏa mạch này luyện đan hiệu quả thật tốt, cho dù Đan đạo đại sư bình thường cũng coi là trọng bảo, trừ khi đã đến cảnh giới của Trình Cung năm đó, bản thân đã có thể sử dụng Tam Vị Chân Hỏa, tự nhiên không cần những ngoại lực này.
Chẳng những Hỏa mạch có lợi đối với luyện đan, đối với tu luyện cũng có chỗ tốt rất lớn, cộng thêm trước kia thái độ của Đông Phương Linh Lung đối với tiểu Tuyết không kém, vì tiểu Tuyết, Trình Cung mới nói ra bí mật của tiểu Tuyết. Nếu như ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh không bị nổ, những bảo tàng kia của mình không có biến mất, mình cần gì phải phí sức lực lớn như vậy. Theo chân bọn họ hợp tác lợi nhiều hơn hại, đáng tiếc trợ giúp đối với mình cũng không lớn, chiếm chút tiện nghi coi như cũng được, nhưng mà hậu kỳ mình cần cực lớn, cho dù sau lưng Đông Phương Linh Lung này có một gia tộc cường đại cũng chống đỡ không nổi, mình phải mau chóng nghĩ biện pháp kiếm tiền mới được.
Giờ phút này chờ Đông Phương Linh Lung đưa ra, Trình Cung cũng rất trực tiếp:
- Hợp tác không có vấn đề, trên lý luận ta sẽ dạy nàng, ngươi có chuyện gì cần ta cũng có thể thương lượng. Điều kiện chính là ngươi phải cung cấp đầy đủ tài liệu dược vật, cho chúng ta mượn địa phương luyện đan.
Tiểu nha hoàn Đông Phương Thanh Mai nghe xong lập tức trừng mắt to, nắm chặt hai đấm, người này quả thực vô sỉ, nói hưu nói vượn, cho dù để cho hắn đoán đúng thì sao, một chút chỗ tốt cũng không có, dựa vào cái gì tiểu thư phải cung cấp tài nguyên.
Nếu không phải tiểu thư đã mở miệng nói chuyện, thậm chí Đông Phương Thanh Mai muốn động thủ lần nữa, vừa rồi thua nàng rất là không phục. Mình rõ ràng mạnh hơn hắn, nhanh hơn hắn, còn có vũ kỹ thượng tầng, tại sao có thể thua hắn.
- Đại thiếu nói cả buổi cũng chỉ là nói, có nhiều hơn nữa cũng chẳng có ích gì, dù sao nàng không phải đầu nhập vào ta, ta có thể được chỗ tốt gì chứ?
Đông Phương Linh Lung nói rất trực tiếp.
Trình Cung rất hào phóng nói:
- Ta có thể cho nàng ở một bên học cùng tiểu Tuyết.
Điên rồi, tiểu tử này điên rồi, Trình Tiếu Thiên hận không thể đi lên đá bay tiểu tử này. Hắn biết hắn đang nói chuyện cùng ai sao? Cho nàng ở một bên học tập, hắn cho mình là ai ah. Coi như là Đan đạo đại sư ở trước mắt, cũng không dám nói loại lời này.
Nếu không phải trước kia đã sớm hạ quyết tâm, muốn nhìn tên tiểu tử thúi này đến cùng sẽ xử trí chuyện như thế nào, hắn đã sớm lao ra rồi.
Trình Cung luyện đan, cho dù Đan đạo đại sư đạt tới thất cấp, bát cấp có thể khai tông lập phái, muốn quan sát cũng không có cơ hội. Cũng may giai đoạn hiện tại chỉ luyện chế một ít đan dược bình thường, hơn nữa tiểu Tuyết có Ẩn Phong thân thể cùng Nguyên Âm thân thể, mình ở một bên luyện đan tăng công lực lên, một bên dạy nàng là được, kỳ thật đây là lời nói trong nội tâm Trình Cung, ở Trình Cung xem ra, cho dù dùng một ít dược vật cùng tài nguyên của nàng trợ giúp tiểu Tuyết, hoặc là mình dùng một ít, cho nàng đứng ngoài quan sát cũng đã đầy đủ rồi.
Đương nhiên, Trình Cung biết rõ chắc chắn các nàng sẽ không tin tưởng lời này, có chút thời điểm ngươi nói thật, chăm chú nói chuyện, thì người khác lại cho rằng đó là vô nghĩa.
Nói giỡn sao, không giống, hắn rất chân thành, hắn điên rồi, cũng không giống ah! Đông Phương Linh Lung lộ ra vẻ kinh ngạc lần nữa, sao hắn lại không biết xấu hổ nói như vậy chứ.
- Dược vật thất bại tính toán cho ta, nếu như luyện chế đan dược thành công ta muốn một nửa, đợi nàng đạt tới trình độ nhất định, nếu như thời điểm ta luyện dược cần, nàng phải vô điều kiện trợ giúp.
Đông Phương Linh Lung sửng sốt một hồi, sau đó không để ý đến lời Trình Cung mới vừa nói kia, hoàn toàn cho hắn là hồ ngôn loạn ngữ, trực tiếp đưa ra yêu cầu của mình.
Vừa rồi Trình Cung nói như vậy cũng là cố ý gây nên, chỉ muốn nhìn xem phản ứng kinh ngạc của Đông Phương Linh Lung một mực lạnh lùng này, trên thực tế hiện tại hắn hô lên hắn là tồn tại siêu việt Đan đạo đại sư cửu cấp, cũng không có bất luận kẻ nào tin tưởng, hắn càng không muốn đi chứng minh cái gì, dù sao bên ngoài còn có hai vị lão nhân gia đang nhìn, nói như vậy chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề rồi.
Kỳ thật điều kiện Đông Phương Linh Lung là gì Trình Cung cũng sẽ không quá để ý, Trình Cung quen dựa vào chính mình, theo chân bọn họ hợp tác một là vì Trình gia cùng an toàn của tiểu Tuyết, hai là tạm thời mượn hỏa mạch ở đây, tuy hỏa mạch này ở Trình gia, nhưng hiển nhiên bây giờ là người ta khống chế, ba là vì có một cái cớ bồi dưỡng tiểu Tuyết, bởi vì Trình Cung căn bản không có ý định quá mức bạo lộ. Kinh nghiệm ở kiếp trước nói cho Trình Cung biết, ở thời điểm thực lực ngươi không đủ, có được bảo vật vượt qua thực lực cần phải có, đều chịu tai họa bất ngờ, chết không có chỗ chôn.
- Tốt.
Trình Cung rất dứt khoát đáp ứng, sau đó lôi kéo tiểu Tuyết:
- Chúng ta chạy nhanh đi, ở đây lâu có thể nguy hiểm, một hồi ở đây hỏa nhiệt lan tràn bốn phía, trận pháp băng hàn sẽ khởi động, bây giờ thân thể nàng không đến Thoát Thai kỳ tầng ba sẽ rất thảm, trước về điều dưỡng thân thể tăng lực lượng lên, đợi có lực tự bảo vệ mình lại đến.
Đông Phương Thanh Mai nghe xong rất là không cam lòng trừng mắt nhìn Trình Cung:
- Nguy hiểm gì mà nguy hiểm, nói hưu nói vượn, hồ ngôn loạn ngữ, ta xem là ngươi xấu hổ không dám ở đây lâu.
Đông Phương Linh Lung nhìn Trình Cung dẫn tiểu Tuyết rời đi, đột nhiên nghĩ đến đan dược luyện chế hôm nay, lại có chút cầm lòng không được, trong nội tâm nghĩ vậy, tinh thần lực lập tức tản ra dò xét.
- Oanh. . .
Nhưng vào lúc này, toàn bộ Linh Lung Các lắc lư một cái, một cổ nhiệt hỏa từ dưới Linh Lung Các vọt lên, lập tức có tầng tầng trận pháp mở ra. Nhưng uy lực lần này hiển nhiên rất kinh người, không ngờ nhiệt hỏa phá tan trận pháp xông thẳng lên trên, trong sân tràn ngập ánh sáng màu đỏ. Bên ngoài cơ thể Đông Phương Linh Lung có một tầng sương mù băng hàn lập tức ngăn trở cổ kình khí này, mà Đông Phương Thanh Mai lại càng hoảng sợ, cũng may một khối ngọc bội trên người nàng phát ra hàn khí, hỏa quang kia lập tức bị ngăn chặn.
- Dọa chết người a!
Đông Phương Thanh Mai vỗ ngực, sau đó đột nhiên ngây người, tại sao người kia biết sắp xảy ra chuyện chứ.
Đông Phương Linh Lung thì càng thêm khiếp sợ, bởi vì tầng thứ năm dưới mặt đất là địa phương rộng gần sáu mươi mét, còn có tầng tầng trận pháp cách trở, mặc dù mình biết lần thí nghiệm này có chút bất ổn, nhưng mà cũng không nghĩ tới sẽ tạc đỉnh, làm sao hắn biết được?
Cái này thật bất khả tư nghị, chẳng lẽ tinh thần lực của hắn đã có thể bỏ qua trận pháp, lưu hành dưới mặt đất, hay là hắn có bản lãnh của hắn?
- Ha ha. . .
Trên đường từ Linh Lung Các trở về, Trình Tiếu Thiên một đường vuốt râu cười không ngừng.
- Đúng vậy, tiếp tục cố gắng.
Chứng kiến binh sĩ đang thao luyện, Trình lão gia tử khích lệ, làm cho những binh lính kia cũng ngốc tại đó.
- Tiểu tử rất có tiền đồ, ta xem trọng ngươi.
- Ầm. . .
Một đầu bếp trẻ tuổi đang cầm đồ làm bếp cũng rơi trên mặt đất.
- Khổ cực. . .
- . . .
Thị vệ đứng ở cửa ra vào ngốc tại đó, lão gia tử vỗ bả vai mình nói khổ cực, nước mắt hắn không khống chế được chảy xuống.
. . .
Hôm nay tất cả mọi người Trình gia đều biết rõ, tâm tình Trình lão gia tử đặc biệt tốt, hôm nay người tới báo cáo sự tình cũng rất thuận lợi thông qua.
- Có người kế tục, có người kế nghiệp, từ nay về sau hai Tôn nhi của Trình gia ta có thể phát dương quang đại. Lão hữu, chuyện năm đó ta bất lực, nhưng hiện tại cuối cùng Tôn nhi của chúng ta đã lãng tử hồi đầu, hiện tại tiểu tử này trở nên có chút cao thâm mạt trắc, nhưng so với quần là áo lượt trước kia thì tốt hơn rất nhiều.
Sau khi an bài một ít sự tình, Trình lão gia tử vui vẻ bưng lấy hai bình rượu đến một tầng hầm bí ẩn nhất phía sau núi Trình gia, bên trong chỉ có một cây cung cùng một túi tên, nhìn cây cung cùng túi tên này, Trình lão gia tử uống hết hai bình rượu.
. . .
Vừa về tới sân nhỏ, tiểu Tuyết vội vàng muốn đi sắc thuốc, Trình Cung giữ tiểu Tuyết lại, cẩn thận xem xét lần nữa, sau đó ghi cho nàng mấy dược phương. Đây là dược vật điều trị thân thể cho nàng, đồng thời Trình Cung truyền một ít phương pháp thổ nạp, tu luyện nguyên khí cơ bản, bây giờ còn không cần học tập cao sâu gì, về phần Âm Dương Vạn Vật Quyết thì không phải ai cũng có thể học, lúc trước Trình Cung cũng là cửu tử nhất sinh mới học được.
Hiện tại dược vật bình thường tác dụng đối với Trình Cung đã không lớn, dùng lực lượng của hắn đã có thể bắt đầu luyện đan, nhưng Trình Cung lại không có sốt ruột lập tức luyện đan. Dục tốc bất đạt, nếu như có thể để tiểu Tuyết đạt tới Hoán Cốt kỳ, dạy nàng một ít phương pháp sử dụng tinh thần lực, bắt đầu kích phát Ẩn Phong thân thể, đối với mình ở giai đoạn luyện đan này có trợ giúp rất lớn. Hơn nữa như vậy mình cũng không cần quá lộ diện, bất luận là gia gia hay là Đông Phương Linh Lung, đến lúc đó sẽ tưởng rằng là nhờ có tiểu Tuyết, có chút thời điểm có thể bạo lộ một ít, nhưng có chút thời điểm lại nhất định phải cẩn thận.
Quan trọng nhất là, hợp tác cùng Đông Phương Linh Lung bên kia, ở Trình Cung xem ra chỉ là che dấu, vì giúp tiểu Tuyết. Cho dù nàng thật có thể cung cấp một ít dược liệu, nhưng cũng không có thể cung ứng vô hạn. Hơn nữa dược vật mà Trình Cung muốn luyện chế vô cùng nhiều, cũng không muốn cho người ta biết rõ, càng không thể đơn giản phân cho người khác, nếu không bị người phát hiện ra thủ pháp chỉ có Trình Cung hắn mới có, chỉ sợ so với hai đại kỳ thể của tiểu Tuyết còn phiền toái hơn. Ở kiếp trước độc lập, đã sớm làm cho Trình Cung dưỡng thành thói quen hết thảy dựa vào mình, cuối cùng nhất còn phải dựa vào mình.
Chỉ là đại lượng dược liệu cần có tiền tài, căn bản không phải hiện tại hắn có khả năng có được, phải nghĩ biện pháp kiếm tiền. Bây giờ thân thể vẫn là quá kém, quá yếu, nội tình quá mỏng, cho dù trong cơ thể có Chí Dương Chân Hỏa, Trình Cung cũng không dám đơn giản tu luyện nữa. Bởi vì nội tình quá mỏng, hiện tại nhanh chóng tăng lên nữa mà nói, ngược lại sẽ lưu lại vấn đề, Trình Cung đã từng là một trong Cửu Châu thập đại Đan đạo đại sư, tự nhiên tinh tường nên đào móc tiềm lực thân thể người như thế nào. Sở dĩ thiên tài cùng thể chất đặc thù mạnh hơn người khác, là bởi vì tiềm lực bọn hắn có thể đào móc rất lớn.
Nhưng trên đời có bao nhiêu thiên tài, bao nhiêu người có thể chất đặc thù, đa số đều là phàm thai, tất cả đều phải nghịch thiên mà đi. Đan sư vốn phải có loại khí phách nghịch thiên cải mệnh này, mới có thể luyện ra đan dược nghịch thiên. Xem ra, mình cần phải nghĩ biện pháp cải biến thể chất chút ít, gia tăng tiềm lực bản thân.
- Tiền, tiền, tiền. . .
Trình Cung nằm trên mặt ghế tiêu dao trong sân, ngón tay nhẹ nhàng gõ cái ghế, trong đầu nghĩ đến việc mình cần phải làm, mới phát hiện đồ vật ở kiếp trước căn bản chưa từng để ý, ở kiếp này lại thành chướng ngại lớn nhất để hắn khôi phục lực lượng.
Tiểu Tuyết một mực ở bên cạnh bận rộn phối dược rất kỳ quái, đại thiếu là làm sao vậy, cho tới bây giờ còn chưa thấy qua đại thiếu vì tiền mà phát sầu, không có tiền đi tới phòng thu chi lấy không được sao?
- Đại thiếu, xảy ra chuyện lớn, nhân mạng quan thiên, cứu mạng ah!
Sắc trời bắt đầu tối, vốn là sân nhỏ rất yên lặng, đột nhiên bị một tiếng kêu thê thảm phá hư.
Diệt Hồng Trần
Đan Thần
Tác giả: Thắng Kỷ
-- o --