Nhóm dịch: Minh Nguyệt
Nguồn: Mê Truyện
- Phượng Hoàng Triển Sí.
Đông Phương Linh Lung lập tức bộc phát, trực tiếp một hơi đã uống hơn mười khối Nguyên Khí Đan, lập tức đem lực lượng đẩy đến cực hạn, khí kình hỏa diễm từ trên người nàng phát ra, trực tiếp bao phủ phạm vi trăm mét chung quanh, mấy người vừa rồi đánh Thanh Mai trọng thương, bắt lấy tiểu Tuyết vốn muốn đi, lại phát hiện mình căn bản không thể động đậy, nguyên khí trong cơ thể như là bị kíp nổ, bắt đầu thiêu đốt.
- Không tốt, không phải là pháp thuật bình thường, là thần thông, thần thông. . .
- Làm sao có thể, nàng chỉ là Siêu Phàm kỳ tầng thứ bảy, làm sao có thể thi triển được thần thông, chỉ có Thoát Tục kỳ mới có thể thi triển thần thông.
- Mau lui lại, không thể địch lại được. . .
. . .
Pháp lực vô biên là hình dung tồn tại Siêu Phàm kỳ, thần thông quảng đại là hình dung tồn tại Thoát Tục kỳ, bình thường mà nói, Thoát Tục kỳ là vừa vặn đạt tới cánh cửa tu luyện thần thông, nhưng có rất ít người có thể làm được chuyện này.
Uy lực Thần thông khôn cùng, trên thân thể Đông Phương Linh Lung dần dần xuất hiện hư ảnh Phượng Hoàng, mà hơn mười Tẩy Tủy kỳ, Phạt Mạch kỳ kia đều bị lực lượng thần thông này tập trung, hơn nữa lực lượng trong cơ thể bọn hắn vậy mà như bị đốt lên.
- Ah!
Hét thảm một tiếng, thân thể của một gã Tẩy Tủy kỳ tầng thứ chín có lực lượng thấp nhất bắt đầu thiêu đốt, sau đó thân thể những người khác cũng bắt đầu thiêu đốt.
Về phần ba gã Siêu Phàm kia miễn cưỡng vận đủ lực lượng tự bảo vệ mình coi như cũng được, mà ngay cả năng lực đào tẩu đều không có, hơn nữa đối mặt thần thông Phượng Hoàng Triển Sí này, thời gian dần trôi qua, bọn hắn cũng có chút chống đỡ không nổi.
- Thảm rồi, thảm rồi, tại sao có thể như vậy? Nữ nhân này làm sao lại mạnh như vậy, nàng còn trẻ như vậy, lớn lên xinh đẹp như vậy, làm sao có thể lợi hại như vậy. Mình đã đánh giá cao nàng, thông qua các loại điều tra biết nàng là tồn tại Siêu Phàm kỳ, cố ý phái ba gã Siêu Phàm kỳ cuốn lấy nàng, không nghĩ tới như vậy cũng không được. Đã xong, nếu như lần này toàn quân bị diệt mà nói, mình trở về bàn giao với sư phụ thế nào.
Nam Tuấn Anh nấp cách đó hơn trăm mét lưu ý tình huống bên ngoài, lúc này rất muốn khóc.
Trải qua thời gian dài chuẩn bị như vậy, hắn tự nhận là dưới tình huống có mười phần nắm chắc mới động thủ, mà yêu cầu của hắn cũng được Tô Liệt đáp ứng, không nghĩ tới cuối cùng lại xuất hiện vấn đề như vậy.
Sớm biết nữ nhân này dử dội như vậy, mình đã sớm sửa kế hoạch, cái này có thể có phiền toái. Mắt nhìn thân thể người bên mình ở trong thiêu đốt chết đi, Nam Tuấn Anh chỉ có thể lo lắng suông, hắn cảm giác mình cũng bị thiêu đốt.
- Oanh!
Nhưng vào lúc này, trong bầu trời xa xa đột nhiên có người lăng không một trảo, pháp lực cường đại ngưng tụ nguyên khí mấy trăm mét chung quanh, hình thành một bàn tay hơn mười thước chụp vào hư ảnh Phượng Hoàng chung quanh thân thể Đông Phương Linh Lung, lần này hư ảnh kia cơ hồ tiêu tán.
Nam Tuấn Anh trừng to mắt, không dám tin nhìn xem hết thảy, tại sao có thể như vậy, ai giúp mình?
- Phốc. . .
Đông Phương Linh Lung cũng không quá đáng là cường hành thôi động, miễn cưỡng vận chuyển thần thông này, hoặc là nói trí tuệ của nàng cực lớn, lĩnh ngộ ra một ít gì đó của môn thần thông này, nhưng cảnh giới, lực lượng lại khác biệt quá nhiều, không có biện pháp sử dụng thật sự, không tiếc tổn thương thân thể mượn nhờ Nguyên Khí Đan cường hành thôi động, nhưng giờ phút này đã bị ngoại lực va chạm, lập tức lộ ra sơ hở.
- Phốc. . . Phốc. . .
Lão giả ngự kiếm kia phun ra một búng máu, lập tức bộc phát ra lực lượng mạnh nhất, phi kiếm dưới chân mang theo hắn trực tiếp hóa thành một đạo hào quang lóe lên rồi biến mất, thời điểm bay khỏi hắn cũng trực tiếp mang tiểu Tuyết đi.
Đông Phương Linh Lung mượn nhờ Phượng Hoàng Triển Sí trực tiếp phóng lên trời muốn đuổi theo, nhưng mà bị hai gã Siêu Phàm kỳ khác ngăn lại, công kích của ba giao vào nhau, hai người kia ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra liền biến thành tro bụi. Thân thể Đông Phương Linh Lung trên không trung lắc lư vài cái, muốn truy đã không có lực lượng, sau đó trước mắt tối sầm trực tiếp rơi xuống.
- Phượng Hoàng Triển Sí, thần thông của Đông Phương gia tộc, trách không được mấy năm này thực lực Trình gia tăng lên rất nhanh, Trình Tiếu Thiên kia cũng liên tiếp đột phá, nguyên lai là cùng Đông Phương gia tộc có quan hệ. Cũng may bên trong Đông Phương gia tộc xảy ra vấn đề, nếu không theo chân bọn họ cướp người sẽ đưa tới tai hoạ ngập đầu. . .
Bên ngoài hơn ngàn mét, một lão giả đang đứng ở đỉnh một tòa tháp, địa phương đặc biệt nhất của lão giả này chính là hai hàng lông mày cùng chòm râu của hắn đều là lam sắc. Hiện tại Vân Ca Thành, người có thể nhận thức hắn rất ít, nhưng một ít cao tầng cùng một ít lão nhân trong môn phái cũng biết, Vân Đan Tông đệ nhất Thái thượng trưởng lão Lam Mi Thái thượng trưởng lão.
Năm đó ở Yêu Thú Sâm Lâm ăn lầm một trái cây vô danh làm cho thực lực của hắn tăng vọt, đồng thời cũng làm cho lông mày cùng râu ria của hắn biến thành lam sắc, nên mới có ngoại hiệu Lam Mi. Hôm nay hắn đến Vân Ca Thành bái phỏng một ít bằng hữu cũ, không nghĩ tới vừa vặn đụng phải người Vân Đan Tông động thủ. Dùng nhãn lực của hắn, tuy cách xa ngàn mét, nhưng mà liếc mắt liền nhìn ra tiểu Tuyết không giống người thường, cuối cùng vẫn là âm thầm ra tay trợ giúp.
Nhưng mà tình huống Vân Ca Thành phức tạp, hắn cũng không dám bạo lộ, hơn nữa lần này người bố trí hiển nhiên không muốn cho người biết rõ đây là Vân Đan Tông làm, cho nên sau khi hắn hỗ trợ liền lặng lẽ ly khai.
. . .
Trình Cung không biết nên hình dung tâm tình của mình bây giờ như thế nào, hắn mang theo đại thúc cùng Sắc Quỷ, chưa vào Vân Ca Thành liền nhận được Bàn Tử thông tri, thực là chuyện tốt không thành cặp, chuyện xấu không tới một lần.
Lần nữa động tới người bên cạnh mình, giờ phút này Đông Phương Thanh Mai trọng thương hơn mười chỗ, cho dù có đầy đủ đan dược, thì trong nửa tháng cũng khó có thể khôi phục triệt để. Tình huống của Đông Phương Linh Lung cũng không lạc quan, sau khi trở về một mực ở bên trong chữa thương, Trình Cung đã trở về gần hai canh giờ cũng không có gặp Đông Phương Linh Lung.
Bàn Tử, Sắc Quỷ thậm chí đại thúc vừa trở về đều đi điều tra, nhưng mà bây giờ một chút manh mối cũng không có.
Những người kia không lưu lại đầu mối gì, ở dưới thần thông của Đông Phương Linh Lung, một cọng tóc của bọn hắn cũng không còn, căn bản không thể nào điều tra. Cho nên trong nội tâm Trình Cung nóng như lửa đốt, nhưng vẫn im lặng chờ ở chỗ này, thời điểm Mập mạp đến thì Đông Phương Linh Lung đã hôn mê, Đông Phương Thanh Mai hôn mê, đã không có tăm hơi tiểu Tuyết.
Tuy Sắc Quỷ đạt được một ít tin tức vụn vặt, nhưng đối phương sớm có chuẩn bị, trong thời gian ngắn căn bản không có tin tức giá trị cùng hữu dụng.
Đông Phương Linh Lung, Đông Phương Thanh Mai trọng thương, tiểu Tuyết sống hay chết hiện tại cũng không biết. Trình Cung bây giờ đã nộ đến cực hạn, nhưng ngược lại vô cùng tỉnh táo, vô cùng thanh tỉnh, chỉ là lúc này ánh mắt cùng khí tức trên người hắn, làm cho người ta không dám tới gần, rất xa nhìn tới cũng cảm giác nội tâm phát lạnh.
- Ân!
Một tiếng kêu đau đớn truyền đến, Trình Cung cảm nhận được thiên địa nguyên khí chung quanh ba động kịch liệt, độ ấm chung quanh bay lên, Trình Cung biết không tốt, người trực tiếp xông xuống luyện đan thất.
Ở bên trong tầng thứ năm luyện đan thất, Trình Cung mới vừa vào liền cảm nhận được có một cổ khí tức nóng rực đập vào mặt, toàn bộ tầng thứ năm luyện đan thất như đã biến thành biển lửa, mà Đông Phương Linh Lung thì bị ngọn lửa vây quanh, thần trí đã bắt đầu mơ hồ, lực lượng trên thân thể rất nhanh sẽ tiêu tán, một khi lực lượng nàng không thể khống chế vận chuyển, tình huống sẽ như ngàn cân treo sợi tóc, nàng bằng vào bản năng tu luyện nhiều năm vận chuyển một tia lực lượng cuối cùng điều tiết, khống chế.
- Móa, Bàn Tử chết bầm cũng không nói rõ ràng.
Trình Cung nhịn không được mắng Bàn Tử, bởi vì lúc hắn trở thì Đông Phương Linh Lung đã tỉnh, chỉ nói Đông Phương Linh Lung đi chữa thương, cho nên Trình Cung mới ở bên ngoài đợi tin tức, lại không nghĩ rằng tình huống của Đông Phương Linh Lung đã không xong đến trình độ này.
Ở nơi này chữa thương, quả thực là đang đợi chết, chỉ cần ý thức nàng triệt để mất đi, chính là một khắc nàng hóa thành tro tàn.
Trình Cung liếc mắt đã nhìn ra Đông Phương Linh Lung sử dụng là một loại công pháp Dục Hỏa Phượng Hoàng, Dục Hỏa Phượng Hoàng trọng sinh là hết thảy đều đang trong khống chế, không phải nói bất tử chính thức. Mà Đông Phương Linh Lung cách tu luyện tới cảnh giới kia còn kém vạn dặm, nàng hiện tại vượt cấp sử dụng thần thông tạo thành lực lượng cắn trả, xem ra trước kia nàng đã sử dụng qua, chỉ là lúc trước không có nghiêm trọng như vậy. Nếu như không phải nàng có kinh nghiệm, có một chút nội tình, giờ phút này chỉ sợ đã sớm hóa thành tro tàn.
Nhưng lần này nàng sử dụng lực lượng vượt qua cực hạn quá nhiều, lực lượng cắn trả hoàn toàn không phải nàng có thể trấn áp khống chế, cho dù nàng phục dụng đan dược cũng không được.
Trình Cung liếc mắt đã minh bạch chuyện gì xảy ra, tuy giờ phút này độ ấm bên trong rất cao, nhưng hắn cũng chỉ có thể toàn lực vọt tới phụ cận.
Đông Phương Linh Lung cường hành bộc phát lực lượng cắn trả, cho dù giờ phút này chung quanh phát ra chỉ là một phần lực lượng rất nhỏ, nhưng đối với Trình Cung mà nói cũng là một loại khảo nghiệm cực lớn. Tốc độ Trình Cung tăng mạnh vọt lên hơn mười thước, cuối cùng chỉ có thể từng bước một đi về phía trước. Thời điểm cách Đông Phương Linh Lung chưa đủ năm mét, mỗi lần đi một bước đều trở nên vô cùng gian nan.
Mà ngay cả nội giáp trên người cũng có cảm giác muốn hòa tan, trở nên nóng bỏng, nguyên cương hộ thể bên ngoài như bị ăn mòn, có vài chỗ trực tiếp bốc cháy lên. Nếu như không phải thân thể cùng Tinh thần lực của Trình Cung đủ mạnh mẽ, Trình Cung hoài nghi mình không có thể đến gần phạm vi mười mét, nguyên cương hộ thể cùng thân thể của mình đều cùng một chỗ bốc cháy lên.
Tuy Trình Cung không có tâm tư khác, nhưng Đông Phương Linh Lung giờ phút này đã cơ bản mất đi ý thức, không có mảnh vải che thân, thân thể từ trong ra ngoài đều bị hỏa diễm nóng rực vây quanh. Tuy những hỏa diễm kia bao trùm lấy thân thể thiêu đốt, nhưng như trước có thể chứng kiến rất nhiều, thời điểm này Trình Cung không dám có ý khác, nhưng lại không thể không xem, để cảm giác này thật khó nói lên lời.
Mịa nó, chưa bị hỏa diễm bên ngoài đốt cháy, trước đã bị tâm hoả đốt chết rồi. Trong nội tâm Trình Cung cười khổ, hết sức khống chế, miễn cưỡng đi một bước. Trình Cung như là địch nhân xâm lấn, hỏa diễm lập tức quay chung quanh hắn thiêu đốt, Trình Cung cảm giác đau đớn vô cùng.
Không được, lực lượng hiện tại của nàng mạnh mẽ hơn mình quá nhiều, lực lượng cắn trả còn hơn cả lực lượng của nàng, nếu tiếp tục như vậy mình cũng không sống nổi. Hơn nữa, sau khi mình tiếp cận nàng, cũng không có biện pháp giúp nàng khống chế, ngăn chặn lực lượng cắn trả này a, lực lượng Xích Viêm Chân Hỏa khổng lồ như vậy, trừ khi mình đạt đến Siêu Phàm kỳ tầng thứ chín mới được. Nếu không phải có một ít đồ vật khắc chế, dùng đan dược hoặc là vật phẩm gì khắc chế, Trình Cung ngược lại là rất rõ ràng, nhưng vấn đề là hiện tại Đông Phương Linh Lung đã đợi không kịp.
Đột nhiên, hai mắt Trình Cung tỏa sáng, đúng vậy, tương sinh tương khắc, Tử Diễm Chân Hỏa càng cường hãn hơn so với Xích Viêm Chân Hỏa một cảnh giới, cũng đồng dạng có thể áp chế ah. Tuy kia Tử Diễm Chân Hỏa chỉ là hỏa chủng, rất yếu ớt, nhưng dù sao cũng cao hơn Xích Viêm Chân Hỏa một tầng.
Diệt Hồng Trần
Đan Thần
Tác giả: Thắng Kỷ
-- o --