Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Đây là vì tiểu Tuyết một mực dốc sức tu luyện, cộng thêm rất nhiều đan dược phụ trợ, lực lượng của nàng đã đạt tới Tẩy Tủy kỳ tầng thứ tư mới có thể như thế. Nếu là trước kia, cho dù dư nhiệt cũng đủ để cho nàng bị thương.
- Nha. . . Ở đây, ta không có chuyện gì, hai nàng coi chừng đừng để bị thương, trước chớ tới gần lối vào.
Nghe được thanh âm Tiểu Tuyết, lúc này Trình Cung mới phản ứng tới. Nhìn nhìn chung quanh, hai tầng hoàn toàn bị bạo tạc đả thông, thậm chí ngay cả tầng thứ sáu cũng bị đả thông, nếu như hiện tại ở tầng thứ ba nhìn xuống, chính là một cái huyệt động cực lớn hơn hai mươi thước.
Mơ hồ còn có một chút Dạ Minh Châu chưa hoàn toàn bị hủy diệt tản ra hào quang, mà ở dưới chân thì có thể thấy một đại đỉnh ở nơi đó, Đan Đỉnh Linh khí hạ phẩm không giống tầm thường. Đáng tiếc chung quanh đều bố trí đại trận cấm chế, không có trưởng lão hội của Đông Phương gia tộc đồng ý, căn bản không có biện pháp sử dụng Đan Đỉnh này.
- Bá!
Nhưng vào lúc này, Băng Tằm Tơ vừa rồi vây quanh thân thể Đông Phương Linh Lung lập tức biến mất, Đông Phương Linh Lung xuất hiện lần nữa trong mắt Trình Cung đã rực rỡ hẳn lên, tóc bị thiêu hủy một ít hiển nhiên cũng xử lý qua, giờ phút này mặc dù không có khăn che mặt nhưng khuôn mặt đạm mạc, lạnh như băng lại như trước.
Chẳng qua là khi Trình Cung thấy búi tóc trên đỉnh đầu nàng, khóe miệng không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, bởi vì nàng dùng vẫn là cây trâm mình mua cho nàng lúc trước. Trình Cung có thể cảm nhận được giờ phút này lực lượng của Đông Phương Linh Lung tăng lên, cây trâm này bây giờ không có trợ giúp quá lớn nữa, nhưng hiển nhiên nàng một mực coi trọng.
Thời điểm Trình Cung nhìn về phía Đông Phương Linh Lung, Đông Phương Linh Lung cũng nhìn Trình Cung, trong lòng nàng cũng rất ngạc nhiên, vì cái gì lại ở trước mặt hắn chứ. Cái này cũng chưa tính, còn ba phen mấy bận để cho hắn chiếm tiện nghi, nhưng hết lần này tới lần khác mình lại không lời nào để nói, nếu nói cũng chỉ có thể là cảm tạ.
Cái này làm cho Đông Phương Linh Lung cảm giác rất là bất đắc dĩ, chẳng lẽ cái này là duyên phận? Cái gia hỏa đáng ghét này, nhìn, còn nhìn như vậy, chẳng lẽ còn không thấy đủ sao, vẫn còn xem. Tuy giờ phút này đã mặc quần áo xong, nhưng mà ở dưới ánh mắt của Trình Cung, Đông Phương Linh Lung có một cảm giác muốn ẩn thân, giống như hết thảy đều bị hắn nhìn thấy.
- Xem đủ chưa?
Đông Phương Linh Lung rốt cục nhịn không được, tuy chỉ là nhàn nhạt một câu, nhưng lại làm cho người ta có một cảm giác khác.
- A. . .
Trình Cung cười lắc đầu nói:
- Không có, xem thế nào cũng không đủ.
- . . .
Đông Phương Linh Lung lập tức im lặng, gia hỏa đáng giận này, lại khôi phục bản tính hoàn khố, điều này làm cho nàng thật không hiểu nên nói như thế nào. Nổi giận, tức giận, cái kia không phải là cá tính của nàng, bởi vì nàng quá mức tỉnh táo, ít nhất ở sự tình này, nàng thấy Trình Cung cũng không có làm gì sai, mình cũng không có lý do nổi giận với Trình Cung.
Đương nhiên, đây là bởi vì người trước mắt là Trình Cung, nếu như đổi thành người khác, kết quả sợ rằng cũng khó đoán trước, có lẽ giết đối phương là đơn giản nhất a.
Thấy bộ dáng Đông Phương Linh Lung không thể làm gì, không biết nên nói tiếp như thế nào, Trình Cung cố nén cười nói:
- A. . . Không nói chuyện này nữa, bất quá hai ta thật là có ăn ý, ta vừa nổ một cái Đan Đỉnh, nàng ngay cả bán Linh khí cũng cam lòng hủy diệt phối hợp ta, thật sự quá phối hợp.
- Ai phối hợp với ngươi, Đan Đỉnh này bởi vì sử dụng quá độ nên xảy ra vấn đề, lần này vốn chỉ là luyện chế đan dược bình thường. Lại không nghĩ rằng trong quá trình tu luyện, tinh thần lực của ta hóa thành thần niệm. Bởi vì bản thân tinh thần lực của ta đã là bán thần niệm, cho nên trước kia mới có thể thi triển thần thông, hôm nay cho dù đột phá đến Thoát Tục kỳ, với ta mà nói cũng không có vấn đề quá lớn. Nhưng thời điểm đột phá, Tử Diễm Chân Hỏa chưa hoàn chỉnh trong cơ thể cũng được đề thăng, bởi vì đang tu luyện, trong lúc bất tri bất giác lại thôn phệ hỏa chủng bên trong Đan Đỉnh, Tử Diễm Chân Hỏa trong cơ thể ngược lại là hoàn chỉnh, nhưng Đan Đỉnh lại không chịu nổi lực lượng, cuối cùng bạo tạc. Cũng may đa số lực lượng hỏa chủng bị Tử Diễm Chân Hỏa trong cơ thể ta thôn phệ, nếu không toàn bộ luyện đan thất đều hủy diệt.
Vừa có chủ đề, Đông Phương Linh Lung cũng không lúng túng nữa, vừa nói chuyện vừa nhìn về phía Đan Đỉnh dưới đất, lực lượng trong tay chậm rãi lưu động, nhưng sau đó lại thu hồi.
Trong nội tâm Đông Phương Linh Lung rất không cam lòng, nếu như gia tộc không trở ngại mà nói, mình đã sớm đạt đến cảnh giới bây giờ. Hơn nữa ngay cả Đan Đỉnh nguyên vốn chuẩn bị cho mình cũng không để cho mình sử dụng, cái Đan Đỉnh này là Đan Đỉnh lúc phụ thân còn trẻ sử dụng, vậy mà cũng không để cho mình sử dụng, bọn hắn dựa vào cái gì.
Hiện tại lực lượng của mình còn chưa đủ, bằng không mà nói. . .
- Tinh thần lực hóa thành thần niệm, thoải mái a, đạt tới Thoát Tục kỳ. Ngươi nói Tử Diễm Chân Hỏa trong cơ thể ngươi đã nguyên vẹn, còn nói trước kia sử dụng Đan Đỉnh quá độ, là cấp mấy, cấp chín hay đỉnh phong?
Trình Cung nghe xong, cũng vô cùng vui vẻ. Tuy hiện tại mình khôi phục rất nhiều, đan dược Địa cấp thượng phẩm cũng có thể luyện chế, thậm chí đan dược Địa cấp siêu phẩm Trình Cung cũng muốn luyện chế thử. Từ phương diện này mà nói, Trình Cung đã đạt đến trình độ Đan sư đỉnh phong, nhưng thực lực luyện đan của Đông Phương Linh Lung tăng lên, hắn tự nhiên cũng vô cùng vui vẻ, trong lúc bất tri bất giác Đông Phương Linh Lung cũng trở thành một bộ phận của Trình gia, thực lực của nàng tăng lên cũng đại biểu cho thực lực của Trình gia tăng lên.
- Đỉnh phong.
Thanh âm của Đông Phương Linh Lung cũng không lớn, nhưng sau khi nàng nói ra, chính mình cũng có thể cảm giác được, thanh âm đã có run rẩy rất nhỏ.
Nàng bị nhốt ở cảnh giới này quá lâu, cái này cũng chưa tính, mất đi gia tộc ủng hộ, mình đi về phía trước có bao nhiêu khó khăn nàng thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ. Thẳng đến khi Trình Cung xuất hiện, chẳng những có rất nhiều phương pháp luyện đan mày ngay cả Đông Phương gia tộc cũng không có, càng có rất nhiều dược liệu, lại có một ít truyền thụ, vô số nghi hoặc của Đông Phương Linh Lung đều được giải quyết nhẹ nhõm. Bản thân nàng là thiên tài luyện đan, tự nhiên một ngày đi ngàn dặm, lần này tinh thần lực hóa thành thần niệm, lần bị thương này nhân họa đắc phúc đạt được Tử Diễm Chân Hỏa, mới có thể một lần hành động vượt qua Luyện đan sư cấp chín, trực tiếp trở thành Luyện đan sư đỉnh phong.
Phải biết rằng, bình thường mà nói, chỉ có đạt tới Đan đạo đại sư, mới có thể dần dần khống chế Tử Diễm Chân Hỏa. Mà thời gian trước khống chế Tử Diễm Chân Hỏa đối với Luyện đan sư mà nói, ý nghĩa phi thường trọng đại, tác dụng càng không lời nào có khả năng biểu đạt.
- Luyện đan sư đỉnh phong, ha ha. . . Quá mẹ nó sướng rồi, lần này thất quá tốt. Ta còn lo lắng thời điểm luyện chế Trấn Ma Đan xảy ra cái gì không may. Ngươi vừa đột phá, có ngươi hiệp trợ liền không thành vấn đề, ha ha, một hồi ta cho ngươi một ít phương pháp luyện đan khác, về sau đan dược mọi người tu luyện đã có thể nhờ vào ngươi. . . ngươi. . .. . .
Trình Cung xác thực rất hưng phấn, Trấn Ma Đan sắp tới là một trong các đan dược luyện chế khó khăn nhất trong Địa cấp siêu phẩm, Trình Cung vượt cấp luyện chế đan dược dưới Thiên cấp khác bây giờ còn được, nhưng Trấn Ma Đan lại không có quá nắm chắt, hiện tại khá tốt.
Hơn nữa Đông Phương Linh Lung tăng lên, hắn cũng xác thực cao hứng vì nàng, vì hưng phấn nên trực tiếp đi lên ôm nàng vào lòng. Tuy đã là Thoát Tục kỳ, nhưng mà lần này Đông Phương Linh Lung căn bản không có một chút phòng bị, càng không có một điểm phản ứng, trực tiếp bị Trình Cung ôm vào lòng. Mà sau khi Trình Cung ôm nàng vào lòng, cảm nhận được hai luồng mềm nhũn áp ở trước ngực mình, cảm nhận được mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể, cảm nhận được thân thể của Đông Phương Linh Lung giống như cứng ngắc không biết làm như thế nào, hắn mới mãnh liệt tỉnh táo lại.
Mịa, đây cũng không phải là bọn người Mập mạp, hỏng bét, kích động hơi quá.
Trong tiềm thức hắn lại nghĩ, ta cũng không phải là người như vậy, ngoài ý muốn, ngoài ý muốn, hoàn toàn là ngoài ý muốn! !
- A, có một chuyện trọng yếu mà quên mất, nàng cứ từ từ mà làm. Mấy ngày sau chúng ta sẽ nghĩ biện pháp hóa giải trận pháp này, cho nàng sử dụng Đan Đỉnh của phụ thân nàng, cái này không làm khó được ta, ta đi trước.
Trình Cung nói xong, thân thể lập tức hóa thành Du Long, trực tiếp phóng lên trời, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Đông Phương Linh Lung.
- Thiếu gia, người không sao chớ?
Tuy Trình Cung cùng Đông Phương Linh Lung đều nói không sao, nhưng bởi vì động tĩnh vừa rồi quá lớn, hai người tiểu Tuyết đều ở lối vào tầng thứ ba cẩn thận nhìn xem, đột nhiên thấy một đạo nhân ảnh lóe lên, vừa nhìn rõ ràng đúng là Trình Cung, trong nháy mắt lại phát hiện đã biến mất, tiểu Tuyết vội vàng hô một tiếng.
- Không có việc gì.
Thời điểm Trình Cung trả lời, người đã đến tầng thứ hai.
- Tiểu thư nhà chúng ta đâu?
Đông Phương Thanh Mai cũng nhanh chóng hỏi thăm.
- Phía dưới.
Lần nữa truyền đến thanh âm của Trình Cung, người của hắn đã tới bên ngoài Linh Lung Các.
Chỉ là hiện tại tinh thần lực của Trình Cung tương đối cường đại, cho nên mặc dù người đã đi xa, nhưng có thể biết tình huống bên trong rõ ràng như cũ. Sau khi cảm nhận được Đông Phương Linh Lung không có nổi giận, Trình Cung mới thu tinh thần lực.
Vừa ra khỏi Linh Lung Các, bên ngoài đã có người thủ ở đây, nguyên lai là Mập mạp phái người một mực thủ tại chỗ này, thấy Trình Cung lập tức bảo hắn chạy tới Đổ Thần phủ, trời sắp sụp đổ, có sự tình muốn thương nghị.
Trời sắp sụp đổ, có chuyện đại sự muốn thương nghị, nếu quả thật đặc biệt khẩn cấp mà nói, coi như mình đang luyện đan, gia gia cũng có thể nghĩ biện pháp thông tri cho mình. Mập mạp này, lại đang làm cái gì đây, trong nội tâm nghĩ vậy, nhưng Trình Cung vẫn chạy tới Đổ Thần phủ.
Đông Phương Linh Lung đang ở trong tầng thứ năm, Trình Cung rời khỏi một hồi lâu còn đứng ở đó, thân thể mới cứng ngắc một hồi lâu mới khôi phục lại.
Mình làm sao vậy, vừa rồi rõ ràng có thể vận chuyển lực lượng chấn khai hắn, nhưng trong nháy mắt đó thân thể lại giống như bị đông cứng.
Cho dù không chấn khai, vì cái gì không có né tránh chứ?
Còn có, Đông Phương Linh Lung gần đây đạm mạc, quạnh quẽ nghĩ đến chuyện vừa rồi, nàng dĩ nhiên lại khẩn trương, mặt đỏ một mảng.
Chẳng lẽ là . . .
Đông Phương Linh Lung không dám tiếp tục nghĩ nữa, cúi đầu nhìn về phía Đan Đỉnh trong trận pháp, sau đó vận khí bay lên.
. . .
- Cái này là đoạt tiền trần trụi, chẳng lẽ đám người kia không rõ, đây hết thảy đều là tên Chu Trị Quốc khốn kiếp kia cố ý làm sao, cái gì con mẹ nó cung không đủ cầu, cái gì trong thời gian ngắn sẽ không còn, cái gì năm mới không mua sẽ không như ý. Lực lượng thần minh chó má, Nam Chiêm Bộ Châu chúng ta sớm đã không còn tín ngưỡng, không có thần minh gì, thần minh Bà La Đa Châu dễ dùng a, con mẹ nó. . .
Đổ Thần phủ, địa phương mọi người trao đổi nghị sự, Trình Cung rất xa đã nghe Bàn Tử gào thét.
Tên này bây giờ thật là càng ngày càng khoa trương, mắng Thân Vương đương triều, cũng dám không kiêng nể gì cả như vậy.
- Bàn Tử, trời sập xuống sao?
Trình Cung đi vào sân nhỏ, phát hiện trong sân chỉ có một mình Bàn Tử, Trình Cung lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua một biệt viện khác, Hách Liên Hồng Liên cùng Manh thúc cũng không đi ra, cảm nhận được lực lượng bọn hắn chấn động trong trận pháp, hiển nhiên là đang tu luyện. Bọn hắn ở chỗ này, Trình Cung đồng dạng cung cấp đan dược cho bọn hắn, hơn nữa đan dược cung cấp ngay cả Nguyên Thủy Ma Tông cũng rất khó tìm được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui