Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể có đan dược tiện nghi hơn, không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
Nếu thật là như thế, đây chẳng phải là nói muốn đền bù tổn thất chênh lệch giá? ?
- Ta không nghe lầm chứ, đẳng cấp giống như Sinh Cơ Đan, hai ngàn năm trăm lượng là có thể mua một viên.
- Nếu thật là như vậy, nhất định phải đợi.
- Hôm nay xem như đến đúng rồi, một hạt đan dược tiết kiệm một ngàn lượng hoàng kim, lần này ta ít nhất có thể tiết kiệm mấy chục vạn lượng hoàng kim.
- Trình đại thiếu thật lợi hại, vậy mà có thể đẩy đan dược ra dễ dàng như vậy, giá cả đan dược này cùng dược tề đỉnh cấp kia trước đều không sai biệt lắm.
- Ta hiểu rồi, vừa rồi Trình đại thiếu nói chênh lệch giá, nếu nói như vậy chẳng phải là nói. . .
- Ngươi cho rằng ngươi chơi được trò này sao, Trình đại thiếu là đứng đầu Tứ đại hại Vân Ca Thành, ngươi cho rằng hư danh sao. . .
. . .
Người chung quanh có người não ruột, có người may mắn vì mình còn không có mua, vì khi mua xong là mất tiền chứ không phải đặt hàng chờ chênh lệch giá được, một hạt tiện nghi một ngàn lượng hoàng kim. Hơn nữa có thể tới tổng điếm Vân Ca Thành, khách vãng lai cũng không nhiều.
Sau đó mọi người đột nhiên nghĩ đến vừa rồi Trình Cung giao tiền, lại nhìn tờ biên lai mà Trình Lam còn cầm trong tay kia, thoáng cái minh bạch chuyện gì xảy ra.
Trình Cung chậm rãi quay đầu nhìn về phía Trình Lam đứng sững sờ ở kia, không thể tin được này hết thảy là thật sự, Trình Cung rất là bất đắc dĩ nhún nhún vai:
- Ta nói thật cho ngươi một việc, ta đến đây là để gài ngươi, không nghĩ tới ngươi lại nhảy vào, đan dược cùng dược tề chênh lệch giá gấp hai, một trăm ngàn vạn lượng hàng hóa, các ngươi ít nhất phải bồi thường ta năm mươi ngàn vạn lượng trở lên, nói cách khác cho dù bây giờ ngươi nhận lầm, ta lại chịu đồng ý, ngươi trực tiếp giao kim phiếu trong tay cho ta, chúng ta không cần trao đổi hàng hóa nữa, ngươi còn thiếu ta ba mươi ngàn vạn lượng hoàng kim. Nói thật, ngươi đã sáng tạo ra một cái ghi chép mới, là bên trong thời gian ngắn nhất bồi thường nhiều nhất, Nam Chiêm Bộ Châu mấy trăm năm sau chỉ sợ không ai có thể phá vỡ ghi chép của ngươi, chúc mừng.
Người sáng không nói tiếng lóng, là đến lừa người, hiện tại Trình Lam giống như rơi vào hầm băng, từ trong ra ngoài đều lạnh run.
Nguyên lai hắn đánh chính là chủ ý này, không có khả năng, làm sao hắn có thể luyện chế ra đan dược cùng dược tề dễ dàng như vậy, nhưng nếu như không phải như thế, sao hắn lại đến lừa mình, còn tuyên bố trước công chúng.
Lần trước Linh Đài Thánh Mặc mình bị hắn lừa bảy ngàn vạn, lần này vậy mà vượt qua ba mươi ngàn vạn.
Làm sao bây giờ, mình phải bàn giao thế nào cùng Vũ Thân Vương, bàn giao như thế nào cùng Hoàng đế.
- Trình Cung, ngươi đùa nghịch lừa dối ta, ngươi dám gạt ta, đi chết đi.
Trong giây lát, Trình Lam khí xông lên não, ác ý tỏa ra, đánh Trình Cung trọng thương, đoạt lại chứng từ kia, thậm chí phế bỏ Trình Cung, đến lúc đó Vũ Thân Vương cùng Hoàng đế nhất định sẽ ủng hộ mình. Nếu có hắn, mình vĩnh viễn không có cơ hội ra mặt, nộ quát một tiếng, cốt phiến trong tay Trình Lam lập tức bắn ra như cường nỏ, hóa thành hơn mười đạo quang mang trực tiếp đâm về tay chân, xương bả vai Trình Cung, rõ ràng cho thấy muốn một lần hành động phế bỏ hắn.
Hơn mười đạo quang mang kia là oán khí, lửa giận mà Trình Lam tích tụ đã lâu, hóa thành hơn mười đạo quang mang, đâm thẳng về Trình Cung.
Ngay tại lúc đó, lực lượng của Trình Lam cũng điên cuồng tăng vọt, lập tức hắn đã thúc dục lực lượng bản thân đến cực hạn, Siêu Phàm kỳ tầng thứ sáu, ha ha, Trình Cung, ngươi như thế nào cũng không nghĩ ra ta có thể ở trong thời gian ngắn như vậy đạt tới Siêu Phàm kỳ tầng thứ sáu.
Hắn biết rõ Trình Cung cũng là Siêu Phàm kỳ, chỉ là bằng vào hơn mười căn cốt phiến kia, tối đa cũng chỉ làm Trình Cung bị thương mà thôi, giờ phút này trước mặt nhiều người như vậy trước, ở trong tổng bộ Ngự Đan Đường, hắn bị Trình Cung đùa bỡn lần nữa, hắn đã nộ đến cực hạn, hắn muốn phế Trình Cung. Hắn muốn cho Trình Tiếu Thiên biết rõ, Trình gia chỉ có dựa vào Trình Lam hắn mới có thể liên tục huy hoàng.
Giờ phút này hắn chỉ có một ý niệm điên cuồng trong đầu, phế bỏ Trình Cung, phế bỏ hắn.
- BA~. . .
Thanh âm một cái tát vô cùng vang dội, sau đó mọi người mới nhìn rõ ràng, vừa rồi thực lực Trình Lam bộc phát không ngừng, uy thế kinh người lại bị đánh bay ra ngoài.
- Bành. . . Phốc. . .
Nặng nề rơi trên mặt đất, sau đó Trình Lam mới phun ra một búng máu.
Lúc này hắn muốn vận chuyển lực lượng đứng lên cũng không làm được, pháp lực trong cơ thể hắn lại bị một cái tát đánh tan hoàn toàn, trong khoảng thời gian ngắn không có biện pháp ngưng tụ lại lần nữa.
Không, đây không phải là thật, vừa rồi hắn chỉ thấy Trình Cung đột nhiên biến lớn, mà những cốt phiến đánh vào trên người hắn kia hoàn toàn nát bấy rơi xuống, sau một khắc, bàn tay Trình Cung cũng đã đánh vào trên mặt của hắn. Hắn miễn cưỡng vận lực lượng hộ thể, nhưng căn bản không có bất cứ tác dụng gì, tựa như là một người giương cung bắn tên, nhưng phòng hộ của bản thân lại yếu ớt như tờ giấy.
- Phốc. . .
Trình Lam phun ra một búng máu lần nữa, thân thể run rẩy không ngừng.
Làm sao có thể, mình là Siêu Phàm kỳ tầng thứ sáu, có được pháp lực vô biên, vậy mà phi kiếm cũng không kịp lấy ra, tại sao lại như vậy.
Hắn không tin, người chung quanh cũng xem trợn tròn mắt, bởi vì Trình Lam bộc phát uy thế hai lần, khí thế kia xác thực rất kinh người, thậm chí vừa bắt đầu đã áp bách những người ở giữa sân không dám phát ra thanh âm, nhưng hiện tại sao đã bị đánh giống như chó chết vậy.
Mà Trình Cung căn bản không có bộc phát a, đây mới là nguyên nhân làm cho người vây quanh khiếp sợ nhất, bọn hắn chỉ là thấy Trình Cung tiến lên cho Trình Lam một bạt tai, rồi Trình Lam khí thế đạt đến đỉnh điểm đã bị đánh giống như một đầu chó chết không đứng dậy nổi.
- Lớn mật.
- Muốn chết. . .
Hai người Lăng Đạt, Tư Không Hằng tuổi cũng đều ở khoảng ba mươi, có thể ở cái tuổi này trở thành Đại thống lĩnh Long vệ, kia đều không phải là nhân vật bình thường. Bình thường đều là người mắt cao hơn đầu, lại không nghĩ rằng Trình Cung ở trước mặt bọn họ trực tiếp đánh Trình Lam trọng thương, hai người bọn họ đã là Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, tự nhiên nhìn ra Trình Cung không đơn giản như vậy.
Hắn là dùng lực lượng đơn thuần của thân thể đột nhiên xông vào bên cạnh Trình Lam, đến cuối cùng mới bộc phát pháp lực đánh Trình Lam trọng thương, thời cơ, tốc độ, lực lượng đều hay tới cực điểm.
Dùng lực lượng cùng kinh nghiệm của hai người, cũng không kịp cản trở, cũng chỉ có thể ở sau khi Trình Lam bị đánh bay ra, mới ra tay giáp công Trình Cung. Trong tay Lăng Đạt là một thanh trường kiếm mảnh như tơ, trong tay Tư Không Hằng là hai thanh loan đao. Hai người này có thể đạt đến bây giờ, cũng đều trãi qua vô số chém giết, hai người ra tay không lưu tình, đánh chính là sát chiêu, lợi dụng thời cơ Trình Cung vừa mới đánh bay Trình Lam, lực cũ khô kiệt, lực mới còn chưa sinh, pháp lực khó có thể thúc dục.
- Tinh Không Trảm.
Tinh lực ngưng tụ mà thành Tinh Không Trảm, uy lực kinh người, không cần bất luận dấu hiệu gì đã phát ra, hơn nữa Trình Cung lập tức phát ra mười sáu đạo Tinh Không Trảm.
Vốn là hai Đại thống lĩnh Long vệ Lăng Đạt, Tư Không Hằng muốn tiến công, lại bị Tinh Không Trảm của Trình Cung đánh cho tiếp liền lui về phía sau.
Chiêu thức mạnh mẽ, không chịu thua kém, hơn nữa sắc bén dị thường, mà ngay cả bảo kiếm đã là bán Linh khí cũng xuất hiện tổn thương rất nhỏ, đây là vật gì.
Hắn làm sao có thể lập tức phát ra chiêu thức mạnh như vậy, cái đồ chơi này uy lực quá mạnh mẽ, nếu như bị đánh vào người, chỉ sợ nguyện cương hộ thể cũng sẽ bị vỡ tan.
Lăng Đạt cùng Tư Không Hằng mãnh liệt phóng tới Trình Cung, sau đó bị Tinh Không Trảm đánh cho liên tiếp rút lui.
- Oanh. . .
Tốc độ lui của bọn hắn quá mạnh, vách tường cùng quầy hàng phía sau bị bọn hắn đụng nát.
Lợi dụng Tinh Không Trảm đánh hai người lui về phía sau, Trình Cung cũng rất nhanh thúc dục pháp lực, tay phải vừa nhấc, Ẩn Linh Đao đã xuất hiện ở trong tay. Một cái tát đánh cho Trình Lam không đứng dậy được, dựa vào là thực lực, là thân thể so với bình Phàm kỳ đỉnh phong thường Siêu còn mạnh hơn, là thần niệm của Thoát Tục kỳ tầng thứ năm.
Giờ phút này pháp lực của Trình Cung đã quay lại, không ngừng thúc dục lực lượng. Mặc dù hắn chỉ là Siêu Phàm kỳ tầng thứ bảy, nhưng cùng Siêu Phàm kỳ đỉnh phong bình thường không kém bao nhiêu.
Biến mất hơn hai tháng, yên lặng hơn hai tháng, hôm nay hắn muốn đích thân động thủ, để cho hết thảy mọi người Vân Ca Thành biết rõ, Trình đại thiếu đã trở về.
Trước kia là muốn che dấu lực lượng, nhưng từ hôm nay về sau, đã không cần phải ẩn tàng, hắn muốn dùng tư thái cường hoành xuất hiện. Từ nay về sau, hắn muốn cho tất cả mọi người ở thời điểm nhắc tới hắn, ngoại trừ đứng đầu Tứ đại hại Vân Ca Thành, đệ nhất quần là áo lượt phá gia chi tử ra, hơn nữa còn là một cường giả, bây giờ là cường giả pháp lực vô biên, về sau sẽ là thần thông quảng đại.
Trước kia mặc dù Trình Cung cũng thường xuyên ra tay, nhưng thời điểm hắn chính thức biểu hiện sức chiến đấu cường hoành rất ít, ít nhất không ai cho rằng Trình Cung rất mạnh. Nhắc tới Trình Cung, người ta sẽ nghĩ tới bên cạnh hắn có một khôi lỗi rất mạnh, có một đám thủ hạ cường hoành, không ai sẽ cho rằng Trình đại thiếu rất mạnh. Trình đại thiếu rất hung hăng càn quấy, Trình đại thiếu rất quần là áo lượt, Trình đại thiếu rất xấu, Trình đại thiếu rất phá sản, những ưu điểm này ai cũng biết, tuy nhiên không ai biết kỳ thật Trình đại thiếu rất mạnh.
Tuổi của hắn kỳ thật cũng chỉ như đám người Thất hoàng tử, không hơn kém bao nhiêu.
- Ngự Kiếm Thuật.
Giờ phút này, bọn người Lăng Đạt liên tiếp lui về phía sau hơn mười bước, người đã đụng xuyên quầy hàng, vách tường mới khống chế được. Hai Long vệ Đại thống lĩnh đồng thời ra tay, lại bị một chiêu của Trình Cung bức lui, hơn nữa trước kia Trình Lam bị tát một cái không đứng dậy được, Lăng Đạt cũng nổi giận, trực tiếp thi triển ra Ngự Kiếm Thuật mạnh nhất của hắn.
- Phi Toàn Đại Pháp, Phi Toàn Loan Nguyệt Trảm.
Tư Không Hằng cũng tức sùi bọt mép, hai thanh loan đao đã bay ra, không trung tầng tầng lớp lớp xuất hiện hơn mấy trăm ngàn quang mang giống như sóng biển cuốn tới Trình cung.
- Chạy mau ah. . .
- Nếu không chạy nhất định phải chết.
. . .
Giờ phút này người vây xem toàn bộ phóng ra ngoài, đều nói thần tiên chiến tranh phàm nhân gặp nạn, trên thực tế trình độ chiến đấu đến Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, thì không phải người bình thường có khả năng quan sát, một cái không cẩn thận thì có thể nguy hiểm tánh mạng.
Không chỉ nói những kiếm khí, đao khí kia bay ra, còn có địa phương pháp lực lan đến gần, cho dù tùy tiện va chạm một cục đá bay lên cũng đủ để lấy tánh mạng người bình thường.
Ngự Đan Đường có người tiến lên mang Trình Lam lui ra sau, mà ngay cả Bàn Tử cũng trực tiếp nhảy lên cao, chạy chậm có thể gặp nạn a.
- Hồng Lưu Chiến Đao, đệ nhất đao, Bách Niên Tang Thương.
Trình Cung cầm Ẩn Linh Đao trong tay, đao trong tay chậm rãi dùng một loại quỹ tích đặc biệt di động, lực lượng của hắn hoàn toàn dung nhập trong đó, còn tâm cảnh, thần niệm lại phối hợp với Hồng Lưu Chiến Đao.
Dùng trí nhớ của Trình Cung, ngay cả đạo pháp thượng cổ hắn cũng có thể tùy ý lấy ra cho đám người Bàn Tử, Sắc Quỷ tu luyện, chớ đừng nói chi là cho bọn hắn rất nhiều pháp thuật tu luyện. Bất luận là pháp thuật hay là thần thông, Trình Cung biết đến nhiều không kể xiết, tùy tiện một cái đều là kinh thế hãi tục.
Nhưng những cái này đều cần phải có thời gian đi tu luyện, trước mắt giai đoạn này Trình Cung còn không muốn lãng phí nhiều thời gian ở phương diện này, có thời gian hắn sẽ tu luyện để tăng lực lượng, luyện chế nhiều một ít đan dược, dù sao bây giờ Trình gia còn chưa vững chắc. Chính là bởi vì như thế, Trình Cung mới một mực lựa chọn Hồng Lưu Chiến Đao này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui