Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần)

Nhóm dịch: Minh Nguyệt
Nguồn: Mê Truyện


Trình Cung cùng Ba Phong một hơi chạy hơn ngàn dặm, sau đó mới vòng qua địa phương không người, bắt đầu vụng trộm chạy về Vân Ca Thành. Vốn kế hoạch lần này là hoàn mỹ, triệt để đánh chết Mã Huân, nhưng cuối cùng vẫn có một chút lầm lỗi, cũng may Trình Cung đã đoạt được không gian giới chỉ.
Liên tiếp cẩn thận ở địa phương hoang dã hai ngày, Trình Cung mới tìm thời gian dừng lại nghiên cứu cái không gian giới chỉ này. Bên trên điêu khắc vô số trận pháp rất nhỏ, ở kiếp trước Trình Cung cũng có chút nghiêng cứu phương diện này, bởi vì hắn phát hiện mình gặp bình cảnh chính thức, bị khốn trụ rồi. Vì vậy bắt đầu dùng tinh lực phóng tới phương diện khác, ý đồ muốn tìm kiếm cơ hội đột phá, cho nên mới có thể liếc mắt là nhận ra trận pháp bên trên này, bên trên có mười hai cái trận pháp, xem ra cái không gian giới chỉ này mạnh hơn cấp bậc thấp nhất một ít.
Chỉ là vừa dùng tinh thần lực điều tra, liền bị ngăn trở, bên trên có lưu tinh thần lạc ấn của Mã Huân. Phương pháp bài trừ tinh thần lạc ấn cũng không nhiều, trong đó có dùng lực lượng bài trừ, cái kia phải có tinh thần lực mạnh hơn gấp mười lần so với đối phương mới có thể làm được. Bởi vì bản thân tinh thần lạc ấn dung hợp cùng không gian trận pháp, tài liệu làm một thể, nếu như không thể lập tức phá hủy, rất dễ dàng làm cho cả không gian giới chỉ hủy diệt. Những phương pháp khác so với cái này càng khó hơn rất nhiều, tỷ như sử dụng mảnh vỡ không gian cưỡng ép xuyên qua, hoặc là phân giải không gian giới chỉ này một lần nữa, sau đó dung luyện, có thể nói càng về sau độ khó càng lớn.
Trước mắt những biện pháp này hiển nhiên không thích hợp, cuối cùng Trình Cung vẫn là đánh chủ ý tới Hư Không Âm Dương Đỉnh, nó được xưng Cửu Châu đệ nhất thần khí, huống chi bên trong có được Chí Dương Chân Hỏa. Những ngày này dùng Thủy Nguyên Châu làm cho nội tình thân thể tăng mạnh, để cho Trình Cung sinh ra ý niệm mở Hư Không Âm Dương Đỉnh ra trong đầu, dù sao hiện tại Hư Không Âm Dương Đỉnh chưa mở ra một phần mười. Nếu như mở hết Hư Không Âm Dương Đỉnh, thì có thể nhanh chóng nhìn xem bộ dáng của nội đỉnh Cửu Châu đệ nhất thần khí như thế nào.
Phải chăng mình có thể sử dụng nó luyện đan, lúc nào có thể lấy cái đồ chơi này ra khỏi cơ thể mình. Trong miệng Trình Cung ngậm Thủy Nguyên Châu, tay phải nắm lấy không gian giới chỉ, chậm rãi thôi động nắp đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh. Nắp đỉnh lại mở ra một ít, Chí Dương Chân Hỏa bên trong lập tức lao ra.
Trình Cung sớm có kinh nghiệm, điên cuồng vận chuyển Âm Dương Vạn Vật Quyết, đồng thời tìm cơ hội vận chuyển một tia Chí Dương Chân Hỏa sắp tiêu tán đánh vào trong không gian giới chỉ. Chí Dương Chân Hỏa cường hãn, mặc kệ đối phương là không gian trận pháp, hay là tinh thần lạc ấn, lập tức tan rã toàn bộ.

Trong nội tâm Trình Cung vui vẻ, quả nhiên hữu dụng, nhưng đột nhiên cảm giác bên trên không gian giới chỉ phát ra một tiếng giòn vang, lúc này Trình Cung mới phát hiện, tuy Chí Dương Chân Hỏa này trải qua Âm Dương Vạn Vật Quyết hấp thu tiêu hóa, nhưng vẫn cương mãnh như trước. Sau khi đánh xuyên qua không gian trận pháp, tinh thần lạc ấn tan rã, thì thiếu chút nữa hủy diệt không gian giới chỉ. Nhưng lúc này Trình Cung đã phóng thích Chí Dương Chân Hỏa đi ra, cũng không còn thời gian phân thần chú ý, dù sao đã như thế, có nhìn hay không cũng đồng dạng, trước vẫn là chuyên tâm tu luyện a.
. . .
- Ah!
Mã Huân đang điều dưỡng thương thế đột nhiên cảm giác đầu đau đớn một hồi, hắn rõ ràng cảm giác được tinh thần lạc ấn của mình bị hủy diệt.
- Đáng giận, vậy mà hủy diệt tinh thần lạc ấn của ta, là người nào. Loại chuyện này khẳng định không phải hai cái Hoán Cốt kỳ kia có thể làm được, là Lam Vân đế quốc hay là đám người trên thảo nguyên kia, hay là người trong bang làm. Bất kể là ai, hại chết đệ đệ của ta, cướp đoạt không gian giới chỉ của ta, thù bất cộng đái thiên, thù này không báo, thề không làm người.
Mã Huân nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền oanh kích xuống dưới, mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố to hơn mười mét.
Hắn hận ah, cũng không biết độc dược trên cây đao kia là gì, dùng lực lượng của mình, còn phục dụng vài hạt Liệu Thương Đan, đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục. Loại thủ bút này khẳng định không phải người bình thường có thể làm được, cho nên Mã Huân càng khẳng định, có người sau lưng muốn đâm mình, về phần hai tên tiểu tử kia bất quá là quân cờ mà thôi.
Chờ mình khôi phục xong, cho dù dùng hết tài phú mà mình tích góp bao nhiêu năm, nhất định cũng phải tìm ra bọn chúng, tìm ra, tìm ra. . .
. . .
- Ha ha. . . Đột phá, vậy mà mình đột phá, đây chính là bình cảnh lớn nhất của Hoán Cốt kỳ a, vô số người bị kẹt ở cửa ải này cả đời cũng khó đột phá. Một khi đột phá cửa ải này, vậy thì thật sự đi vào hàng ngũ siêu cấp cao thủ, ta sắp tới Tẩy Tủy kỳ rồi.

Bên trong rừng cây nhỏ, ở đây không có người ở, đột nhiên truyền đến một tiếng cười to vui vẻ.
Ba Phong cũng không thể tin được, mình mới từ Hoán Cốt kỳ tầng thứ bảy đạt tới Hoán Cốt kỳ tầng thứ chín không đến một tháng, chờ đợi ở chỗ này cũng không đủ hai mươi ngày, vậy mà mình thật sự đột phá. Cái này nếu là dựa theo cách nghĩ bình thường của Ba Phong, đột phá Hoán Cốt kỳ tầng thứ chín, cho dù dừng lại hai năm thậm chí ba năm cũng rất bình thường, nhưng trước sau mình chỉ dùng không đến một tháng.
Hiện tại Ba Phong là triệt để tin tưởng Trình Cung nói rồi, sau này mình sẽ tăng lên rất nhanh, lực lượng máu huyết Hắc Yêu Báo Vương trong cơ thể mình sẽ dần dần bị kích phát. Hơn nữa sau khi Ba Phong hưng phấn đột nhiên nghĩ đến, trong khoảng thời gian này dược vật mình ăn, so với hai mươi ba năm trước kia còn nhiều hơn gấp bội. Hơn nữa kỳ ngộ lần kia của mình, dùng Trình Cung nói, chỉ cần không phải mình ngu ngốc, đột phá là chuyện rất bình thường.
- Đại thúc đã đột phá, vậy thu thập thoáng một phát, chúng ta phải trở về, nhoáng một cái đã đi vài ngày rồi.
Lúc này, thanh âm bình thản của Trình Cung vang lên sau lưng Ba Phong.
- Tốt.
Ba Phong đáp ứng , nhưng hắn đưa tay nắm chặt Trảm Mã Đao, chợt xoay người chém tới:
- Tiếp ta một đao, Toàn Phong Trảm.
Những ngày này nhìn Trình Cung biến hóa, nhìn hắn từ Hoán Cốt kỳ tầng thứ hai đuổi theo rất nhanh, lực lượng thực chiến cũng không kém mình bao nhiêu. Những ngày này tu luyện, Ba Phong liền suy nghĩ tràng cảnh lúc Trình Cung chiến đấu, mỗi lần luôn có một cảm giác nhiệt huyết sôi trào, muốn chiến cùng một trận. Trước kia bị tiểu tử này làm tức giận đến ngũ tạng bốc hỏa, lại bởi vì hắn là cố chủ, cộng với tuổi cùng lực lượng kém quá xa, bất tiện động thủ, nhưng lúc này sau khi lực lượng của Ba Phong tăng vọt, lại rất muốn chiến một trận cùng Trình Cung, từ trong nội tâm hắn đã sớm coi Trình Cung là đồng cấp. Thậm chí nhiều lần tính toán qua trong đầu, nếu như dốc sức liều mạng mà nói, mình hơn phân nửa sẽ chết trước.

Giờ phút này nhân đao nhất thể, đao mượn thế người, Trảm Mã Đao mang theo khí tức huyết hồng hóa thành một đạo hồng quang bổ về phía Trình Cung.
Làm gì đó, rút đao ah! Ba Phong vốn hưng phấn đột nhiên cả kinh, bởi vì Trảm Mã Đao của hắn đã đến phụ cận, vậy mà Trình Cung như không hề cảm giác đứng ở nơi đó, cũng không có rút đao nghênh chiến. Giờ phút này tuy Ba Phong còn lưu lại hai phần, nhưng đó là dùng để nghênh đón Trình Cung đột chiêu ra chiêu, muốn dựa vào những lực lượng kia thắng ngay là không có khả năng. Tốc độ ánh sáng, trong một chớp mắt, Ba Phong muốn mở miệng hô cũng không kịp rồi.
Thời điểm hắn sắp chém vào Trình Cung, Trình Cung đã động. Hào quang màu đỏ trong cơ thể Trình Cung lóe lên rồi biến mất, lập tức trên tay Trình Cung ngưng tụ một tầng quang mang màu đỏ hơi mỏng, không phải là hào quang nguyên khí của Hoán Cốt kỳ, tuy có chút tỏa sáng như trước, nhưng mà ngưng như thực chất, giống như mặc vào một tầng Nhuyễn Giáp trong suốt.
Trình Cung lấy tay hóa đao, bộ pháp dưới chân sau phát mà tới trước, trước khi đao đến đỉnh đầu, cổ tay trực tiếp đánh vào bên trên Trảm Mã Đao của Ba Phong.
- Bành!
Trảm Mã Đao bị chấn khai, Ba Phong khống chế thân hình không nổi, trực tiếp đánh bay trên mặt đất, cũng may hiện tại hắn khống chế lực lượng rất mạnh, tay kia chống xuống đất nhảy lên.
Sau đó nghẹn họng trân trối nhìn tầng ánh sáng màu đỏ trên tay Trình Cung kia, nguyên khí tẩy tủy, ngưng khí thành cương, đây là tiêu chí tiến vào Tẩy Tủy kỳ mới có. Tẩy Tủy kỳ, trên chiến trường đã có tư cách trở thành tướng lãnh, coi như là ở Vân Ca Thành, đó cũng là bước vào hàng ngũ cao thủ rồi.
Trình Cung vuốt vuốt tay phải:
- Xem ra nguyên cương hộ thể này cũng phải đủ mạnh mới có thể trang bức, nếu không phải thân thể mạnh hơn người bình thường một chút, thì vừa rồi cho dù tay không có phế bỏ, khẳng định xương cốt cũng đoạn.
- Đây vẫn chỉ là cường một chút, ngươi có để cho người sống hay không.
Ba Phong như là bị kích thích quá lớn, đột nhiên giống như lâm vào điên cuồng, nhịn không được quát:

- Trời ạ, ta ở Hoán Cốt kỳ mấy tháng thậm chí một năm mới có thể tăng lên một tầng. Nhưng ngươi tổng cộng mới bao lâu, lúc ngươi đi ra chỉ là Hoán Cốt kỳ tầng thứ hai, nhưng ngươi nhìn xem ngươi bây giờ, bây giờ ngươi đã là Tẩy Tủy kỳ rồi.
- Tẩy Tủy kỳ, ngươi có biết Tẩy Tủy kỳ đại biểu cho cái gì hay không. Lúc ta đi ra so với ngươi còn mạnh hơn nhiều, hiện tại cảm giác mình có cơ hội đạt tới Tẩy Tủy kỳ đã đủ để không thể tưởng tượng nổi rồi, bởi vì thời gian này quá ngắn ngủi. Vậy mà ngươi đạt tới Tẩy Tủy kỳ trước ta, ngươi bảo ta phải nói với ngươi như thế nào đây.
- Cái này cũng chưa tính, như vậy ngươi còn nói chỉ là mạnh hơn người bình thường một chút, đây không phải ngươi khiêm tốn mà là dối trá, cường độ thân thể kia của ngươi, chưa có đạt tới Tẩy Tủy kỳ đã mạnh mẻ như vậy rồi, hiện tại đoán chừng đã là Tẩy Tủy kỳ tầng năm trở lên, người còn dám nói không mạnh.
- Ta cũng không biết nói ngươi như thế nào rồi, chẳng lẻ ngươi không kích động sao, ta cũng sắp bị ngươi kích thích đến phát điên rồi.
Ba Phong nói không ngừng, bởi vì hắn thức sự quá kích động. Bởi vì hắn đã từng đi qua, kia là đoạn đường rất vất vả, một năm lịch lãm rèn luyện, sinh tử chém giết, mới có thể tăng lên một tầng hoặc là nhiều hơn một tầng chút ít, hơn nữa càng đến hậu kỳ càng khó, rất nhiều người cuối cùng cả đời cũng khó đột phá Hoán Cốt kỳ tầng thứ chín, nhưng những bình cảnh này đối với Trình Cung mà nói, hoàn toàn giống như không tồn tại.
Đi theo bên cạnh Trình Cung, Ba Phong cảm giác mình giống như là những con ngựa bình thường, nhiều lắm là chạy hai ba trăm dặm một ngày, mà lúc mới bắt đầu, hắn cho rằng Trình Cung là loại tuấn mã này, một ngày năm sáu trăm dặm là không có vấn đề, về sau phát hiện hắn là đỉnh cấp bảo mã có thể ngày đi hai nghìn dặm, nhưng hiện tại Ba Phong cảm giác mình đoán sai rồi. Tốc độ này của Trình Cung là Bảo Mã Lương Câu, đây là Long Mã ngày đi mấy vạn dặm trong truyền thuyết ah.

Đan Thần
Tác giả: Thắng Kỷ
-- o --


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận